Mãng Hoang Kỷ

Chương 96: Hai kẻ còn lại cuối cùng


Khi vừa cảm thấy không ổn là Kỷ Ninh đã lập tức thi triển Phong Dực độn pháp ra để lui nhanh về sau nhưng vẫn bị sóng xung kích đánh vào phía sau lưng. Cả người không khỏi quay cuồng bay đi rồi đâm sầm xuống đất tạo thành một cái hố sâu.

"Kỷ Ninh, không làm sao chứ?"

"Kỷ Ninh."

Từ xa xa ba người Kỷ Cửu Hỏa vội vàng chạy tới lo lắng nhìn vào miệng hố sâu. Dưới hố sâu, Kỷ Ninh nằm đó, máu tươi nhuộm đỏ xung quanh, pháp bảo cánh chim ở sau lưng cũng bị méo xệch đi. Chỉ thấy Kỷ Ninh vốn đang nằm sâu trong đó đang nhanh chóng khôi phục lại, đồng thời một bàn tay vươn ra chống cả người đứng thẳng dây.

"Không có việc gì." Kỷ Ninh nói giọng khàn khàn, lần va đập vừa rồi làm cổ họng của hắn có đôi chút vấn đề. Sau khi đứng dây, những vết thương nhìn phát sợ sau lưng hắn cũng dần dần khôi phục lại. Rồi dần dần vết thương trên cả người đều được khôi phục lại không để lại vết sẹo nào. Pháp bảo hộ giáp cũng tự biến hóa thành áo da thú giống với loại mẫu thân may cho.

Nhìn thấy thế, ba người Kỷ Cửu Hỏa chỉ còn biết thán phục. Đây chính là thứ mà dòng luyện khí hâm mộ dòng Thần Ma luyện thể nhất.

Nếu như phải bọn họ thì chỉ sợ đã chết luôn rồi!

"Hồ nước Tử Phủ này nổ thật đáng sợ." Kỷ Ninh sợ hãi than.

Mở Tử Phủ là đã chính thức bước vào con đường tu tiên. Tử Phủ giống như một hồ nước gồm toàn nguyên lực cô đọng hóa lỏng lại. Hồ nước Tử Phủ này chính là cơ sở nền móng! Một cây muốn ra hoa kết trái thì phải có một khu đất để trồng, người tu tiên muốn trở thành Vạn Tượng, thậm chí là Nguyên Thần...cũng phải cần tới hồ nước Tử Phủ này! Đây chính là căn cơ. Tử Phủ tu sĩ sẽ không ngừng cô đọng nguyên lực làm hồ nước ngày càng rộng ra...

Những một khi những nguyên lực cô đọng này nổ thì người đầu tiên chết chính là bản thân! Tiếp theo là những kẻ xung quanh.

"Đây cũng chính là lý do tại sao ba người chúng ta không dám tới gần. Chỉ có ngươi là Thần Ma luyện thể mới dám tới gần thôi." Kỷ Cửu Hỏa nói.

"Lợi hại." Kỷ Ninh khẽ nói.

"Sức sống của Thần Ma luyện thể còn lợi hại hơn." Ảnh bà bà nói khàn khàn.

...

Ở một chỗ khác.

Trong Bát Quái Huyết Long Trận có một bóng Giao Long màu đỏ máu đang không ngừng uốn lượn. Ở chính giữa những tia sáng màu đỏ máu đó là Động Tử Khải với vẻ mặt âm trầm, trong mắt hiện lên đầy sát khí. Hắn đang cực kỳ khát vọng được lao ra giết. Nhưng đám Kỷ tộc kia quá nhát gan nên không dám xuất hiện trước mặt hắn.

"Tiểu muội! Tử Khải sư huynh. Báo thù cho chúng ta. Tiêu diệt Kỷ tộc! ! !" Bỗng nhiên một âm thanh thê lương vang lên rồi tiếp theo sau là tiếng nổ ầm trời.

Mộc Tứ đang khoanh chân ngồi cũng mở mắt ra. Trong mắt hiện lên vẻ bi ai: "Huynh muội Hòa Phòng đã chết."

"Đã chết, lại còn làm nổ hồ nước Tử Phủ, chắc là bị bức đến đường cùng thì mới làm vậy." Động Tử Khải nói giọng khàn khàn, trong mắt hắn tràn đầy phẫn nộ. Kẻ như hắn mà bị bức đến mức này, hơn nữa lại còn bị cái Kỷ tộc nho nhỏ kia ép bức. Điều này làm cho khuôn mặt Động Tử Khải vặn vẹo không thôi. Hắn hét lên: "Động Tử Khải ta thề. Nhất định phải diệt Kỷ tộc! Nhất định phải vậy! ! !"

...

Tiềng hét truyền ra xa. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

"Nhất định phải diệt Kỷ tộc! Nhất định phải vậy! ! !"

Kỷ Ninh nghe được thì sắc mặt hơi biến đổi. Hắn cảm giác được sự điên cuồng cùng sát ý ẩn chứa trong từng lời. Kỷ Cửu Hỏa đứng bên cạnh lạnh lùng nói: "Chúng ta mà không giết bọn chúng lại không muốn giao Thần Tử Lệnh ra thì bọn chúng cũng sẽ giết toàn bộ Kỷ tộc! Muốn giết chúng ta thì phải có chuẩn bị từ trước. Nhưng hiện tại hét lên thế kia thì cũng chỉ là một tên nhu nhược mà thôi."

"Đi. Chúng ta đi giải quyết tên Động Tử Khải kia." Ảnh bà bà cắn răng nói với giọng khàn khàn.

"Rõ." Lão bộc A Tỉnh cũng đáp.

Kỷ Ninh cũng đầy sát ý...với những thế lực thù địch muốn tiêu diệt Kỷ tộc, không để cho Kỷ tộc một con đường đi thì Kỷ Ninh sẽ không thương hại một chút nào!

"Kỷ Ninh." Kỷ Cửu Hỏa cũng nhíu mày. "Ngươi lập tức đi tới chỗ phụ thân ngươi trợ giúp bọn họ giết tên Cự Tán."

"Phía bên phụ thân ta có việc gì vậy?" Kỷ Ninh hơi kinh ngạc.


Chẳng lẽ có chuyệ gì xảy ra khi phụ thân Kỷ Nhất Xuyên liên thủ với Kỷ Lưu Chân giải quyết Cự Tán ư?

"Là Mộc Tứ." Kỷ Cửu Hỏa lo lắng nói. "Tên Mộc Tứ kia đang thi triển một pháp thuật làm lượng lớn dây leo điên cuồng sinh trưởng lan tràn ra. Hiện tại đã lan tới gần chỗ phụ thân ngươi ở đằng kia. Một khi dây leo chạm tới Cự Tán! Thì Động Tử Khải, Mộc Tứ liền có thể nhanh chóng lần theo dây leo để tụ lại một chỗ với Cự Tán! Một khi ba người bọn hắn tụ lại thì sẽ rất khó để giết."

Sương mù phía trước mặt Kỷ Ninh liền tách ra tạo thành một lối đi.

"Ta sẽ qua đó." Kỷ Ninh hóa thành một bóng người nhanh chóng lao đi.

"Chúng ta đi giải quyết Động Tử Khải và Mộc Tứ." Kỷ Cửu Hòa nhìn về phía Ảnh bà bà và lão bộc A Tỉnh đứng bên cạnh. "Không cần phải giết bằng được bọn hắn, chỉ cần làm ảnh hưởng tên Mộc Tứ kia thôi...Tốt nhất là làm cho Mộc Tứ phải phân tâm không thể thi triển được pháp thuật kia nữa. Dây leo sinh trưởng lan tràn nhiều như vậy rồi thì nhất định Mộc Tứ cũng phải tiêu hao rất nhiều nguyên lực."

"Rõ." Ảnh bà bà cùng lão bộc đều gật đầu.

Vèo! Vèo! Vèo!

Ba người nhanh chóng tiến về phía Động Tử Khải.

*****

Kỷ Ninh chạy thẳng một mạch. Thậm chí khi thấy được dây leo sinh trưởng lan tràn ra chặn lối thì hắn cũng dựa vào Phong Dực độn pháp nhảy qua, không chậm vào bất kỳ một đoạn dây leo nào.

Rất nhanh.

Xa xa liền truyền tới tiếng gầm rú. Sương mù ở trước mặt cũng trở nên loãng dần ra. Kỷ Ninh liền nhìn thấy ở phía xa xa có hai bóng người, đúng là phụ thân Kỷ Nhất Xuyên và Kỷ Lưu Chân.

"Hả? Sao phụ thân không sử dụng pháp bảo, chẳng lẽ phụ thân vẫn chưa mở Tử Phủ sao?" Vừa tới thì Kỷ Ninh liền phát hiện ra. Kỷ Lưu Chân đang điều khiển pháp bảo chiến đấu cùng với nam tử khôi ngô Cự Tán ở xa xa, còn phụ thân Kỷ Nhất Xuyên thì lại cầm kiếm chém ra từng đường kiếm quang như nước liên tục bay về phía Cự Tán. Kiếm quang như một sợi tơ chắc chắn đang không ngừng trói buộc Cự Tán lại.

Kỷ Lưu Chân là chủ công còn phụ thân Kỷ Nhất Xuyên chỉ phụ trợ!

"Đáng giận." Cự Tán kia gào lên.

"Như tộc trưởng nói chuyện khi trước thì có lẽ phụ thân ta đã là Tử Phủ tu sĩ. Nhưng vì sao ta chưa bao giờ thấy phụ thân sử dụng pháp bảo?" Kỷ Ninh nghi hoặc. "Thậm chí năm đó khi ta bị Dực Xà tập kích rồi lúc sau đuổi giết Dực Xà thì phụ thân ta cũng chưa từng sử dụng pháp bảo. Rốt cuộc là vì nguyên do nào đây?"

Kỷ Ninh đã từng hỏi phụ thân nhưng phụ thân luôn cố gắng lảng tranh không trả lời.

"Đợi sau khi đánh xong ta sẽ hỏi tộc trưởng." Kỷ Ninh đem nghi vấn này chôn xuống đáy lòng, đồng thời hai tay lấy ra Bắc Minh Kiếm, pháp bảo cánh chim ở phía sau cũng chấn động xé trời bay đi.

Lúc trước Hòa Phòng dẫn động hồ nước Tử Phủ trong cơ thể nổ mạnh làm một pháp bảo cánh chim của mình bị hủy diệt. May là loại pháp bảo không phẩm cấp này thì mình còn nhiều.

"Phụ thân, Lưu Chân thúc! Tên Cự Tán này giao cho ta!" Kỷ Ninh hét lớn một tiếng rồi cả người hóa thành một đường sáng lao thẳng về phía Cự Tán.

Kỷ Nhất Xuyên cùng Kỷ Lưu Chân đều quay đầu nhìn: "Kỷ Ninh!"

"Ha ha ha, tới hay lắm!" Cự Tán đang ở phía xa xa có lực không chỗ dùng nhìn thấy Kỷ Ninh vọt tới chỗ hắn thì lập tức mừng rỡ! Hắn là Tử Phủ tu sĩ Thần Ma luyện thể! Mà dòng Thần Ma luyện thể lại thích hợp nhất với cận chiến. Lúc trước hai người Kỷ Lưu Chân luôn luôn giữ khoản cách mà Cự Tán hắn thì lại không am hiểu sử dụng thân pháp lắm nên thật sự không đuổi kịp đuowcj.

Liên tục bị đánh mà đuổi thì lại không kịp.

Thống khổ cỡ nào đây!

Tuy rằng hắn luyện khí cũng mở được Tử Phủ nên sử dụng pháp bảo cũng không khó khăn lắm nhưng do chủ yếu để tâm đển luyện thể nên phương diện cận chiến vẫn còn mạnh hơn nhiều.

"Đến đây, để ta xem thiên tài Kỷ tộc lợi hại cỡ nào." Sau lưng Cự Tán xuất hiện một đôi cánh màu đen, rõ ràng linh hoạt hơn nhiều so với Kỷ Ninh.

"Pháp bảo cánh chim?" Kỷ Ninh nhìn thấy đôi cánh chim sau lưng Cự Tán thì không khỏi sáng mắt lên. Phần lớn Thần Ma luyện thể đều sẽ có cánh chim, nhờ đó mới có thể tăng sự linh hoạt lên. "Hẳn là pháp bảo nhập giai rồi, ta còn đang lo sau này đột phá Tử Phủ thì kiếm đâu ra pháp bảo cánh chim nhập giai đây."

Uỳnh!

Uỳnh!


Hai người, một kẻ xuất thân từ tông môn Tuyết Long Sơn, tuy tu tu luyện pháp môn Thần Ma luyện thể thông thường có tên Đại Lực Ma nhập môn nhưng cũng đã bước vào Tử Phủ tiền kỳ. Tên pháp môn này cũng không lấy gì làm to tát lắm nhưng so với những Vị Lai Phật Đà Kinh Huyết Ma Bất Diệt Thể thì cao minh hơn không ít. Tông môn càng lớn amnhj thì pháp môn lại có tên càng đơn giản.

Mà kẻ còn lại thì lại có xuất thân bình thường nhưng tu luyện lại là pháp môn Thần Ma luyện thể đứng đầu là Xích Minh Cửu Thiên Đồ nhưng mới chỉ ở cấp độ Tiên Thiên viên mãn.

"Uỳnh!" "Uỳnh!"

Cự Tán cầm đại phủ (búa lớn) trong tay còn Kỷ Ninh cầm trong tay song kiếm.

Một lần giao thủ giữa hai người...

Liền giống như Thần Ma nhỏ tuổi thời xa xưa chiến đấu với nhau. Trong nháy mắt, mặt đất xung quanh rung lên rồi vỡ ra làm đá vụn bay tán loạn! Hai người đều có pháp bảo cánh chim phía sau nên có thể áp sát để điên cuồng chém giết mà không sợ tới tổn thương vụn vặt. Trên người Cự Tán liên tục xuất hiện từng vết thương.

"Thủ pháp của tên Cự Tán này cũng thật là khéo léo. Thân phủ vốn đã lớn nên dùng nó vào phòng ngự thì đúng như một bức tường chắn." Kỷ Ninh thầm nghĩ.

"Không ngờ tên Kỷ Ninh này luyện Thần Ma luyện thể cũng đạt cấp Tử Phủ." Cự Tán lại càng giật mình. "Hơn nữa hắn sử dụng song kiếm nên kiếm pháp lại càng huyền diệu hơn. Ta nghiên cứu phủ pháp gần trăm năm nhưng so ra vẫn còn kém kiếm pháp của tên Kỷ Ninh này! Luôn luôn ở thế hạ phong..." Đến bây giờ hắn cũng lưu lại được hai vết thương trên người Kỷ Ninh nên vẫn có thể nói là lấy tổn thương đổi tổn tuowng. Nhưng trên người hắn thì có hơn trăm vết thương, đương nhiên vẫn có thể tự hồi phục được.

Kiếm pháp của Kỷ Ninh càng thêm điên cuồng.

"Nhanh, nhanh, nhanh."

Kỷ Ninh hiểu được đối phương dùng cự phủ là loại binh khí nặng nên mình phải nhanh. Chính mình càng nhanh thì đối phương lại càng lộ ra nhiều sơ hở.

"Như gió!"

"Như lửa."

Hai thanh kiếm ở hai tay của Kỷ Ninh thi triển ra hai kiếm pháp khác nhau. Một thanh kiếm thì nhanh như gió thổi, một thanh khác thì lại như ngọn lửa thiêu đốt. Đều nhanh kinh người mà lại còn cực kỳ cuồng bạo tới mức kỳ dị. Hai sức mạnh đó hợp lại làm uy lực tăng lên gấp bội!

"Nhanh! Nhanh hơn!" Kỷ Ninh điên cuồng đánh tới Cự Tán.

Cự Tán luống cuống tay chân.

"Hộc hộc!"

Một đường kiếm như gió chạy dọc theo thân cự phủ chém qua phần eo của Cự Tán. Xì xì...máu tươi phun ra, cả người Cự Tán bị chém thành hai đoạn.

"Cơ hội tới." Trong nháy mắt Kỷ Ninh tiến vào trạng thái điên cuồng.

Điện Quang Hỏa Thạch!

Điện Quang Hỏa Thạch!

Điện Quang Hỏa Thạch!

Song kiếm của Kỷ Ninh cùng thi triển ra một chiêu. Chiêu thức này không quỷ dị, không cuồng bạo, chỉ có đúng một thứ...đó là nhanh! Từng đường kiếm quang đâm thẳng về phía hai phần thân thể của Cự Tán làm thân thể Cự Tán bị cắt thành nhiều mảnh nhỏ. Nhưng phần đầu của Cự Tán vẫn còn nhếch miệng quát: "Thần Ma luyện thể đều có dễ chết như vậy!"

"Thủy Hỏa Liên Hoa." Kỷ Ninh thi triển ra đòn sát thủ cuối cùng.

Từng phần thân thể bị cắt ra đằng kia lập tức bị cuốn vào trong Thủy Hỏa Liên Hoa. Chỉ thấy lá sen nước và lá sen lửa chậm rãi xoay ngược nhau. Trải qua gần năm năm tu luyện, hiện giờ lực nghiền áp của Thủy Hỏa Liên Hoa đã mạnh tới mức kinh người. Đám máu thịt không còn khả năng phòng ngự đó liền lập tức bị nghiền nát bét.

Xiết! Xiết! Xiết!

Đám máu thịt vẫn điên cuồng tụ lại để ngưng kết trở lại. Nhưng chúng vẫn liên tục bị Thủy Hỏa Liên Hoa nghiền trở lại!

Uỳnh...đám máu thịt văng tung tóe ra hóa thành từng mảnh vụn không còn tiếp tục tụ lại nữa.

Cự Tán! Đã chết!

"Đây là pháp bảo cánh chim nhập giai ta có đầu tiên." Kỷ Ninh vung tay lên đem pháp bảo cánh chim, đại phủ, pháp bảo hộ giáp, pháp bảo trữ vật trên đất thu lại.

Kỷ Ninh vừa quay đầu.

Ở xa xa, Kỷ Lưu Chân cùng Kỷ Nhất Xuyên đều khó giấu nổi vẻ kinh hãi. Khi chứng kiến được hai tên Thần Ma luyện thể đối đầu nhau, loại điên cuồng này, loại tàn bạo này...đúng là cứng đối cứng. Một bên ngã là bên kia liền điên cuồng xông lên chém giết không để đối phương có cơ hội trở tay. Cũng là vì Kỷ Ninh có Thủy Hỏa Liên Hoa chứ nếu không cũng thật khó có thể trong một lúc giải quyết được tên Cự Tán này.

"Đi" Kỷ Ninh liền nói. "Phụ thân, Lưu Chân thúc. Chúng ta nhanh chóng tụ họp với bên tộc trưởng. Chỉ còn lại hai tên cuối cùng!"

"Chỉ còn lại hai tên cuối cùng ư?" Kỷ Lưu Chân cùng Kỷ Nhất Xuyên càng thêm sục sôi. Không ngờ rằng ở trận chiến này Kỷ tộc có thể thắng lợi huy hoàng tới vậy. Hiện tại chỉ còn hai tên Tử Phủ tu sĩ cuối cùng.

Có điều, đây cũng là hai tên mạnh nhất!

"Giết bọn chúng."

Ba người Kỷ Ninh, Kỷ Nhất Xuyên, Kỷ Lưu Chân hóa thành đường sáng nhanh chóng tụ họp lại với đám Kỷ Cửu Hỏa.