Mị Ảnh

Chương 342: Rượu mời không uống thích uống rượu phạt

 
- Ngươi đã không muốn uống rượu mời, chỉ thích uống rượu phạt, vậy cũng đừng trách ta không nói trước! Lên! Làm thịt tiểu tử này và Cuồng Hổ cho ta!
Nam tử đầu lĩnh nổi giận nói.
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng. Ngay khi bọn họ còn chưa kịp động thủ, thân ảnh đã nhanh chóng biến ảo, quyền đầu mang theo tàn ảnh mạnh mẽ đẩy về phía đối phương.
Tốc độ của Nghệ Phong quá nhanh. Đối phương hầu như chưa kịp phản ứng đã bị một chưởng của Nghệ Phong đánh trọng thương bay ngược ra ngoài. Nam tử đầu kĩnh thấy thế không khỏi kinh hãi.
Một chưởng có thể giết chết một cao thủ Sư Cấp, hiển nhiên thực lực của đối phương đã đạt đến Tướng Cấp. Mà bên mình lại chỉ có mình mình là Tướng Cấp, cho dù miễn cưỡng có thể giết được Nghệ Phong, nhưng cái giá phải trả hẳn là rất lớn.
Tuy rằng nam tử đầu lĩnh không muốn đối địch cùng Nghệ Phong, nhưng thái độ hiện tại của Nghệ Phong lại không cho phép hắn lựa chọn. Nam tử đầu lĩnh lạnh lùng nhìn Nghệ Phong nói:
- Tả hữu giáp công! Nhanh chóng bắt hắn cho ta!
- Rõ!
Một câu này nhất thời khiến bảy tám người cùng bao vây Nghệ Phong, quơ trọng kiếm chém về phía hắn. Từng tiếng rít gió vù vù vang lên.
Nghệ Phong cười nhạt một tiếng. Hồn lực trong nháy mắt ngưng tụ, cấu thành mấy đạo hồn châm bay về phía đối phương. Với đẳng cấp nhiếp hồn sư tứ tinh trung giai của hắn, đối phó những người này, chỉ cần dùng hồn châm cũng đủ khiến bọn chúng nếm đủ đau khổ.
Nhìn về phía trọng kiếm đang chém tới người mình, Nghệ Phong điểm nhẹ đầu ngón chân, biến mất khỏi phạm vi công kích của bọn họ một cách hết sức quỷ dị. Toàn bộ trọng kiếm đều chém tới vị trí Nghệ Phong vừa đứng trước đó. Lực lượng mạnh mẽ của đợt tấn công này khiến không khí vang lên tiếng xé gió vun vút.
Nghệ Phong tránh thoát, cười lạnh một tiếng. Mấy đạo hồn châm ngưng tụ một lần nữa, đuổi theo hồn châm vừa thi triển ra, tấn công về phía mấy người đối phương. Nguồn: https://truyenfull.vn
Đối phương cũng không hổ là cao thủ Sư Cấp, tuy rằng không thể thấy rõ bộ dáng của hồn châm, nhưng vẫn có thể cảm nhận rõ ràng sự rung động của nó. Tất cả đều dùng hồn lực cấu thành lớp phòng hộ, đồng thời đấu khí trong cơ thể cũng mạnh mẽ bộc phát, đánh về phía hồn châm không thể nhìn rõ kia.
Ầm…
Tiếng va chạm mạnh mẽ vang lên, khiến không khí bốc phát ra cơn lốc mãnh liệt. Hồn châm của Nghệ Phong cũng bị đánh tan.
Nghệ Phong thấy thế cười nhạt một tiếng, hồn lực lại mạnh mẽ ngưng tụ lại. Một đạo hồn châm cường hãn hơn gấp mấy lần so với vừa rồi một lần nữa đâm tới một cường giả Sư Cấp của đối phương.

Lực lượng nhiếp hồn thuật tứ tinh trung giai của Nghệ Phong, làm sao hồn lực của một người mới tiến vào Sư Cấp có thể chống cự được? Hầu như chưa kịp phản ứng, phòng tuyến hồn lực của hắn đã bị hồn châm của Nghệ Phong đột phá, đánh thẳng vào đầu hắn.
- A…
Một thanh âm so với thanh âm lúc trước còn thê thảm hơn đột nhiên vang lên. Hắn cũng ngã lăn xuống đất không dậy nổi.
- Nhiếp hồn sư…
Cả bọn kinh hãi nhìn Nghệ Phong, trong mắt đều tràn đầy sợ hãi. Trải qua lần đối kháng vừa rồi, bọn họ rốt cục hiểu rõ thân phận của Nghệ Phong, đều kinh hãi không thôi.
Sự biến thái và quỷ dị của nhiếp hồn sư vốn đã ăn sâu vào trong xương tủy bọn họ. Hiện tại trước mặt mình xuất hiện một người như vậy làm sao không khiến bọn họ kinh hãi? Càng quan trọng hơn là, hai cao thủ Sư Cấp của mình đã bị đối phương giết chết mà bọn họ vẫn không biết có chuyện gì xảy ra.
Nghệ Phong nhìn người trên mặt đất không ngừng kêu gào, cười nhạt một tiếng: Nhiếp hồn sư tứ tinh trung giai đủ để sánh ngang với võ giả Sư Cấp lục giai. Sức chiến đấu của Nhiếp hồn sư so với võ giả ngang cấp nhất định càng mạnh hơn nhiều. Chỉ là mấy tên võ giả Sư Cấp sơ giai, Nghệ Phong thật đúng là không để trong lòng.
Càng quan trọng hơn là, công kích của Nhiếp hồn sư tạo thành thương tổn tinh thần cực lớn. Một khi bị Nhiếp hồn sư đả thương, không có y sư cao giai, căn bản không thể trị liệu. Điều này khiến người bình thường càng thêm sợ hãi các Nhiếp hồn sư.
Nam tử đầu lĩnh nhìn Nghệ Phong, trong lòng càng thêm kinh hãi. Trong trăm vạn người mới xuất hiện một Nhiếp hồn sư, không ngờ hôm nay mình lại đụng phải. Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong, lại nhìn thoáng qua hai tên đồng bọn đang lăn lộn dưới đất, cười lạnh một tiếng nói:
- Ngươi là Nhiếp hồn sư thì sao chứ? Không đạt tới ngũ tinh, ngày hôm nay ngươi hẳn phải chết!
Nói xong, nam tử đầu lĩnh cũng xuất thủ, một quyền hung hăng đánh về phía Nghệ Phong. Lực lượng áp bách cường đại khiến không khí không ngưng rung động phát ra tiếng kêu "xuy xuy". Lực lượng Tướng Cấp tại giờ khắc này bạo lộ không thể nghi ngờ!
Nghệ Phong thấy thế khinh thường nhìn thoáng qua, thản nhiên nói:
- Ai nói với ngươi ta chỉ là một Nhiếp hồn sư?
Nói xong, đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong cũng mạnh mẽ tuôn ra. Đấu khí khổng lồ ngưng tụ trên tay, tản ra quang mang chói mắt mang theo khí thế xé trời nghênh đón thế tấn công của nam tử đầu lĩnh.
- Võ giả Tướng Cấp?
Mọi người nhìn khí thế không hề thua kém lão đại mình của Nghệ Phong đều kinh hãi kêu to, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin cùng không cam lòng.

Cả hai chức nghiệp võ giả Tướng Cấp và Nhiếp hồn sư tứ tinh cùng đồng thời xuất hiện trên một người, có thể tưởng tượng người đó kinh khủng đến mức nào.
Binh…
Hai luồng đấu khí cùng va chạm một chỗ. Nam tử đầu lĩnh không tự chủ được lui về phía sau mấy bước, khó khăn lắm mới đứng vững, mà Nghệ Phong lại vẫn đứng nguyên tại chỗ, mặt cũng không hề biến đổi. Kết quả một chưởng này, hiển lộ không thể nghi ngờ!
Mọi người thấy một màn như vậy đều hít sâu một ngụm khí lạnh. Thực lực của lão đại mình bọn họ biết, là Tướng Cấp nhị giai, cũng có thể xem như một cường giả. Không ngờ khi đối chưởng với đối phương lại lâm vào thế hạ phong. Qua đó có thể thấy được đối phương cường hãn đến mức nào.
Nam tử đầu lĩnh hơi vung vung cánh tay tê dại một chút, ánh mắt nhìn Nghệ Phong đã trở nên cảnh giác vạn phần. Vừa rồi hắn đã cố tình đề cao thực lực của Nghệ Phong, nhưng không ngờ Nghệ Phong lại kinh khủng đến mức độ như vậy.
Nghệ Phong không cho nam tử đầu lĩnh thời gian nghỉ ngơi, trọng quyền một lần nữa đánh về phía đối phương.
Nam tử đầu lĩnh nhìn qua thế tới hung hãn cũng đoán được hướng quyền. Thân ảnh hắn biến ảo rất nhanh, tránh né công kích của Nghệ Phong, đồng thời quay sang đám thủ hạ quát to:
- Tả hữu giáp công, phối hợp cùng ta giết chết tiểu tử này!
Nghệ Phong nhìn một tên đang quơ trọng kiếm chém về phía mình, cười lạnh một tiếng nói:
- Ngươi cho là các ngươi nhiều người thì có tác dụng sao?
Nói xong, tay hắn quơ nhẹ, tìm kiếm bên hông, Tiêm Hổ Kiếm nháy mắt xuất hiện trên tay. Đấu khí của Nghệ Phong mạnh mẽ tuôn ra, bao trùm lên toàn thân kiếm, đâm về phía đám người đang vây công hắn.
Cùng lúc đó, Nghệ Phong cũng không quên dùng nhiếp hồn thuật phóng ra từng đạo hồn châm phối hợp với kiếm thế tấn công về phía đối phương.
Kiếm thế sắc bén của Nghệ Phong đã đủ khiến bọn họ ứng phó chật vật, lại thêm Nhiếp hồn thuật quỷ dị đến cực điểm càng không cho bọn chúng chút cơ hội tránh né nào. Một khi không cẩn thận liền bị Nghệ Phong đâm trúng một kiếm.
Nghệ Phong nhìn từng vòi máu tung lên, không hề dừng lại chút nào, ngược lại công kích càng thêm mãnh liệt. Hành động của Nghệ Phong xem ra là muốn giết hết bất kỳ kẻ nào có quan hệ với Kim Ưng Tông.
Nghệ Phong không muốn buông tha cho bất luận kẻ nào có ý định sát hại Tần Y.
Nam tử nhìn số người trọng thương bên mình càng ngày càng nhiều, trong lòng càng thêm kinh hãi. Hắn thật không ngờ, Nhiếp hồn thuật và lực lượng của võ giả phối hợp lại có thể đạt được thực lực tới mức này. Chỉ với thực lực Tướng Cấp nhị giai, không ngờ có thể phát huy ra lực sát thương của cường giả Tướng Cấp ngũ giai đỉnh phong.
Nam tử đầu lĩnh rất rõ ràng, đối mặt với một cường giả Tướng Cấp ngũ giai, số lượng không thể bù đắp cho sự chênh lệch về thực lực giữa hai bên. Cả đám người mình e là lành ít dữ nhiều!
Nam tử đầu lĩnh liếc mắt nhìn Cuồng Hổ, trong mắt lóe lên hàn quang. Người nọ chính là mục đích của chuyến đi này. Không thể giết chết hắn, cho dù mình sống sót trở về cũng không có cách nào ăn nói với các vị trưởng bối.
Nghĩ vậy, trong lòng hắn thầm hạ quyết tâm, quay sang thủ hạ quát to:
- Đừng để ý tiểu tử này! Giết chết Cuồng hổ cho ta!
Một câu này khiến mọi người nhất tề phản ứng, đều vứt bỏ Nghệ Phong, quơ trọng kiếm bổ về phía Cuồng Hổ. Có vài người thậm chí đang đứng rất gần Cuồng Hổ, chỉ cách không đến ba thước. Nếu như một kiếm này chém xuống, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!