Nghệ Phong thấy nữ nhân hại nước hại dân, điên đảo chúng sinh này, liếc mắt:
- Đừng nói Phong ca ca, cho dù là Ngưu ca ca tới cũng vô dụng!
Lời nói này làm cho Thi Đại Nhi nở nụ cười, dùng hai cánh tay trắng muốt như tuyết ôm lấy cổ Nghệ Phong, dùng cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận hôn nhẹ Nghệ Phong một cái, sau đó dùng thanh âm rất mị hoặc nói:
- Phong ca ca, ca ca giúp ta được không?
Nghệ Phong bị thanh âm này làm cho ngứa ngáy, tay lại kìm lòng không vuốt lên lưng Thi Đại Nhi. Làm cho sắc mặt Thi Đại Nhi không khỏi có chút ửng đỏ, khẽ gắt Nghệ Phong một cái, cũng không có ngăn cản, nàng biết rõ bản tính của Nghệ Phong, biết nếu như không cho Nghệ Phong chiếm chút tiện nghi, hắn sẽ rất kiên định cự tuyệt.
Thế nhưng, Thi Đại Nhi thật không ngờ chính là, bị Nghệ Phong chiếm tiện nghi xong, Nghệ Phong lại dùng ngôn ngữ rất kiên định như trước cự tuyệt:
- Không được! Ta cũng không phải kẻ ngu!
Nói xong, Nghệ Phong còn xoa nhẹ đôi mông co dãn của Thi Đại Nhi mấy cái, xúc cảm cực kỳ tốt, làm cho trong lòng Nghệ Phong dâng lên một cổ hỏa diễm, tiểu đệ đệ cũng không chịu nghe lời, thẳng tắp đè vào người Thi Đại Nhi.
Thi Đại Nhi tự nhiên cũng cảm ứng được phản ứng của Nghệ Phong, sắc mặt của nàng đỏ bừng, tay nắm chặt lấy tay của Nghệ Phong, cả giận nói:
- Phong ca ca...
Nghệ Phong như trước rất kiên định nói:
- Không được!
Thế nhưng động tác trên tay vẫn cứ liên tục.
Thi Đại Nhi thấy Nghệ Phong một mặt chiếm tiện nghi của nàng, một mặt rất kiên định cự tuyệt nàng. Nàng oán hận trừng mắt nhìn Nghệ Phong, vì sao lại có cực phẩm nam nhân như vậy, tiện nghi của nàng cũng chiếm rồi, còn ý chí sắt đá cự tuyệt như vậy!
Thi Đại Nhi bị Nghệ Phong xoa nắn một phen, thân thể nàng có chút nóng lên, hơn nữa vật kia của Nghệ Phong ép sát vào nàng, càng làm nàng có chút run run. Nàng là ma nữ không sai, thế nhưng ma nữ cho tới bây giờ cũng chưa trải qua trận thế như vậy a, mặc dù nàng nỗ lực dẹp loạn, thế nhưng phát hiện thân thể nàng vẫn vô lực như trước.
Thời điểm Thi Đại Nhi nghĩ cách để Nghệ Phong giúp nàng, tay của Nghệ Phong cư nhiên theo bờ mông của nàng, tìm đến bộ vị bí mật của nàng, hướng về nơi đó xoa nắn. Thi Đại Nhi cảm giác hồn phách của nàng muốn nhảy ra, nàng vội vàng kẹp lấy chân, oán hận trừng mắt nhìn Nghệ Phong! Thầm nghĩ nàng có phải là dung túng Phong ca ca quá mức không, hắn cư nhiên dám làm như vậy!
Thi Đại Nhi đưa tay nắm tay Nghệ Phong, kéo tay của hắn từ trong quần của nàng ra, ánh mắt mị ý mười phần hướng Nghệ Phong nói:
- Phong ca ca, nếu như ca ca đáp ứng giúp ta, cái gì ta cũng nghe lời ca ca!
Những lời này nhất thời làm cho tâm Nghệ Phong ngứa ngáy, đặc biệt nhìn thân thể xinh đẹp hoàn mỹ trước mặt này, Nghệ Phong cảm giác hoảng hốt, suýt nữa không có chăm chú đáp ứng rồi. Thế nhưng đầu gật gần phân nửa, Nghệ Phong lập tức phản ứng qua đây, oán hận nhìn Thi Đại Nhi, nói:
- Không ngờ dám sử dụng mị thuật!
Mị thuật của Thi Đại Nhi không cao, so với Điệp Vận Du kém xa, thế nhưng phối hợp với biểu tình thanh thuần kia của nàng, cư nhiên không để lại vết tích chút nào, ngay cả Nghệ Phong cũng suýt nữa bị vào tròng.
Nghệ Phong nhìn vẻ mặt ủy khuất muốn khóc của Thi Đại Nhi, hắn cười cười, thầm nghĩ nữ nhân này giả bộ thật hay, nếu như là nam nhân khác, đã sớm bị nàng ăn thịt rồi.
- Được rồi! Bản thiếu gia trêu đùa với nàng nãy giờ. Bản thiếu gia sẽ không quên ma nữ nàng! Về phần chuyện tình giúp sư tôn Yêu Hậu của nàng thống nhất Thánh Tông, chờ thời điểm đầu của bản thiếu gia có vấn đề, nàng tới tìm ta cũng không muộn!
Nghệ Phong cũng không dám cùng Yêu Hậu kia làm mò.
Thi Đại Nhi nghe Nghệ Phong nói như vậy, hừ một tiếng, mạnh mẽ tay đẩy Nghệ Phong ra, cũng không cho Nghệ Phong chiếm tiện nghi nàng nữa. Nói trở mặt liền trở mặt, rất hợp với phong cách của tiểu ma nữ.
- Phong ca ca, ca ca là người như vậy sao, ăn xong rồi lau miệng bỏ đi!
Thi Đại Nhi oán hận nói.
- Đại Nhi, ngươi nói chuyện phải bằng lương tâm, ta còn chưa làm gì mà! Huống chi ngay từ đầu chính là nàng ôm ta, rồi chiếm tiện nghi của ta a! Ta hiện tại ngay cả lợi tức cũng chưa từng thu hồi, ta mới là người thua thiệt!
Nghệ Phong cũng ủy khuất nói.
Lời vừa nói ra, làm cho Thi Đại Nhi lại hi hi nở nụ cười, sau đó lần thứ hai nhào vào trong lòng Nghệ Phong, dùng đôi thỏ ngọc mê người ma sát vào ngực Nghệ Phong nói:
- Kia cũng không sai, nếu như vậy ta cho ca ca chiếm tiện nghi lại, miễn cho ca ca bị thua thiệt!
Nghệ Phong sớm đã quen ma nữ này biến đổi thất thường, thấy nàng như vậy cũng không ngạc nhiên chút nào, hắn trở tay ôm Thi Đại Nhi nói:
- Đại Nhi, nàng đừng hồ đồ như sư tôn Yêu Hậu kia của nàng, Thánh Tông dễ thống nhất như vậy sao?
Nghệ Phong xác thực lo lắng cho Thi Đại Nhi, Thánh Tông sâu không thấy đáy, Yêu Hậu muốn bằng vào một người mà thống nhất Thánh Tông, không thể nghi ngờ là người si nói mộng!
- Nói lung tung! Ta tin tưởng ta và sư tôn nhất định sẽ suất lĩnh Thánh Âm Tông thống nhất Thánh Tông!
Thi Đại Nhi cầm nắm tay, hướng Nghệ Phong tin tưởng vững chắc nói.
Xong rồi! Tiểu ma nữ này bị Yêu Hậu kia tẩy não triệt để rồi!
Trong lòng Nghệ Phong bất đắc dĩ cười khổ, đơn giản không cùng nàng nói vấn đề này, ngược lại hướng tiểu ma nữ nói:
- Nàng tới Trạm Lam đế quốc làm cái gì?
Thi Đại Nhi nhìn Nghệ Phong cười hi hi nói:
- Phong ca ca rất nhanh sẽ lên Tĩnh Vân Tông đánh nữ nhân ghê tởm kia, ta vội tới trợ uy cho ca ca!
Nghệ Phong sớm chỉ biết Tĩnh Vân Tông và Thánh Âm Tông đấu đá khó phân, huống chi Thi Đại Nhi còn ăn thiệt thòi từ trong tay truyền nhân đương đại của Tĩnh Vân Tông, nàng đối với chuyện này xác thực rất hưng phấn.
- Uh! Phong ca ca giúp đánh mông nàng ta!
- Không! Phong ca ca! Ca ca tốt nhất là cường bạo nàng!
Nghệ Phong nghe những lời này của Thi Đại Nhi, hắn cảm giác sau lưng tuôn ra rất nhiều mồ hôi lạnh:
- Cái kia, Đại Nhi biết ta ghét rất nhất chính là chuyện này, sẽ không cùng nữ nhân khác xằng bậy, ta nghĩ có một người như nàng vậy là đủ rồi!
Thi Đại Nhi cười hi hi không ngừng:
- Phong ca ca, ca ca yên tâm. Ta sẽ không ăn dấm đâu! Ca ca vì ta hi sinh một chút, lấy nàng về nhà đi!
Nghệ Phong cảm giác đầu hắn dùng không đủ, nào có nữ nhân như vậy, cư nhiên cầu nam nhân mình đi lấy tiểu thiếp! Lúc nào tiểu ma nữ vì nam nhân mình suy nghĩ như vậy? Trước đây nàng không phải luôn cùng Tần Y đấu đá sao?
Thế nhưng, câu nói phía sau của nàng làm cho Nghệ Phong triệt để đổ mồ hôi lạnh.
- Ca ca ngẫm lại đi, đến lúc đó ta khẳng định là chính thất, nàng nhiều nhất là một thị thiếp! Hắc hắc, chính thất khi dễ thị thiếp không phải chuyện tình rất bình thường sao?
Tiểu ma nữ tựa hồ nghĩ tới cái gì rất thú vị, hi hi nở nụ cười.
Ma nữ, đây là ma nữ trăm phần trăm. Ai còn dám ở trước mặt hắn nói Thi Đại Nhi không phải ma nữ, Nghệ Phong nhất định đánh chết hắn.
- Phong ca ca, cùng ca ca đi Tĩnh Vân Tông là chuyện tình thứ nhất, còn có một việc nữa, nghe nói Hoàng đế Trạm Lam sắp chết! Chúng ta đến phân một chén canh!
Thi Đại Nhi nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Tuy rằng Nghệ Phong đã sớm biết Thiên Nghịch tới chia phần, thế nhưng giờ đây Thánh Âm Tông cũng tới, có thể thấy được đến lúc đó đế đô loạn đến dường nào.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, nếu đã loạn, vậy càng loạn cũng tốt, đây là phiêu lưu, mà phiêu lưu thì chắc có kỳ ngộ!
Ngay khi trong lòng Nghệ Phong tính toán được mất trong vấn đề này, Nghệ Phong đột nhiên nghĩ đến một vấn đề rất nghiêm túc, hắn nhìn Thi Đại Nhi nói:
- Đại Nhi, các nàng lúc này tới là chuẩn bị giúp ai leo lên ngôi vị Hoàng đế?
Thi Đại Nhi tựa hồ đã sớm đoán được Nghệ Phong sẽ hỏi như vậy, nàng cười hi hi nói:
- Nghe nói Phong ca ca ở đế đô rất kiêu ngạo, cư nhiên cùng hai đại hoàng tử đối nghịch! Hi hi, ta lúc đó nghe nói rất là hưng phấn, anh hùng như vậy mới là người ta thích a!
...