Mị Ảnh

Chương 1349: Vẫn là Đế Đô

 
Một đạo thân ảnh ở trong hạp cốc. Động tác trên tay biến ảo với loại tốc độ mắt thường không nhìn thấy, sau khi ấn kết cuối cùng hoàn thành, hắn mạnh mẽ quát lớn:
 
- Tà Khí Lẫm Nhiên!
 
Tại tiếng hét lớn vang lên, cổ kình khí dâng trào từ đạo thân ảnh trào ra, khiến toàn bộ thiên địa chấn động. Kinh khí khổng lồ giống hơn mười cự long, từng đạo kình khí đan xen vào nhau, hội tụ một chỗ cấu thành dòng xoáy thật lớn. Dòng xoáy giống như mũi khoan tản mát khí tức lẫm nhiên không gì sánh nổi.
 
Nơi kình khí đi qua, toàn bộ hư không bắt đầu điên cuồng sụp đổ. Lúc này, hạp cốc bị kình khí đánh xuống, toàn bộ hóa thành bột phấn. Nước trong hồ dưới hạp cốc bắn khắp trời, một chút bọt nước nện về phía xa xa, trình diễn một màn giọt nước xuyên đá đầy bá đạo.
 
Hạp cốc bị phá hủy, nguyên bản hạp cốc xanh biếc biến thành một mảnh đổ nát. Dưới một kích này, bốn phía bị gọt sạch, phương viên mấy nghìn thước, đều biến đổi thành mảnh đất bằng phẳng.
 
Mà đạo thân ảnh kia, sau khi thi triển một chiêu, toàn thân suy yếu quỳ trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, lực lượng trong cơ thể dường như không còn. Loại tiêu hao kinh khủng này, so với Phệ Linh Nộ Bạo còn mạnh hơn vài phần.
 
Nhìn xung quanh một mảnh bằng phẳng, khóe miệng Nghệ Phong hiện rõ vẻ chấn động. Tuy rằng biết vũ kỹ Tà Đế kinh khủng. Thế nhưng thật không ngờ kinh khủng như vậy. Nghệ Phong tu luyện thời gian nửa năm, lúc này cũng vừa mới nhập môn mà thôi. Thế nhưng chỉ cần thấy lực lượng khủng khiếp vừa rồi, tất cả đều đáng giá.
 
Bất quá, tiêu hao vô cùng kinh khủng, sau khi thi triển một chiêu này, e là không thể đủ lực tái chiến. Tại điểm trên, so với Phệ Linh Nộ Bạo có lẽ kém một bậc.
 
Nghĩ tới Phệ Linh Nộ Bạo, Nghệ Phong im lặng một chút. Ba đạo năng lượng Phệ Châu tạo thành Phệ Linh Nộ Bạo, so với Tà Khí Lẫm Nhiên không yếu hơn là bao. Bất quá, tại phương diện tiêu hao, so với Tà Khí Lẫm Nhiên còn kém hơn một bậc.
 
Ngẫm lại cũng có thể lý giải, dù sao Phệ Linh Nộ Bạo còn vận dụng Nhiếp Hồn Thuật, hồn lực trong cơ thể Nghệ Phong cũng bị Phệ Linh Nộ Bạo cuốn hút. Vừa nghĩ như vậy, hai điểm tiêu hao này không khác biệt lắm.
 
Sau khi thi triển Tà Khí Lẫm Nhiên, tuy rằng đấu khí không thể tiếp tục chiến đấu, thế nhưng vẫn có thể vận dụng Nhiếp Hồn Thuật.
 
Đồng thời, Tà Khí Lẫm Nhiên còn có thêm ưu thế rất lớn, tuy Phệ Linh Nộ Bạo cường đại, dùng đánh lén cũng không tệ lắm. Thế nhưng, người khác phản ứng liều mạng chạy trốn tự nhiên khả năng thất bại tương đối lớn. Nhưng khi thi triển Tà Khí Lẫm Nhiên, đối phương muốn chạy trốn cũng khó.
 
Quan trọng nhất chính là, sau khi tu luyện đề cao Tà Khí Lẫm Nhiên, uy lực sẽ kinh khủng vô cùng. Bây giờ mới chỉ nhập môn mà thôi, chờ sau này tu luyện tới cấp bậc càng cao, nhất định càng cường đại hơn Phệ Linh Nộ Bạo rất nhiều.
 

Tuy rằng Phệ Linh Nộ Bạo theo thực lực tăng thêm sẽ tăng uy lực, thế nhưng bởi vì hạn chế số lượng Phệ Châu, tăng thêm cũng có hạn. Trừ phi lại có thể tìm được Phệ Châu kế tiếp, đồng thời dung hợp tiến vào trong cơ thể. Bằng không, biên độ tăng mạnh tuyệt đối không thể hơn Tà Khí Lẫm Nhiên.
 
Tại phương diện này, Phệ Linh Nộ Bạo kém hơn.
 
- Xem ra, phải tìm thêm một Phệ Châu, bằng không thiếu dùng.
 
Nghệ Phong thì thào tự nói. Sở hữu Phệ Châu có chỗ tốt cực lớn, không chỉ có thể đề cao đẳng cấp, hơn nửa thực lực của hắn cũng có thể được đề cao tới trình tự kinh khủng.
 
...
 
Sau khi tu luyện thành công Tà Khí Lẫm Nhiên, Nghệ Phong càng thêm hưu nhàn. Lưu lại Tội Ác chi thành một khoảng thời gian, rốt cục Nghệ Phong có chút không muốn rời Tội Ác chi thành.
 
Lần này ra ngoài, Nghệ Phong không mang theo bất cứ ai. Cho dù là Yêu Ngọc cũng bị Long Hùng mang đi.
 
Khi Long Hùng thấy Yêu Ngọc biến hóa, không dám tiếp tục đùa giỡn. Hắn lập tức chạy tới ám vực Thánh Thành bẩm báo trưởng lão, trưởng lão này chỉ nói một câu, chính là muốn Yêu Ngọc trở lại ám vực Thánh Thành.
 
Đối với điểm ấy, Nghệ Phong hỏi qua ý tứ của Yêu Ngọc. Điều khiến Nghệ Phong bất ngờ chính là, lần này Yêu Ngọc cư nhiên đồng ý. Sau đó theo Long Hùng cùng trở về Thánh Thành.
 
Theo lời Long Hùng, Nghệ Phong đại khái lý giải Yêu Ngọc lần này trở về muốn kế thừa những gì thuộc về nó. Giống như Nghệ Phong đạt được Quân Cấp, Yêu Ngọc đạt được bát giai biến hóa cũng muốn tiếp nhận một vài thứ.
 
Đối với điểm ấy, Nghệ Phong tự nhiên không phản bác.
 
Mà khôi lỗi và nam tử Vương Tọa, Nghệ Phong đều lưu lại Tội Ác chi thành. Khôi lỗi hiện tại đối với Nghệ Phong thực sự không giúp được nhiều, còn nam tử Vương Tọa lần trước trở về bế quan, hiện tại vẫn không thấy xuất hiện. Cho tới bây giờ còn đang bế quan dung hợp tương xứng thân thể.
 
Sau khi Nghệ Phong nói chuyện một chút với ngũ trưởng lão, liền lên đường tới Đế Đô.
 

Tại Tội Ác chi thành, Nghệ Phong muốn lĩnh hội hệ mộc thực sự không có khả năng. Mà hàn độc trong cơ thể Tần Y lại cần hắn đầy đủ ngũ hành mới có thể phá giải. Đặc biệt, ngay cả gặp Tần Y cũng phải đầy đủ ngũ hành, điều này khiến Nghệ Phong sốt ruột. Đối với Tần Y, quả thực hắn quá mức mong nhớ.
 
Làn này trở lại Đế Đô, ngoài gặp đám người Long Thiên, cũng muốn lấy lại lệnh bài Tà Đế từ trong tay Dung Mị, thứ này không thể để lạc vào tay người ngoài.
 
Dựa vào Truyền Tống Trận, Nghệ Phong không tiêu tốn quá nhiều thời gian liền cảm thấy Đế Đô. Nghệ Phong đến Đế Đô, không trực đi tìm Long Thiên, ngược lại đi một chuyến tới học viện Trạm Lam trước.
 
- Tiểu tử ngươi thực sự trưởng thành rất nhanh. Rất nhanh sẽ đuổi kịp ta.
 
Quái lão đầu cảm nhận được khí tức trong cơ thể Nghệ Phong, hắn kinh dị nói. Hắn tuy đột phá Quân Cấp, nhưng mượn nội tình tích súc suốt bao nhiêu năm qua, nhất cử đột phá tới bát tinh trung cấp đỉnh phong. Thế nhưng Nghệ Phong không hề thua kém hắn.
 
- Dù sao không thể quá mất mặt, nhiều người đang chờ giết ta. Quá kém cỏi, sợ không sống nổi đến ngày mai.
 
Nghệ Phong nhìn quái lão đầu cười nói. Trong lòng thực sự không nhịn được lời quái lão đầu nói, sau khi quái lão đầu tiến vào Quân Cấp, tốc độ phát triển rất nhanh. Đạt được bát tinh trung cấp, quả thực nhanh tới cực điểm.
 
- Đại lục này bị ngươi biến thành như vậy, ngươi cũng đủ tự ngạo. Lão gia hỏa Liễu Nhiên kia so với ngươi còn kém xa. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Quái lão đầu nói.
 
Nghệ Phong nghe được lời quái lão đầu nói, lắc đầu nói:
 
- Đó là Mặc gia tự làm bậy.
 
- Hắc hắc! Tiểu tử ngươi rất âm độc. Gọi là ma đầu còn dễ nghe hơn Tà Đế. Bất quá, thật không ngờ lão gia hỏa kia cư nhiên tiến vào Thánh Cấp.
 
Quái lão đầu có chút cảm thán nói.
 
Nghệ Phong thấy quái lão đầu cảm thán như vậy, hắn không nói gì thêm. Cho dù là quái lão đầu đột phá đến bát tinh đỉnh phong, xem ra cũng không thành vấn đề. Thế nhưng muốn tiếp tục tiến thêm bước nữa lại hết sức khó khăn.
 
Sau khi Nghệ Phong đơn giản hàn huyên cùng quái lão đầu vài câu, biết được viện trưởng học viện Trạm Lam cũng tiến vào Quân Cấp, thực sự khiến học viện Trạm Lam rạng rỡ. Tuy rằng thời gian Nghệ Phong sống tại học viện Trạm Lam rất ngắn, nhưng dù sao cũng từ đây đi ra. Học viện này càng mạnh, hắn càng cảm thấy vui vẻ.
 
Nghệ Phong đương nhiên không biết, viện trưởng Trạm Lam vì muốn đề cao danh tiếng cao học viên Trạm Lam, trực tiếp dùng chiêu bài Nghệ Phong đối với bên ngoài. Đồng thời, Nghệ Phong còn được phong làm viện trưởng danh dự của học viện Trạm Lam. Quái lão đầu cũng không nói với Nghệ Phong, hắn biết rất rõ, nếu như tiểu tử này biết, tất nhiên sẽ đòi thù lao.
 
Sau khi hàn huyên cùng quái lão đầu một hồi, Nghệ Phong cáo biệt rời khỏi gian phòng của quái lão đầu.