Nhìn nam tử Vương Tọa bị tầng tầng lớp lớp xiềng xích vây quanh, hồn lực ẩn chứa nguyên thần của hắn vận chuyển theo một loại quỹ tích kỳ lạ, Nghệ Phong kết ấn rườm rà, một đạo phù chú lóe kim quang từ trong tay bay ra như tên bắn.
Phù chú vừa ra, toàn bộ khí huyết xung quanh bị ngăn cản, rốt cuộc không vào được trong phạm vi mấy thước xung quanh. Trên phù chú, những hình vẽ phức tạp thần bí theo phong cách cổ xưa xuyên qua trong đó.
- Quả nhiên là phù chú viễn cổ!
Nam tử Vương Tọa nhìn thấy tấm phù chú mở ra, hít một hơi thật sâu, trong mắt đã xác định thân phận của Nghệ Phong là đệ tử Thánh Tông.
- Tiền bối! Tiền bối nhận ra tấm phù chú này, hẳn là hiểu được tấm phù chú này không có khả năng hạn chế tự do của tiền bối. Cho nên mong tiền bối không nên chống lại.
Nghệ Phong nhìn nam tử Vương Tọa trầm giọng nói.
- Hừ!
Nam tử Vương Tọa hừ một tiếng, bất quá không phản bác. Tấm phù chú này quả thật cực kỳ ôn hòa. Muốn dựa vào tấm phù chú này để khống chế hắn quả thực muôn vàn khó khăn. Nam tử Vương Tọa biết Nghệ Phong có phù chú bá đạo hơn, thấy Nghệ Phong quả thật chỉ suy nghĩ tới an toàn của hắn, oán niệm trong lòng đã lắng xuống một chút. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Động thủ đi!
Nam tử Vương Tọa vừa nói xong, ấn kết trong tay Nghệ Phong không ngừng kết khởi. Từng đạo hồn lực đưa vào trong phù chú. Kim quang trên phù chú tăng mạnh. Ngay lập tức, tấm phù chú bay nhanh về phía nam tử Vương Tọa, dán trên trán của nam tử Vương Tọa.
- Dung...
Nghệ Phong quát to một tiếng. Phù chú kia hóa thành dòng nước, lập tức chui vào bên trong thân thể của nam tử Vương Tọa. Khi phù chú chui vào trong, nam tử Vương Tọa đồng thời bạo phát kim quang. Xiềng xích trên người hắn bị chấn động phát ra những tiếng leng keng.
Kim quang duy trì liên tục không được bao lâu, nhanh chóng tan biến. Sau khi tan biến, trên trán nam tử Vương Tọa có một đạo kim quang rất nhỏ, mơ hồ có thể nhìn ra dấu vết của phù chú.
Tâm tư Nghệ Phong hơi chấn động. Quả nhiên phát hiện giữa phù chú và hắn có sự liên hệ. Nghệ Phong vui mừng, đồng thời âm thầm quyết định là khi có cơ hội, tìm đủ các loại vật liệu cần thiết sẽ luyện hóa hoàn toàn hồn thể này. Sau khi chế luyện khôi lỗi, thực lực của hắn tất nhiên sẽ tăng mạnh.
Phù chú Tà Tông, trừ phi là người Tà Tông giúp nam tử Vương Tọa hóa giải. Bằng không không có người giải được, trừ phi là phá hủy. Nhưng phá hủy nó, rất có thể đồng thời sẽ đánh tan hồn lực trong phù chú. Cho nên Nghệ Phong làm vậy mới yên lòng, không còn cảnh giác như lúc trước. Tuy rằng không hủy diệt thần trí của đối phương, nhưng trên người hắn có phù chú, tuyệt đối không thể tổn thương mình.
- Mời tiền bối cứ nói, ta làm sao mới có thể cứu tiền bối?
Tâm tình Nghệ Phong rất tốt, nếu lão đầu tử biết hắn có hạ phù trú với một cường giả viễn cổ như vậy, hẳn sẽ đố kị. Tuy rằng không thể khống chế hắn, nhưng lại chẳng khác gì có nhiều một sự giúp đỡ. Ít nhất nếu Nghệ Phong bị người ta giết chết, vì phù chú này, hắn đồng thời sẽ vứt bỏ nốt nửa tính mạng còn lại. Cho nên, người này về sau chính là bảo tiêu miễn phí cho hắn.
Nghĩ đến việc sở hữu một bảo tiêu miễn phí, hơn nữa còn là cường giả viễn cổ, cho dù là hồn thể vẫn không thể coi thường.
- Nếu người khác, trừ phi là đạt được thực lực Quân cấp ngũ giai, bằng không hoàn toàn không có khả năng giải cứu được ta. Nhưng ngươi lại rất đơn giản.
Nghệ Phong đang cảm thấy khó hiểu, nam tử Vương Tọa tiếp tục giải thích.
- Bởi vì ngươi có được Phệ Châu. Những xiềng xích là do cường giả Thánh Cấp dùng hồn lực và năng lượng dung hòa cùng một chỗ, đánh lên địa hỏa lực mới có thể trói chặt được ta, cũng khiến ta phải chịu tra tấn. Thực lực của ngươi không mạnh, muốn ngươi cắt đứt là không có khả năng. Ngươi chỉ cần lợi dụng Phệ Châu chậm rãi thôn phệ, tuy rằng tốn chút thời gian, nhưng đủ để thôn phệ sạch sẽ.
Nghe thấy những lời này, Nghệ Phong nhìn về phía xiềng xích tản ra nhiệt độ nóng rực, khẽ gật đầu:
- Vậy tiền bối chờ một chút.
- Ta đã chờ nhiều năm như vậy, chờ ngươi một lát cũng không sao.
Nghệ Phong gật đầu. Năng lượng Phệ Châu trong cơ thể bạo phát, vọt về phía một xiềng xích. Dưới sự bao vây năng lượng Phệ Châu của Nghệ Phong, xiềng xích phát ra tiếng động xuy xuy, từng làn khói trắng bốc lên.
Bất quá, năng lượng Phệ Châu thôn phệ cực kỳ khủng khiếp nhưng giờ phút này thôn phệ xiềng xích cực kỳ gian nan. Ngay cả năng lượng Phệ Châu khủng bố có khả năng thôn phệ như vậy, lại chỉ thôn phệ được một chút năng lượng xiềng xích.
Với tình trạng chỉ thôn phệ được chút năng lượng từ xiềng xích như hiện tại, muốn thôn phệ hoàn toàn những xiềng xích này sẽ phải mất bao nhiêu lâu?
- Năng lượng Thánh Cấp sao có thể dễ dàng bị thôn phệ được. Cho dù là Phệ Châu, muốn thôn phệ năng lượng Thánh Cấp cũng cực kỳ gian nan.
Nam tử Vương Tọa nhìn thấy ánh mắt thắc mắc của Nghệ Phong, hắn giải thích.
- Với loại tốc độ này, sợ là bảy ngày vẫn chưa chắc có thể thôn phệ được một nửa năng lượng xiềng xích.
Nghệ Phong cười khổ một tiếng. Nhìn xiềng xiếc bị Phệ Châu giống như con cá nhỏ thôn phệ, hắn không khỏi bất đắc dĩ nói.
Nam tử Vương Tọa không nói tiếp, nhưng Nghệ Phong chỉ có thể tăng tốc phát ra năng lượng Phệ Châu.
Sau khi Nam tử Vương Tọa nhìn Phệ Châu thôn phệ năng lượng một xiềng xích, ngay lập tức càng khiến năng lượng xiềng xích phát ra. Điều này khiến nam tử Vương Tọa nhíu mày, nhắc nhở hắn.
- Với thể chất của ngươi, thật ra có thể thử hấp thu loại năng lượng này. Có lẽ sẽ có lợi đối với ngươi.
Nam tử Vương Tọa nói.
Nếu bình thường nam tử Vương Tọa nói những lời này tất nhiên Nghệ Phong sẽ không tin. Nhưng giờ phút này lại không hề nghi ngờ hắn có âm mưu gì. Cho nên hắn bắt đầu đưa năng lượng xiềng xích vốn đang thôn phệ đưa vào trong khí hải.
Ầm...
Năng lượng xiềng xích tiến vào trong khí hải, dường như một tảng đá lớn ném vào trong biển rộng, kích động hoa bay đầy trời. Một phản chấn này khiến Nghệ Phong phun ra một ngụm máu tươi.
- Khống chế tâm thần, luyện hóa nó. Năng lượng Thánh Cấp tinh thuần khủng khiếp. Nếu có thể luyện hóa dung nhập khí hải, một giọt năng lượng Thánh Cấp đậm đặc chẳng khác gì một nghìn lần năng lượng của tiểu tử ngươi.
Nam tử Vương Tọa trầm giọng nhắc nhở nói.
Nghệ Phong ổn định tâm thần. Từng đạo đấu khí bao vây lấy năng lượng xiềng xích. Năng lượng thuộc tính hỏa không ngừng quay giống như năm đó luyện hóa Phệ Châu.
Tuy rằng năng lượng Thánh Cấp kinh khủng, nhưng dù sao lượng hết sức ít ỏi, Sau khi Nghệ Phong toàn lực chế luyện, năng lượng Thánh Cấp kia giống như thể rắn đã bắt đầu biến hóa. Năng lượng Thánh Cấp vốn chỉ có một giọt, chậm rãi hóa thành dòng nước chảy vào trong khí hải của Nghệ Phong.
Nghệ Phong thấy được cảnh tượng này, không nhịn được líu lưỡi không nói nên lời. Không thể tưởng tượng được mật độ năng lượng Thánh Cấp mạnh đến mức này, thảo nào có khả năng hủy thiên diệt địa. Chút năng lượng Thánh Cấp vừa nãy đã có hiệu quả bằng hắn tu luyện bảy ngày.
Nghệ Phong không khỏi mừng rỡ. Nơi này có nhiều năng lượng Thánh Cấp như thế, tuy rằng không có khả năng luyện hóa hấp thu được toàn bộ, bất quá có thể hỗ trợ hắn đột phá đến lục giai thì không thành vấn đề.
Nghĩ vậy, năng lượng Phệ Châu trong cơ thể Nghệ Phong càng điên cuồng vọt lên trên xiềng xích, điên cuồng thôn phệ năng lượng xiềng xích, đưa một tia lại một tia vào trong khí hải.