Mị Ảnh

Chương 1194: Mở con bài chưa lật đầu tiên

 
Năm người ra tay hết sức sắc bén. Ngoại trừ không thi triển chiêu thức áp trục ra, bọn họ đều thi triển công kích mạnh nhất của bản thân. Cho dù là Vũ kỹ Nhật Giai đều không ngừng thi triển.
 
Năm người này, bất kỳ một người nào đều có đẳng cấp mạnh hơn Nghệ Phong. Tuy rằng Nghệ Phong có linh khí, có Phệ Châu âm dương, nhưng muốn đối phó đã vô cùng chật vật, dần dần bị vây trong thế hạ phong. Một lần không kịp tránh né, quần áo đã bị Tôn Nộ cắt trúng.
 
Cảnh tượng này khiến năm người càng tin tưởng hơn, thủ đoạn công kích Nghệ Phong càng ngày càng sắc bén. Từng kiếm từng kiếm đâm thẳng vào những vị trí quan trọng của Nghệ Phong. Thân ảnh Nghệ Phong không ngừng chớp động, tạo thành từng đạo tàn ảnh trên hư không. Nhưng mặc kệ như thế vẫn không ngăn cản được công kích sắc bén của bọn họ.
 
Ngay khi Nghệ Phong đang đau đầu vì sự sắc bén của những người này, võ giả ở ngoài trận quan sát lại hít sâu một hơi lạnh. Trong lòng họ cảm thấy kinh hãi càng dâng trào. Vài người thừ ra, ánh mắt nhìn Nghệ Phong đang bị năm người vây quanh.
 
Lúc này tuy rằng Nghệ Phong bị vây trong thế hạ phong, nhưng trong khoảng thời gian ngắn năm người này lại không làm gì được Nghệ Phong. Nghệ Phong một mình chiến năm người, lâu như thế vẫn chưa bị thua. Điều này đã kích thích thần kinh của mọi người rất mạnh. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Đám người Đoạn Vũ nhìn lên hư không, ánh mắt biến ảo bất định, không biết suy nghĩ điều gì. Rất hiển nhiên, hắn rất khó chấp nhận chuyện này là sự thực.
 
Cho đến bây giờ, Nghệ Phong vẫn chưa vận dụng một lần con bài chưa lật, chẳng qua chỉ mượn thân pháp Mị Ảnh. Bộ thân pháp kia của hắn cực kỳ khủng khiếp. Mặc dù năm người bao vây tấn công, nhưng mượn bộ thân pháp này, tuy rằng năm người này chiếm thượng phong, nhưng lại không làm gì được Nghệ Phong.
 
Hà Như thoáng nhìn về phía Đoạn Vũ. Nàng hít một hơi thật sâu, lúc này mới hiểu được khi Nghệ Phong giao thủ với nàng đã nương tay rất nhiều. Bằng không, khi thi triển Nhiếp Hồn Thuật, đồng thời dùng đấu khí công kích nàng, mười nàng cũng trốn không thoát.
 
- Năm người, là năm cửu giai. Trong đó còn có một người là đỉnh phong.
 
Hà Như thì thào tự nói.
 
- Nếu là ta, không thi triển con bài chưa lật căn bản không chống đỡ được. Nhưng, hắn lại chỉ mượn lợi kiếm và Nhiếp Hồn Thuật, chưa hề vận dụng một chiêu nào khác.
 
- Mẹ nó, bản cô nãi nãi không tin, hắn thật sự mạnh như vậy.
 
Hà Như cắn răng một cái. Nàng bước tới trước tmột bước, chuẩn bị cùng tham dự vào trong đó.
 
Xôn xao...
 
Đám người chú ý tới Hà Như và Đoạn Vũ, thấy Hà Như tiến lên trước một bước chuẩn bị ra tay, đều ồ lên, trừng mắt nhìn Hà Như. Trong lòng không thể tin được: chẳng lẽ năm cường giả cửu giai còn không làm gì được Nghệ Phong, còn phải xuất động một Nhiếp Hồn Sư thất tinh đỉnh phong sao? Nếu Hà Như lại ra tay, vậy chẳng khác gì trong lực lượng cao nhất, có một nửa ra tay với Nghệ Phong.

 
- Hà Như, quay trở về.
 
Đoạn Vũ thấy ánh mắt một đám võ giả cổ quái, hắn trầm giọng hô.
 
Hà Như thấy ánh mắt mọi người, cũng hiểu được nàng bước một bước có hơi quá. Mặc kệ Nghệ Phong có phải bị thua hay không, vị trí người đứng đầu của Nghệ Phong chắc chắn vào tay rồi. Hà Như cắn môi suy nghĩ một chút, cuối cùng lại không bước ra.
 
- Chết tiệt, hỗn đản Tiêu Thiên này lại giấu dốt, một con bài chưa lật cũng không nỡ ra. Bằng không không đến mức khiến Nghệ Phong độc chiến được năm người.
 
Tuy rằng Tây Môn Nam Thiên biết đặt địa vị là hắn hắn cũng sẽ làm như thế, nhưng vẫn không nhịn được tức giận mắng một tiếng.
 
- Bộ thân pháp này của Nghệ Phong quá mức quỷ dị. Dựa vào thân pháp, đám người Tiêu Thiên không vận dụng con bài chưa lật, sợ là mấy canh giờ nữa vẫn không phân được thắng bại.
 
Đoạn Vũ cau mày nói.
 
Tây Môn Nam Thiên gật đầu, ngay lập tức nhìn vào sân kêu lớn:
 
- Chu Hồng, Tôn Nộ, Tiêu Thiên. Chẳng lẽ các ngươi còn muốn giấu dốt sao?
 
Trong giọng nói của Tây Môn Nam Thiên ẩn chứa đấu khí, đập mạnh vào tai đám người Tiêu Thiên. Đám người Tiêu Thiên nghe Tây Môn Nam Thiên nói, khinh thường quay đầu lại nhìn:
 
- Nếu ngươi có bản lĩnh, đổi ngươi vào, ta xem thử ngươi có thể vận dụng con bài chưa lật hay không.
 
- Ngươi...
 
Một câu này, khiến sắc mặt Tây Môn Nam Thiên tái mét. Đối với bọn họ mà nói, vận dụng con bài chưa lật trước, chẳng khác gì là để lộ bí mật trước mặt bọn họ. Tỷ thí sau này, không thể nghi ngờ sẽ bị vây vào thế hạ phong.
 
Mọi người vốn đánh nhau, đã hoàn toàn dừng lại. Những thiếu niên tài tuấn vây quanh đám người Nghệ Phong. Bọn họ sớm đã không có tâm trạng để tranh đấu.
 
Lâm Thiên Uy nhìn thấy cảnh tượng này, khóe miệng hiện lên một nụ cười khổ. Tuy rằng biết lần tụ họp này có thể sẽ không theo kế hoạch của hắn, nhưng thật sự không ngờ được lại nhanh như vậy. Nhìn Nghệ Phong bị năm người bao vây tấn công, trong lòng Lâm Thiên Uy chấn động. Đồng thời, hắn lại không khỏi nghi ngờ. Đến cuối cùng sợ là sẽ thật sự diễn biến thành một đám người chiến với Nghệ Phong.

 
Nghĩ tới loại khả năng này, Lâm Thiên Uy không khỏi cảm thấy có chút điên cuồng. Những thiếu niên tài tuấn là nhân vật thế nào? Chỉ cần không đạt được Quân Cấp, cho dù Á Quân Cấp, dưới sự bao vây tấn công của những người này tuyệt đối chỉ có một con đường bị thua có thể đi.
 
Nhưng trạng thái kiêu ngạo của Nghệ Phong đã ép những người này bao vây tấn công hắn.
 
- Tiểu tử này, chẳng lẽ thật sự muốn vượt qua Liễu Nhiên sao?
 
Lâm Thiên Uy thở khẽ một hơi, không khỏi lắc đầu. Tuy nhiên, đối với kết quả như vậy, hắn rất vui vẻ nếu được thấy. Hắn muốn nhìn thử một chút, rốt cuộc lực bạo phát của Nghệ Phong lớn tới mức nào. Có phải thật sự đạt tới mức của Liễu Nhiên năm đó hay không.
 
- Nghệ Phong có lá gan khá lớn, nhưng năm người này sợ đã là giới hạn cuối cùng. Dù sao, năm người này còn chưa có người nào thi triển ra bí pháp tông môn và vũ kỹ Địa giai.
 
Lâm quản gia nói.
 
- Cũng khó có thể nói, từ đầu tới cuối Nghệ Phong cũng chưa vận dụng con bài chưa lật. Chỉ có một bộ thân pháp mà ngay cả ta còn nhìn không ra nông sâu.
 
Lâm Thiên Uy cảm thán.
 
...
 
Ngay khi Lâm Thiên Uy và Lâm quản gia đang đánh giá, bỗng nhiên Đoạn Vũ nhìn vào giữa sân hô lớn:
 
- Nghệ Phong, lúc này ngươi đã xuống hạ phong. Tuy rằng chưa giải quyết được ngươi, nhưng sớm hay muộn sẽ đánh bại ngươi. Nếu ngươi chỉ có chút bản lĩnh như vậy, còn chưa đủ tư cách để mấy người bên ngoài cùng ra tay.
 
Những lời này vang lên trong không gian. Mặc dù Nghệ Phong biết đối phương đang kích tướng. Nhưng hắn cũng đã tính làm vậy. Hắn cười ha ha nói:
 
- Đoạn Vũ, tuy rằng chiêu khích tướng của ngươi rất vụng về. Tuy nhiên, không phải là ngươi muốn bản thiếu gia nghiêm túc sao? Ngươi đã xem trọng ta như vậy, hi vọng ngươi có thể tìm ra sơ hở trong chiêu thức của bản thiếu gia.
 
Nghệ Phong cười to một tiếng, lợi kiếm trong tay không ngừng huy vũ, tạo thành từng tiếng sấm sét không ngừng vang lên. Xung quanh Nghệ Phong giống như sóng biển chạy chồm, đấu khí tầng tầng lớp lớp chồng chất, vặn vẹo hư không.
 
Xung quanh Nghệ Phong, kiếm ảnh xuất hiện khắp bầu trời, bao vây chặt chẽ Nghệ Phong vào trong. Cùng lúc đó, những kiếm ảnh cắt qua hư không, hóa thành từng đạo kiếm khí, bay như tên bắn về phía năm người.
 
- Vũ kỹ Địa Giai!
 
Hà Như nhìn uy thế này, hưng phấn hô to lên. Chỉ có Vũ kỹ Địa Giai mới có uy thế như thế. Đánh lâu như vậy, Nghệ Phong rốt cục đã vận dụng con bài chưa lật đầu tiên. Trong những truyền nhân tông môn bọn họ, chỉ có đạt được Vũ kỹ Địa Giai mới tính là con bài chưa lật.
 
Nghĩ tới vừa nãy, Tiêu Thiên và Nghệ Phong vận dụng rất nhiều vũ kỹ Nhật Giai, bọn họ đều cảm thấy là tranh đấu bình thường. Mà vũ kỹ Địa giai rất hiếm thấy, cho nên đây mới là chiêu thức chân chính.
 
Trong mấy trăm người này, tuy rằng đều là một vài thiếu niên tài tuấn, nhưng không phải bất kỳ ai đều có thể có được Vũ kỹ Địa Giai. Trong những người này, có hơn phân nửa không có khả năng có được vũ kỹ như vậy. Vũ kỹ như vậy chỉ là một số ít người sở hữu.