Mị Ảnh

Chương 1159: Luyện dược vì Yêu Hậu

 
Ánh mắt Yêu Hậu sáng quắc nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong, mang theo tiếu ý khiến Nghệ Phong nổi cả da gà.
 
- Muốn chết muốn chết! Nữ lưu manh khẳng định muốn mình, rốt cuộc ta có nên cự tuyệt không? Đánh lại đánh không lại nàng. Nếu không thì theo nàng vậy?
 
Đáy lòng Nghệ Phong âm thầm tính toán, chỉ có thể thống khổ quyết định. Nếu phản kháng không được, không bằng cứ yên lặng hưởng thụ.
 
- Nhớ kỹ nhẹ một chút. Ta sợ đau.
 
Nghệ Phong tựa như anh hùng hy sinh vì đại nghĩa vậy, thần sắc có chút xấu hổ, chậm rãi buông ra hai cánh tay ôm trước ngực. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
 
- Hi hi…
 
Yêu Hậu cười càng vui vẻ, nhìn bộ dạng tựa như thiếu phụ bị ủy khuất của Nghệ Phong, mị ý trong mắt càng mê người, dừng lại trên người Nghệ Phong một lúc lâu mới nói:
 
- Quên đi, ngươi không đẹp trai.
 
- Ta ở đâu không đẹp trai chứ, mũi ra mũi, mắt ra mắt.
 
Nghệ Phong nổi giận, hắn nghĩ trên đời này sẽ không có bất kì nam nhân nào đẹp trai hơn hắn.
 
Nam tử Vương Tọa nghe được câu nói của Nghệ Phong, trợn trắng cả mắt. Hỗn đản quá không biết xấu hổ rồi, người nào mũi không phải mũi, mắt không phải mắt chứ?
 
- Thế nhưng bản hậu thấy ngươi thực không có tình tự kia a.
 
Yêu Hậu nhìn Nghệ Phong, vẻ mặt nghiêm túc nói.
 
- Có phải là tỷ nên chăm chú nhìn kỹ lại. Kỳ thực ta rất tuấn tú.
 
Nghệ Phong rất kiên định nói.
 
- Bản hậu nghĩ ngươi không đẹp trai, không phải vừa lúc sao? Như vậy ngươi sẽ không phải sợ đau rồi.
 
Yêu Hậu cười nói với Nghệ Phong, bàn tay thì vân vê một kim châm, chính là minh phong cao.
 
Nghệ Phong nhìn kim châm kia, vội vàng dùng hai tay bịt cái mông lại, suy nghĩ một lúc lâu, mới nói ra một câu:
 

- Kỳ thực, đệ thực sự không có sức lực.
 
- Hi hi…
 
Những lời này để cho Yêu Hậu cười càng vui vẻ:
 
- Tuy bản hậu thích dùng sức mạnh với người khác, thế nhưng lại không nỡ dùng với ngươi a.
 
- Nếu như tỷ nhất định phải muốn, ta sẽ không trách tỷ.
 
- Phải không? Thế nhưng bản hậu từ nhỏ đã sủng ái tiểu đệ đệ. Chính là không nỡ.
 

 
Nghệ Phong quay đầu đi, không để ý tới nữ lưu manh này nữa, thở phì phì nhìn vào người mặc hắc bào đã bị phong ấn, lấy ra Minh Phong cao, lần thứ hai đánh một ít vào trong cơ thể hắn.
 
- Nữ lưu manh, chỉ biết gạt người, sau này không thèm tin ngươi nữa.
 
Yêu Hậu bĩu môi, nhìn dáng vẻ như tiểu tức phụ của Nghệ Phong, trên mặt tràn đầy tiếu ý. Nhìn Nghệ Phong thành thạo thi triển kim châm, trong đôi mắt lộ vẻ kinh dị. Nàng rất khó lý giải, làm sao Nghệ Phong có thể đạt đến đẳng cấp y sư bát giai.
 
- Thảo nào Đại Nhi lại si mê tiểu tử này như vậy. Có điều, Đại Nhi theo hắn, chỉ biết bị khi dễ.
 
Yêu Hậu nghĩ, gậy đánh uyên ương vẫn phải làm, miễn cho tiểu tử này đắc ý vênh váo.
 
Đương nhiên, chỉ là khi nghĩ dáng vẻ nổi bão của Nghệ Phong, khóe miệng Yêu Hậu lại trương lên thành một đường cong. Đừng xem tiểu tử này có vẻ sợ mình, chọc giận hắn, cũng sẽ không nhớ kỹ nàng là ai.
 
- Đã lâu không thấy ngươi tức giận như vậy, hi hi.
 
Ánh mắt khác với bình thường của Yêu Hậu, khiến Nghệ Phong thấy lạnh cả sống lưng, trong lòng có một loại dự cảm không tốt.
 
- Đại đệ đệ, ngươi đạt tới y sư bát giai, có thể giúp tỷ tỷ luyện chế một ít đan dược được không?
 
Nguyên lai Yêu Hậu muốn đi Thánh Địa một chuyến, tìm tam trưởng lão luyện chế một phen. Chỉ là Nghệ Phong đạt được bát giai, thật ra cũng có thể luyện chế được.
 
- Dược liệu tự chuẩn bị, hơn nữa ta chỉ luyện chế đan dược dưới bát giai.
 
Nghệ Phong nói chắc như đinh đóng cột, sớm nên nói cho rõ, chưa nói xác suất luyện chế đan dược bát giai quá thấp, thành công thì hoàn hảo, nếu như thất bại, làm lãng phí dược liệu, hắn không chút nào nghi ngờ Yêu Hậu sẽ dùng kim châm cắm vào mông hắn.

 
- Cũng được. Vậy thì luyện chế hơn mười loại đan dược thất giai cao cấp, còn có một loại đan dược bát giai. Chỉ là ngươi luyện hay không luyện đều không sao cả.
 
Yêu Hậu không sao cả nói.
 
Nghệ Phong hít sâu một hơi, suýt nữa đã không kiềm chế được mà hung hăng nắn bóp cái đồn bộ đang vểnh lên kia. Hơn mười loại đan dược thất giai cao cấp? Kháo, ngươi thực xem ta luyện dược mà sống sao.
 
Thấy nét mặt này của Nghệ Phong, Yêu Hậu không hề gì, thản nhiên nói:
 
- Nếu như ngươi không muốn luyện chế, bản hậu cũng không lãng phí thời gian của ngươi. Có điều, Phượng Hoàng thạch bản hậu đã chuẩn bị xong, chỉ còn thiếu đan dược, khụ, Đại Nhi thật đáng thương, có bảo sơn lại không dùng được.
 
Những lời này, khiến Nghệ Phong cắn răng một cái, nhìn Yêu Hậu tàn bạo nói:
 
- Ngươi ngoan! Đan dược bát giai gì? Nếu là bát giai sơ cấp, bản thiếu có thể thử luyện chế một phen.
 
Nghệ Phong hít sâu một hơi, tuy rằng không muốn luyện chế. Thế nhưng cái này lại có liên quan với Đai Nhi, Yêu Hậu này hiển nhiên là muốn tận dụng mình triệt để. Nếu như là cho Đại Nhi dùng, nhất định Nghệ Phong sẽ rất thận trọng.
 
- Hi hi…
 
Tiếng cười bàng bạc như chuông ngân của Yêu Hậu lại lần nữa vang lên.
 
Yêu Hậu lấy ra một Nạp Linh giới đưa cho Nghệ Phong, nói rằng:
 
- Dược liệu cần thiết đều ở bên trong, chủng loại đan dược muốn luyện chế cũng ở trong đó. Bản hậu tìm được dược liệu cũng không nhiều, đặc biệt là đan dược bát giai, nếu như ngươi thất bại một lần, xem như đã không còn dược liệu. Cho nên phải xem ở ngươi rồi, bản hậu không sao cả, dù sao đi nữa đến lúc đó thất bại thì cũng là Đại Nhi không có phúc.
 
Một câu này khiến Nghệ Phong hận đến nghiến răng. Nữ nhân này rõ ràng là đang gây áp lực cho hắn.
 
- Ta tự có chừng mực.
 
Nghệ Phong hít sâu một hơi, cũng không nhiều lời vô ích, lấy ra một viên Thủy Thánh Tinh từ trong nhẫn. Yêu Hậu nhìn viên Thủy Thánh Tinh trong tay Nghệ Phong kia, hồi tưởng đến vừa rồi Nghệ Phong mời nàng đối phó Quân cấp mới chỉ cấp cho một mẩu Thủy Thánh Tinh bằng một đầu ngón út liền hận đến nghiến răng.
 
- Hỗn đản này, quả nhiên keo kiệt. Nếu không phải vì Đại Nhi, phỏng chừng hắn sẽ không bao giờ lấy ra thứ này.
 
Nghệ Phong cũng không muốn cho Yêu Hậu thấy, thế nhưng xác suất luyện chế đan dược bát giai quả thực rất có hạn. Có thêm Thủy Thánh Tinh, vậy thì có thể tăng thêm xác suất thành công rất lớn. Quan trọng nhất là, mặc kệ là đan dược nào nếu có thể gia nhập thêm Thủy Thánh Tinh tinh lọc hồn thể, dược hiệu cũng có thể tăng thêm cực lớn.
 
Đối với Đại Nhi, Nghệ Phong tự nhiên sẽ không keo kiệt những viên Thủy Thánh Tinh này.
 
Nghệ Phong lấy ra Dược Vương đỉnh, đầu tiên là làm điều chỉnh lại dược liệu đan dược bát giai. Nghệ Phong cư nhiên chuẩn bị luyện chế đan dược bát giai đầu tiên.
 
Yêu Hậu thấy Nghệ Phong như vậy, cũng hơi có chút lo lắng, tuy Nghệ Phong là y sư bát giai, thế nhưng muốn luyện chế đan dược ngang cấp cũng có độ khó cực lớn. Theo tình hình chung, y sư chỉ có thể luyện chế đan dược dưới đẳng cấp.
 
Có điều, Yêu Hậu cũng muốn nhìn một chút thanh niên chưa đủ lông đủ cánh năm đó rốt cuộc có bao nhiêu kỳ lạ, khiến những lão gia ở Thánh Địa coi trọng như vậy, thậm chí không tiếc mịt mờ chỉ rõ, cường giả các tông môn của Thánh tông phải tận lực dành cho hắn nhiều tiện lợi.
 
Mà Nghệ Phong nhìn Dược Vương đỉnh trước mặt, trong lòng hơi thả lỏng, có linh khí và Thủy Thánh Tinh phụ trợ, xác suất thành công đã gia tăng rất nhiều, hơn nữa gần đây hắn đã tiến vào tiêu chuẩn của y sư bát giai trung cấp, áp lực nhưng thật ra không lớn như vậy.
 
Nghĩ vậy, Nghệ Phong động thủ khu động năng lượng thuộc tính hỏa tràn vào trong dược đỉnh. Có năng lượng hỏa thuộc tính, việc luyện chế đan dược thuận tiện hơn nhiều.