Bạch Hàn Tuyết há miệng nhỏ tới hết cỡ, nhìn Nghệ Phong không thể tin được, mặc dù nàng biết Nghệ Phong đã đi vào Tướng cấp, thế nhưng có thể dễ dáng chống đỡ khí thế của gia gia như vây, dù phu thân cũng không làm được.
- Tiểu tử, khó ừách ngươi kiêu ngạo như vậy, nguyên lai là có vài phần thực lực.
Bạch Liệt Hỏa lạnh lùng nhìn Nghệ Phong, trong lòng cũng kinh hãi không thôi, lão vẫn cho ràng tôn nữ mình đã đủ ưu tú, thế nhưng so với thiếu niên trước mặt vẫn còn kém một điểm.
- Có điều ngươi thực sự nghĩ có thể chống lại Vương cấp sao?
Bạch Liệt Hỏa khinh thường nhìn thoáng qua Nghệ Phong, chỉ Tướng cấp mà thôi, tai trong mắt Vương cấp, không dây nổi eơn sóng.
Nghệ Phong vẫn chắn trước người Tử Âm, quay đầu thấy nàng không có việc gì, lại quay sang nói với Bạo Cương:
- Bạo Cương, ngươi vẫn thiếu ta một phần nhân tình! Rất đơn giản, ngươi làm thịt lão quạ điên này, giao dịch giữa chúng ta lập tức xóa bỏ! Chuyện này không vượt quá ước định giữa chúng ta chứ?
- Cái gì?
Một câu nói của Nghệ Phong khiến trong lòng Bạo Cương hoảng hốt, hắn thật không nghĩ ra Nghệ Phong lại độc như vậy, trực tiếp dùng phần nhân tình đã giao dịch trước đó, không nói một lời đòi mạng người ta. Tiểu tử này, có phải quá tanh máu rồi không?
- Cái kia, Phong thiếu, có phải nên thương lượng không? Một nhân tình nhưu vậy, nghìn vạn lần đừng lãng phí a!
Bao Cương nhìn Nghệ Phong, neươne cùng cười, hắn không hề muốn làm chuyện này.
- Một nhân tình Vương cấp mà thôi, có gì lãng phí hay không lãng phí. Nếu như ta muốn, mười cái trăm cái đều có thể! Chỉ bất quá lão gia hỏa này quá kiêu ngạo, bản thiếu nhìn rất khó chịu, ta không hi vọng mỗi ngày đều có người đuổi theo ta hỏi bảo điển gì đó!
Nghệ Phong chẳng hề quan tâm, nói xong còn nhàn nhạt liếc mất nhìn Bạch Hàn Tuyết. Đối với nữ nhân có tướng mạo mị hoặc mười phần như lại ngu ngốc, hắn hơi có chút giận.
Chính mình nhiều lần nói không biết bảo điển ở nơi nào, thế nhưng nàng vẫn quấn lấy không tha!
Một câu nói này của Nghệ Phong khiển Bạo Cương hít sâu một hơi, đồng thời trong lòng cũng mắng to: Phi! Ngươi cũng không biết xấu hổ nói người khác kiêu ngao, lão tử còn chưa thấy ai kiêu ngao đươc bàng ngươi!
Ngược lại, đám người Bạch Án bị câu nói của Nghệ Phong dọa cho chấn động: nhân tình Vương cấp? Còn tùy ý mười cái ữăm cái cũng được? Tiểu tử này nóng đầu rồi sao? Thể nhưng thấy biểu tình ngầm thừa nhận của Tử Âm và Bạo Cương, trong lòng cả đám nổi trận sóng dữ.
Hắn rốt cuộc có thân phận gì, có thể đơn giản điều khiển một Vương cấp?
Bạo Cương thấy không khuyên được Nghệ Phong bỏ đi chủ ý, đành quay đầu nói với Bạch Liệt Hỏa:
- Lão gia hỏa, nếu Phong thiếu đã nói không biết bảo điển chó má kia của ngươi ở nơi nào, vậy thật là hắn không biết.
Bạch Liệt Hỏa lăng lăng nhìn Bạo Cương, nghĩ không ra hắn đột nhiên nói một câu như vậy, hiển nhiên là đứng tại bên phía Nghệ Phong rồi. Điều này khiến cho Bạch Liệt Hỏa rất khó tin tưởng, tuy ràng chính mình quan hệ với Bạo Cương không phải là tốt, thế nhưng cũng không đế mức vì một thiếu niên đi đắc tội với một Vương cấp.
- Ngươi không thật sự muốn giết ta chứ?
Bạch Liệt Hỏa nhìn Bạo Cương, lăng lăng hỏi.
Bạo Cương bất đắc dĩ nói:
- Nếu như Phong thiếu nói nhất định phải như vậy, ta đây cũng không có quyền cự tuyệt!
Những lời này nhất thời khiển cho mấy người Bạch Liệt Hỏa dại ra tại chỗ, cả đám quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong vẫn chưa đổi sắc mặt, không biết rốt cuộc Nghệ Phong dựa vào cái gì có thể khiển Bạo Cương như vậy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nhưng thật ra Tử Âm có chút bất đắc dĩ nhìn Nghệ Phong, đây là lần đầu tiên hắn kiêu ngạo như vậy trước mặt nàng. Thể nhưng, nàng cũng triệt để yên lòng, lúc này đã rõ bên nào chiếm thượng phong.
Một Vương cấp, hai Tướng cấp đủ để đánh tan Bạch gia rồi!
- Bạch gia gia chủ, bản thiểu đã nói không biết bảo điển của nhà ngươi tức là không biết. Thể nhưng nếu ngươi nhất định phải giữ lấy ta không tha! Ta sẽ phụng bồi!
Nghệ Phong nhìn Bạch Liệt Hỏa, nhàn nhạt nói, ngữ khí không chút gợn, phảng phất như Vương cấp trong mắt hắn cũng không đáng nhắc tới.
Bạch Liệt Hỏa nào chịu đựng nổi quá nhiều lời khinh thường như vậy, tuy ràng biết rõ Nghệ Phong không đơn giản, thể nhưng với tính tình nóng nảy của mình, hắn cũng không ức chế được cơn giận trong lòng, đấu khí hỏa hồng cuồn cuộn trên người, hiển nhiên là muốn động thủ.
- Tiểu tử, ngươi đừng quá kiêu ngạo, lẽ nào ngươi cho là có Bạo Cương hỗ trợ, ta sẽ không làm gì được ngươi sao?
Bạch Liệt Hỏa rất không quen nhìn tiểu tử càn rỡ này, hắn hừ lạnh nói. Tuy ràng cố kỵ Bạo Cương, cố kỵ Nghệ Phong, thể nhưng bảo điển đối với gia tộc mình có tầm quan trọng không thể giải thích được. Thật vất vả mới có được tin tức, hắn tuyệt đối sẽ không đơn giản buông tha Nghệ Phong, cho dù sau lưng Nghệ Phong có cường giả Vương cấp chống đỡ.
- Kháo...
Thực ra Nghệ Phong không muốn tính toán với Bạch Liệt Hỏa, nhưng đối phương cố tình gây sự, khiến hắn cũng tức giận vạn phần.
- Ngươi xác định quyết giữ ta lại?
Nghệ Phong lạnh lùng nhìn Bạch Liệt Hỏa, đấu khí trong cơ thể dần vận chuyển, trên người ẩn hiện bạch quang.
Bạo Cương thấy thế, bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ đành âm thầm vận chuyển đấu khí, đứng giữa Nghệ Phong và Bạch Liệt Hỏa. Hiện tại hắn cũng rất sợ hãi, đến lúc đó nếu Nghệ Phong thực sự muốn hắn chém giết Bạch Liệt Hỏa, hắn cũng không biết phải làm thể nào.
Bạch Án thấy thể, hắn cũng không dám đứng yên, đấu khí màu vàng kim từ trong cơ thể bắn ra, tập trung khí thể lên người Nghệ Phong.
Tử Âm và Bạch Hàn Tuyết nhìn bốn người đối chọi gay gắt, không khỏi nở nụ cười khổ: hai Tướng cấp, hai Vương cấp! Đội ngũ như vậy cho dù nháo nhào đế đô cũng làm thành một hồi kinh thiên động địa! Thể nhưng, bọn họ lại vì mấy câu nói, chuẩn bị tranh đấu với nhau.
Bạch Hàn Tuyết cười khổ nhìn Nghệ Phong, nàng thật không ngờ Nghệ Phong có thủ đoạn điều khiển Vương cấp, nếu như biết trước, nàng tuyệt đối sẽ không nói những lời này cho gia gia mình.
Người khác không biết Nghệ Phong, lẽ nào Bạch Hàn Tuyết còn không biết sao? Tiểu tử này vốn đã kiêu ngạo, hiện tại có Vương cấp chống lưng, hắn còn sợ gì?
Vừa hắn còn nói chém giết gia gia, sợ ràng hắn đã nổi sát tâm! Dĩ vãng tàn nhẫn nói cho Bạch Hàn Tuyết biết, Nghệ Phong lãnh huyết thế nào! Cho dù là Vương cấp, nếu như chọc giận hắn, chỉ sợ cũng liều lĩnh chém giết!
- Phụ thân, ta đấu một hồi với tiểu tử này?
Bạch Án nhìn Bạch Liệt hỏa nói, hắn so với lão đầu tử nhà mình có điểm lãnh tính hơn. Nếu như thực dẫn tới quần chiến, bên bại chắc chắc là bên mình! Dù sao bên phía Nghệ Phong có một Vương cấp, hai Tướng cấp! Thực lực Bạo Cương không hề thua kém lão gia tử, thậm chí còn có thể mạnh hơn một điểm.