Mị Ảnh

Chương 1493: Ra khỏi di chỉ

 
- Ừ?
 
Nghệ Phong nghe thấy Bạch Hàn Tuyết thở nhẹ liền ngừng động tác nhìn nàng.
 
Thế nhưng dưới sự soi mói của Nghệ Phong, bàn tay của Bạch Hàn Tuyết vẫn đang đè lấy tay của Nghệ Phong, nhưng hai mắt nàng đã nhắm lại. Hàng lông mi khẽ nhíu một cái, khiến nàng càng thêm mê người.
 
Bộ dáng này làm sao có thể làm cho Nghệ Phong nhịn được, hắn chồm lên ngậm lấy đôi môi mềm mại đỏ mọng của nàng. Bị Nghệ Phong tập kích, cánh tay Bạch Hàn Tuyết cũng ôm chặt lấy thân thể hắn. Mặc dù toàn thân nàng vẫn có chút cứng ngắc nhưng vẫn không phản kháng.
 
Nghệ Phong bị lửa dục kích động, bàn tay hắn di động trên đùi Bạch Hàn Tuyết, ở một nơi nào đó khẽ chạm vào. Mà một chỗ khác của nàng có hơi ướt khiến Bạch Hàn Tuyết có hơi xấu hổ, lúc này Nghệ Phong mới bỏ tay ra cởi y phục trên người nàng xuống.
 
Nhưng cổ áo của Bạch Hàn Tuyết có nút buộc trang sức đặc biệt rất khó cởi, vì thế hắn không chút nghĩ ngợi, đấu khí trong cơ thể bùng lên một tia chấn nát y phục.
 
- Ngươi thật bá đạo!
 
Bạch Hàn Tuyết thấy y phục của mình bị Nghệ Phong chấn nát, có chút dở khóc dở cười nhìn hắn thấp giọng nói.
 
Bất quá, lập tức Bạch Hàn Tuyết liền phát hiện Nghệ Phong không tiếp tục làm điều gì, ánh mắt rất chăm chú nhìn vào nơi nào đó đang nhô ra. Lúc này Bạch Hàn Tuyết mới nhớ nửa thân trên của mình không mặc gì, hoàn toàn bại lộ trước mắt Nghệ Phong.
 
- A...
 
Nàng cúi đầu a một tiếng, sắc mặt đỏ bừng. Bạch Hàn Tuyết dùng hai tay ôm thật chặt đầu của Nghệ Phong không để hắn nhìn mình nữa. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Bị Bạch Hàn Tuyết kéo xuống vùi mặt vào đồi núi đang nhấp nhô, trong nháy mắt hắn cảm thấy thật khó thở. Bất quá đối với đãi ngộ như vậy, Nghệ Phong cũng vui vẻ hưởng thụ. Bàn tay hắn không chậm đưa về phía đôi chân mê người.
 
Có kinh nghiệm vừa rồi, vì thế Nghệ Phong trực tiếp vận dụng phương pháp thô bạo nhất. Trực tiếp chấn vụn y phục của nàng, ngay lập tức một thân thể hoàn mỹ khiến người ta hít thở không thông xuất hiện trong tầm mắt hắn.
 
Hô hấp của Nghệ Phong càng thêm dồn dập, một tay ôm Bạch Hàn Tuyết, còn chân kia khẽ đẩy đôi chân ngọc của nàng ra.
 
- Đừng...
 
Thấy hành động này, đôi chân của nàng càng khép lại.
 
- A! Đại tỷ, nàng không thể trêu người ta như vậy.
 
Nghệ Phong dở khóc dở cười, lúc này còn không được, vậy thì đúng là nghẹn chết người.
 
Bạch Hàn Tuyết nhẹ gắt một cái, nàng nhận thấy nơi nào đó trên người Nghệ Phong đang nóng lên, cứng ngắc chạm vào thân thể nàng. Lúc này Bạch Hàn Tuyết mới gục đầu vào bên tai Nghệ Phong, nói với giọng run rẩy:

 
- Nhẹ một chút. Ta hơi sợ.
 
- Ừ!
 
Nghệ Phong nhẹ giọng đáp ứng, động tác chậm rãi hơn. Sau cái nhíu mày của Bạch Hàn Tuyết, hắn chậm rãi tiến vào trong. Một cảnh tượng vô cùng xuân sắc diễn ra.
 

 
Ngoài sức tưởng tượng của Nghệ Phong, Bạch Hàn Tuyết thường ngày nhu nhược là thế, vậy mà đến phút cuối trở nên điên cuồng. Không thể không thừa nhận, đôi chân kia có tác dụng vô cùng mạnh. Nghệ Phong chinh phạt thật lâu, cuối cùng Bạch Hàn Tuyết thật sự không thể kiên trì được, hắn mới chậm rãi dừng lại.
 
Nàng ôm lấy Nghệ Phong thở hổn hển, sau đó không chút nghĩ ngợi hung hắn cắn một cái lên bả vai Nghệ Phong.
 
- A!
 
Nghệ Phong không hiểu tại sao Bạch Hàn Tuyết lại nổi điên, nhưng hắn vội vàng áp chế đấu khí trong cơ thể, sợ bùng phát làm gãy răng nàng.
 
- Vẫn biết ngươi không an phận, lúc này mãn nguyện rồi chứ?
 
Bạch Hàn Tuyết thấy tay của Nghệ Phong vẫn còn dừng trên chân mình thì tức giận nói.
 
- Như nguyện? Còn sớm vậy ? Ta có rất nhiều tư thế còn chưa nếm thử. Lần sau nàng chủ chủ động, ta tùy ý cho nàng đong đưa là được.
 
Nghệ Phong có chút tà ác thì thầm, trong đầu nghĩ tới Yêu Hậu động tình năm đó làm bao nhiêu tư thế giống trong phim. Chỉ bất quá ngại đây là lần đầu tiên của Bạch Hàn Tuyết vì thế Nghệ Phong không tiện biểu lộ.
 
Bạch Hàn Tuyết nghe thấy Nghệ Phong nói như vậy, khuôn mặt nàng đỏ ửng, khẽ gắt:
 
- Có quỷ mới làm như vậy.
 
Nghệ Phong nhún nhún vai, đối với cái đề tài này không muốn bàn luận thêm, nếu không lúc đó coi chừng bị người ta tính toán.
 
Cảm giác được bàn tay Nghệ Phong không an phận vẫn di động trên đùi mình, Bạch Hàn Tuyết bất đắc dĩ nhìn Nghệ Phong. Không biết từ lúc nào, Nghệ Phong đã có một suy nghĩ tà ác với đôi chân của nàng.
 
- Nếu không chúng ta ở lại nơi này một thời gian ngắn nữa.
 
Nghệ Phong nhìn Bạch Hàn Tuyết rất chăm chú hỏi.
 
Bạch Hàn Tuyết sao lại không biết Nghệ Phong đánh chủ ý gì, nàng trợn mắt lườm Nghệ Phong một cái rồi nói:

 
- Ngươi đừng có nằm mơ.
 
Nghệ Phong rất bất đắc dĩ nhìn Bạch Hàn Tuyết, trong lòng thầm nghĩ nữ nhân quả là thích làm chuyện lùa dối bản thân. Dù sao đã trải qua một lần, thêm mấy lần nữa có sao đâu.
 
Trong lúc Nghệ Phong trầm mặc thì bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm của Bạch Hàn Tuyết:
 
- Vậy ở đây thêm ba ngày nữa.
 
Nếu không phải thính lực của Nghệ Phong kinh người, có lẽ không thể nghe thấy những lời này. Nghệ Phong cười nhẹ một tiếng, hắn cúi đầu tiếp tục hôn nàng.
 

 
Trong thời gian ba ngày, Nghệ Phong cùng Bạch Hàn Tuyết ở cùng nhau. Tuy rằng nàng vẫn không chịu buông thả, nhưng so với lần thứ nhất thì tốt hơn nhiều. Bị Nghệ Phong quấn lấy, Bạch Hàn Tuyết thẹn thùng bỗng nhiên thử một tư thế mới khiến Nghệ Phong hết sức sung sướng.
 
Cuộc sống ăn chơi trụy lạc ở đây trôi nhanh hơn so với tượng tượng của Nghệ Phong, tuy hắn vui đến nỗi quên trời quên đất, nhưng cuối cùng vẫn phải nhịn xuống, cùng Bạch Hàn Tuyết đứng thu dọn rồi chuẩn bị rời khỏi.
 
Tuy rằng ở đây thâu tình rất tốt, nhưng cũng không thể cứ ở mãi chỗ này được.
 
- Ngươi có biện pháp nào không?
 
Bạch Hàn Tuyết từ khi cùng Nghệ Phong phát sinh tầng quan hệ kia thì ánh mắt nhìn hắn cũng trở nên càng thêm nhu hòa.
 
Nghệ Phong cười cười nói:
 
- Nàng cứ theo ta ra ngoài là được.
 
- Ừ.
 
Tuy rằng Bạch Hàn Tuyết không biết Nghệ Phong muốn làm cái gì, nhưng nàng vẫn gật nhẹ đầu, sóng vai cùng hắn ra khỏi di chỉ.
 
Một đám người đang chờ hắn tới phát điên chứng kiến Bạch Hàn Tuyết cùng Nghệ Phong đi ra, ánh mắt kìm không được dời xuống cặp đùi thon dài của nàng. Trong lòng thì thầm nghĩ, chúng ta ở bên ngoài đau khổ chờ đợi, mà Nghệ Phong lại ở bên trong chàng chàng thiếp thiếp cùng tình nhân. Thật là không công bằng.
 
Cả đám lập tức vây quanh Nghệ Phong cùng Bạch Hàn Tuyết tầng tầng lớp lớp, ánh mắt họ nhìn chằm chằm vào hắn nói:
 
- Giao thứ đó ra đây.
 
Nghệ Phong cười nói:
 
- Cách đây không lâu, có một Á Thánh đã vẫn lạc trong tay ta, chẳng lẽ các ngươi cho rằng mình có thể lợi hại hơn Á Thánh sao?
 
Một câu nói này khiến cho cả đám trầm mặc một hồi, nhưng rất nhanh có một võ giả lên tiếng:
 
- Bất quá, ngươi chắc chắn cũng bị trọng thương, tối đa thực lực của ngươi chỉ tương đương với Á Thánh.
 
Nghệ Phong quét mắt nhìn đối phương, thấy hắn cũng ẩn ẩn có pháp tắc ba động, có lẽ cũng có thực lực Á Thánh. Trong lòng Nghệ Phong thầm nghĩ, khó trách bọn họ lại khoa trương như thế.
 
Một Á Thánh đi trước làm tiên phong, quả thật không thể coi thường được.