Liễu Nhiên nghe Nghệ Phong chất vấn, khẽ cười cười nói:
- Chẳng phải y thuật của tam trưởng lão rất cao sao? Hắn cũng không có cách nào chữa trị hàn độc của nàng. Lẽ nào ngươi không hiếu kỳ sao? Với y thuật của tam trưởng lão, cho dù thương thể của Thánh Cấp hắn đều có thể chữa trị. Thế nhưng một mực không biện pháp đối với một nữ tử bình thường?
Những lời này, khiến Nghệ Phong nhíu nhíu mày.
Lúc này Liễu Nhiên lại tiếp tục nói:
- Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy hiếu kỳ, Tần gia trang đạt tới cấp bậc thế lực siêu cấp, cư nhiên để nữ nhi bên ngoài để thương nhân nuôi lớn. Đồng thời thiên phủ cũng là thế lực siêu cấp lại chỉ thị Kim Ưng Tông truy sát một nữ hài tử. Ha ha, ngươi hãy tưởng tượng một chút, ngươi thân là Tà Đế, trước khi thực chưa đạt tới Quân Cấp, có thể khiến những thế lực siêu cấp này xem trọng sao? Thế nhưng, nàng lại có thể!
Liễu Nhiên nói khiến trong lòng Nghệ Phong vô cùng nghi hoặc.
Liễu Nhiên nhìn chăm chú Nghệ Phong chau mày, khẽ cười nói:
- Không vì ai khác, đơn giản tiểu tình nhân của người, thân phận quá mức kỳ lạ. Thậm chí kỳ lạ tới mức, khiến thế lực đối địch Tần gia trang hận không thể giết chết nàng, như vậy sẽ không còn uy hiếp tới bọn họ.
- Thân phận của nàng như thế nào?
Nghệ Phong hỏi.
- Nếu như ta nói là là một vị viễn cổ chí tôn chuyển thế, ngươi tin không?
Liễu Nhiên nói.
Nghệ Phong nhíu mày, lập tức lắc đầu. Tuy rằng chính Nghệ Phong chuyển thế tới đây, thế nhưng tuyệt đối không tin Tần Y là viễn cổ chí tôn chuyển thế. Ngay từ ban đầu, Tần Y không khác biệt nữ hài tử bình thường, trừ bỏ thỉnh thoảng phát sinh hàn độc.
Liễu Nhiên cười ha hả, nói:
- Ngươi phỏng đoán cũng không sai, bất quá, tuy rằng nàng không phải viễn cổ chí tôn chuyển thế, thế nhưng không khác là bao. Điểm ấy, thời gian sau ngươi tới Tần gia trang, tiểu tình nhân của ngươi tự nhiên sẽ giải thích cho ngươi. Hẳn là hiện tại nàng biết tin này.
Nghệ Phong nghe vậy, trong lòng cảm thấy vô cùng mâu thuẫn. Tần Y không thể là viễn cổ chí tôn chuyển thế. Vậy chẳng lẽ nàng chính là truyền nhân của viễn cổ chí tôn? Cho dù như vậy, cũng không cần dùng tới thế lực siêu cấp khua chiêng gióng trống hủy diệt chứ! Cho dù truyền nhân của viễn cổ chí tôn cũng không đến mức nghịch thiên như vậy. Ít nhất, Nghệ Phong không cảm thấy thực lực của Tần Y rất mạnh. Hơn nữa, chuyện này liên quan tới hàn độc trong cơ thể Tần Y sao? Hàn độc trong cơ thể Tần Y phát sinh từ trong bụng mẹ. Đây là trời sinh, liên quan gì tới viễn cổ chí tôn? Lẽ nào, viễn cổ chí tôn ẩn trong bụng mẫu thân Tần Y, chọn Tần Y làm truyền nhân hay sao?
Liễu Nhiên nhìn dáng vẻ Nghệ Phong, mỉm cười không nói thêm gì nữa. Đối với chuyện này, Liễu Nhiên cảm thấy không có điểm gì tốt. Ít nhất, sinh mệnh Tần Y tại thời khắc này chịu sự uy hiếp của hàn độc. May là Tần gia trang là thế lực siêu cấp, bằng không nàng đã sớm ngã xuống.
- Được rồi! Chờ tới khi ngươi lĩnh hội ngũ hành sau đó tới Tần gia trang. Bất quá, e là hiện tại ngươi cũng không gặp được tiểu tình nhân của ngươi.
Liễu Nhiên cười nói:
- Ta muốn trở lại Thánh thành, ở đây ta đã xây dựng Truyền Tống Trận thông tới Thánh Địa.
Nghệ Phong gật đầu, đối với Liễu Nhiên nói, hắn hiện tại đi gặp Tần Y, căn bản không thể gặp được nàng.
- Ngươi đến Thánh thành bao lâu?
Nghệ Phong quay về phía Liễu Nhiên hỏi.
Liễu Nhiên lắc đầu nói:
- Không rõ lắm. Bất quá, hẳn là không quá lâu, cũng chỉ trong khoảng thời gian ngắn. Về phần ngươi muốn làm chuyện gì, vậy hãy làm đi, chuyện không làm được thì vận dụng tới tinh huyết của ta và tiền bối. Dù sao đi nữa ngươi đã bị ngươi đời gọi là ma đầu, vậy để mọi người khắp đại lục nhìn ma đầu là như thế nào.
- Ta biết!
Nghệ Phong gật đầu, sau khi thực lực đạt tới Quân Cấp, hắn thực sự không cố kỵ nhiều lắm.
- Uhm! Tin tức ta xuất thế, toàn bộ đại lục đều biết. Một số người muốn đối phó ngươi, còn phải đố kỵ ta vài phần. Thế nhưng ngươi cũng tăng thêm nguy hiểm. Tất cả đều có lợi có hại, quan trọng nhất chính là ngươi cần tự đề cao thực lực.
Liễu Nhiên nhắc nhở nói.
- Chuyện này ta minh bạch, ta sẽ nhanh chóng lĩnh hội năng lượng thuộc tính mộc.
Nghệ Phong nói.
- Ngươi không cần lo lắng chuyện Tội Ác chi thành, khôi lỗi kia của ngươi, ta sẽ giúp ngươi để hồn thể này đều tiến vào. Thực lực đạt được bát tinh trung giai, tương đương ngũ giai. Về phần hồn thể kia, có thân thể Á Thánh, thực lực của hắn cho dù khôi phục tới trạng thái đỉnh phong cũng không kém là bao. Dù sao có tam trưởng lão giúp hắn chữa trị hồn thể, đã không còn ám tật, chỉ cần hoàn toàn dung hợp thân thể là được. Vả lại Truyện Tống Trận, trừ phi Thánh Cấp tới tấn công, bằng không vững như núi.
Liễu Nhiên xóa bỏ lo lắng trong đầu Nghệ Phong, nói cho Nghệ Phong nên làm việc cần phải làm.
Nghệ Phong gật đầu, Thánh Cấp chính là võ giả đỉnh phong tại đại lục, không thể công kích tới Tội Ác chi thành, lúc này Tội Ác chi thành mới đứng vững như núi. Lúc này, nếu như Tội Ác chi thành phân loại thế lực, trong thế lực siêu nhất lưu cũng coi như số một số hai. Huống hồ có danh tiếng Liễu Nhiên tại đây, cho dù đi vào thế lực siêu cấp cũng không quá.
Nghệ Phong nhớ tới vài bảo vật hắn vừa mới giết người đoạt được, bổ sung thêm vào kho Tội Ác chi thành. Thế nhưng giống như mô phỏng!
Liễu Nhiên liếc mắt nhìn Nghệ Phong, thân ảnh chợt lóe biến mất tại chỗ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thấy Liễu Nhiên rời đi, Nghệ Phong không do dự, hướng về nơi ở Liễu Mộng Nhiên và Tử Âm. Hai nàng đã trải qua hai tháng dưỡng thương, hẳn là đã khôi phục. Từ khi bọn họ bắt đầu thụ thương, Nghệ Phong vẫn nôn nóng trả thù Mặc gia. Khi vội vàng tìm kiếm Hải Lam Thánh quả, đối với thương thế hai nàng quan tâm bằng hành động thực chất rất nhỏ.
Lý U gặp được Nghệ Phong trên đường, trong lòng vô cùng kinh hỉ. Sau khi Nghệ Phong hỏi quan Lý U một chút, nghe nói hai nàng đã hoàn toàn bình phục, Nghệ Phong mới thở dài một hơi.
Bất quá, Nghệ Phong bất ngờ chính là, cư nhiên Trữ Huyên bế quan đột phá Quân Cấp. Hắn thực không ngờ, Trữ Huyên mượn nguy hiểm lần này, lĩnh hội năng lượng không gian.
Nghệ Phong chạy tới chỗ Liễu Mộng Nhiên, nhìn Liễu Mộng Nhiên vẫn nhã nhặn lịch sự đạm nhiên, Nghệ Phong từ phía sau ôm chặt lấy Liễu Mộng Nhiên. Ngửi mùi thơm ngát trên mái tóc Liễu Mộng Nhiên, lực lượng trên tay ôm Liễu Mộng Nhiên càng tăng thêm vài phần.
Liễu Mộng Nhiên nhẹ nhàng xoay người, ôm chặt lấy Nghệ Phong, nhẹ nhàng xoa xoa khuôn mặt tái nhợt. Nàng nhoẻn miệng cười nói:
- Thiếu gia, thiếu gia đã trở về.
Câu nói nhẹ nhàng này, khiến Nghệ Phong dùng sức kéo nữ tử này vào lòng chính mình. Mặc kệ từng trải qua việc gì, nữ tử này mãi mãi uyển chuyển như vậy, khiến người ta thương mến.
- Sau này sẽ không để nàng bị thương nữa.
Nghệ Phong nhìn Liễu Mộng Nhiên rất chăm chú, nói.
Liễu Mộng Nhiên nhoẻn miệng cười, lắc đầu quay về phía Nghệ Phong nói:
- Thiếu gia đừng suy nghĩ nhiều, không phải Mộng Nhiên vẫn sống tốt sao?
Nghệ Phong đột nhiên cười cười:
- Đúng vậy! Chúng ta đều sống tốt, những người đó đều đã chết.
Liễu Mộng Nhiên nghiêng đầu vào lòng Nghệ Phong, chậm rãi nói:
- Từng giờ từng khắc, ta suy nghĩ, không biết kiếp sau còn được làm thị nữ của thiếu gia hay không?
- Cuộc đời này còn rất dài!
Nghệ Phong cảm thụ thân hình mềm mại trong lòng chính mình, chậm rãi nói. Lúc này Nghệ Phong vô cùng bình tĩnh, hắn thân là ma, lúc này dường như giống hài tử, lặng lặng ôm lấy Liễu Mộng Nhiên.