Mê Vợ Không Lối Về

Chương 319

 
Lúc ở cửa nhà hàng, một vài bóng người bước vào, dẫn đầu là Tông Khải Phong, lúc này, anh mới tiếp nhận công ty không lâu, lại có liên hôn với nhà họ Văn, là nhân vật nhận được sự quan tâm lớn nhất ở thành phố B.
 


“Tổng giám đốc Tông.” Tổng giám đốc Trương đứng dậy chào hỏi.
 
Ánh mắt Tông Khải phong đưa qua.”
 
Tông Khải Phong lướt mặt tới
 
Tổng giám đốc Tông?
 


Lúc Trình Dục Tú quay đầu thấy rõ người ở cửa, cả người lập tức cứng ngắc, không biết phải làm sao, cũng không biết làm thế nào cho phải.
 


Tổng giám đốc Trương không chú ý tới sự bất thường của Trình Dục Tú, đứng lên, đi đến bên cạnh Tông Khải Phong: “Tổng giám đốc Tông cũng tới ăn cơm sao? Chi bằng cùng nhau ăn đi.”
 
Hai người từng có hợp tác, cũng coi như là có chút giao tình.
 


Vừa nói anh gọi mấy người đi cùng Tông Khải Phong: “Tới đây, chỗ của tôi cũng có vị trí rất tốt, dựa vào cửa sổ, có thể ngắm phong cảnh, lại có thể thưởng thức đồ ăn ngon, cũng rất tuyệt.”
 


Mấy người kia không dám ra quyết định, chỉ đưa mắt nhìn về phía Tông Khải Phong, giống như đang hỏi ý kiến của anh.
 
Tông Khải Phong lạnh nhạt thu lại ánh mắt, nói: “Đi thôi.”
 
Tổng giám đốc Trương vội vàng đi trước dẫn đường, đến vị trí giúp Tông Khải Phong kéo ghế ra.
 


Mấy người nhanh chóng ngồi xuống, tổng giám đốc Trương bảo với người phục vụ mang thêm đồ ăn.
 
Trình Dục Tú cảm thấy không quen, bàn tay đặt trên bàn cũng nắm chặt lại.
 
Cô không thể ngờ rằng sẽ gặp Tông Khải Phong, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.
 


Có người trêu ghẹo tổng giám đốc Trương: “Có người đẹp đi theo, bảo chúng ta tới, không sợ quấy rầy chuyện đẹp của hai người sao?”
 
“Đúng vậy, tổng giám đốc Trương tìm được người đẹp ở đâu thế, sao lại chưa từng nhìn thấy?”
 


Trình Dục Tú giống như theo bản năng ngẩng đầu lên, ngẫu nhiên lúc này Tông Khải Phong cũng đang nhìn cô, hai ánh mắt lập tức giao nhau.
 
Trình Dục Tú muốn giải thích, nhưng ý thức được có nhiều người ở chỗ này, cũng không thể tùy tiện mở miệng.
 


Tông Khải Phong đã từng nói anh không muốn nhiều người biết được quan hệ của họ.
 
Cô không dám lên tiếng, lại không dám nói chuyện với Tông Khải Phong vào lúc này, sợ làm cho người khác chú ý đến.
 


Cô nhìn về phía tổng giám đốc Trương: “Tôi thật sự còn có việc khác, tôi muốn đi trước.”
 
Tổng giám đốc Trương khoát tay, sau đó bảo bà ngồi xuống: “Đừng lo lắng, đừng nghe bọn họ nói bậy, cứ yên tâm dùng bữa, đừng để bụng đói.”
 


Trấn an được Dục Tú, tổng giám đốc Trương nhìn về phía mới hai người đàn ông trêu chọc mình, nói: “Tôi là người đã có vợ, là loại người ở bên ngoài lăng nhăng làm loạn sao? Người này…”
 
Anh ta chỉ vào Dục Tú: “Là ân nhân của tôi.”
 


“Mấy người không phải không biết, đám người lạc hậu trong công đại thiếu, rất khó nói chuyện, tôi đã sớm muốn sửa lại, nhưng bọn họ lại giống như mấy hòn đá ngăn trước mặt tôi, làm tôi không biết bắt đầu từ đâu, lần này, người này… À đúng rồi, cô tên là gì?”
 


Lúc giám đốc Trương muốn giới thiệu Trình Dục Tú mới phát hiện mình cũng không biết cô tên gì.
 
Lúc này anh ta mới biết, khi họp cô giỏi thế nào, vừa lên tiếng cũng không biết tên người ta, chỉ là một thư ký mới vào làm hơn hai tháng, đã nhậm chức phó giám đốc.
 


Khi tổng giám đốc Trương hỏi câu này, sắc mặt Tông Khải Phong cũng hơi thay đổi.
 
Bởi vì anh cũng không biết, người phụ nữ ở cùng nhà với anh những hai tháng qua tên là gì.
 
“Trình Dục Tú.” Cô nhỏ giọng nói.
 


Tông Khải Phong nhẹ nhàng câu mày, thì ra tên là Trình Dục Tú, giống như tên của con gái nhà khá giả.
 


“Trình Dục Tú? Tên hay.” Tổng giám đốc Trương tán dương: “Bây giờ tên của phụ nữ hết Mỹ rồi lại Na, Linh, rất là nhàm chán, Dục Tú, Ôn Uyển Dục Tú, thật là thú vị, lại khác hẳn với những người khác, hay lắm, chỉ có điều lạc đề mất rồi.” Tổng giám đốc Trương cười: “Chỉ mình cô ấy mà có thể nghĩ luận khiến đám người cổ hủ trong công ty kia không nói được gì.”



Tổng giám đốc Trương đứng lên, trịnh trọng giới thiệu: “Người này, là phó giám đốc mới nhận chức của công ty tôi, sau này có thể sẽ trở thành cánh tay phải cánh tay trái của tôi, có mắt nhìn, có năng lực, đừng nghĩ cô ấy chỉ là một cô gái đẹp, năng lực còn tuyệt hơn nhiều so với khuôn mặt của cô ấy.”