Edit: Thanh Thạch
Lăng Thanh Vân xấu hổ ăn cơm cùng ba mẹ vợ, mà Trang Diệu Tổ và Lâm Hiểu Hồng, tuy thấy Lăng Thanh Vân động tác thất thường nhưng cũng không dám cười trêu, thậm chí giống hệt Lăng Thanh Vân, ăn uống trong lo sợ — Chuyện đêm qua thật sự quá thần kỳ!
Lăng Thanh Vân, cái tên vẫn luôn treo bên miệng con trai của bọn họ từ tiểu học đến giờ, sau cấp hai sa đọa thành côn đồ nhưng rồi lại cải tà quy chính, thân thủ giỏi, giết tang thi nhanh cũng là bình thường, nhưng cái chuyện cả người phát sáng bay ở giữa trời…
Con trai bọn họ biến thành tang thi mà không ăn thịt người đã đủ kỳ quái, thì ra còn có chuyện kỳ quái hơn! Trong lòng hai vợ chồng đều như có trăm cái móng vuốt đang cào, rất muốn biết tình hình cụ thể nhưng lại không biết nên hỏi thế nào… Tuy đồ ăn rất ngon nhưng nuốt không trôi.
Cơm nước xong, Lăng Thanh Vân xin phép rời đi, lại không biết trong lúc mình nhẹ nhõm thở phào một hơi thì ba mẹ vợ ở đối diện kỳ thật cũng thở phào một hơi….
Trở lại khu nhà, hỏi han tin tức, Lăng Thanh Vân mới biết Đỗ Dã đã giao dịch xong với Tề Triệt. Nói như vậy, đạt được năm mươi vạn công đức là nhờ phần tài liệu kia?
Vận may của mình đúng là quá tốt! Lăng Thanh Vân rất muốn kiểm tra cái trán xem hiện tại mình có bao nhiêu công đức!
“Sao lại nhanh như vậy?” Cuối cùng Lăng Thanh Vân vẫn kiềm chế được nội tâm kích động mà hỏi, không phải Đỗ Dã đưa ra yêu cầu quá mức đơn giản chứ?
“Lần này trong tay chúng ta có thứ thích hợp, nhanh là chuyện bình thường, lúc đàm phán đối phương cũng rất sảng khoái.” Đỗ Dã ngồi ở xe lăn, không còn hai chân nhưng khí sắc trên mặt ngược lại đã tốt hơn nhiều.
Lăng Thanh Vân thế mà có tài liệu như vậy, thật đúng là ra ngoài dự kiến của hắn. Nhưng cũng đúng lúc, nguyên bản hắn còn nghĩ mình phải đóng vai kẻ ác một hồi, hiện tại xem ra hoàn toàn không cần. Có thêm lương thực, nay đã đến mùa xuân, bọn họ có thể bắt đầu gieo trồng. Một khi trồng được đủ lương thực, người ở khu an toàn sẽ có hi vọng, tương lai hết thảy sẽ tốt đẹp hơn.
“Đổi được những gì?” Lăng Thanh Vân hỏi, hắn nghĩ chắc là lương thực và vũ khí phải không?
“Lương thực, vũ khí, nhân viên kỹ thuật, các loại máy móc…. Bởi vì Uông Tuấn Siêu mang đi nhiều thứ nên các nhà máy không thể hoạt động, giờ thì có thể hoạt động trở lại rồi!” Sau khi lấy được tài liệu trong tay Lăng Thanh Vân, biết Lăng Thanh Vân đồng ý giúp quốc gia đối phó tang thi cao cấp, Đỗ Dã lập tức cùng Thạch Tiểu Khai tìm đọc rất nhiều tư liệu, nghiên cứu suốt ba tiếng mới bắt đầu đàm phán với Tề Triệt, thời gian đàm phán chính thức lại chỉ hơn một giờ.
“Nhiều như vậy? Đúng rồi, lương thực liệu có đủ không, trực thăng chở được rất ít mà? Có cần tôi ra ngoài kiếm thêm không?” Lăng Thanh Vân hỏi, nếu hắn không ngủ không nghỉ mang người đi quét một vòng thành phố S, hẳn là vẫn có thể tìm được thêm ít lương thực.
Đỗ Dã không còn gì để nói nhìn Lăng Thanh Vân, mặc dù hơi thở trên người Lăng Thanh Vân khiến mình nhịn không được cảm thấy thân thiết, nhưng hắn không thể không thừa nhận, đây đúng là người đầu óc đơn giản tứ chi phát triển… Liền nói lúc trước, hắn ta không oán không hối đâm đầu ra ngoài tìm lương thực về nuôi người khác rốt cuộc là vì cái gì? Chẳng qua, nếu Lăng Thanh Vân là người tính toán thì chỉ sợ mình đã sớm chết, cũng sẽ không ngồi ở đây để giúp đỡ đối phương: “Anh Lăng, sao anh lại nghĩ lương thực sẽ dùng trực thăng chở tới?”
“Chẳng lẽ không phải sao?” Lăng Thanh Vân hỏi lại, từ HN đến khu an toàn hình như vẫn dùng trực thăng qua lại mà, chẳng lẽ dùng máy bay?
“Lương thực là từ XZ vận chuyển đến, đi đường sắt. Tỉnh XZ ở vị trí rất cao so với mực nước biển, không khí khô ráo, hàm lượng oxy thấp, là nơi thích hợp nhất để lưu trữ lương thực. Những nơi khác trữ được một hai năm thì đổi một lần, nơi đó thì có thể để thêm mấy năm, cho nên nay quốc gia để không ít lương thực ở đó, hiện tại vừa lúc chuyển đến đây.” Đỗ Dã nói, liền nói những người lúc trước được đưa đến đảo HN, cũng là đến bờ biển sau đó để hải quân tiếp ứng đưa lên đảo… Chứ máy bay với trực thăng sao chở được hết?
“Vẫn có thể dùng đường sắt à?” Lăng Thanh Vân đã không còn ôm hy vọng với tình hình giao thông hiện nay, như hai ngày trước, hắn tay thì đẩy xe tải xe hơi, chân thì đá tang thi xe máy, mất bao nhiêu công sức mới thanh lí được đường.
“Phái quân đội đến thanh lý, dù sao tang thi cũng không đi phá đường sắt. Đáng tiếc, nay quân đội thiếu người trầm trọng, bằng không sẽ không chỉ thanh lý một tuyến đường sắt…” Đỗ Dã thở dài.
Chỉ có con người mới bị tang thi lây nhiễm, cho nên kỳ thật vấn đề không nghiêm trọng lắm, suy tính kỹ càng vẫn có thể tiêu diệt toàn bộ tang thi. Nhưng khiến con người không chịu đựng được chính là tang thi không chỉ bùng nổ tại một chỗ mà là trên toàn thế giới!
Nhóm người đầu tiên biến thành tang thi chỉ chiếm một phần mười dân số, nhưng bọn họ đều biết cắn người, mà thời điểm ban đầu, có mấy người sẽ phòng bị người mới rồi còn ngủ cạnh mình?
Thời điểm tang thi xuất hiện, ở nước Z chính là ban đêm, người thường bị nhiễm bệnh, trong quân đội tất nhiên cũng có người biến thành tang thi. Một gian ký túc xá lại ở mấy người, trên cơ bản chỉ cần có một người biến dị thì những người khác hầu như cũng sẽ gặp tao ương. Cho dù có chạy được ra, người bị thương trong vòng một giờ cũng sẽ biến dị, còn có thể cào bị thương, cắn bị thương người bên cạnh…
Nước Z phản ứng coi như nhanh, trước tiên liền thanh lý các quân doanh, sau đó cho quân đội tổ chức cứu viện, thành lập các khu an toàn, tìm kiếm vật tư, dự trữ lương thực, trấn an dân chúng… Trong lúc đó, lại có thêm bao nhiêu người chết?
Theo Đỗ Dã, ngay từ đầu, quốc gia tuyệt đối không có khả năng cam tâm lui đến một hải đảo, nhưng bởi vì nơi đó là biên cảnh, ở đấy và mấy tỉnh lân cận có số lượng quân đội khá đông, trên hải đảo cũng sẽ không bi quấy nhiễu quá nhiều, thế nên nơi đây mới trở thành nơi đầu tiên được thanh lý toàn bộ tang thi. Nhưng thanh lý xong, quốc gia không đủ sức tiếp tục đúng không?
Nói ngay khu an toàn thành phố S, ngay từ đầu vẫn còn khá nhiều quân nhân, sau thì chết bớt đi bớt. Lúc Uông Tuấn Siêu còn ở đây, quân nhân chính quy phỏng chừng cũng chỉ có khoảng ngàn người, một ngàn người thì làm được gì? Thành phố S có hơn ngàn vạn tang thi đó!
Mấy ngày trước tang thi công thành, cho dù bọn họ có một xưởng công binh và vũ khí đạn dược trữ từ trước thì cũng không đủ, dù sao nhiều tang thi như vậy, cứ cho mỗi con một viên đạn thì cộng tổng lại cũng là con số thiên văn, mà những người không trải qua huấn luyện, bọn họ có thể một viên giết được một tang thi sao?
Đỗ Dã day mày, dân số ở vùng duyên hải thật sự là rất nhiều, mà hiện tại, cả nước hẳn là có một tỷ người biến thành tang thi nhỉ? Một tỷ… Nếu có thể, hắn thật hy vọng có thể chuyển khu an toàn này đến tây bắc, bằng không bốn phía bị vây bởi nhiều tang thi như vậy….
“Đủ lương thực là tốt rồi!” Lăng Thanh Vân cũng không biết Đỗ Dã đang ưu quốc ưu dân thế nào, hắn chỉ buông xuống lo lắng trong lòng: “Đúng rồi, chỉ là một phần tài liệu mà có thể đổi được nhiều như vậy sao? Tề Triệt kia chắc là cũng nhắc đến tôi chứ?” Lăng Thanh Vân hỏi tiếp, đối phương chắc chắn là hướng về mình mà đến, điểm này hắn ngược lại rất rõ ràng.
“Nếu về sau xuất hiện tang thi cấp cao thì anh phải đi hỗ trợ tiêu diệt, đương nhiên, anh cũng sẽ không làm không công.” Đỗ Dã cười cười, hắn ấn theo ý tứ Lăng Thanh Vân mà đáp ứng, nhưng cũng thêm một điều kiện, chính là mỗi lần Lăng Thanh Vân ra tay đều phải có thù lao tương ứng mới được. Về phần thù lao là cái gì, điểm ấy có thể từ từ nói chuyện – Đỗ Dã vừa mới tiếp nhận khu an toàn này, cũng sợ mình còn chưa hiểu biết hết về khu an toàn mà đưa ra yêu cầu sai lầm.
“Không thành vấn đề!” Lăng Thanh Vân lập tức đáp ứng.
Hiện tại toàn thế giới đã có không ít nơi xuất hiện tang thi cấp năm, ở nước Z ai cũng biết có một tên ở thành phố B, nhưng tang thi cấp cao không giống tang thi cấp thấp, bọn chúng biết trốn!
Trước Lăng Thanh Vân từng dùng thân thể mình để hấp dẫn tang thi cấp bốn đi ra, sau, quốc gia cũng thử dùng người tiến hóa cấp hai để hấp dẫn tang thi cao cấp. Nhưng tang thi cấp ba còn có thể mắc mưu, tang thi cấp bốn tuy rằng cũng thèm khát người tiến hóa cấp hai nhưng không đủ để bọn chúng mạo hiểm đi ra… Mà tang thi cấp năm… Một tang thi cấp năm nếu đã trốn vào giữa đàn tang thi thì ai có thể tìm được?
Lăng Thanh Vân vốn còn định thảo luận với Đỗ Dã về tương lai khu an toàn thì phát hiện trên bàn Đỗ Dã có rất nhiều tài liệu cần xử lý, mà hắn ở đây cũng chẳng giúp được gì, thế là liền ngoan ngoãn rời đi.
Lần trước hắn ở ngoài tường thành thăng cấp, người nhìn thấy được không quá nhiều. Nhưng đêm qua, trên cơ bản toàn bộ người ở khu an toàn đều nhìn thấy hắn “Thăng thiên”. Cho nên vừa đi ra, hắn đã bị rất nhiều người dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm, thậm chí còn có người quỳ xuống đất dập đầu.
Giờ thì nổi danh rồi? Lăng Thanh Vân mộc mặt đi lên tường thành, người đang đứng trông coi đúng là Trương Nghị. Thấy từng thùng từng thùng vũ khí và lương thực đang được phân phát, Lăng Thanh Vân tuy không rõ làm sao có thể nhanh như vậy đã đâu vào đấy, nhưng cũng không hỏi, đương nhiên, phỏng chừng cho dù hắn có hỏi, Trương Nghị cũng không biết!
Hỏi Trương Nghị tình hình hai ngày nay, lấy được một bao to tinh hạch cần tiêu hủy, Lăng Thanh Vân ra ngoài “tiêu hủy” xong trở về, đột nhiên nhớ tới một người: “Điền Hằng đâu? Anh ta đi theo Uông Tuấn Siêu rồi à?” Hắn nghĩ Điền Hằng vẫn luôn đứng về phía hắn, nhưng chuyện này…
“Mấy ngày trước Điền Hằng vẫn luôn làm tổng chỉ huy bên này, ngay cả buổi tối cũng không quay về khu trong. Trước khi đi, Uông Tuấn Siêu có gọi cậu ta đến, sau đó cậu ta không trở về.” Trương Nghị nói, anh không biện giải bất kỳ cái gì cho Điền Hằng, nhưng ý tứ trong lời nói… anh vẫn tin tưởng Điền Hằng.
“Điền Hằng thân thiết với chúng ta, phỏng chừng Uông Tuấn Siêu cũng không tín nhiệm anh ta, lại sợ anh ta nói ra chuyện tài liệu ứng dụng năng lượng mặt trời, cho nên không thể không mang theo anh ta?” Lăng Thanh Vân nói ra suy đoán của mình.
Trương Nghị gật đầu, vừa muốn nói gì liền nhìn thấy một người chen ra từ giữa đám đông đang kính sợ nhìn Lăng Thanh Vân: “Anh Lăng!”
“Là cậu à?” Lăng Thanh Vân đã sớm nghi ngờ liệu đằng sau Uông Chấn Huy có núi dựa hay không, nhưng nếu có núi dựa, vì sao lần này không rời đi mà ở lại đây?
“Anh Lăng, tối qua anh thật quá lợi hại! Thế mà khiến đám tang thi chạy hết!” Uông Chấn Huy hai mắt sáng ngời, tràn ngập sùng bái.
“Đó cũng không phải công của tôi.” Lăng Thanh Vân cười, nghĩ tới Trang Thành giờ không biết đang thế nào, nói tiếp: “Tôi ra ngoài xem tình hình tang thi, đi trước nhé.”
Lăng Thanh Vân nhảy xuống tường thành, chẳng mấy chốc đã biến mất không thấy đâu. Uông Chấn Huy ghé vào tường thành nhìn một lúc mới trèo xuống, nghe nói lần này Lăng Thanh Vân mang theo người nhà về, cậu phải đi xem mới được…
Lúc trước nữ tang thi cấp bốn kia có thể cùng một ít tang thi cấp ba, dùng thức ăn làm mồi khiến tang thi trong thành phố S chạy tới khu an toàn, Trang Thành là tang thi cấp năm, muốn đẩy lùi một đám tang thi công thành tất nhiên là có thể.
Nhưng cũng chỉ là đẩy lùi mà thôi.
Trang Thanh là tang thi rất mạnh ở phương diện tinh thần, am hiểu khống chế tinh thần, nhưng lấy thực lực của cậu hiện nay, khống chế được mấy trăm mấy ngàn, thậm chí cả vạn tang thi không chạy về phía khu an toàn, nhưng cũng không khống chế được toàn bộ tang thi ở thành phố S!
Nay trong nội thành đã không còn mấy người sống, đương nhiên tang thi cũng sẽ không loanh quanh trong thành phố nữa mà tỏa ra bốn phía, mà những tang thi này phần lớn đều nghe được tiếng tru của tang thi cấp bốn lúc trước, theo bản năng không ngừng hướng về khu an toàn mà đi….
Lúc trước Lăng Thanh Vân bảo vệ một đoạn tường thành, ở thời điểm tang thi vây công rậm rạp, một giờ có thể kiếm hơn một ngàn công đức. Điều này hoàn toàn có thể nói lên số lượng tang thi nhiều bao nhiêu, cũng bởi vì có bom và súng đạn, mới có thể ngăn chặn tang thi ở bên ngoài!
Nhưng bây giờ thì sao? Nhiều tang thi như vậy, số lượng còn đang không ngừng gia tăng nhanh chóng, chỉ một mình Trang Thành khống chế là rất khó khăn!
Lăng Thanh Vân chạy vội tới chỗ Trang Thành, xa xa nhìn thấy Trang Thành hai mắt đỏ ngầu đứng giữa đàn tang thi liền thầm kêu không ổn!
Hắn vốn tưởng Trang Thành có thể chỉ bằng âm thanh đã có thể khiến đám tang thi bất động, chẳng lẽ còn phải duy trì kỹ năng khống chế tinh thần?
“Thành Thành!” Lăng Thanh Vân chạy về phía Trang Thành, ngửi được mùi vị của hắn, tang thi vây quanh Trang Thành thế mà thoát khỏi khống chế của cậu, vọt về phía hắn!
“Gặp quỷ!” Lăng Thanh Vân chui vào không gian, sau đó lấy ra một quả lựu đạn, hắn vẫn luôn thích cảm giác một bom đánh xuống công đức tăng rào rào, cho nên tàng riêng một thùng lựu đạn, hiện tại đúng lúc lôi ra dùng!
Nơi này xa khu an toàn, nay cũng không có trực thăng tuần tra chung quanh, Lăng Thanh Vân không sợ Trang Thành bị phát hiện, rõ ràng bay giữa không trung, vừa ném lựu đạn vào đàn tang thi, vừa bay đến bên cạnh Trang Thành: “Thành Thành! Chuyện ở khu an toàn đã giải quyết xong! Chúng ta đã có đủ vũ khí rồi!”
Ánh mắt Trang Thành trở lại màu đen, cậu bị mấy vạn tang thi vây quanh, nhưng rốt cuộc không tang thi nào có thể tới gần cậu, cho nên xung quanh là một khoảng trống rộng. Ngẩng đầu mặt không chút thay đổi nhìn thoáng qua Lăng Thanh Vân, Trang Thành chạy nhanh về phía đàn tang thi bị Lăng Thanh Vân ném lựu đạn.
“Thành Thành!” Lăng Thanh Vân còn chưa phản ứng được Trang Thành muốn làm gì, liền nhìn thấy Trang Thành đang cướp tinh hạch với một số tang thi cấp thấp, đương nhiên, đám cấp thấp này sao có thể cướp lại Trang Thành.
Lúc này Lăng Thanh Vân nghĩ tới ngày hôm qua sau khi tang thi rút đi, xác tang thi ngoài tường thành đều bị tưới dầu đốt sạch – những tang thi này dầm mưa dãi nắng lại không uống nước, rất dễ thiêu cháy… Mà thiêu xong, số tinh hạch đương nhiên là được thu hồi giao cho hắn.
“Thành Thành! Chỗ anh có tinh hạch!” Lăng Thanh Vân hạ xuống bên người Trang Thành, tuy rằng đám tang thi xung quanh vẫn vô cùng nhiệt tình yêu thương bất ly bất khí vung hai tay về phía hắn, nhưng có Trang Thành bên cạnh, hắn tuyệt đối an toàn!
Thành Thành nhà hắn cấp cực cao, đám kia tính cái gì chứ?
“Anh khô nói sơ!” Anh không nói sớm! Nãy giờ vẫn dùng năng lực khống chế một đám tang thi không nhúc nhích, thành ra choáng váng, Trang Thành bất mãn vỗ đầu Lăng Thanh Vân một cái, hiện tại cậu rất muốn ăn gì đó, muốn ăn thật nhiều!
Nhưng cảm giác của cậu cũng giống như đàn tang thi xung quanh, hương vị ngon nhất quả nhiên vẫn là Lăng Thanh Vân… Trang Thành mộc mặt nuốt một đống tinh hạch tang thi cấp hai, thuận tiện nhìn Lăng Thanh Vân giải thèm.