[Mê ảnh huyên hiêu Tiêu Đường Đông Qua]
Vụ án thứ nhất:
Tường vi bí ẩn
11.
Đương nhiên không phải vì chưa kịp xử lý. Ngược lại, hung thủ có rất nhiều thời giờ.
“Vì muốn thi thể Lena sớm bị phát hiện.” Ian trả lời.
“Cậu cũng nói, hung thủ dùng tư thế rất phức tạp để giết Lena, thế vì sao hắn muốn dùng tư thế phức tạp như vậy?”
“…Vì không muốn để lại chứng cứ mưu sát? Khiến cái chết của Lena thoạt nhìn giống như ngoài ý muốn?”
“Nếu như Lena thật sự ngoài ý muốn chết đi, vậy ai là người được lợi?”
Một câu của Maddi Ronald khiến não bộ Ian bắt đầu hoạt động.
“Là bảo hiểm Một khi Lena chết ngoài ý muốn, nếu cô ấy lại có bảo hiểm, vậy công ty bảo hiểm sẽ phải trả tiền”
“Hơn nữa, người quản lý đội bơi của trường đại học yêu cầu gia đình phải mua bảo hiểm cho các thành viên. Hiện tại, Lena chết, dù rằng có một số điểm nghi vấn, nhưng việc tứ chi bị kiềm chế khiến nạn nhân không thể hô hấp dẫn đến chết đuối chỉ là phỏng đoán của các cậu, không có vân tay hay DNA, hoặc những chứng cứ bảo đảm cho suy luận của hai người. Gia đình Lena rất nhanh có thể yêu cầu công ty bảo hiểm trả tiền cho họ.”
“Vậy… Anh hẳn đã tự điều tra sơ bộ về vụ án này…”
“Tôi là cấp trên, mà cấp trên sẽ không cần tự động thủ. Ian, cậu nghe này, tôi để cậu hợp tác với Haley, không chỉ vì cậu có thể trông chừng tên nhóc kia vào thời điểm hắn rơi vào trạng thái ảo giác. Bên cạnh đó, tôi cũng hy vọng cậu có thể trở thành kim chỉ nam của cậu ta, khi đối phương lạc vào mê cung, bởi vì, cậu luôn có thể lý giải được mọi thứ.”
“Tôi hiểu rồi, cảm ơn anh.”
“Đừng khách sáo, và cũng đừng quên một điều. So với vụ án của Lena, cái chết của Allen và Anne còn nghiêm trọng hơn nhiều. Gia đình những nạn nhân đó cũng đang chờ đợi câu trả lời của chúng ta.”
“Tôi biết rồi. Cho nên, tôi rất cần nhân viên pháp chứng chuyên nghiệp tới đây, cẩn thận tiến hành lấy mẫu trên thi thể của ba nạn nhân.”
“Không thành cấn đề.”
Ngắt điện thoại, Ian trở lại bàn ăn, bánh waffle đã bị Haley ăn hết một nửa.
“Để tôi đoán thử Maddi Ronald nói gì với anh nhé.”
“Này, vậy ông ta nói gì với tôi?” Ian buông nĩa nhìn về phía Haley.
“Ông ta nói với anh, đừng để những ảo giác của tôi dẫn dắt lạc vào mê cung. Có rất nhiều chuyện vốn không phức tạp, chỉ cần anh dùng lý trí thông thường đặt câu hỏi, liền trực tiếp tìm được đáp án.”
“Xem ra cậu rất hiểu Maddi Ronald. Đề nghị của ông ta rất có giá trị tham khảo. Hung thủ sau khi giết người, để lại thi thể Lena trong bê bơi vì muốn sắp xếp hiện trường giống như một vụ tai nạn ngoài ý muốn. Hôm nay ở nhà Lena, tôi cũng từng trong thấy tập hồ sơ gửi cho công ty bảo hiểm để nhận tiền bồi thường cha Lena để trên bàn. Tôi cảm thấy chúng ta nên điều tra một chút về tình trạng kinh tế của gia đình Lena. Cha và anh trai Lena, một người từng là huấn luyện viên bơi lội, người kia vì thành tích bơi lội xuất sắc được nhận học bổng của trường đại học. Bọn họ đều có khả năng giết Lena.”
“Nếu tôi là anh, tôi sẽ loại bỏ nghi vấn với cha của Lena. Anh cũng thấy đám hồ sơ bồi thường trên bàn rồi đó, ông ấy thật sự chẳng có tâm tình. Hơn nữa, đau thương khi mất đi con gái cũng không phải là giả.”
“Vậy chúng ta có thể thử điều tra anh trai Lena. Còn nữa, vụ án của Allen và Anne cũng nên xem xét kỹ lưỡng hơn.”
Haley mỉm cười, “Ăn xong bữa tối đi đã, rồi để cho bộ óc nghỉ ngơi một đem. Chú Ian của tôi à, tôi lo lắng anh sử dụng trí não quá sức rồi đấy.”
“Nếu cậu còn tiếp tục gọi như vậy, tôi thật sự sẽ đánh nát đầu cậu đấy.” Ian dùng nĩa chỉ vào Haley.
“Trong lòng tôi, anh mãi mãi trẻ trung mà.” Haley mỉm cười, bỏ một miếng bánh waffle vào trong miệng.
Sáng sớm hôm sau, Ian nhận được một tin nhắn, là kết quả điều tra về cha và anh trai của Lena.
Cha Lena là một huấn luyện viên bơi lội thành thật, chưa từng cho vay tiền hoặc đi vay nặng lãi, hay dính dáng đến bất cứ hành vi phạm tội nào.
Thế nhưng, anh trai Lena lại không được như vậy. Qua điều tra cho thấy, cậu ta từng vì tham gia băng nhóm xã hội đen trong thị trấn nên bị trường học cảnh cáo đuổi học. Ba tháng trước, cậu trai này vì lén lút ăn chặn của tổ chức kia một khoản tiền nên suýt chút nữa thì mất mạng.
“Này, nói cách khác, anh trai Lena có khả năng giết em gái mình để lừa tiền bảo hiểm, bù lại khoản tiền thiếu nợ tổ chức?” Haley định thân, cằm đặt hờ lên vai Ian.
“Tôi nói rồi, đừng dựa gần tôi như vậy.” Ian lạnh lùng nâng tay lên.
“Sao nào? Anh định đem cổ tôi bẻ cho gãy luôn à?”
“Đi thôi, chúng ta đi tìm anh trai Lena.” Ian dứt khoát đứng dậy.
Bọn họ đến nhà Lena, gõ cửa. Cha Lena ra mở cửa.
“Các cậu tìm anh trai Lena sao? Thằng nhỏ vừa nãy đã thu dọn hành lý, lái xe đi rồi”
“Đi sao, đi đâu?”
“Đi xử lý tiền bảo hiểm của Lena… Tôi thật sự không có tâm tình quan tâm việc đó, nhưng anh trai con bé bảo quá trình nhận tiền bảo hiểm rất phức tạp…”
Ian cùng Haley nhanh chóng xoay người trở lại trong xe, đuổi theo.
Nếu anh trai Lena muốn rời khỏi thị trấn, chỉ có một con đường duy nhất.
Ian và Haley rất nhanh đã đuổi kịp đối tượng tình nghi. Ian hạ cửa sổ ra lệnh cho cậu trai kia dừng xe, những đối phương lại ngoảnh mặt làm ngơ.
“Nắm chắc.” Ian lạnh lùng phun ra hai chữ.
Haley vừa chụp lấy tay vịn trong xe, Ian liền đạp mạnh chân ga, vọt lên trước. Tiếng động cơ như muốn xe rách không khi, vừa vượt qua hơn nữa thân xe đối phương, hắn lập tức bẻ tay lái. Lốp xe ma sát với mặt đường tạo thành thanh âm bén nhọn. Xe bọn họ đã chắn trước mặt đối phương.
“Anh điên rồi à” Anh trai Lena đá văng cửa xe, tức giận đùng đùng lao đến trước mặt Ian và Haley.
Ian không nói tiếng nào, trực tiếp bẻ quặp tay đối phương, đem cậu ta ấn vào đầu xe.
“Thanh tra liên bang ra lệnh cho cậu dừng xe, bản thân lại nghênh ngang lái tiếp. Rốt cuộc là chúng tôi điên hay chính cậu điên đây?”
Gương mặt cậu trai bị ép chặt đến biến dạng. Biết không thể thoát khỏi Ian, cậu ta đành bỏ đi thái độ kiêu ngạo ban nãy, “Xin lỗi Thành thật xin lỗi Ngài thanh tra Tôi không cố ý mà”
Haley lững thững đi đến trước mặt cậu ta, cười cười giơ ra thứ gì đó, “Chao ôi, cậu lợi hại thật đó Vừa lái xe vừa hít heroin?”
“Các anh vì như vậy mới ngăn xe tôi lại sao? Tôi bảo đảm lần sau sẽ không làm như vậy nữa Tôi bảo đảm đó”
“Tôi chưa bao giờ tin lời hứa của một kẻ nghiện. Nói đi, hôm Lena chết, từ sáu giờ chiều hôm trước đến rạng sáng hôm sau, cậu đã ở đâu?” Gương mặt Ian không hề có cảm xúc.
“Cái gì? Các anh hỏi tôi như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ các anh nghi ngờ tôi giết Lena Nó là em gái của tôi Em gái ruột của tôi đó” Anh trai Lena rít lên.
Động tác không chế người của Ian vẫn không hề buông lỏng, “Trả lời câu hỏi đi.”
“Tôi ở trong trường Tôi ở trong phòng ký túc xá ngủ, anh vừa lòng chứ”
“Đáp án này đương nhiên không thể làm chúng tôi hài lòng.” Haley ngồi chồm hỗm xuống bên cạnh cậu trai, cúi đầu cười cười, sợi tóc bị gió thổi bay bay, nhẹ nhàng xẹt qua trước mắt anh trai Lena.
Cậu ta giống như bị Haley dẫn dắt, ánh mắt dần trở lên vô hồn.
Ian ho khan một tiếng. Thành thật mà nói, hắn rất không thích cách Haley lợi dụng ưu thế vẻ ngoài cảu mình để phân tán lực chú ý của kẻ khác, rồi đạt được mục đích của mình.
“Hiện tại, tôi hỏi cậu lại lần nữa, hôm Lena chết, sáu giờ chiều hôm trước đến rạng sáng hôm sau, cậu ở đâu?” Haley hạ thấp tông giọng, nhẹ nhàng hỏi, giống như một chuyên gia tư vấn.
“…Tôi ở nhà uống say đến không còn biết gì nữa.”
“Không người nào có thể làm chứng cho cậu sao?”
“Không có.”
“Vì sao lại một mình trốn trong nhà uống say?”
“…Vì vai tôi bị chấn thương, phải rời khỏi đội tuyển bơi lội của trường đại học Tôi rất khổ sở, khó chịu Lena có một tương lai rộng mở trước mắt, trong khi tôi vì chấn thương chết tiệt kia mà mất đi tất cả”
“Ra vậy…” Haley nhướn mày, nhìn về phía Ian.
Nếu lời anh trai Lena là thật, vai cậu ta bị thương nghiêm trọng đến mức phải rời khỏi đội tuyển bơi lội. Như vậy, đối phương không có khả năng ở trong nước khống chế Lena.
Ian thả anh trai Lena ra, giọng điệu vẫn không có chút đồng tình nào, hoàn toàn là ngữ khí giải quyết công việc mà nói: “Hiện tại cậu phải theo chúng tôi về lại thị trấn W, cho đến khi hiềm nghi của cậu được hoàn toàn xóa bỏ.”
“Các anh có ý gì? Em gái tôi chết rồi, các anh không tập trung phá án bắt hung thủ, ngược lại ở đây nghi ngờ tôi?”
Ánh mắt Haley dừng lại trên gương mặt cậu trai trẻ, khóe môi lõm sâu tạo thành nét cười có chút thần bí: “Ngoan nào.”
Lời nói tựa như một câu thần chú, anh trai Lena nuốt một ngụm nước miếng, ngoan ngoãn lái theo xe Ian.
Không lâu sau, hồ sơ bệnh án của anh trai Lena được gửi vào di động của Ian.
Vai của cậu ta thật sự bị thương, hơn nữa còn khá nghiêm trọng. Người thanh niên này mãi mãi không thể trở thành vận động viên bơi lội nữa. Mặt khác, với thương thế này, cậu ta căn bản không đủ lực không chế Lena trong nước.
“Damn shit” Ian đập mạnh lưng vào ghế dựa. Hơn nữa, đối diện nhà Lena có một cửa hàng bán thuốc lá, camera vừa lúc cũng chụp được khung cảnh trước nhà Lena. Sáu giờ chiều hôm trước, cha cùng anh trai Lena trở về, đến tận sáng sớm ngày hôm sau, hai người quả thật đều chưa từng ra khỏi cửa.
“Tất cả đều trở về điểm xuất phát nhỉ? Lập luận lừa tiền bảo hiểm hình như không còn phù hợp nữa rồi.”
“Cậu có đề nghị gì?”
“Tôi à? Tôi vẫn cảm giác ba vụ án có liên quan đến nhau. Đi nào, chúng ta cũng nên xem qua thi thể của Allen và Anne chứ.”
Hai người kia chờ đã lâu. Có lẽ manh mối không tìm thấy trên người Lena, không chừng sẽ sót lại trên người Allen hoặc Anne.
Bọn họ lái xe đến phòng pháp y.
Ian đeo bao tay, cẩn thận kiểm tra thi thể Allen, so sánh với báo cáo khám nghiệm tử thi, đem toàn bộ những vị trí có thể để lại manh mối đều cẩn thận nhìn qua một lần.
Thời điểm xem đến tay phải Allen, hắn phát hiện trong lòng bàn tay nạn nhân có vết trầy khá lạ.
“Haley, cậu lại đây xem thử chỗ này đi. Chỗ này cũng tạo thành trước khi chết. Nếu tôi đoán không lầm, nạn nhân nhất định dùng hết sức giữ chặt vật gì đó.”
Haley cúi đầu nhìn, mi mắt rũ xuống, tất thảy thế giới xung quanh tựa như bị bỏ lại phía sau.
“Thật sự phải đem thi thể của ba nạn nhân trở lại trong thành phố cẩn thận kiểm tra một lần nữa… Nơi này…” Ian ngẩng đầu, phát hiện Haley vẫn giữ nguyên tư thế cúi đầu, cuối cùng hiểu ra gì đó.
Ian để tay Allen xuống, nheo mắt nhìn Haley.
Người kia giống như một bức tượng lặng im, không ai biết được ở trong thế giới khác kia, y nhìn thấy được những gì đã xảy ra.
còn tiếp…