- Ta nào có ý tưởng này? Thật không hiểu sao!
Nghệ Phong giả vở không hiểu nói.
Tần Y hừ một tiếng, bỗng nhiên cúi người xuống hung hăng cắn mạnh vào vai Nghệ Phong. Một ngụm này Tần Y dùng lực mạnh, một tia máu trào ra từ dấu răng hằn. Nghệ Phong bị đau định đẩy Tần Y ra thế nhưng tiếp xúc con mắt oán giận của nàng. Nghệ Phong đành phải ngồi im chịu đựng đau để Tần Y cắn.
Trên môi Tần Y nhiễm một vết máu, nhưng thật ra khiến nàng thêm kiều diễm hơn.
- Sau này ta còn cắn đệ nữa!
Tần Y vừa nói bàn tay vừa xoa lên địa phương bị nàng cắn.
- Tần Y tỷ...
Nghệ Phong đang định nói gì thêm nhưng vừa tiếp xúc ánh mắt u oán của nàng liền không nói nên lời.
Tần Y cúi đầu dán vào ngực Nghệ Phong, cảm thụ từng nhịp tim đập của hắn, nàng lẩm bẩm nói:
- Từ khi nhìn thấy Liễu Mộng Nhiên, ta đã biết với tính tình của đệ sẽ không bỏ qua nàng. Nữ tử ôn nhu nhã nhặn lịch sự như vậy, cho dù ta thấy cũng yêu thích huống chi là đệ có chí làm Hoa Hoa công tử!
Nghệ Phong kinh ngạc nhỏ giọng thì thầm:
- Ta còn chưa phát sinh với Mộng Nhiên cái gì, thực ra rất thuần khiết, nàng còn không tin sao.
Tần Y ngẩng đầu nhìn Nghệ Phong, bàn tay lại nhéo vào hông hắn thêm lần nữa, khuôn mặt tiếp tục dán lên ngực hắn, nhớ tới nữ nhân Liễu Mộng Nhiên kia, Tần Y nhịn không được cảm thấy trìu mến. Thật khó có thể nghĩ ra một tiểu thư thế gia như vậy lại đi làm thị nữ cho Nghệ Phong. Hơn nữa Liễu Mộng Nhiên còn là loại nữ nhân không cầu điều gì, tính tình luôn luôn lấy nhẫn nhục làm đầu, vĩnh viễn không tranh đoạt với người khác. Mặc dù ở chung cùng Liễu Mộng Nhiên không lâu thế nhưng Tần Y cảm giác nữ nhân này lúc nào cũng đặt Nghệ Phong ở trên đầu. Dường như thực sự là một người thị nữ!
Đối mặt với nữ nhân như vậy, coi như đều là nữ nhân cũng không có nổi một tia trách cứ. Vẻ dịu dàng thùy mị khiến cho nữ nhân cũng bị say mê.
- Hô!
Tần Y không biết vì sao Nghệ Phong có thể lừa được Liễu Mộng Nhiên tới, nàng đặt tay trên ngực Nghệ Phong, miệng lẩm bẩm nói:
- Thật ra đệ cũng cần phải có một người chiếu cố, bình thường y phục đều không chỉnh tề, có Mộng Nhiên chiếu cố đệ ta cũng yên tâm! Chỉ là đệ không được phép khi dễ Mộng Nhiên!
Nghệ Phong nghe được lời nói của Tần Y không khỏi ngẩn người. Ý tứ của Tần Y có phải là đồng ý hắn quan hệ với Liễu Mộng Nhiên không?
Nữ nhân cũng có thể hào phóng như vậy? Hay do tính tình ôn nhu của Liễu Mộng Nhiên có thể chinh phục được Tần Y? Đáy lòng Nghệ Phong thầm nghĩ, chỉ là hắn cũng sẽ không ngu tới mức lộ ra thần sắc vui vẻ. Vô số triết nhân vĩ đại trên Địa Cầu đã nói cho Nghệ Phong biết một sự thực: nữ nhân là động vật nói một đằng làm một nẻo, ai biết có phải nàng đang thử không?
- Đâu có đâu! Ta chưa bao giờ đi khi dễ người khác!
Nghệ Phong dùng một loại thanh âm bình thản nói, ngữ khí như không đếm xỉa.
- Hừ!
Tần Y thấy bộ dáng của Nghệ Phong như vậy liền hung hăng véo Nghệ Phong thêm một cái, Nghệ Phong đau kêu lên một câu, thầm nghĩ chắc bên hông mình bầm tím rồi. Nữ nhân không học được cái gì nhanh, chỉ có chiêu này là vô sự tự thông.
- Đừng cho là ta không biết trong lòng đệ đang nghĩ thế nào. Chỉ là không biết đệ lừa Mộng Nhiên thế nào!
Tần Y cáu giận nói với Nghệ Phong, bàn tay nhẹ nhàng xoa bên hông hắn, nữ nhân này vẫn cứ thương tiếc chính mình.
- Ta chỉ biết, lòng tham của đệ vĩnh viễn vô đáy! Từ ngày đầu tiên gặp đệ đã biết tình tình của đệ rồi thế nhưng vẫn bị lừa!
Tần Y có chút u oán nằm trong ngực Nghệ Phong, dùng thanh âm trách cứ và tự giễu nói.
Nghệ Phong được không khỏi run lên trong lòng, đem Tần Y ôm chặt vào ngực, dúi đầu xuống mái tóc của nàng, tham lam hít lấy hương thơm ngọt ngào trên người nàng.
- Tần Y tỷ vĩnh viễn là người quan trọng nhất trong lòng ta. Ta chưa từng có suy nghĩ sẽ lừa dối tỷ, ngay từ khi mới bắt đầu là vậy, tương lai cũng vậy!
Tần Y thấy Nghệ Phong như thế, nàng giật mình hơi chuyển thân thể tìm một vị trí thoải mái trong lòng Nghệ Phong. Trên mặt lộ vẻ tươi cười, nàng có thể cảm giác được Nghệ Phong vô cùng mê luyến nàng, không kém hơn trước đây, ngược lại càng thêm nồng hậu, có những lời nói này của hắn là đủ rồi. Có đôi khi lòng tham của nữ nhân rất lớn, có đôi khi cũng rất dễ thỏa mãn.
Tuy rằng Tần Y vẫn có chút u oán và tức giận thế nhưng không thể rời khỏi nam nhân nàng coi như tính mệnh này. Ngay từ đầu nàng đã coi hắn như một phần xương cốt của chính mình.
- Nếu như sau này đệ còn lừa ta, ta sẽ cắn đệ!
Tần Y tàn bạo nhìn Nghệ Phong, nhẹ nhàng cắn lên hắn, dấu răng nhàn nhạt biểu hiện quyết tâm của nàng.
- Cái đó, cắn người là thói quen không tốt, ta nghĩ không cần phải có!
Nghệ Phong ngượng ngùng nói.
Bề ngoài hiện giờ của hắn chỉ có một Liễu Mộng Nhiên, nếu như Tần Y biết hắn còn có Điệp Vận Du, Thi Đại Nhi còn không bị nàng cắn chết? Điệp Vận Du và Thi Đại Nhi khác với Liễu Mộng Nhiên, Liễu Mộng Nhiên ôn nhu dịu dàng có thể khiến bất kỳ ai cũng thích, Điệp Vận Du và Thi Đại Nhi lại đều là nữ nhân cường thế.
Điệp Vận Du có thể bởi vì nguyên nhân thân phận của nàng sẽ không để quan hệ hai người ra ngoài ánh sáng. Thế nhưng Thi Đại Nhi là một ma nữ, nàng chẳng e sợ thiên hạ đại loại. Huống chi nàng đã từng tuyên bố muốn tranh đoạt vị trí chính thất với Tần Y. Chậc chậc, Nghệ Phong cũng không dám tưởng tượng tiểu ma nữ kia gặp phải Tần Y sẽ có chuyện gì xảy ra. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Bây giờ Nghệ Phong mới phát hiện Thi Đại Nhi là một nữ nhân thẳng thắn triệt để như Họa Thủy, chưa kể sư tôn Yêu Hậu sau lưng nàng là một phiền toái lớn, nếu như tương lai nàng gặp được Tần Y...
Thậm chí Nghệ Phong không dám tưởng tượng chuyện xảy ra tiếp theo.
- Kháo! Sẽ không có chuyện hậu viện bị lửa thiêu chứ?
Nghệ Phong có chút đau lòng, thầm nghĩ phải nhanh chóng thu phục Thi Đại Nhi khiến nàng dễ bảo, như vậy hậu viện mới có thể hài hòa. Nếu không thể chinh phục Thi Đại Nhi thì tương lai nếu hai người bọn họ cùng xuất hiện một nơi, hắn phải nhanh trốn đi. Chờ các nàng đấu xong mới trở về.
- Nhiều nữ nhân quá cũng là một loại thống khổ a! Độc thân tự do thật là tốt!
Đáy lòng Nghệ Phong hít sâu một hơi, cảm thấy bi thương cho chính mình.
Nếu có người nghe được Nghệ Phong cảm thán như vậy, sợ rằng sẽ dùng nước bọt dìm chết hắn. Đây là ngươi đang nói kháy người khác sao?
Tần Y, Điệp Vận Du và Thi Đại Nhi, ai mà không có vẻ khuynh quốc khuynh thành? Nam nhân bình thường có thể được một trong ba nàng coi trọng đã vô cùng hạnh phúc rồi, hỗn đản này cư nhiên đồng thời sở hữu còn tự ai oán. Đây là cố tình đả kích người khác a!
- Có phải đệ còn chuyện gạt ta không? Đệ còn có nữ nhân khác?
Tần Y nhìn Nghệ Phong nghi ngờ hỏi.
- Không có! Tuyệt đối không có!
Nghệ Phong kiên định đáp, thấy mắt Tần Y nhìn mình, hắn cố gắng khống chế mắt không trốn tránh, nhìn thằng vào Tần Y, bộ dáng vô cùng ngay thẳng.
Tần Y thấy con mắt của Nghệ Phong trong suốt, lúc này mới thỏa mãn gật đầu, nàng quay sang Nghệ Phong nói:
- Hy vọng đệ không gạt ta!
Nghệ Phong thấy lừa gạt thành không không khỏi thở dài một hơi. Trong lòng âm thầm người trộm, kinh nghiệm kiếp trước thật hữu dụng, không thể thừa nhận bất cứ chuyện gì, đánh chết cũng phải bốc phét ra! Đặc biệt với nữ nhân, nhất là những nữ nhân xinh đẹp!