Nghệ Phong nhìn tướng mạo người này, tuy rằng chưa từng tiếp xúc, thế nhưng trong nháy mắt đã minh bạch thân phận của hắn, Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi, thừa dịp đối phương còn chưa thấy được mình, thân ảnh chợt lóe lên, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Nghệ Phong hầu như có thể tưởng tượng được, lúc này đối phương đến phủ đệ mình, không ngoài việc mượn hơi chính mình, chỉ là Nghệ Phong đối với Nghệ gia, đối với gia gia trên danh nghĩa của mình không có một chút hảo cảm. Thậm chí Nghệ Phong lười nói chuyện với bọn họ! Dù sao đi nữa đến lúc đó cũng là đối địch, mình cần gì cùng bọn họ nói lời vô ích.
Trong lòng Nghệ Phong cũng âm thầm mắng Thiên Nghịch, hắn nói đưa một nhóm người đến phủ đệ chính mình, vì sao còn chưa đến? Bình thường những kẻ như thế này đến, có thể trực tiếp ngăn lại ở ngoài cửa, nhìn hoàn cảnh hiện tại, bọn họ giống như đi vào chỗ không người, không cần thông báo một tiếng.
Nghệ Phong chạy về phía phòng ăn, quả nhiên thấy Liễu Mộng Nhiên ở bên trong, nhìn một bàn thức ăn, Nghệ Phong không khỏi hắc hắc nở nụ cười.
Tiểu hài tử Lý U xấu xa kia nói, Liễu Mộng Nhiên chỉ làm cơm cho phu quân của nàng? Hiện tại... Hắc hắc...
Liễu Mộng Nhiên nhìn Nghệ Phong, mặt của nàng trong nháy mắt đỏ bừng, nhãn thần lóe lên, không dám nhìn Nghệ Phong, dáng vẻ dụ người đến cực điểm!
- Mộng Nhiên, vì sao nàng có thể như vậy, phá hủy thuần khiết của ta rồi rời đi, lẽ nào nàng muốn làm người phụ bạc sao?
Nghệ Phong nhìn Liễu Mộng Nhiên, hắn mang theo bộ dáng ủy khuất nói không nên lời hỏi nàng.
Liễu Mộng Nhiên thấy dáng dấp này của Nghệ Phong, rặng mây đỏ say lòng người bắt đầu lan tràn ra. Sắc mặt hầu như có thể xuất huyết rồi.
- Ta đi đưa đan dược cho trưởng bối trong nhà!
Liễu Mộng Nhiên cảm giác mặt mình nóng bừng, nàng không dám ở đây quá lâu, nhớ tới cử động lớn mật vừa rồi của mình, trong lòng nàng nhịn không được ngượng ngùng vô cùng!
- Chờ một chút!
Nghệ Phong nhìn Liễu Mộng Nhiên chuẩn bị chạy đi, liền vội vàng hô lên.
Liễu Mộng Nhiên ngừng cước bộ, đưa lưng về phía Nghệ Phong, đợi Nghệ Phong mở miệng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nghệ Phong đi tới, xoay thân thể Liễu Mộng Nhiên, nhìn chằm chằm vào mắt nàng, mỉm cười nói:
- Mộng Nhiên, giúp ta một chút được không?
Liễu Mộng Nhiên thấy Nghệ Phong nhìn thẳng nàng, nguyên bản nàng đang run sợ, không ngờ mạc danh kỳ diệu biến mất, nàng cũng nhu tình nhìn Nghệ Phong, bốn mắt nhìn nhau, phảng phất muốn tỏa ra quang hoa!
- Uhm!
Liễu Mộng Nhiên hơi gật đầu, thấy Nghệ Phong có chuyện nhờ nàng, nàng cũng rất cao hứng.
Nghệ Phong nhìn dáng tươi cười của Liễu Mộng Nhiên, Nghệ Phong cười cười, hướng Liễu Mộng Nhiên nói:
- Bên ngoài có một lão đầu tử, nàng giúp ta đuổi hắn đi được không?
Liễu Mộng Nhiên gật đầu, chỉ chỉ thức ăn trên bàn, nói với Nghệ Phong:
- Vậy ngươi ăn cơm trước!
Nghệ Phong nghe lời nói ôn nhu nhỏ nhẹ của Liễu Mộng Nhiên, lúc này càng cảm thấy đói hơn, miệng hắn lộ vẻ tươi cười, nữ nhân này tuyệt đối là phụ nữ hoàn hảo!
Nghệ Phong nhìn Liễu Mộng Nhiên chuẩn bị đi tiếp đãi Nghệ Công, đột nhiên hô:
- Mộng Nhiên!
Liễu Mộng Nhiên quay đầu, nhìn Nghệ Phong nghi hoặc hỏi:
- Làm sao vậy?
Nghệ Phong rất chăm chú nhìn Liễu Mộng Nhiên nói:
- Mộng Nhiên, nàng phá hủy thuần khiết của người khác thì phải chịu trách nhiệm, bằng không sẽ bị Thiên Lôi đánh xuống!
Câu nói này làm Liễu Mộng Nhiên vừa mới khôi phục tự nhiên, lần thứ hai mặt đỏ tới mang tai, không dám dừng ở chỗ này, lảo đảo chạy ra ngoài.
Nghệ Phong thấy dáng dấp lo lắng hãi hùng của Liễu Mộng Nhiên, hắn nói thầm:
- Sao có thể như vậy chứ? Thụ hại rõ ràng là ta mà, ta cũng chưa xấu hổ, nàng xấu hổ cái gì? Thực không hiểu nữ nhân nghĩ cái gì nữa!
Nói xong, Nghệ Phong lắc đầu, vẻ mặt tức giận, rất bất bình cho mình.
Chỉ là, khi Nghệ Phong ngửi thấy hương vị mỹ thực, hắn lập tức lao vào chiến đấu với bàn thức ăn, đối với trù nghệ của Liễu Mộng Nhiên, Nghệ Phong bội phục không thôi, chuyện này ngay cả Tần Y cũng kém hơn một bậc!
...
Liễu Mộng Nhiên dẹp loạn liễu tâm tình một chút, nhanh chóng đi tới phòng khách, nhìn bóng người quen thuộc đang ngồi kia, nàng không khỏi sửng sốt, nghĩ không ra người Nghệ Phong muốn đuổi lại là hắn.
Nghệ Công thấy Liễu Mộng Nhiên, hắn cũng rất sửng sốt, nghi hoặc hỏi:
- Nha đầu Lý gia, vì sao ngươi ở chỗ này?
Liễu Mộng Nhiên bước nhanh về phía trước, thi lễ với Nghệ Công nói:
- Nghệ gia gia, vì sao người lại tới nơi này?
Nghệ Công nhìn khuôn mặt xinh đẹp mê người của Liễu Mộng Nhiên, hỏi ngược lại:
- Ngươi không ở nhà cùng gia gia của ngươi sao? Vì sao lại ở chỗ này?
Nghệ Công có chút nghi hoặc, nha đầu Lý gia xuất hiện ở chỗ này, có phải là Nghệ Phong cùng Lý gia có giao dịch gì? Nếu như vậy mà nói, mình còn phải bàn bạc kỹ hơn. Lý gia, cũng là một đại thế gia a!
Liễu Mộng Nhiên suy nghĩ một chút nói:
- Ta là thị nữ của công tử, tự nhiên là ở nơi này rồi!
- Thị nữ của công tử? Nghệ Phong?
Nghệ Công nghi hoặc nhìn Liễu Mộng Nhiên.
Liễu Mộng Nhiên gật đầu:
- Đúng!
- Cái gì?
Sau khi Nghệ Công được câu trả lời chính xác, hắn nhất thời kinh hãi, nha đầu Lý gia làm thị nữ, chuyện này nói ra ai sẽ tin a!
- Nha đầu Lý gia, ngươi không phải đùa với ta?
Sù sao Nghệ Công cũng không tin, Liễu Mộng Nhiên sẽ là thị nữ của người khác!
Liễu Mộng Nhiên nhìn Nghệ Công, rất chăm chú nói:
- Chỉ có công tử mới xứng để ta làm thị nữ!
Trong lòng Nghệ Công nhất thời nổi lên sóng to gió lớn, hắn đối với Nghệ Phong càng thêm nghi hoặc, hắn sử dụng thủ đoạn nào, cư nhiên để cho Lý nha đầu cũng cam tâm tình nguyện làm thị nữ của hắn!
Nghệ Công hít một hơi thật sâu, hắn cảm giác mình đến không sai. Lần trước mình để quản gia đến tìm Nghệ Phong, bị Nghệ Phong một ngụm cự tuyệt, hắn luôn suy nghĩ mãi, nghĩ Nghệ Phong có đáng giá để hắn tự mình đến không. Một thanh niên mười tám tuổi có thể làm cường giả Vương Cấp bị thương nặng, rất đáng giá để hắn hạ thân phận, nói không chừng, Nghệ gia nhờ hắn mà đi tới đỉnh phong!
Hơn nữa hắn còn có chút kinh ngạc chính là, một tôn tử của mình ở đại hội Thi Văn bị Nghệ Phong đánh bại, hơn nữa nghe nói học vấn của hắn có một không hai! Một người văn võ song toàn như vậy, càng làm cho hắn kiên định suy nghĩ để Nghệ Phong trở lại Nghệ gia.
Nghĩ vậy, Nghệ Công đối với Nghệ Khải Mạc không khỏi có chút tức giận, nếu không phải hắn trục xuất Nghệ Phong khỏi gia môn thì đâu có nhiều phong ba như vậy!
Nghệ Công nhìn Liễu Mộng Nhiên kinh diễm trước mặt, đã sớm nghe nói Liễu Mộng Nhiên yêu thi từ còn hơn tính mạng, Nghệ Phong ở trên thi từ chinh phục nàng, thảo nào nàng cam tâm tình nguyện làm thị nữ! Chỉ bất quá, Liễu Mộng Nhiên làm thị nữ cho Nghệ Phong, gia chủ Lý gia có thể đồng ý sao?
Tâm tình Nghệ Công biến ảo không ngừng, cố kỵ đối với Nghệ Phong càng thêm cường liệt. Ngay cả gia chủ Lý gia cũng không ngăn cản Liễu Mộng Nhiên làm thị nữ cho hắn, vậy phải tính toán lại giá trị của Nghệ Phong rồi!
Nghệ Công đương nhiên không biết, chuyện tình Liễu Mộng Nhiên làm thị nữ cho Nghệ Phong, gia chủ Lý gia căn bản không biết.
- Ha ha, Lý nha đầu, Nghệ Phong ở nơi nào, ngươi có biết hay không?
Nghệ Công cố gắng bình ổn nội tâm kích động, hỏi Liễu Mộng Nhiên.
- Nghệ gia gia, công tử ở đâu ta cũng không biết, người cho tới bây giờ còn chưa trở lại phủ đệ!
Liễu Mộng Nhiên nói.
- Ha ha! Lý nha đầu, ngươi cũng đừng pha trò với ta, ta biết Nghệ Phong nhất định ở trong phủ đệ, ngươi mời hắn ra đi!
Nghệ Công cười nói, đồng thời đối với việc Nghệ Phong trở thành Hầu tước rất kinh ngạc. Cho dù Nghệ Phong đánh bại Vương Cấp, được bệ hạ coi trọng, thế nhưng ban thưởng này có chút quá cao rồi.
Thời điểm Hoàng đế tuyên bố chuyện này, toàn bộ điện phủ đều rất kinh ngạc!
- Nghệ gia gia, ta thực không biết công tử nhà ta ở nơi nào, người vẫn chưa quay lại phủ đệ! Phủ đệ này vẫn do ta giúp công tử xử lý!
Liễu Mộng Nhiên không quên phân phó của Nghệ Phong, hướng Nghệ Công nói.
(Tác giả: Có lẽ mọi người sẽ nghi hoặc, vì sao Liễu Mộng Nhiên là người của Lý gia lại họ Liễu. Chuyện này tất nhiên là cố cố sự, vấn đề họ Liễu này không có sai lầm, sau này mọi người sẽ rõ ràng).