Mị Ảnh

Chương 1220: Đánh bại Đế Vân

 
Ba viên Phệ Châu tạo thành Phệ Linh Nộ Bạo còn khó hơn nhiều so với trước kia, Nghệ Phong toàn lực khống chế mới hội tụ được năng lượng ba viên Phệ Châu trong Phệ Linh Nộ Bạo. May mắn Nghệ Phong vừa dùng Đế Vân luyện tập một chút, bằng không thật sự không có khả năng làm được như vậy.
 
Dưới sự khống chế của Nghệ Phong, năng lượng trong cơ thể Nghệ Phong bị hút ra điên cuồng. Trong thời gian ngắn ngủn, năng lượng trong cơ thể Nghệ Phong bị hút đi hơn phân nửa.
 
Đế Vân nhìn Nghệ Phong, trong lòng âm thầm suy đoán Nghệ Phong sẽ đánh ra một chiêu gì. Tuy nhiên, sau khi Đế Vân suy nghĩ thật lâu, hắn vẫn không lo lắng. Cho dù là Nghệ Phong thi triển một chiêu cuối cùng đã đánh bại đám người Tiêu Thiên quần công, hắn vẫn có thể nghĩ ra biện pháp ngăn cản.
 
- Ra tay đi!
 
Đế Vân nhìn Nghệ Phong hừ một tiếng nói.
 
Nghệ Phong tùy ý liếc mắt nhìn Đế Vân một cái. Đế Vân đang nghi hoặc, một quyền của Nghệ Phong hung hăng đánh về phía Đế Vân.
 
Đế Vân thoáng nhíu mày, thầm nghĩ đây là một chiêu cuối cùng của Nghệ Phong? Tiểu tử này không khỏi quá xem thường mình sao? Nếu chỉ có một chiêu này, vậy hắn thật sự nên chờ tin bị đánh bại đi.
 
Nhưng, khi Đế Vân đang chuẩn bị vận dụng kỹ năng, đánh Nghệ Phong không thể trở mình, con mắt hắn chợt nhướng lên, một cảm giác tim đập nhanh mạnh mẽ dâng lên. Loại cảm giác này khiến Đế Vân không thể giữ lại, đấu khí trong cơ thể không ngừng ầm ầm vọt ra, phòng ngự bản thân chặt chẽ.
 
Sau khi làm xong tất cả điều này, Đế Vân mới mở mắt nhìn về phía Nghệ Phong. Lúc này Nghệ Phong đã ngừng lại, một viên năng lượng châu từ trong lòng bàn tay hắn bay ra như tên bắn. Khi viên năng lượng châu bay ra, sắc mặt Nghệ Phong lại tái nhợt hơn vài phần.
 
Đế Vân nhìn viên Phệ Linh Nộ Bạo kia bay như tên bắn đến, sắc mặt đại biến. Đấu khí trong cơ thể không ngừng tuôn trào. Tất cả những kỹ năng phòng ngự hắn có khả năng nghĩ tới đều không muốn sống thi triển mãnh liệt. Từng đạo đấu khí không ngừng đánh ra.
 
Như vậy hắn còn cảm thấy không đủ. Thân ảnh mạnh mẽ lui ra ngoài, muốn tránh né Phệ Linh Nộ Bạo này.
 
Nhưng hắn phòng bị trước khi Nghệ Phong ra tay còn có thể né nhanh được. Lúc này Nghệ Phong đã ra tay, hắn căn bản không thể né tránh.
 
Lâm Thiên Uy nhìn Phệ Linh Nộ Bạo bay ra như tên bắn, ánh mắt của hắn mở lớn. Trước kia, hắn từng nhìn thấy Phệ Linh Nộ Bạo, nhưng muốn dựa vào Phệ Linh Nộ Bạo vẫn không có khả năng uy hiếp Đế Vân.

 
Nhưng viên Phệ Linh Nộ Bạo này, nguy hiểm so với vừa nãy đã lớn gấp trăm lần. Tuy rằng Lâm Thiên Uy chỉ thoáng nhận biết, nhưng lại hiểu biết rành mạch về cuồng bạo trong đó.
 
Nhìn Đế Vân vội vàng lui ra ngoài, trên người không ngừng thi triển kỹ năng phòng ngự, Lâm Thiên Uy cười khổ một tiếng:
 
- Đế Vân bị lừa.
 
Nếu dưới tình huống bình thường, cho dù Nghệ Phong thi triển Phệ Linh Nộ Bạo Đế Vân vẫn có lực liều mạng. Nhưng lúc này, Đế Vân căn bản không kịp ngăn cản công kích một cách hữu hiệu, chỉ có thể bị động chịu đòn.
 
Trong ánh mắt chăm chú của mọi người, thời gian chỉ trong chớp mắt, Phệ Linh Nộ Bạo liền nổ mạnh, từ chỗ trùng kích khủng khiếp nổ mạnh lan tràn, nơi nào nó đi qua không thể nghi ngờ đã bị biến thành bụi phấn.
 
Dưới trùng kích này, sắc mặt mỗi võ giả đều đại biến. Một đám vội vàng lui ra ngoài, hoảng sợ nhìn nấm vân rất lớn dâng lên giống như diệt thế.
 
Mà cùng lúc đó, Nghệ Phong sớm đã thi triển thân pháp Mị Ảnh biến mất trong không gian.
 
Nghệ Phong nhìn nấm vân khủng khiếp phóng đại vô số lần kia, hắn sững sờ. Mặc dù hắn biết uy lực Phệ Linh Nộ Bạo sẽ được nâng cao lên rất nhiều, nhưng thật sự không ngờ được ba viên Phệ Châu tạo thành Phệ Linh Nộ Bạo sẽ cường hãn đến mức này, nâng cao gấp trăm lần.
 
Thấy đấu khí trong cơ thể đã tiêu hao gần hết, Nghệ Phong cũng có chút lý giải. Lúc này, Phệ Linh Nộ Bạo, tiêu hao và hình thành so với trước kia đều khó khăn hơn nhiều. Chẳng trách lại cường đại như thế.
 
Nghệ Phong liên tục thi triển Thuấn di và thân pháp Mị Ảnh, rời xa cái nấm vân khủng khiếp kia. Trong mắt mang theo chút cười lạnh. Á Quân thì thế nào? Còn không phải là đùa chết ngươi?
 
Viên Phệ Linh Nộ Bạo này, cho dù không giết chết Đế Vân, tuyệt đối có thể khiến Đế Vân bị thương nặng.
 
Phệ Linh Nộ Bạo nổ mạnh, tàn phá bừa bãi toàn bộ không gian. Một hố to vừa xuất hiện không biết sâu bao nhiêu? Mọi người không thấy thân ảnh Đế Vân. Chẳng qua nhìn hố to được tạo thành do bị nổ, một đám sớm dại ra.
 
Thỉnh thoảng bọn họ lại đặt ánh mắt trên người Nghệ Phong, trong mắt lộ vẻ vẻ hoảng sợ. Cho dù là Lâm quản gia cũng vậy. Chiêu thức vừa nãy, đủ để uy hiếp được hắn. Dưới tình huống trở tay không kịp, hắn tuyệt đối sẽ chịu thiệt thòi lớn.

 
- Chết tiệt! Tiểu tử này là yêu nghiệt sao?
 
Mọi người không nhịn được mắng một tiếng, nghĩ tới chuyện bao vây tấn công Nghệ Phong vừa nãy. Nếu Nghệ Phong ném về phía đám người bọn họ một viên như vậy? Bọn họ còn có đường sống hay không?
 
Mọi người hít một hơi thật sâu, ánh mắt tìm kiếm thân ảnh của Đế Vân thân ảnh. Trong sự tìm kiếm của mọi người, một đạo thân ảnh từ một nơi bùn đất nào đó bắn ra. Khi thân ảnh đó xuất hiện trước mặt mọi người, một đám càng trừng lớn hai mắt. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Lúc này Đế Vân sớm không còn bộ dạng tiêu sái như vừa nãy. Quạt giấy không biết đã bay đi đâu. Một dòng máu trào ra từ khóe miệng. Quần áo trên người rách nát, máu giàn giụa. Khí tức hỗn loạn không thôi. Chỉ cần liếc mắt một cái, mọi người đã biết Đế Vân bị thương nghiêm trọng tới mức nào.
 
Đế Vân gắt gao nhìn chằm chằm Nghệ Phong, thật sự không ngờ được Nghệ Phong nói ra tay là ra tay. Căn bản không cho hắn thời gian kịp phản ứng. Cho dù một Á Quân có lực liều mạng với Quân cấp nhưng lại bị Nghệ Phong mưu hại như vậy.
 
Tuy nhiên, dù thế nào Đế Vân vẫn không tưởng tượng được, một chiêu này sẽ khủng khiếp đến mức như thế. Nếu không phải cuối cùng hắn thi triển bí pháp sư môn chặn hơn phân nửa lực trùng kích, sợ là hôm nay hắn sẽ ngã xuống tại đây.
 
Đế Vân không cam lòng, hắn hết sức không cam lòng. Đặc biệt thậm chí chưa nghiêm túc đối phó với Nghệ Phong đã bị Nghệ Phong dễ dàng đánh bại như thế. Làm sao hắn có thể chấp nhận được điều này!
 
Nhưng, tình trạng trong cơ thể khiến Đế Vân không thể không nghiến răng nghiến lợi nhìn Nghệ Phong. Trong ánh mắt nhìn Nghệ Phong mang theo sự âm hàn và sát ý. Mặc dù Đế Vân không cam lòng, nhưng hắn biết hắn đã không phải là đối thủ của Nghệ Phong.
 
Sau khi tự nâng cao đấu khí trong cơ thể, Đế Vân lập lòe mấy lần, đã bay như tên bắn về phía bên ngoài Lâm Lang thế gia.
 
- Nghệ Phong! Ngươi chờ. Mối nhục này ta nhất định sẽ trả lại.
 
Một giọng nói âm u vang vọng trên hư không.
 
Nghệ Phong nghe thấy những lời này, hừ một tiếng, vừa định đuổi theo, lại bị Lâm Thiên Uy ngăn cản:
 
- Nghệ Phong, để hắn đi thôi.
 
Nghệ Phong thoáng nhíu mày, suy nghĩ một chút lại không đuổi theo nữa. Nghệ Phong biết, nếu Lâm Thiên Uy không muốn Nghệ Phong giết Đế Vân, hắn căn bản giết không được. Huống chi, cho dù lúc này Đế Vân bị trọng thương, Nghệ Phong muốn giết cũng không phải dễ dàng như vậy.
 
Lâm Thiên Uy thấy Nghệ Phong dừng bước không truy đuổi, hắn thoáng thở phào nhẹ nhõm. Mặc kệ là Tà Tông hay Tiên Phủ, hắn đều không thể trêu vào. Ở nơi này, hai người không thể mất mạng, bằng không Lâm Lang thế gia không chống đỡ nổi.
 
Chỉ có điều, ban đầu Lâm Thiên Uy còn tưởng rằng phải ra tay cứu Nghệ Phong, không ngờ lại là cứu Đế Vân.