Có thể là thị vệ ra oai phủ đầu ở cửa thứ nhất cũng không thể kém. Thực lực của người này đã đạt tới trình độ Thất giai, thế nhưng dưới lực lượng của Nghệ Phong bị chấn ngược lại liên tục lùi về phía sau mấy bước, khó khăn lắm mới có thể đứng vững.
Những người qua lại chứng kiến những thị vệ hung hăng càn quấy đột nhiên chật vật lui lại vài bước, tự nhiên đã hiểu xảy ra chuyện gì. Ánh mắt tất cả mọi người nhìn về phía Nghệ Phong mang theo một vẻ kinh ngạc. Thoạt nhìn niên kỷ người thanh niên này còn nhỏ hơn cả bọn họ nhưng lại có thể làm cho thị vệ chịu thiệt thòi. Trong những người này, đều có suy nghĩ lát nữa lấy thị vệ của mình đưa thư mời tránh bị những thủ vệ ra oai phủ đầu.
Thị vệ lui vài bước nhìn Nghệ Phong một cái, vừa mở thư mời của Nghệ Phong ra liếc mắt nhìn, hắn lập tức biến sắc. Cung kính lui sang một bên, thi lễ một cái với đám người Nghệ Phong, đưa trả lại thư mời rồi lui về sau, không có chút ngạo mạn nào như vừa mới ra oai phủ đầu đối với những võ giả khác.
Mọi người nhìn thấy một màn này, nguyên một đám hai mặt nhìn nhau. Trong lòng suy đoán thân phận Nghệ Phong là gì mà khiến thị vệ này đối đãi cung kính với hắn như thế. Nguyên bản ánh mắt đa số những người này đều bị Tần Y hấp dẫn, hiện tại mới quay sang đánh giá Nghệ Phong.
Nghệ Phong không để ý đến đối phương, tiếp nhận lại thư mời. Ôm lấy Tần Y tiến vào cửa vào Tiên Cảnh. Nghệ Phong tự nhiên phát giác được rất nhiều ánh mắt chú ý đến Tần Y, trong lòng nhịn không được cảm thán một tiếng, thầm nghĩ nàng thật đúng là họa nước ương dân. Cho dù là dùng khăn lụa che khuất dung nhan, vẫn hấp dẫn ánh mắt nhiều như thế.
Tiến vào trong Tiên Cảnh, đập vào mặt là một cỗ khí tức nhẹ nhàng, lập tức khiến Nghệ Phong cảm giác vui vẻ thoải mái. Nhìn về phía trước mặt tràn ngập một màu xanh lá mạ rực rỡ tươi đẹp, làm cho người ta có cảm giác thanh lệ. Quả thực có vài phần giống Tiên Cảnh.
- Tiên Cảnh cùng Thánh thành đều là không gian thần bí ưu tú nhất đại lục. Tiên Cảnh năm đó nhờ không ít tiền bối Thánh tông trợ giúp. Thánh thành Tiên Cảnh vốn là một thể, bởi vì năm đó hai vị đệ tử ra ở riêng, vì thế nên mới chia ra Thánh thành cùng Tiên Cảnh. Chỉ có điều, Tiên Cảnh hiện tại càng thêm phồn hoa so với trước kia. Dù sao, phát triển nhiều năm như vậy, có vô số Thánh cấp xây dựng lại cho bọn họ.
Trình Khải giải thích.
Nghệ Phong gật nhẹ đầu, cùng đám người Tần Y tiếp tục đi vào bên trong.
- Các vị! Thỉnh giao phí dụng a.
Nghệ Phong chưa đi được bao xa thì một thanh âm vang lên bên tai, Nghệ Phong nhìn sang, chỉ thấy một đám võ giả đi về phía đó đưa ra một loại thiên tài địa bảo, nếu không phải thì là một quyển trục.
Nghệ Phong gật đầu nhìn thoáng qua Trình Khải, đối với một chút đồ đạc như vậy, Nghệ Phong không cảm thấy đau lòng.
Trình Khải gật nhẹ đầu, lấy ra sáu loại vật phẩm có thể tranh đoạt tới đầu rơi máu chảy ở thế tục, tùy ý ném vào trong đó, chuẩn bị tiếp tục tiến về trước. Khi Nghệ Phong vừa mới đi vài bước liền cảm giác được một cỗ khí thế bành trướng áp lên người hắn, cỗ lực lượng này mạnh tới nỗi khiến toàn bộ không gian trở nên vặn vẹo.
Dưới cỗ khí thế này, Tần Đường cùng Tần Trấn biến sắc, nhanh chóng thi triển đấu khí ngăn cản.
- Hừ!
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, khí thế trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra, giờ phút này Nghệ Phong không giữ lại chút nào, đánh ngược lại về phía đối phương. Uy áp của Tà Đế giống như thực chất, dưới uy áp của hắn không khí bốn phía trở thành một mảnh chân không, những người xung quanh bị khí thế của Nghệ Phong đè ép nhanh chóng thối lui sang hai bên.
Mà cỗ uy áp dưới sự trùng kích ngược lại, ở địa phương bí mật có một thanh âm phun máu. Một võ giả rơi từ trên không xuống, lập tức được một võ giả khác ôm lấy.
- Cút ngay!
Sau khi Nghệ Phong đánh tan cỗ khí thế này, còn có một luồng khí thế khác ép đến, Nghệ Phong không khỏi nổi giận, tiếp tục oanh kích đánh tan. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Sau tiếng nổ vang, bước chân Nghệ Phong vừa mới chuẩn bị tiến vào trong thì lại nhíu mày. Lúc này sắc mặt Trình Khải cùng Nam tử Vương Tọa cũng biến đổi, đồng thời tiến lên một bước mang theo khí thế pháp tắc chi lực quét thẳng về phía trước.
Ở trên hư không, hai cỗ khí thế lập tức giao phong, tạo thành một vòng xoáy năng lượng cực lớn. Dưới vòng xoáy này xuất hiện từng đạo vết nứt không gian.
- Đồng loạt ra tay.
Nam tử Vương Tọa nhìn Trình Khải quát to.
Trình Khải gật đầu với Nam tử Vương Tọa, đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra trùng kích về phía hư không. Dưới lực lượng của hai Á Thánh, ở trên hư không xuất hiện một thanh âm trầm muộn. Sau đó nguyên bản khí thế uy áp đè ép đám người Nghệ Phong lập tức tiêu tán.
Trình Khải lạnh nhạt nói vào hư không:
- Đa tạ!
- Không hổ là đệ nhất đại tông Tà Tông, quả nhiên cường thế. Mời...
Hư không truyền đến một tiếng, trong giọng nói có chút kính nể.
Mặc dù chỉ là giao phong ngắn ngủi, thế nhưng bất kể là Nghệ Phong giao phong cùng thị vệ, hay là thị vệ Nghệ Phong giao phong cùng cường giả đối phương, đều làm cho mọi người có cảm giác rung động. Đặc biệt là khi đối phương nói ra thân phận Nghệ Phong, ánh mắt lại càng nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong. Nghệ Phong giận dữ vì hồng nhan, sự tình đồ sát Mặc gia, bọn họ đều nghe nói qua.
- Thực lực tiểu tử này mạnh thật.
Nguyên một đám luôn tưởng rằng Nghệ Phong chỉ vận dụng lực lượng của Thánh chủ lệnh, thế nhưng giờ phút này mới nhìn rõ sự cường thế chính thức của hắn.
Sau đó lại chứng kiến hai thị vệ sau lưng Nghệ Phong. Trước khi đến bọn họ cũng đã nghe nói, Tiên Cảnh dùng hai Á Thánh thủ hộ tại chỗ này để ra oai phủ đầu. Thế nhưng hai Á Thánh đó đều bị đối phương bức lui, có thể thấy được hai thị vệ của Nghệ Phong cường hãn đến cỡ nào.
- Tà Tông thật bá đạo. Đệ nhất đại tông, quả nhiên là danh bất hư truyền.
Mọi người cảm thán trong lòng, ánh mắt nhìn theo Nghệ Phong tiến vào trong.
Sau khi Nam tử Vương Tọa tiến vào liền nhìn Nghệ Phong nói:
- Tiên Cảnh thật đúng là cam lòng bỏ tiền vốn, dùng hai Á Thánh ngăn ở cửa ra vào để ra oai phủ đầu.
Trình Khải cười nói:
- Năm đó Thánh thành cũng giống như thế. Ha ha, nếu không phải không dám dùng Thánh cấp, sợ là Tiên Cảnh ngay cả Thánh cấp cũng ra mặt a.
Nghe được câu này, Nghệ Phong cũng chỉ cười cười:
- Dùng Thánh cấp để làm công tác ra oai phủ đầu, quả thực là một loại vũ nhục, đồng thời cũng quá để mắt tới bọn họ rồi.
Ngay khi bước vào trong đó, lập tức có thị vệ đến nghênh đón. Trải qua hai lần ra oai phủ đầu, người của Tiên Cảnh cũng biết điều không tiếp tục thi triển thủ đoạn này nữa, những thị vệ này cung kính dẫn đường cho đám người Nghệ Phong.
Nghệ Phong đánh giá xung quanh Tiên Cảnh, không thể không thừa nhận đây đúng là một thế ngoại đào nguyên. Tuy trình độ năng lượng còn kém Thánh thành, nhưng lại có cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái hơn.
- Nơi này thích hợp để tu thân dưỡng tính.
Nghệ Phong cười nói.
Tần Y nghe được câu này nói:
- Ở chỗ này tu thân dưỡng tính? Trừ phi là Tà Tông của đệ có thể diệt được Tiên Cảnh, bằng không điều này là chuyện không thể nào.
- Sao lại không có khả năng? Nếu được làm rể hiền của Tiên Cảnh là được mà.
Nghệ Phong cười ha ha.
Tần Y nghe Nghệ Phong nói chuyện bát nháo, trắng mắt liếc Nghệ Phong một cái, thầm nghĩ cho dù thực một ngày như vậy, ngay cả ngươi muốn cũng không có địa phương để mà khóc. Thế nhưng Tần Y ngầm nghe trộm, lúc trước Liễu Nhiên cũng bởi vì sự tình đó mới trở thành bộ dạng như vậy.