Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng

Chương 54: Lăng Thanh Vân thăng cấp

Edit: Thanh Thạch
Lăng Thanh Vân tháo mũ xuống liền lập tức dẫn tới đám tang thi gần đó, mà quan trọng nhất là cũng dẫn tới nữ tang thi kia.


Thời điểm nghe được tiếng kêu của đối phương, Lăng Thanh Vân biết mình đã thành công. Mà lúc này, những người khác cũng nghe được thanh âm đó, cái tiếng kêu kỳ quái này, thì ra tang thi thật sự có thể phát ra âm thanh!


Tang thi bình thường được gọi là tang thi cấp một, sau khi biến dị liền xuất hiện tang thi cấp hai, cấp ba, thậm chí rất cao cấp. Bởi vì không có ai gọi người thường là nhân loại cấp một, cho nên thực lực người tiến hóa cấp một tương đương với tang thi cấp hai.


Bởi vì tang thi cấp hai không có trí tuệ, cho nên người tiến hóa cấp một tuy thực lực tương đương, nhưng chỉ cần trang bị tốt lại mang theo vũ khí thì có thể một mình đối phó mấy tang thi cấp hai, đặc biệt là khi có súng.


Nhưng tang thi cấp ba đã có trí tuệ nhất định, cho nên người tiến hóa cấp hai không thể một mình đấu mấy tang thi cấp ba, dưới tình huống trang bị đầy đủ thì có thể đối phó một tang thi cấp ba, mà càng lên cao… Thực lực Lăng Thanh Vân phỏng chừng tương đương với người tiến hóa cấp ba, nhưng đối mặt với tang thi cấp bốn có trí tuệ lại không sợ đau không sợ mệt mà còn có năng lực đặc thù, trừ phi có trang bị cực kỳ tốt, bằng không nhiều nhất hắn cũng chỉ có thể đánh ngang tay.


Hiện tại trong tay những người tiến hóa cấp hai này có trang bị cao cấp nhất!
Thực lực không đủ thì còn có trang bị hỗ trợ, Lăng Thanh Vân nhìn bọn họ dễ dàng giết hết tang thi vây lên, sau đó nữ tang thi để lại ấn tượng khắc sâu cho hắn xuất hiện!


Chính là nữ tang thi tương thân tương ái với cái đầu lâu này, chính cô ta đã cắn mất miếng thịt trên vai Trang Thành! Lăng Thanh Vân nhìn đối phương, trong mắt hừng hực lửa!


Nữ tang thi này lúc trước còn mặc quần áo nhưng không biết là vì chiến đấu với Trang Thành hay vì bị trực thăng oanh tạc mà giờ trên người chỉ còn một cái quần đùi, để lộ hai khối thịt bởi vì thành tang thi mà trở nên cứng ngắc.


Nếu cô ta không phải là tang thi, tình huống lúc này có sẽ lẽ vô cùng hương diễm, nhưng cô ta là tang thi, một tang thi chả thèm để ý đến thân thể mình mà chỉ muốn ăn thịt người!
Tang thi này có trí tuệ tương đương với Trang Thành, nhưng bọn họ lại dùng trí tuệ ở hai phương diện hoàn toàn tương phản.


Lăng Thanh Vân lập tức xông lên đấu với nữ tang thi, những người khác cũng bắt đầu trận chiến. Lúc này hắn mới phát hiện trên người bọn họ thật đúng là lắm thứ, chân có dao, tay có súng, khiến đám tang thi cấp hai hầu như chẳng làm ăn được gì! Nhưng tang thi cấp ba biết né tránh lại không sợ đau, chỉ cần không bị đánh trúng đầu thì vẫn tiếp tục chiến đấu, cộng thêm một tang thi cấp bốn vừa mới thăng cấp nữa, thành ra lại đánh ngang tay với bọn họ.


Quả nhiên, đi theo đám người tiến hóa lại đây là lựa chọn sáng suốt, bằng không liền tính mình có thăng cấp chỉ sợ cũng không dám chiến đấu giữa đàn tang thi như vậy. Hắn cũng không có trực thăng có thể trực tiếp chở hắn về.


Mặt khác, Lăng Thanh Vân nguyên tưởng quần áo trên người có thể hoàn toàn ngăn cách hơi thở con người, nhưng hóa ra khi ở gần tang thi cấp ba cấp bốn thì không còn tác dụng mấy. Những người tiến hóa cấp hai phải đối mặt với một đám tang thi vô cùng hưng phấn, không ngừng giương miệng về phía họ.


Thật không biết tang thi tìm “thịt người” kiểu gì. Nghe nói lúc trước có người chui vào bóng nổi trên nước, thậm chí còn bọc không ít màng bọc thực phẩm để mùi người mình không bay ra ngoài, nhưng vẫn cứ bị tang thi theo dõi, trước khi ngộp chết trong quả bóng đã bị bắt ra ăn…


Thời điểm chiến đấu còn có thể nghĩ lung tung, hoàn toàn là vì có người chia sẻ kẻ địch với mình. Hắn vừa xông lên, thanh niêu kêu A Uy liền vọt tới cướp đánh với nữ tang thi, tình huống này khiến Lăng Thanh Vân có chút dở khóc dở cười.


Chẳng lẽ cậu ta cảm thấy chống lại boss lớn là chuyện vô cùng vinh hạnh?
Thấy A Uy rõ ràng không muốn mình nhúng tay vào, cầm súng hăng hái chiến đấu với nữ tang thi giữa đống phế tích, nhất thời thật đúng là khiến nữ tang thi không thể làm gì mình, Lăng Thanh Vân xoay người đi giết đám lâu la.


Xử lý một tang thi cấp ba, nhìn thấy hai tang thi cấp bốn đều có người vây công, Lăng Thanh Vân liền đi gom tinh hạch trước.
“Anh làm tốt lắm, những tinh hạch này quyết không thể lưu lại tiện nghi cho tang thi khác!” Tiếng Địch Mẫn truyền ra từ trong mũ giáp, có lẽ do thông qua máy móc nên nghe khác khác.


“Ngao ngao!” Nữ tang thi kia không ngốc, có trí tuệ, cảm giác đối với nguy hiểm của cô ta rất chuẩn, sau khi phát hiện đám người Lăng Thanh Vân rất mạnh, lập tức liền lựa chọn rút lui!


Cô vừa lui, những tang thi khác cũng bắt đầu lui lại, đặc biệt là tên tang thi cấp bốn còn lại, thịt trên đùi đã bị nổ gần hết, nhưng chỉ còn một khúc xương nó vẫn có thể chạy rất nhanh.
Lăng Thanh Vân không nói hai lời liền đuổi theo, lúc này không thừa thắng xông lên khẳng định là đồ ngu!


“Thế mà có những hai tang thi cấp bốn! Không được để bọn chúng chạy thoát!” Địch Mẫn lập tức ra lệnh.
Tốc độ của tang thi cấp bốn rất nhanh, Lăng Thanh Vân cũng không chậm, hơn nữa trong tay hắn còn có súng đạn, có thể gây rối hai tang thi kia, đối phương muốn đào thoát lại càng khó.


Hơn mười người tiến hóa cấp hai, nhóm người có thực lực mạnh nhất nước Z, trong số họ cũng có người tiến hóa về phương diện tốc độ, được ba người thì A Uy là người chạy nhanh nhất!


Lúc trước cậu ta khoe mẽ tốc độ của mình trước mặt Lăng Thanh Vân bởi vì cậu ta là người tiến hóa hệ tốc độ, nhanh nhất trong số các đội viên! Đáng tiếc, lúc này cậu lại chậm hơn Lăng Thanh Vân một đoạn…


Nghiến răng nghiến lợi, A Uy đẩy tốc độ của mình tới cực hạn, cậu muốn thắng Lăng Thanh Vân!
Hai tang thi cấp bốn chạy vào mấy dãy nhà gần đó, đến chỗ rẽ thế mà lại tách ra, chạy về hai hướng khác nhau!


Lăng Thanh Vân không chút do dự đuổi theo nữ tang thi kia, dù sao một tên vừa mới thăng lên cấp bốn cũng không uy hϊế͙p͙ được Trang Thành. Nhưng A Uy theo sát sau đó thế mà cũng chạy theo hắn!


Vì thế, hai người tiến hóa hệ tốc độ còn lại đuổi theo A Uy cũng chạy về hướng này. Xa hơn, những người khác không rõ tình huống cũng chạy theo hướng này nốt…


Tình hình đằng sau Lăng Thanh Vân không rõ lắm, nhưng khi nữ tang thi dùng móng vuốt bám vào tường trèo lên một tòa nhà, hắn bắt đầu ngưng trọng.


Không phải con người thì đúng là không phải con người, mọc móng vuốt với răng nanh sắc nhọn cũng chỉ có tang thi mới làm được, nhưng tang thi dựa vào thân thể thì con người có thể dựa vào trang bị!


Lăng Thanh Vân chạy lên cầu thang, còn A Uy theo sát đằng sau lại làm gì đó chỗ cổ tay, sau đó giống hệt thằn lằn bò lên theo nữ tang thi kia.


Chỗ này có mấy tòa nhà kề sát nhau, nữ tang thi bò hết từ tòa này sang tòa khác, cuối cùng chui vào một cái phòng, Lăng Thanh Vân còn đang chạy cầu thang lắng nghe động tĩnh tìm kiếm tung tích của đối phương, A Uy đã theo sau đi vào.


“A!” Một tiếng hét thảm vang lên, Lăng Thanh Vân chạy tới bên cửa sổ thì thấy có bóng người rơi xuống, hắn không dám trì hoãn, dùng gậy nanh sói đập vỡ kính cửa sổ nhảy xuống, còn chưa rơi xuống đất đã nhìn thấy nữ tang thi kia quấn lấy A Uy.


A Uy đội mũ giáp, mặc quần áo chống đạn, bị nữ tang thi túm lấy cắn xé, quần áo còn chưa bị rách nhưng rõ ràng ngã một cú như vậy đã không chịu nổi rồi, giờ đang kinh hoảng hét to.


Lăng Thanh Vân lập tức vọt lên, một gậy nện về phía nữ tang thi. Cô ta oán hận trừng Lăng Thanh Vân, thế mà không chạy nữa, ngược lại nhào lên đánh. Lúc này Lăng Thanh Vân cũng chú ý tới cái đầu lâu trong tay cô ta tựa hồ vì cú ngã vừa rồi mà vỡ tan tành.


Có lẽ cái đầu lâu kia quan trọng với cô ta cũng giống như mình đối với Trang Thành? Nếu mình mà chết, khẳng định Trang Thành sẽ phát điên!


Đối phó một nữ tang thi điên cuồng không dễ dàng, may mắn đã có người đuổi kịp tới, có những người khác và vũ khí nóng trợ giúp, Lăng Thanh Vân đánh mấy gậy lên đầu đối phương, cái đầu cứng rắn của tang thi cấp bốn dần dần rạn nứt!


Trên đầu truyền đến đau nhức, cô ngã xuống, cô biết mình sẽ chết giống như những đồng loại trước kia bị mình chụp vỡ đầu. Khóe mắt liếc tới cái sọ vỡ vụn bên cạnh, cô lập tức nhớ lại rất nhiều thứ!


Cô muốn ăn Lăng Thanh Vân, ngay từ đầu cũng không phát hiện bên cạnh Lăng Thanh Vân có nhiều kẻ mạnh đến vậy, phát hiện rồi thì bắt đầu chạy, nhưng tại sao những người này còn không buông tha?


Vừa rồi bị cái tên thức ăn cả người bọc kín mít kia đẩy ngã xuống lầu, vỡ tan cái đầu lâu trong tay, cô đột nhiên nhớ tới rất nhiều chuyện!


Cô vốn nên sống hạnh phúc. Cô có cha mẹ, có người yêu, nhưng tại cái đêm phát sinh tai họa kia, ở phòng bên cạnh, bố cô biến thành tang thi, mẹ cô kêu thảm một tiếng xong cũng bị cắn, nhưng trước khi chết mẹ cô đã mở cửa phòng ngủ…


Khi cô bừng tỉnh, trên TV phát tin tức cứu viện, ngoài cửa, bố mẹ đã biến thành tang thi đang gõ cửa không ngừng, cô cảm thấy mình sẽ không chịu nổi!
Trong phòng ngủ không có thức ăn cũng chẳng có nước, cô muốn tự sát nhưng lại hi vọng có người đến cứu mình, đi tới khu an toàn mà TV nhắc tới.


Cô run rẩy gọi điện cho bạn trai, cô nghĩ anh ấy sẽ không đến, nhưng bạn trai cô lại tới. Anh cầm chìa khóa nhà cô mở cửa ra, mặc áo mưa, cầm dao phay chém chết bố mẹ cô đã biến thành tang thi, cứu cô ra ngoài.
Khi đó cô rất thương tâm nhưng vẫn biết sống sót là quan trọng nhất, nhưng sau đó thì sao?


Sau đó, bạn trai muốn mang cô đi khu an toàn, cô không cẩn thận bị cắn, ngay cả như vậy, anh ấy cũng không bỏ lại cô. Thế rồi, người đầu tiên cô ăn lại chính là người yêu của mình.


Cô ăn thịt người, sau đó bắt đầu ăn tinh hạch, rồi thăng cấp, dần dần có một chút ý thức, sau đó liền đụng phải một tang thi cấp ba khác.
Tang thi kia, trước khi chết chắc hẳn là quân nhân nhỉ? Cô mất rất nhiều công phu mới ăn được anh ta, sau đó bắt đầu tưởng niệm người đầu tiên mà mình ăn…


Cô vẫn không biết tại sao mình cứ thích ôm cái đầu lâu kia, hiện tại đã rõ, đó là người yêu của cô!
Mắt thấy nữ tang thi ngã xuống, Lăng Thanh Vân cuối cùng cũng thở phào một hơi.


“Chết rồi! Cô ta chết rồi!” A Uy nằm trên mặt đất tựa hồ không động đậy được kêu lên vui sướng, những người khác cũng vô cùng phấn khởi, ngược lại Lăng Thanh Vân rất bình tĩnh tiến lên mấy bước móc ra tinh hạch trong óc nữ tang thi.


“Lập tức báo cho trực thăng quay lại đón chúng ta, A Uy bị thương cần được trị liệu!” Địch Mẫn nói, lại nhìn về phía Lăng Thanh Vân: “Chút nữa sẽ tiêu hủy toàn bộ tinh hạch tang thi.”


“Không thành vấn đề….” Lăng Thanh Vân đáp. Tinh hạch tang thi không rắn chắc, hắn dùng lực là có thể bóp vụn, nhưng hắn phải nghĩ cách để mình là người tiêu hủy mới được…. Lăng Thanh Vân nghĩ nghĩ, định lấy thêm mấy viên tinh hạch cấp hai, đến lúc đó bóp nát trước mặt bọn họ, mặc kệ thế nào, hắn phải giữ viên tinh hạch cấp bốn này cho Trang Thành!


Ngồi lên trực thăng, Địch Mẫn lập tức cởi quần áo bảo hộ và mũ giáp trên người A Uy xuống, cậu không có ngoại thương nhưng phỏng chừng ngã khá đau, lúc này sắc mặt tái nhợt, chẳng thể động đậy.


“Lái nhanh lên! Chúng ta phải trở về sớm!” Những người tiến hóa này cảm tình khá đậm, lúc này mọi tâm tư đều đặt trên người A Uy, chỉ có Lăng Thanh Vân đặt toàn bộ lực chú ý lên tinh hạch trong ngực, lại nghĩ tý nữa có nên phóng ý thức lên người phân thân để đi bắt giết tên tang thi cấp bốn còn lại không…


Lần này tang thi công thành là do nữ tang thi thúc đẩy, cô ta chết rồi nhưng những tang thi kia vẫn không dừng lại. Bọn chúng đã ngửi được mùi thức ăn ở khu an toàn, tất nhiên sẽ không lùi lại, chẳng qua không có người chỉ huy, bọn chúng sẽ không biết phải phân ra mà vây công nhiều phía.


Lăng Thanh Vân ngồi trên trực thăng nhìn tang thi phía dưới dường như hoàn toàn không bị ảnh hưởng, không biết nên cao hứng hay lo lắng.
Cao hứng là có nhiều tang thi như vậy cho mình giết kiếm công đức, lo lắng tất nhiên là dân chúng ở khu an toàn. Hy vọng mọi người đều không có việc gì!


Địch Mẫn đang báo cáo hành động lần này cho HN, một người tiến hóa cấp hai thì kể lại toàn bộ quá trình cho Uông Tuấn Siêu, mà A Uy nằm dưới đất tâm tư phức tạp.


Cậu cảm thấy mình có gì đó không thích hợp, nắm chặt tay mình, cậu biết vừa rồi nữ tang thi kia cắn tay cậu cùng ngã xuống lầu, mà lúc ấy, đầu ngón tay cậu hơi đau đau.
Cố hết sức nâng tay lên, tuy rằng có quần áo bảo hộ nhưng vẫn có thể nhìn thấy mặt trong ngón áp út có một vết thương nhỏ.


Cậu sẽ không sao đúng không? Vết thương này khẳng định là bị quần áo cọ sát mà ra đúng không? Cậu nhất định không có việc gì! Cậu còn có tương lai tốt đẹp đang chờ mà!


Sắc mặt A Uy tái xanh, chẳng qua rơi từ độ cao như vậy xuống, còn làm đệm lưng cho tang thi nên không ai cảm thấy cậu có gì khác thường, thẳng đến khi cậu đột nhiên bạo phát, cắn về phía Lăng Thanh Vân!


Tính cảnh giác của Lăng Thanh Vân rất cao, ngũ cảm cũng dị thường sắc bén, sau người vừa có tiếng gió đã lập tức tránh ra.
“A Uy, em làm sao vậy?”
“Tang thi! Cậu ấy biến thành tang thi!”
“A Uy!”


Đủ tiếng quát tháo vang lên, tất cả mọi người đều bối rối, vừa rồi rõ ràng còn là đồng đội, thế mà trong khoảnh khắc đã biến thành tang thi, lại còn là một tang thi cấp ba!
Người tiến hóa cấp hai có thể trực tiếp biến thành tang thi cấp ba?


Mà trong đám người, Lăng Thanh Vân không thể nghi ngờ là người xui xẻo nhất, bởi vì A Uy kia cứ nhằm vào hắn, hoàn toàn chỉ tìm hắn mà công kích!


Không gian trên trực thăng chật hẹp, hắn cảm thấy chẳng có chỗ trốn, trong tay cũng không có vũ khí, vô cùng nguy hiểm! Càng làm cho hắn bực mình chính là những người khác trong trực thăng, bọn họ rõ ràng không thể chịu được đả kích đồng đội biến thành tang thi, không hề có công kích!


Hơi cong người lại, A Uy vừa mới biến thành tang thi chỉ có thể cảm thấy người đối diện kia là món mỹ vị nhất, mà trên người hắn có thứ có thể giúp cậu trở nên mạnh hơn!
Cậu muốn ăn hắn! Theo bản năng lại không muốn làm thương tổn những thức ăn xung quanh…


Né tránh mấy lần, Lăng Thanh Vân đã bị dồn đến chỗ cửa trực thăng, bởi vì thực lực bọn họ đều rất mạnh, xem tình hình phía dưới, cuối cùng vẫn mở cửa ra!
Trực thăng đã bay gần về khu an toàn, nhưng vẫn đang ở trên cao, chẳng lẽ mình phải nhảy từ đây xuống?


Lăng Thanh Vân không kịp nghĩ nhiều, giây tiếp theo, móng vuốt sắc nhọn mới mọc ra của A Uy đã vươn tới trước mặt hắn!
Lăng Thanh Vân bất chấp tất cả bắt lấy cổ tay đối phương lách người ném cậu ta ra khỏi trực thăng, bản thân đứng không vững cũng bị kéo theo rơi xuống đàn tang thi.


Mẹ kiếp! Ngã vào đàn tang thi như thế, không cẩn thận bị răng nanh tang thi đã chết đâm vào hay bị móng vuốt cọ phải thì mình cũng biến thành tang thi luôn à? Chẳng lẽ ở giữa không trung tiến vào không gian thành ảo thuật gia luôn? Lăng Thanh Vân rõ ràng có thể nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc trên tường thành đang kinh ngạc nhìn mình…


Từ lúc A Uy bắt đầu công kích đến giờ kỳ thật chỉ ngắn ngủi không đến một phút đồng hồ, nhưng đối với hắn mà nói lại thật là lâu!
A Uy rơi xuống đất trước!


Giữa lúc nước sôi lửa bỏng, Lăng Thanh Vân cảm thấy bên tai tựa hồ vang lên một thanh âm gì đó, giây tiếp theo, hắn dừng lại giữa không trung.
Quanh thân tỏa ra kim quang sáng chói, cho dù là giữa ban ngày cũng vẫn rõ ràng dị thường.
“Công đức đạt tới mười vạn, bắt đầu thăng cấp!”


Lăng Thanh Vân không biết nên khóc hay nên cười, hẳn là vừa rồi đẩy A Uy xuống đè chết tang thi xui xẻo nào đó, sau đó liền… Sớm biết chỉ thiếu mấy điểm công đức là có thể thăng cấp, hắn khẳng định sẽ thăng cấp trước khi ra ngoài! Hơn nữa, sao lần thăng cấp này lại hoành tráng thế chứ?


Lăng Thanh Vân nhớ rõ lần thăng cấp trước mình đau ê ẩm cả người, lần này lại thoải mái vô cùng. Kim quang trên người càng ngày càng sáng, mà những người trên tường thành cách đó không xa, vẻ mặt khϊế͙p͙ sợ càng ngày càng đậm….


Trương Nghị nhìn cảnh tượng trước mắt, vừa rồi có người ngã khỏi trực thăng anh còn không thấy rõ là ai, chỉ cảm thấy người đó thật xui xẻo. Nhưng hiện giờ Lăng Thanh Vân đứng giữa không trung, trên người tỏa ra kim quanh, cho dù không dùng ống nhòm anh cũng có thể nhìn ra người đó là Lăng Thanh Vân!


Đang xảy ra chuyện gì vậy? Cho dù Lăng Thanh Vân có mạnh đến đâu thì cũng là con người thôi mà? Tại sao toàn thân phát sáng thế kia?
Lăng Thanh Vân đắm chìm giữa quang mang khiến người nhìn đến liền cảm thấy trang nghiêm túc mục, trên trán có một điểm đỏ sẫm như máu, giống hệt tượng Phật chói lóa….


“Vợ ơi, mau ra xem Thượng Đế này!” Không biết ai hô một câu như vậy, Trương Nghị cảm thấy thế giới quan của mình sụp đổ.