Mị Ảnh

Chương 333: Lão nhân râu bạc

 
Cao Không kinh hãi trước tốc độ của Nghệ Phong, đồng thời cũng khẽ đảo người, trong nháy mắt tránh thoát một quyền của Nghệ Phong. Cùng lúc đó, Cao Thiên đã kịp phản ứng lại, nắm tay hung hăng đập về phía Nghệ Phong.
Binh...
Tiếng va chạm vang lên, kích phát ra vô số kình khí. Từng đạo kình khí bắn ra bốn phía, như cơn lốc cuốn đi hết thảy những gì trong không trung, khiến mái tóc dài của Khinh Nhu và Họa Thủy đều dựng đứng lên, tạo thành vẻ đẹp kỳ lạ.
Hai người Nghệ Phong và Cao Thiên đều lùi lại mấy bước, nhìn nhau. Trong mắt mỗi người đều hiện lên vẻ trầm trọng.
Nghệ Phong thật không ngờ đối phương phối hợp nhuần nhuyễn như vậy. Cao Không vừa né tránh thế công của hắn, Cao Thiên đã kịp thời đánh tới. Nếu hắn không kịp thời phản ứng, e rằng một chiêu đó đủ khiến hắn trọng thương.
Đồng thời, trong lòng hai người Cao Thiên đứng đối diện Nghệ Phong cũng kinh hãi không thôi. Bọn họ rất rõ uy lực do hai huynh đệ mình liên thủ, ít nhất cũng đạt tới mức công kích của Tướng Cấp tứ giai. Tuy rằng lực lượng so với rất nhiều cường giả Tướng Cấp tứ giai còn kém một chút, nhưng mức độ sắc bén cũng đủ khiến Tướng Cấp tứ giai không đỡ được. Thế mà không ngờ, đòn liên thủ của hai huynh đệ mình lại bị hắn dễ dàng hóa giải. Hơn nữa, nếu Cao Không tránh không kịp, suýt chút nữa còn bị thương nặng.
- Ngươi rất mạnh, trong số học viện tại Học viện Trạm Lam, rất ít người có được thực lực như vậy.
Cao Thiên nhìn Nghệ Phong có chút cảm thán nói.
Nghệ Phong cười cười nhún vai:
- Các ngươi cũng không tồi. Nếu là Tướng Cấp bình thường, sớm đã bị ta đánh ngã.
Cao Thiên cười lớn nói:
- Tốt! Rất ít khi gặp được học viên ngạo mạn như ngươi. Nếu đã vậy, ngươi nếm thử liên thủ chân chính của huynh đệ chúng ta xem sao!
Nói xong, Cao Thiên và Cao Không song song đứng lên, đấu khí trong cơ thể không ngừng vận chuyển.
- Ta cũng rất ít khi được thấy huynh đệ tự tin như các ngươi. Vậy ngươi cũng xem thử bản lĩnh "công phá" của bản thiếu!
Nghệ Phong đáp lời Cao Thiên, đồng thời đấu khí trong cơ thể cũng mạnh mẽ ngưng tụ, từng vòng từng vòng hướng về phía nắm tay. Nắm tay hắn trở nên sáng rực lên, đấu khí không ngừng chớp động, khiến không khí rung động kêu lên xuy xuy. Khí thế cường đại mà bá đạo hiện ra trên người Nghệ Phong.
Cỗ khí thế này khiến hai người Cao Thiên, Cao Không liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt nhìn Nghệ Phong cũng càng thêm ngưng trọng. Lực lượng trên nắm tay Nghệ Phong hiển nhiên so với lực lượng của hai người mình còn mạnh hơn nhiều.
Một Tướng Cấp nhất giai có thể phát ra thực lực như vậy nhất định là nhờ vào vũ kỹ. Hơn nữa, vũ kỹ này chắc chắc vượt trên vũ kỹ Nhật giai.

Hai người hoảng sợ không ngừng. Tuy rằng bọn họ ở Học viện Trạm Lam cũng có chút địa vị, nhưng vũ kỹ trên Nhật giai cũng không có phần cho bọn họ.
- Cẩn thận một chút!
Cao Thiên nói với Cao Không, ánh mắt ngưng trọng vạn phần. Đấu khí trong cơ thể không ngừng vận chuyển, áo giáp bằng đấu khí trên người cũng nhanh chóng hình thành.
- Cẩn thận thì có tác dụng sao?
Nghệ Phong hừ một tiếng, lưu lại tàn ảnh tại chỗ, hung hăng đánh về phía Cao Thiên. Dọc đường đi của hắn, không khí bị uy áp cường đại mạnh mẽ áp bức, khiến người xung quanh có cảm giác hít thở không thông.
Nắm tay này nháy mắt đã tới, cơ hồ không cho hai người Cao Thiên thời gian né tránh. Cao Thiên, Cao Không kinh hãi liếc mắt nhìn nhau, nhưng động tác không hề dừng lại, cùng đón đỡ nắm tay của Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn hai nắm đấm mang theo khí thế Phá Thiên lao tới, cười nhạt một tiếng, cũng không có bất luận thay đổi gì, nắm tay vẫn thẳng tắp đánh về phía hai huynh đệ Cao Thiên.
Họa Thủy thấy một màn như vậy không khỏi ngẩn người. Lẽ nào tiểu tử này muốn dùng một quyền đấu với lực lượng của hai người? Tuy rằng một quyền này của Nghệ Phong thoạt nhìn có khí thế cường đại, nhưng muốn đối kháng hai Tướng Cấp, trong đó một Tướng Cấp còn cao giai hơn mình, có phải là quá tự đại hay không? Chỉ là, Họa Thủy lập tức trở nên vui vẻ. Tiểu tử này tự đại không phải càng tốt sao? Tốt nhất là bị hai huynh đệ Cao Thiên đánh cho bán thân bất toại luôn đi!
Thế nhưng, hai huynh đệ Cao Thiên bị Nghệ Phong công kích lại kinh hãi vạn phần. Nắm tay Nghệ Phong toát ra kình khí cường đại, tạo cho bọn họ áp lực cực lớn. Đấu khí của bọn họ không ngừng bắn ra, ngưng tụ trên nắm tay, cấu thành vũ kỹ Nhật giai, hung hăng nghênh đón Nghệ Phong.
Binh...
Một tiếng va chạm vang lên, không khí tại chỗ ba nắm tay va chạm mạnh mẽ vỡ vụn, từng mảnh nhỏ trong suốt rơi xuống hư không. Vô số kình khí bắn vụt về bốn phía, khiến Họa Thủy và Khinh Nhu kìm lòng không được lui về phía sau mấy bước, tránh không cho kình khí bắn trúng. Đồng thời, tảng đá dưới chân ba người cũng mạnh mẽ vỡ vụn ra, tạo thành vết chân thật sâu.
Nghệ Phong và hai huynh đệ Cao Thiên một lần nữa lui lại mấy bước. Ba người đều tự vuốt cánh tay đang run lên, đứng yên tại chỗ, không ai nhúc nhích.
Họa Thủy nhìn ba người một lần nữa bình thủ cũng há to miệng. Thực lực của hai huynh đệ Cao Thiên nàng rất rõ ràng, cho dù Tướng Cấp tứ giai bình thường cũng không phải đối thủ của bọn họ. Thế nhưng Nghệ Phong không ngờ lại bình thủ với bọn họ. Tiểu tử này, thì ra cũng không phải chỉ biết một chiêu khiến người ta sợ hãi kia.
Nghĩ vậy, Họa Thủy đối với Nghệ Phong cũng coi trọng hơn vài phần, dục vọng trả thù trong lòng càng thêm mãnh liệt. Có một đối thủ cường đại mới là thú vị.
Họa Thủy thậm chí chuẩn bị thông báo cho đám người Lăng Thiên Vũ. Chanh Ban có một tiểu gia hỏa thú vị như vậy, nếu không chơi đùa vui vẻ, sao có thể xứng với danh xưng "Ban tử vong" của Chanh Ban chứ?
- Được! Được! Tiểu huynh đệ quả nhiên cường đại. Cũng khó trách tiểu thư của chúng ta đưa ngươi tới đây mới động thủ!
Cao Thiên cười sang sảng nói, đối với tính cách của Họa Thủy hiển nhiên hiểu rõ. Người bình thường còn không đáng được nàng mang tới tận đây.

- A? Nói vậy không lẽ ta còn phải cảm ơn tiểu thư nhà các ngươi sao?
Nghệ Phong nhún vai cười nói.
- Cảm ơn thì không cần, ngươi chỉ cần cho huynh đệ chúng ta đánh một chút, ta nghĩ có thể khiến tiểu thư nhà chúng ta nguôi giận. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Cao Không nói.
Nghệ Phong cười cười:
- Bản thiếu cái gì cũng thích, chỉ là không thích khuynh hướng thụ ngược. Ách... Không đúng! Nếu tiểu thư nhà các ngươi cùng ta chơi đùa thụ ngược trên giường, ta còn có thể suy nghĩ lại!
Những lời này của Nghệ Phong nhất thời khiến Họa Thủy xấu hổ đến cực điểm. Nàng giận dữ hét lên:
- Cao Thiên, hai người các ngươi làm thịt tiểu tử này cho ta!
Cao Thiên líu lưỡi. Đối với câu nói bưu hãn này của Nghệ Phong càng thêm bội phục vạn phần. Tiểu thư nhà mình là ai? Đây chính là nữ nhân không xem nam nhân vào mắt. Những lời này không phải xúc phạm nàng cả nghìn lần sao?
Nhớ tới thủ đoạn kinh khủng của tiểu thư nhà mình, Cao Thiên nhìn Nghệ Phong với ánh mắt đồng tình.
Đương nhiên, Cao Thiên cũng không dám không nghe lời Họa Thủy, liếc mắt nhìn Cao Không. Hai bên giáp công, một lần nữa đánh về phía Nghệ Phong. Lúc này, hai người cùng phát huy thực lực đến cực điểm, chiến thuật cũng hoàn toàn thi triển ra.
Nhất thời, Nghệ Phong cảm giác áp lực tăng nhiều, thân hình biến ảo càng nhanh hơn, nắm tay cũng không ngừng vung vẩy.
...
Mà ngay khi Nghệ Phong đang chiến đấu kịch liệt cùng hai huynh đệ Cao Thiên, một lão nhân râu bạc đột nhiên hiện ra bên cạnh Họa Thủy. Nhìn hai ngươi đang giao tranh giữa sân, lão ngạc nhiên một chút, lập tức quay đầu trừng mắt với Họa Thủy:
- Tiểu nha đầu, ngươi lại kêu hai huynh đệ Cao Thiên làm tay chân rồi.
Hiển nhiên người này cực kỳ hiểu rõ tính cách của Họa Thủy.
Họa Thủy thấy người này liền nhanh nhẹn thay đổi thành dáng dấp cực kỳ nhu thuận, sẵng giọng nói với lão nhân râu bạc:
- Cao gia gia, người nói gì vậy? Con rất ngoan mà! Con chỉ muốn tìm Cao thúc thúc mà thôi. Người này con không biết.
Câu này của Họa Thủy nhất thời khiến Khinh Nhu kinh ngạc ngây người tại chỗ.
Tính cách của Họa Thủy, lão nhân đương nhiên hiểu rất rõ, cười ha ha nói:
- Được rồi, không cần giải thích. Tiểu nha đầu, đánh người thì có thể, nhưng đừng trái với nội quy trường học. Bằng không, gia gia cũng không giúp được ngươi đâu.