Mị Ảnh

Chương 1278: Công pháp Thiên giai truyền thừa

 
Mặc dù những lời này Nghệ Phong nói không rõ ràng, nhưng lão giả cũng hiểu được ý tứ mà hắn muốn biểu đạt. Nghệ Phong đang nhắc nhở rằng bọn họ đã quên giáo huấn của Tà tông, hơn nữa còn có ý tứ mặc kệ bọn họ cùng đại lục có ước định gì, cũng không liên quan đến hắn. Lời này khiến lão giả nở nụ cười khổ, nhưng lại không có cách nào phản bác. Nhớ tới niên kỷ của Nghệ Phong, thầm nghĩ hắn tuân thủ hay không tuân thủ cũng không có quan hệ. Dù sao, với thực lực của hắn, còn chưa thể ảnh hưởng đến đại cục.
 
- Những chuyện này đợi ngươi có thể tiến thêm một bước nữa sau đó sẽ bàn lại, nói ra lúc này còn quá sớm.
 
Lão giả nói, lão biết rõ đối với việc của Liễu Nhiên khi xưa Nghệ Phong luôn cảm thấy bất mãn.
 
Bất quá lão giả cũng không thèm để ý, hắn tin tưởng nếu Nghệ Phong ở vị trí của lão cũng sẽ làm như vậy. Dù sao, đó cũng là kết quả mĩ mãn nhất. Có đôi khi cũng không phải bọn họ không muốn ra tay, nhưng mà ra tay chỉ có thể khiến mọi chuyện trở nên xấu hơn mà thôi, như vậy ra tay có tác dụng gì. Đương nhiên, lão giả cũng không giải thích quá nhiều với Nghệ Phong, đến thời điểm thích hợp, hắn tự hiên sẽ minh bạch.
 
- Tiền bối tới tìm ta, không chỉ để nói những điều này chứ?
 
Nghệ Phong nhìn bóng lưng lão giả, nói. Lão giả lắc đầu, đột nhiên xoay người, một khuôn mặt hồng nhuận, khỏe mạnh xuất hiện trước mặt Nghệ Phong. Thoạt nhìn khuôn mặt này cũng không quá già nua, nhưng Nghệ Phong biết, lão giả trước mặt đã sống không biết bao nhiêu năm tháng, chẳng qua bởi vì thực lực, cho nên không già yếu đi mà thôi.
 
Tay lão giả nhẹ nhàng vẽ một cái, một giọt huyết dịch lơ lửng giữa hư không. Giọt máu này lập tức bay đến trước mặt Nghệ Phong, sau đó trong lúc Nghệ Phong còn đang nghi hoặc, giọt máu này chợt rơi xuống ngón tay hắn rồi biến mất.
 
- Trong này có ấn ký linh hồn của ta, có thể trợ giúp ngươi một lần.
 
Lão giả nói. Nghệ Phong gật đầu, hắn tin chắc lão giả trước mặt là cường giả Thánh cấp. Đối với thủ đoạn của Thánh cấp, hắn không biết. Nhưng cường giả cấp độ này tặng đồ vật, tuyệt đối có thể trợ giúp hắn cực lớn.
 
- Đa tạ tiền bối.
 
Nghệ Phong khom người thi lễ, nói. Lão giả lắc lắc đầu, lập tức nói.
 
- Đợi đến khi ngươi hoàn toàn tiến vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, hãy quay trở lại Thánh thành một lần.
 
- Thiên Nhân Hợp Nhất?
 
Nghệ Phong không khỏi nhớ tới Liễu Mộng Nhiên.
 
- Ừ, sau khi đạt tới Quân cấp, sớm hay muộn đều sẽ tiến vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất. Với tích cách của ngươi nếu như có thể bảo trì trạng thái im lặng trong suốt ba ngày, có lẽ rất nhanh sẽ bước vào cảnh giới này. Nếu ngươi bảo trì loại tâm tình thích ồn ào này, thời gian tiến vào sẽ kéo dài đến không biết đến ngày tháng nào, sư tôn ngươi cũng là sau khi ẩn thế mới có thể tiến vào.
 
- Sau khi vãn bối tiến vào Thiên Nhân Hợp Nhất, nhất định sẽ quay trở lại Thánh thành.

 
Nghệ Phong nói.
 
- Bình thường, không có chuyện gì cũng có thể ghé qua nơi này.
 
Lão giả nói, tay lão vừa lộn, trên tay chợt xuất hiện một lệnh bài. Lão giả đưa lệnh bài cho Nghệ Phong nói.
 
- Đây là lệnh bài của Tà Đế, sư tôn ngươi không bồi dưỡng người hầu cho ngươi. Lệnh bài này có thể mệnh lệnh cho bất cứ một người hầu nào của Tà tông. Bất quá, hiện tại ngươi vẫn không được phép mang theo người hầu ra ngoài.
 
Lời này khiến đáy lòng Nghệ Phong hưng phấn không thôi. Nghệ Phong vốn cho rằng người hầu của Tà Đế là chuyện rất xa xôi, không thể tưởng tượng được, lại có niềm vui ngoài ý muốn này. Lúc này, Nghệ Phong đã xác nhận, lão giả trước mặt chính là người mang sư tôn Liễu Nhiên đi, cũng là một đời Tà Đế.
 
- Đa tạ sư tổ.
 
Tuy rằng Nghệ Phong không biết lão là Tà Đế đời thứ bao nhiêu, nhưng vẫn xưng lão là "sư tổ". Lão giả gật đầu nói.
 
- Ngươi tu luyện Lăng Thần Quyết đại biểu cho ý nghĩa bất đồng. Cho nên làm việc vẫn phải suy nghĩ cẩn thận, không nên đơn giản dính líu đến việc gì.
 
Nói đến đây, lão giả đột nhiên nhớ tới những lời Nghệ Phong vừa nói ban nãy, lão dừng lại một chút, sau đó tiếp tục. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
 
- Nếu không thể giải quyết chuyện gì, hãy mời bọn tiểu ngũ ra tay.
 
Lời này khiến Nghệ Phong sững sờ. Trong mắt tràn đầy thần sắc không dám tin, Nghệ Phong cũng biết, năm vị trưởng lão nhất định đã bị ước định gì đó hạn chế, bình thường tuyệt đối không thể xuống núi. Nhưng giờ phút này, Thánh lão lại nói ra lời này. Có thể mời năm vị trưởng lão ra tay, chẳng phải sẽ vi phạm ước định hay sao? Nghĩ vậy, Nghệ Phong không khỏi cổ quái nhìn lão giả. Lão giả tựa hồ không có chú ý đến ánh mắt của hắn, tiếp tục nói.
 
- Bất quá có một số việc ngươi cần biết, có thể không sử dụng tốt nhất là không nên sử dụng. Bị người ta nắm đuôi, Thánh thành cũng không dễ chịu gì. Đồng dạng, ngươi cũng không nên quá ỷ lại, hết thảy đều phải lấy việc đề thăng thực lực làm đầu. Nếu ngươi có thể đạt tới thực lực chí tôn của đại lục, chuyện của sư tôn ngươi cũng có thể giải quyết dễ dàng, bất luận hạn chế gì trước mặt ngươi đều vô dụng.
 
Nghệ Phong cười khổ một tiếng, lập tức lắc lắc đầu, chí tôn đại lục, đâu phải là dễ dàng đạt tới như vậy. Sau khi nói xong Sau khi nói xong, trên tay lão giả xuất hiện thêm một quyển trục, đưa cho Nghệ Phong nói.
 
- Bộ công pháp này vốn là do sư tôn ngươi truyền cho ngươi, nhưng hiện tại hắn còn bận một vài chuyện. Ta sẽ thay mặt hắn truyền cho ngươi công pháp Thiên giai truyền thừa của Tà Đế.
 
- Công pháp Thiên giai?
 

Nghệ Phong cảm thấy hôn hấp biến thành dồn dập. Nghệ Phong có một bộ công pháp Thiên giai của nhiếp hồn sư, hắn hiểu rõ công pháp Thiên giai nghịch thiên đến mức nào. Hiện tại, đây là công pháp Thiên giai truyền thừa của Tà Đế, như vậy sẽ khủng bố đến mức nào? Nghệ Phong hít sâu một hơi, run rẩy tiếp nhận quyển trục này.
 
- Thời điểm luyện bộ công pháp này, vận dụng nhiều Tà Đế lực mới có lợi với ngươi.
 
Lão giả nói.
 
- Sư đồ minh bạch!
 
Nghệ Phong cung kính nói.
 
- Ừ, đối mặt với Tiên phủ ngươi phải cẩn thận một chút. Bọn hắn cũng không phải là đèn cạn dầu, hơn nữa nghe nói Tiên Đế đương đại cực kỳ kiệt xuất.
 
Lão giả nói.
 
- Ta sẽ chú ý.
 
Sau khi lão giả thông báo xong, cánh tay vung lên, trong nháy mắt Nghệ Phong đã xuất hiện ở chỗ cũ. Thủ đoạn như vậy khiến Nghệ Phong vô cùng bội phục. Long Hùng thấy Nghệ Phong xuất hiện, líu lưỡi nói.
 
- Cỗ khí tức vừa nãy thực quá kinh khủng.
 
Nghệ Phong khẽ cười, nhìn về phía nam tử Vương Tọa, lúc này nam tử Vương Tọa cũng kinh hồn táng đảm nói.
 
- So với ta, vị huynh đệ Thánh cấp kia còn mạnh hơn.
 
Cũng khó trách nam tử Vương Tọa bị dọa cho sợ hãi, trước mặt cỗ khí tức này, hắn cơ hồ bị lột sạch.
 
- Một vị sư môn trưởng bối vừa tặng cho ta một ít đồ.
 
Nghệ Phong tùy ý nói. Lời này, khiến Long Hùng lộ ra thần sắc vô cùng hâm mộ, nhân vật như vậy tặng đồ, há có thể là thứ đơn giản. Nghệ Phong chứng kiến bộ dạng này của Long Hùng, vừa định mang theo hắn bước ra ngoài, thanh âm mờ ảo một lần nữa truyền đến.
 
- Long Hùng, sau khi đi ra ngoài Thánh thành, ngươi không thể nói là ma thú của Thánh thành hiểu chưa?
 
Long Hùng nghe thấy lời này, lập tức khom mình thi lễ đáp.
 
- Vãn bối minh bạch.
 
Sau khi Long Hùng nói xong, hư không không còn vang lên thanh âm nào nữa, lúc này Long Hùng mới thở phào một hơi, nhanh chóng bước theo Nghệ Phong, đi đến cửa ra. Chẳng qua Nghệ Phong cũng không biết, lão giả lúc này đang lẩm bẩm.
 
- Quả nhiên Nghệ Phong có chút cơ duyên, không thể tưởng tượng hắn trở thành truyền nhân của chủ nhân. Thú vị, quá thú vị.