- Mặc gia là thế lực như thế nào?
Nghệ Phong nhàn nhạt lặp lại câu hỏi. Thiên Nghịch bất đắc dĩ thở dài, hắn biết rõ tính cách của Nghệ Phong. Suy nghĩ một lúc cuối cùng vẫn mở miệng.
- Thế lực siêu cấp!
- Thế lực siêu cấp?
Nghệ Phong thì thào nhắc lại.
- Khó trách lại dám làm như thế.
- Mặc gia được truyền thừa từ thời viễn cổ. Mặc dù bài danh hạng chót trong những thế lực siêu cấp, nhưng nội tình của thế lực siêu cấp vô cùng thâm hậu. Hơn nữa, Mặc gia còn có quan hệ mật thiết cùng Thiên phủ.
- Có quan hệ mật thiết cùng Thiên phủ sao?
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng.
- Nghệ Phong, ta biết ngươi muốn diệt Mặc gia. Nhưng mà, đối phó với một thế lực siêu cấp không phải là chuyện đơn giản.
Thiên Nghịch khuyên can Nghệ Phong nói.
- Dùng thiên phú của ngươi, sớm hay muộn cũng có thể báo thủ. Quân tử báo thù mười năm chưa muộn. Hiện tại còn chưa phải là thời điểm thích hợp ngạnh kháng với bọn chúng.
- Về phần Linh Nhi.
Nói đến đây Thiên Nghịch hừ lạnh một tiếng.
- Mặc gia tuyệt đối không dám lưu nàng, đệ đệ của Mặc Quân nhất định phải ba khấu chín vai đưa nàng trở về.
Nghe được lời này của Thiên Nghịch, Nghệ Phong vẫn tỏ ra không vui không buồn, cũng không trả lời Thiên Nghịch. Thiên Nghịch thấy Nghệ Phong như thế, hắn hiểu rõ đáy lòng Nghệ Phong sớm đã có quyết định, hắn nói gì cũng đều vô ích. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
- Thôi, thôi. Nếu như hắn muốn đối phó với Mặc gia, vậy thì điên cuồng một lần cùng hắn.
Thiên Nghịch thở dài, không khỏi có chút bất đắc dĩ. Nếu như hắn có thể khống chế toàn bộ Sát Lâu, hắn không nói hai lời, trực tiếp giết đến cửa Mặc gia. Nhưng mà lực khống chế của hắn đối với Sát Lâu vô cùng có hạn. Khi Long Hùng trở lại đã là ngày thứ ba. Thời gian ba ngày, tam trưởng lão một mực ở trong phòng, không gian bên trong nồng nặc mùi khói thuốc. Nghệ Phong cũng muợn vài ngày này âm thầm điều dưỡng thân thể. Tuy rằng sắc mặt hắn vẫn trắng bệch như trước, nhưng rốt cuộc cũng có tí da tít thịt, không còn bộ dạng da bọc xương khủng bố như vài ngày trước. Chỉ có điều, di chứng do thiêu đốt máu huyệt cực kỳ to lớn. Muốn khôi phục lại như lúc ban đầu, cũng không phải là chuyện đơn giản.
Ngày thứ ba, tam trưởng lão rốt cục cũng mở cửa phòng. Lý U tranh thủ thời gian chạy lên phía trước, cung kính hỏi.
- Tiền bối, thế nào rồi?
Tam trưởng lão nhìn thoáng qua Nghệ Phong, ném cho hắn một cái bình ngọc, nói.
- Trước tiên ăn thứ này đi.
Nghệ Phong không nói hai lời, trực tiếp đổ vào mồm. Lập tức, hắn cảm thấy máu huyết đang được tạo ra trong cơ thể. Chỉ có điều so với lượng máu huyết hắn đã thiêu đốt, chẳng khác gì muối bỏ bể.
- Tạm thời tình trạng của nàng đã ổn định. Chỉ có điều muốn cứu sống vẫn là chuyện vô cùng khó khăn.
- Người thực vật phải không?
Nghệ Phong hỏi tam trưởng lao, Nghệ Phong là y sư bát giai, mặc dù trên phương diện y thuật vẫn còn kém tam trưởng lão, nhưng hắn vẫn có thể đoán ra mơ hồ. Tam trưởng lão gật gật đầu, biết rõ không thể lừa gạt Nghệ Phong.
Như vậy, trạng thái người thực vật này có thể kéo dài mạng sống của nàng trong bao lâu?
Nghệ Phong hỏi tam trưởng lão.
- Hai tháng, nếu như ta toàn lực bảo trì... Miễn cưỡng có thể đạt tới ba tháng. Chỉ có điều vượt qua hai tháng, mọi chuyện đã không còn chút hi vọng nào nữa rồi.
Tam trưởng lão trả lời thẳng thừng.
- Ngài cho ta biết, ngài thực vật có khả năng cứu chữa hay không?
Nghệ Phong nhìn chằm chằm tam trưởng lão nói. Tam trưởng lão gật đầu nói.
- Với trình độ y sư của ta, muốn cứu chữa người thực vật cũng không thành vấn đề. Nhưng mà ta thiếu dược liệu.
Thiên Nghịch đứng ở bên cạnh chen lời nói.
- Chẳng lẽ trong Thánh tông chúng ta còn có loại dược liệu không thể tìm ra hay sao?
Tam trưởng lão lắc lắc đầu.
- Có rất nhiều thứ, cho dù là siêu cấp thế gia cũng không có được. Tối thiểu Thánh địa không có, Thánh thành cũng không có.
Thiên Nghịch không biết Thánh thành là cái gì, nhưng sau khi nghe thấy Thánh địa không có, ngược lại hít sâu một hơi khí lạnh. Ngay cả thế lực siêu cấp cũng không có, muốn Nghệ Phong tìm trong hai tháng, chẳng khác gì nói chuyện bắc thang lên trời. Hơn nữa khiến đám người Thiên Nghịch cảm thấy vô cùng nghi hoặc chính là tựa hồ Nghệ Phong không nghe thấy những lời này. Cũng không hỏi thăm đó là những dược liệu gì, chỉ quay sang nói với đám người Lý U.
- Cùng ta đi đại sảnh.
Lời này khiến trái tim Tam trưởng lão co thắt lại, thở dài một tiếng, lẩm bẩm nói.
- Rốt cục cũng tới rồi.
Cả đám người tập trung ở đại sảnh. Nghệ Phong trực tiếp nói thẳng, Thánh Chủ Lệnh một lần nữa xuất hiện trong tay hắn. Vừa nhìn thấy Thánh Chủ Lệnh, sắc mặt tam trưởng lão đại biến. Nghệ Phong còn chưa mở miệng, đã nghe thấy lão kinh hô.
- Nghệ Phong, bàn bạc kỹ một chút đã… Đừng làm như vậy... Vận dụng Thánh Chủ Lệnh đối phó với một thế lực siêu cấp, tuyêt đối sẽ khiến thế cân bằng trên đại lục bị phá vỡ, ước định kia cũng bị xé nát.
- Bình an của đại lục thì có liên quan chó má gì đến ta? Ta mặc kệ ước định chó má gì đó!
Nghệ Phong cười lạnh, ánh mắt tràn đầy sự khát máu.
- Người khác không cho ta sống không tốt lành, ta sẽ khiến tất cả mọi người sống không tốt lành. Toàn bộ đại lục chôn cùng thì như thế nào?
Lời nói tràn ngập vẻ khát máu, khiến Dung Mị chăm chú nhìn Nghệ Phong. Không thể không thừa nhận, Nghệ Phong ích kỷ, trái tim lại càng như ma quỷ. Nhưng mà lời này lại khiến Dung Mị vô cùng rung động, để cho toàn bộ đại lục chôn cùng nữ nhân của mình, có lẽ trở thành nữ nhân của hắn là niềm hạnh phúc nhất trần đời. Tam trưởng lão nhìn thoáng qua Thánh Chủ Lệnh trong tay Nghệ Phong, lão hít sâu một hơi, tựa hồ nhớ tới điều gì đó, chợt mở miệng nói.
- Nghệ Phong, Điệp Vận Du tối đa có thể kiên trì được ba tháng. Cho dù ngươi vận dụng Thánh Chủ Lệnh đối phó với Mặc gia, khẳng định cũng phải tiêu phí không ít thời gian. Thời gian vốn đã không còn nhiều, lại phải tiêu phí vào chuyện này, được không bù nổi mất. Mọi chuyện đợi cứu được Điệp Vận Du đã rồi hãy bàn.
Tam trưởng lão nghĩ thầm, trước hết để Nghệ Phong đi tìm dược liệu, kéo dài một chút thời gian. Huống chi, việc tìm dược liệu đã là chuyện vô cùng khẩn cấp rồi.
- Đợi thu thập Mặc gia xong, ta sẽ đi tìm dược liệu. Nếu thực sự nàng....
Nói đến đây, ánh mắt Nghệ Phong càng thêm lạnh.
- Cho dù chết, nàng cũng phải chết sau người khác.
Nghe được lời nói âm trầm này của hắn, Tam trưởng lão cảm thấy toàn thân vô lực. Lão nhìn ra, Nghệ Phong đã nhất quyết muốn diệt Mặc gia.
- Loạn rồi! Đại lục bắt đầu hỗn loạn rồi! Thánh tông ra tay với một thế lực siêu cấp, trùng kích đối với đại lục tuyệt đối vượt quá sức tưởng tương. Tất cả ước định cùng cân bằng duy trì trước kia đã hóa thành hư ảo rồi.
Nghệ Phong ném Thánh Chủ Lệnh cho Thiên Nghịch, nói với hắn.
- Ngươi cầm lệnh bài này đi tìm Thánh Âm Tông, hai người các ngươi liên thủ, dùng Thánh Chủ Lệnh, mệnh lệnh cho toàn bộ người Thánh tông vây công Mặc gia.
Nói đên đây, Nghệ Phong dừng một chút.
- Chó gà không tha.
Thiên Nghịch nhìn về phía Tam trưởng lão, thấy lão không nói gì thêm. Tâm thần hắn có chút hưng phấn, vô cùng nghiêm túc nhẹ gật đầu. Hắn đã từng nghe nói đến Thánh Chủ Lệnh, có được nó có thể mệnh lệnh cho toàn bộ tông môn trong Thánh tông, kể cả Sát Lâu. Ngay cả những lão gia hỏa kia cũng có thể ra lệnh, bất quá chỉ giới hạn trong một lần mà thôi. Vận dụng Thánh Chủ Lệnh, Mặc gia bài danh áp chót căn bản không có cơ hội phản kháng. Thiên Nghịch vốn tương rằng, Thánh Chủ Lệnh Nghệ Phong có được quyền hạn cũng bị giới hạn ở một mức độ nhất định. Nhưng thực không ngờ, Nghệ Phong lại có thể vận dụng quyền hạn tối cao, lệnh cho cả Thánh tông.
Sớm biết như vậy, Thiên Nghịch cũng sẽ không khuyên nhủ hắn. Đúng lúc Thiên Nghịch tiếp nhận Thánh Chủ Lệnh chuẩn bị rời đi, Nghệ Phong nói thêm một câu khiến sắc mặt của toàn bộ người có mặt nơi này đại biến.