Mị Ảnh

Chương 683: Tái chiến

 
Oanh!
Phệ Linh Nộ Bạo lao tới phương vị của Tam Quỷ, mạnh mẽ bạo liệt, một nấm vân chỉ khoảng nửa khắc hình thành, khắp bầu trời cát đá nhào lên hư không, dường như ở chỗ kia bị boom bạo tạc, toàn bộ mặt đất đều bị chấn động. Kình khí cùng đất đá bắn ra, phối hợp khói bụi bay mù mịt, toàn bộ hư không một mảnh hắc ám!
Đám binh sĩ vây khốn Nghệ Phong, nhìn tràng diện như thiên thần giận dữ này, cả đám nuốt một ngụm nước bọt, sau đó trong ánh mắt nhìn Nghệ Phong, càng kinh sợ không thôi. Nếu như cái này mà thi triển lên người bọn họ, sợ là sẽ bị đánh nát không còn một mảnh!
Tam hoàng tử đã sớm nghe nói qua Phệ Linh Nộ Bạo của Nghệ Phong rất lợi hại, thế nhưng tận mắt nhìn thấy vẫn nhịn không được dại ra, hắn nhìn Nghệ Phong, chu miệng muốn nói cái gì. Lại cái gì cũng nói không nên lời!
Bụi đất hạ xuống, thân ảnh của Tam Quỷ và An Dịch rốt cục xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Chỉ bất quá lúc này làm cho tất cả binh sĩ nhịn không được hít sâu một ngụm lương khí.
Quần áo bốn người không một cái hoàn hảo, khóe miệng đều lộ tơ máu, trên quần áo cũng có máu, nhìn vô cùng chật vật! Sắc mặt âm trầm không gì sánh được.
Tam hoàng tử thấy bốn người, nhịn không được thở dài một hơi, hắn nhìn ra, tuy rằng bốn người rất chật vật, thế nhưng nhưng không thụ thương quá lớn. Nhớ tới Phệ Linh Nộ Bạo kinh khủng vừa rồi, hắn cho rằng có thể chém giết một hai cái, thế nhưng mấy người này ngay cả thương nặng cũng không có, điều này làm cho hắn thập phần nghẹn khuất.
Đồng dạng, Tam Quỷ cũng không khá giả, nhớ tới Phệ Linh Nộ Bạo vừa rồi, đáy lòng bọn họ rùng mình một cái. Nếu không phải ba người bọn họ đặc thù, có thể cho đối phương mượn lực lượng, ngày hôm nay ba người nhất định bị thương nặng. Thế nhưng cho dù như vậy, như trước thụ thương không nhẹ, trên người đau đớn không thôi!
Một người cũng không đến Vương Cấp, cư nhiên phát huy ra đại chiêu có lực sát thương như vậy, điều này làm cho nhãn thần của Tam Quỷ nhìn Nghệ Phong cũng có chút kinh sợ lên.
Nghệ Phong đối với bốn người có thể hoàn hảo đứng ở kia, trong lòng cũng kinh ngạc không thôi, Phệ Linh Nộ Bạo hắn biết rõ lực sát thương, đặc biệt hiện tại dung hợp lực Tà Đế, lực sát thương càng tăng gấp bội. Thế nhưng một người cũng không bị thương nặng, này làm cho Nghệ Phong hoài nghi uy lực của Phệ Linh Nộ Bạo. Chỉ là nhớ tới thủ đoạn ba người cùng đánh hắn, cũng có chút bừng tỉnh.
- Tốt! Tốt! Rất ít có người để ta chật vật như vậy. Nhiều năm như vậy, ngươi là người thứ nhất!
Tam Quỷ nhìn Nghệ Phong cười ha ha nói.
- Hừ!
Nghệ Phong hừ một tiếng, lạnh lùng nhìn Tam Quỷ, thi triển một lần Phệ Linh Nộ Bạo đã làm cho lực lượng của Nghệ Phong suy yếu một chút.
- Ngươi còn có cái thủ đoạn gì, thì dùng hết đi để chết được an tâm!
Tam Quỷ nhàn nhạt nhìn Nghệ Phong, đấu khí hơi thúc dục lên bàn tay.

Tam hoàng tử thấy Tam Quỷ chuẩn bị xuất thủ, hắn cười ha ha:
- Có bản lĩnh tới lấy, ta muốn nhìn một chút, các ngươi các có can đảm này sao?
An Dịch thấy ánh mắt Tam hoàng tử dời về phía hắn, trong mắt tràn đầy ý khiêu khích, hắn mạnh mẽ nghĩ đến cái gì, hoảng hốt nhìn Tam hoàng tử nói:
- Tự bạo?
Tam hoàng tử không có phủ nhận, hắn hừ một tiếng, khinh thường nhìn An Dịch, đấu khí trong cơ thể bắt đầu chậm rãi lưu chuyển, quang mang trên người đại trướng, mơ hồ có dấu hiệu bạo động. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
An Dịch thấy Tam hoàng tử như vậy, sắc mặt biến đổi cực kỳ khó coi, thân là hoàng thất, hắn tự nhiên biết bên trong bộ bí kỹ kia có chiêu tự bạo, nhất chiêu kia dùng sinh mệnh làm giá phải trả, cho dù là Phệ Linh Nộ Bạo của Nghệ Phong cũng kém xa Tam hoàng tử tự bạo. Hắn có thể dựa vào Tam Quỷ đỡ Phệ Linh Nộ Bạo của Nghệ Phong, thế nhưng cho dù bốn người liên thủ cũng không nhất định chống đỡ được Tam hoàng tử tự bạo.
Nghệ Phong nhìn năng lượng của Tam hoàng tử bạo động càng lúc càng lợi hại, Nghệ Phong dùng bàn tay hơi có chút suy yếu vỗ vỗ vai Tam hoàng tử nói:
- Bọn họ còn không đáng để chúng ta bỏ sinh mệnh, ngừng tay đi!
Tam hoàng tử ngẩn ra, nhìn Nghệ Phong một chút, đấu khí bạo động cũng chậm rãi dẹp loạn xuống.
An Dịch thấy Tam hoàng tử như vậy, hắn thở dài một hơi, quay qua Tam Quỷ ra hiệu, bốn người lập tức vây công hai người Nghệ Phong, An Dịch vô luận như thế nào cũng không dám để Tam hoàng tử có cơ hội thi triển ra tự bạo.
- Ngươi còn có thủ đoạn gì?
Tam Quỷ không nhìn nhãn thần An Dịch gọi bọn hắn công kích, nhàn nhạt hỏi Nghệ Phong, đây là tôn kính đối với Nghệ Phong.
Nghệ Phong liếc mắt nhìn Tam Quỷ nói:
- Vừa mới còn chưa đánh đủ, tiếp tục!
Tam Quỷ nghe Nghệ Phong nói, hơi sửng sốt, nhìn thân thể lung lay sắp đổ của Nghệ Phong nói:
- Ngươi đã không có tư cách tranh đấu cùng chúng ta!

Khóe miệng Nghệ Phong lộ ra dáng tươi cười dữ tợn, nhìn Tam Quỷ nói:
- Phải không?
Thời điểm Tam Quỷ còn cau mày, Nghệ Phong lấy ra một bình ngọc màu trắng từ trong nạp linh giới, chậm rãi mở nắp bình, một mùi thơm ngát lập tức bừng lên, thậm chí có một chút quang mang.
Nghệ Phong đem đan dược trong bình ngọc đổ ra, một viên đan dược trong suốt tản ra linh khí, cư nhiên làm cho hư không hơi có chút lắc lư.
- Đan dược lục giai?
Tam Quỷ kinh hãi nói, nhìn đan dược trong tay Nghệ Phong mà trừng to mắt, nhìn đan dược này tuyệt đối không thua lục giai trung cấp!
Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi, bỏ đan dược vào trong miệng, vào miệng liền hóa. Nguyên bản huyết khí cuồn cuộn lập tức bình ổn trở lại, cảm giác đau đớn cũng biến mất không còn một mảnh, đấu khí nguyên bản bởi vì Phệ Linh Nộ Bạo mà suy kiệt cũng khôi phục cực nhanh.
- Bản thiếu gia nói qua, bản thiếu gia cái khác không nhiều lắm, nhưng mà đan dược thì rất nhiều!
An Dịch nghe Nghệ Phong nói, sắc mặt biến thành cực kỳ khó coi. Hiệu quả của Đan dược lục giai hắn có nghe nói, kia hầu như là tiên dược, nếu như trị liệu nội thương và vân vân, cái này là dùng tốt nhất. Nhìn sắc mặt Nghệ Phong dần dần hồng nhuận, liền biết Nghệ Phong vừa mới thụ thương nặng lập tức khôi phục không sai biệt lắm.
Tam Quỷ nhìn Nghệ Phong, bọn họ cũng sững sờ tại chỗ, cảm thụ được khí tức ổn định của Nghệ Phong, cũng biết thực lực Nghệ Phong khôi phục không sai biệt lắm. Điều này làm cho Tam Quỷ càng thêm kinh ngạc dược hiệu của viên đan dược lục giai kia.
Tam Quỷ tự nhiên không biết, viên đan dược này của Nghệ Phong là hắn dùng những dược liệu kiếm được ở Khủng Cụ Sâm Lâm, phối hợp với những dược liệu cướp đoạt trước kia, lúc này mới luyện chế ra khỏa đan dược lục giai cao cấp này. Nuốt đan dược này, có thể làm cho trạng thái võ giả khôi phục đến đỉnh phong. Thế nhưng có lợi cũng có tệ, tuy rằng hiệu quả này thoạt nhìn kinh khủng, thế nhưng dược hiệu lại chỉ có thể kiên trì một canh giờ, qua một canh giờ, thân thể Nghệ Phong sẽ lập tức khôi phục trạng thái trước kia, thậm chí càng nghiêm trọng hơn.
Đương nhiên, Nghệ Phong sẽ không nói mặt trái của khỏa đan dược này ra.
Tam hoàng tử thấy khí thế của Nghệ Phong cư nhiên trong nháy mắt phát huy đến đỉnh phong, hắn cũng đồng dạng đại hỉ. Đối với những đan dược cao giai này không khỏi hứng thú.
- Tới đi!
Nghệ Phong lạnh lùng nhìn Tam Quỷ.
Tam Quỷ hừ một tiếng nói:
- Ngươi khôi phục thì đã có sao, mới vừa rồi có thể làm ngươi thương nặng một lần, hiện tại cũng có thể như trước!
- Vậy phải xem bản lĩnh của các ngươi rồi!
Nghệ Phong cười nhạt một tiếng, chủ động công kích. Một canh giờ quá ngắn, nếu như trong vòng một canh giờ trốn không thoát, vậy thực sự đừng nghĩ chạy thoát.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, trong mắt cũng toát ra hàn quang, trong vòng một canh giờ muốn chém giết ba người này, khó hơn lên trời! Thế nhưng Nghệ Phong đã không có lựa chọn khác. Trừ khi hắn lựa chọn chết!
Nghệ Phong và Tam Quỷ chiến cùng một chỗ, bạo phát khí thế làm cho đám binh sĩ kinh hãi. May là nơi này cực kỳ hẻo lánh, cách trung tâm đế đô rất xa. Bằng không chỉ cần khí thế cũng có thể đưa cường giả tới đây, khi đó muốn chém giết Nghệ Phong càng không thể.