Lão đầu tử hít sâu một hơi nhìn Nghệ Phong, hắn cũng có chút hiếu kỳ không biết Nghệ Phong nhận truyền thừa xong có bao nhiêu lợi hại. Nhưng thật ra cái chính là đợi Nghệ Phong thi triển ý thức chiến đấu.
Năm vị trưởng lão cũng ngừng thở, bọn họ sớm đã nghe qua độc môn của Tà Đế chính là truyền thừa ý thức chiến đấu, có thể nhìn được một lần cũng thỏa mãn lòng hiếu kỳ. Đồng thời bọn họ cũng muốn nhìn một chút truyền thừa ý thức chiến đấu của Tà Đế danh mãn đại lục có bao nhiêu kinh khủng.
Nghệ Phong quay đầu nhìn lão đầu tử cười cười, ánh mắt mạnh mẽ ngưng tụ.
- Oanh!
Gần như trong nháy mắt, không có chút khoảng cách thời gian. Phong vân tại chỗ đứng Nghệ Phong biến sắc. Một cỗ khí thế ngưng tụ từ hắn giống như nghìn vạn binh mã ào ào tuôn ra, giống như bảo kiếm rút ra khỏi vỏ, mang theo khí thế xé trời, toàn thân sắc bén vạn phần.
Sau đó, nguyên bản khí thế phong vân biến sắc một lần nữa bành trướng lên, toàn thân Nghệ Phong giống như vạn mã đang chạy. Trên người sở hữu vẻ bá đạo không ai kháng cự, một cỗ khí thế ngạo nghễ thiên hạ phóng thẳng lên tận trời, tựa hồ muốn đánh tan những đám mây kia.
Lúc Nghệ Phong vừa mới đi ra có phong cách cổ xưa giống như kiếm gỗ thì hiện giờ dường như Nghệ Phong giống một thanh bảo kiếm sắc bén đầy ắp lực lượng, khí thế sắc bén tản ra khiến tâm sinh chiến ý.
Năm vị trưởng lão thấy khí thế Nghệ Phong không ngừng tăng lên không khỏi khiếp sợ tại chỗ. Ngũ trưởng lão bị khí thế của Nghệ Phong bạo phát tới trở tay không kịp, suýt chút nữa ngã sấp xuống.
Năm vị trưởng lão mở to miệng, đáy lòng bọn họ đều kinh hãi tới cực điểm: đây là ý thức chiến đấu của Tà Đế truyền thừa sao? Cư nhiên có lực áp chế kinh khủng như vậy, lực áp chế như vậy cho dù Vương Cấp gặp phải cũng sinh tâm khiếp đảm đi. Nếu như cường giả ngang cấp chiến đấu với Nghệ Phong sợ rằng sẽ lực áp chế của hắn làm thụ thương. Nếu cường giả có đẳng cấp thấp hơn sợ là không còn ý chí chiến đấu nữa. Về phần Sư giai, chỉ cần bọn họ gặp phải ý thức chiến đấu của Nghệ Phong có lẽ đều bị thương nặng!
Ngũ trưởng lão hít sâu một hơi, nhìn Nghệ Phong trước mặt phát ra chiến ý nồng đậm bá đạo, trong lòng đối với Tà Đế truyền thừa cũng kính nể hơn. Từ một thiếu niên ngây ngô đề thăng lên tướng quân chém giết máu tanh vạn trường trong nháy mắt, đó là một loại kỳ tích. Không, ngay cả tướng quân chém giết vạn trường cũng không nhất định phát ra khí tức sắc bén kinh khủng như vậy.
Lão đầu tử đứng ở bên cạnh cũng bị ý thức chiến đấu của Nghệ Phong làm chấn động, tuy rằng hắn biết Nghệ Phong sẽ không kém, thế nhưng thật không ngờ kinh khủng như vậy. Khí thế như vậy cho dù gặp phải Vương cấp cũng không bị xuống hạ phong. Thậm chí so với Vương cấp bình thường còn nhỉnh hơn một chút.
Lão đầu tử hít sâu một hơi, hắn nhớ tới lúc trước hắn đạt truyền thừa đạt được ý thức chiến đấu của các đại Tà Đế. Mỗi một khí thế ý thức chiến đấu của Tà Đế đều không giống nhau, sau đó là tiếp thu Lạc Ấn của mỗi đại Tà Đế. Lão đầu tử nhớ kỹ hắn tiếp nhận ba mươi hai Lạc Ấn của ba mươi hai đời Tà Đế. Nói một cách khác, hắn tự mình hóa thân thành hình thức chiến đấu của ba mươi hai đời Tà Đế.
Thế nhưng cho dù như vậy thì ý thức chiến đấu của lão đầu tử được truyền thừa vẫn chỉ bằng khoảng bảy thành hiện giờ của Nghệ Phong.
- Tiểu tử này, rốt cuộc đã tiếp thu bao nhiêu Lạc Ấn của các đời Tà Đế?
Lão đầu tử cười khổ một phen, có lẽ Nghệ Phong tuyệt đối không nhận dưới bốn mươi hình thức chiến đấu của các đời Tà Đế đi.
Lão đầu tử hơi ổn định tâm tình một chút, ánh mắt nhìn thoáng qua Nghệ Phong. Khí thế là có rồi, nhưng còn kinh nghiệm chiến đấu truyền thừa thế nào đây?
Lão đầu tử biết chắc chắn kinh nghiệm chiến đấu truyền thừa của Nghệ Phong vô cùng kinh khủng, thế nhưng hắn muốn biết rốt cuộc kinh khủng tới đâu.
Dường như Nghệ Phong biết lão đầu tử đang nghĩ cái gì, đấu khí của hắn vận chuyển nơi cánh tay, nhẹ nhàng huy vũ lên hư không.
Một chiêu thức không chút xinh đẹp thế nhưng đi qua nơi nào đều mang theo một khí thế xé trời. Từng đạo cơn lốc tàn sát ở bốn phía bừa bãi, thế nhưng đây cũng không phải thứ đám người ngũ trưởng lão coi trọng mà chính là nắm tay đơn giản của Nghệ Phong, trong đó có ẩn chứa sự tàn nhẫn và xảo quyệt tới cực điểm, hầu như không có chút tình cảm trúc trắc bên trong.
Quyền thế Nghệ Phong đi một mạch thẳng thắn dứt khoát. Quả thật có thể so với một đại Tông Sư.
Năm vị trưởng lão hít sâu một hơi, cả đám nhìn Nghệ Phong trước mặt thầm nghĩ: dưới Tướng Cấp chắc chắn Nghệ Phong không còn đối thủ. Chỉ cần cỗ ý thức chiến đấu kia, hơn nữa còn có kinh nghiệm chiến đấu kinh khủng như vậy đã đủ đưa hắn vào thế bất bại, cho dù có Tướng Cấp thi triển vũ kỹ Địa Giai thì năm vị trưởng lão cũng cho rằng Nghệ Phong vẫn chiến thắng.
Ý thức chiến đấu truyền thừa này so với vũ kỹ Địa Giai mạnh hơn rất nhiều. Năm vị trưởng lão hít sâu một hơi, âm thầm dẹp yên chấn động trong lòng, cả đám thầm nghĩ thào nào cường giả Tà Tông xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Có truyền thừa như vậy, cho dù là phế nhân cũng có thể biến thành một cường giả a.
Lão đầu tử nhìn Nghệ Phong, trong mắt toát ra vẻ tự hào và cảm thán. Rất ít người có thể hắn cảm thấy chấn động thế nhưng tiểu tử trước mặt lại mang đến cho hắn chấn động kịch liệt đó.
- Chọn Nghệ Phong là người phát ngôn cho Tà Đế cũng coi như không chọn sai người!
Đáy lòng Liễu Nhiên thì thào một tiếng, Tà Tông đã chìm đắm đã lâu, lần này truyền nhân Tà Đế nhậm chức nhất định so với Tà Đế trong dĩ vãng còn muốn kiệt xuất hơn.
Nghệ Phong thu hồi khí thế của hắn, lại lần nữa khôi phục bộ dáng vân đạm phong khinh, nhẹ nhàng đi tới trước mặt lão đầu tử hỏi:
- Thế nào? Truyền thừa coi như thành công chứ?
Lão đầu tử nhàn nhạt nói:
- Miễn cưỡng không có vấn đề!
Một câu nói khiến năm vị trưởng lão đều khinh thường nhìn lão đầu tử. Tuy rằng bọn họ không biết truyền thừa trước đây của Liễu Nhiên kinh khủng thế nào, nhưng tuyệt đối không có khả năng vượt qua Nghệ Phong. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lão đầu tử coi như không thấy, nhìn Nghệ Phong thờ ơ hỏi:
- Ngươi nhận được bao nhiêu Lạc Ấn của Tà Đế?
- Bốn mươi chín cái! So với ngươi thế nào?
Nghệ Phong có chút chưa nói hết, mỗi lần hóa thân thành một vị Tà Đế, Nghệ Phong có thể cảm giác dường như hắn đã bị tinh lọc và nhiễm khí thế cùng quỹ tích xuất thủ của từng vị Tà Đế.
Khóe miệng lão đầu tử hơi giật giật, thế nhưng ngay lập tức trở lại bình thường, nhìn Nghệ Phong nói:
- Mặc dù có chút thiếu thế nhưng coi như cũng tạm được!
Nghệ Phong nghe lời nói của lão đầu tử còn tin là thật, hắn không khỏi cảm thán a một tiếng. Nghệ Phong còn tưởng rằng hắn rất ưu tú đây.
- Hiện giờ thực lực của ngươi không còn địch thủ dưới Tướng Cấp nữa!
Lão đầu tử thấy Nghệ Phong ảm đạm, không khỏi an ủi.
- Tướng cấp?
Nghệ Phong bật cười, nhận truyền thừa xong còn so sánh hắn với Tướng cấp, không phải đang hạ thấp giá trị của hắn sao?
- Ta nghĩ hẳn có thể đánh một trận cùng Vương cấp sơ cấp!
Nghệ Phong có chút ngạo nghễ nói.
Năm vị trưởng lão ngẩn người, chênh lệch giữa Tướng Cấp và Vương Cấp là một trời một vực. Nghệ Phong nghĩ có thể chiến Vương Cấp có phải là quá ngông cuồng không? Chỉ là nhớ tới ý thức chiến đấu kinh khủng kia, thật ra cũng không phải không có khả năng.
Lão đầu tử không hề phủ nhận, dưới con mắt của hắn thì Vương Cấp và con kiến hôi không khác gì nhau. Nếu như Nghệ Phong nói hắn đi khiêu chiến Tôn Cấp còn có thể khiến lão đầu tử động dung, một Vương Cấp sơ giai mà thôi, khiêu chiến thì khiêu chiến, không có gì đáng ngạc nhiên. Lịch đại Tà Đế cũng không phải lần đầu tiên làm loại chuyện này!
- Có thể thử xem!
Lão đầu tử nhàn nhạt nói, điều này khiến năm vị trưởng lão ngẩn người. Ý tứ của lão đầu tử cũng cho rằng Nghệ Phong có phần thắng khi đối chiến cùng Vương cấp sơ cấp. Chẳng lẽ ý thức chiến đấu của Tà Đế mạnh như vậy?
Tuy rằng năm vị trưởng lão ra ngoài đều là nhân vật khiến đại lục chấn động thế nhưng trong Tà Đế truyền thừa, dù sao ánh mắt vẫn còn chưa đủ.