Mãng Hoang Kỷ

Chương 756

- Nham Thạch cự nhân chém ra hai đấm cực lớn đập tới Kỷ Ninh, căn bản không để ý Kỷ Ninh công kích.

- Giết.

Bát đại Trùng Thú khác cũng bay tới.

Bỗng nhiên…

Sát, sát, sát.

Kiếm quang lóe lên mà quay về, Kỷ Ninh bình tĩnh đứng ở trước Nham Thạch cự nhân, hai đấm của Nham Thạch cự nhân còn không có đụng phải Kỷ Ninh liền định trụ, sững sờ đứng ở đó, về sau ào ào xôn xao... cổ, ngực, phần bụng tất cả đều đứt gãy, cắt thành bốn đoạn chỉnh tề rơi xuống, kiếm quang của Kỷ Ninh đã chôn vùi hết thảy sinh cơ của Nham Thạch cự nhân này, thậm chí Kỷ Ninh còn thu liễm Thất Thải kiếm quang, bởi vì loại cấp độ đối thủ này, căn bản không cần dùng Thất Thải kiếm quang.

- Cái gì, không có bất kỳ Kiếm lực cũng cường đại như vậy? Kiếm thuật này, tuyệt đối là Kiếm lực tầng thứ năm, không có khả năng sai.

U Tịch Hoàng Tôn lập tức xác nhận, tuy Kỷ Ninh không dùng Thất Thải kiếm quang, nhưng chính bởi vì không dùng, mới đáng sợ hơn.

- Trốn.

Bát đại Trùng Thú vốn đánh giết về phía Kỷ Ninh lập tức bỏ chạy.

- Muốn đi?

Ánh mắt của Kỷ Ninh phát lạnh, tuy hắn có Cửu Giác Điện Xà độn thuật, nhưng bát đại Trùng Thú là chạy phương hướng bất đồng, hơn nữa rất nhanh sẽ nhảy vào trong hư không.

- Lên.

Ngón tay của Kỷ Ninh chỉ thương khung.

Oanh...

Thiên Địa chung quanh bỗng nhiên tối sầm lại, lập tức mấy vạn dặm phạm vi hiện ra từng sợi Thất Thải kiếm quang, trong lúc nhất thời, mấy vạn dặm Thiên Địa này phảng phất như thành thế giới Thất Thải kiếm quang, đây là Thiên Địa của kiếm.

Bát đại Trùng Thú nhìn Thiên Địa chung quanh đột nhiên biến thành thế giới Thất Thải kiếm quang, đều sợ ngây người, tâm thần của U Tịch Hoàng Tôn hàng lâm ở trên người chúng nó thì thúc giục chúng tranh thủ thời gian trốn! Vừa rồi U Tịch Hoàng Tôn đã đoán được Kỷ Ninh là Kiếm lực tầng thứ năm, cho nên không chút kỳ quái:

- Hừ hừ, cho dù có thể hình thành Kiếm chi Thiên Địa lại có gì dùng, phạm vi lớn, uy lực sẽ yếu đi, mỗi một kiếm quang đều rất yếu, căn bản không gây thương tổn được các con của ta.


- Kiếm Khai Bình!

Kỷ Ninh nhẹ giọng nói, thanh âm của hắn lại phảng phất như thanh âm của Thiên Địa, quanh quẩn ở trong mấy vạn dặm trời đất, phảng phất như đại biểu quy tắc nào đó.

Thế giới Thất Thải kiếm quang lập tức như nhất thể, phảng phất như nụ hoa nở rộ, lại phảng phất như khổng tước xòe đuôi.

Ào ào xôn xao...

Từng sợi kiếm quang phảng phất như cánh hoa, lại phảng phất như lông đuôi Khổng Tước mang theo ý cảnh huyền diệu, càn quét qua bốn phương tám hướng.

Tám Trùng Thú hoảng sợ chạy thục mạng kia, căn bản không kịp chạy bao xa, đã bị kiếm quang đáng sợ cọ rửa mà qua! Trong nháy mắt, thân thể của tám Trùng Thú đã hoàn toàn tàn phá, sinh cơ bên trong càng bị chôn vùi.

Từ đó, cửu đại Trùng Thú, tất cả đều chết!

- Kiếm Thiên Địa, Thất kiếm thức, uy lực quả nhiên không phải chuyện đùa.

Kỷ Ninh khẽ gật đầu.

Một chiêu này, cũng không phải là mình sáng chế.

Mình sáng tạo chính là Minh Nguyệt Kiếm Thuật, Minh Nguyệt Kiếm Thuật thuộc về kiếm thuật cận chiến, là kiếm thuật chém giết, bất kể là Thiên Băng thức Tích Huyết thức Vô Ảnh thức… đều là chém giết chi đạo.

Mà thất kiếm thức Kiếm Thiên Địa lại thuộc về chiêu số đồ sát, chính là chiêu đại quy mô lợi dụng Kiếm lực, tiến hành đồ sát! Loại chiêu số này đối phó một ít đối thủ yếu kém có hiệu quả, nếu như đối phó đối thủ cùng bản thân thực lực tương đương, thì không được, vẫn là cần dựa vào Minh Nguyệt Kiếm Thuật đi cận thân chém giết. Nhưng có chút thời điểm... một ít pháo hôi, cũng sẽ ảnh hưởng đại cục, lúc này chiêu số như vậy vẫn có tác dụng. Kỷ Ninh không có tâm tư đi cân nhắc sáng tạo, ở trong 98 bia đá kiếm pháp mà Bắc Hưu Thế Giới Thần lưu lại, có một tấm ghi kiếm thuật đồ sát, là Kiếm Thiên Địa này.

Vừa rồi Kỷ Ninh dùng đúng là Kiếm Thiên Địa thức thứ hai Kiếm Khai Bình.

- Loại Trùng Thú cấp độ Đạo Tổ này...

Kỷ Ninh lắc đầu, lập tức cất bước phá không mà đi, bay ra hư không, tiếp tục đi tới, cho đến cùng đội ngũ khác tụ hợp.

*******

U Tịch Thế Giới, nơi ở của Di tộc.

- Kiếm thuật thật đáng sợ.


U Tịch Hoàng Tôn còn đắm chìm trong kiếm thuật vừa rồi, hắn dù sao cũng là Đạo Tổ đỉnh phong, cho nên có thể nhìn ra kiếm thuật xinh đẹp kia đáng sợ bực nào.

Cần biết các Đạo Tổ thao túng pháp bảo, cũng là muốn cho pháp bảo bay đến xa xa đánh chết địch nhân.

Mà loại kiếm thuật này, là trực tiếp sử dụng Kiếm chi bản nguyên giết địch, nhất niệm liền bao trùm phạm vi cực kỳ rộng lớn, hơn nữa còn có thể làm Kiếm lực tán loạn phát huy ra uy năng đáng sợ như vậy.

- Sáng lạn.

- Huyền diệu.

- Mũi nhọn kinh người.

U Tịch Hoàng Tôn hoàn toàn bị rung động rồi.

- Ta đi theo Vạn Vật Chi Chủ, ở trong Hỗn Độn cũng đi qua không ít địa phương. Nhưng kiếm thuật sáng lạn xinh đẹp như thế này... Còn là lần đầu tiên nhìn thấy. Chỉ bằng vào một kiếm kia, đủ để xem như Tam Giới đệ nhất kiếm thuật rồi. Thật đáng sợ, kiếm thuật này thật đáng sợ.

Hắn nào biết đâu rằng, kiếm thuật này chính là tồn tại đỉnh phong trong Thế Giới Thần Bắc Hưu Thế Giới Thần tìm hiểu kiếm thuật vô danh ngộ ra, cho dù để cho Thế Giới Thần quan sát, cũng sẽ cảm thấy sợ hãi thán phục. Chớ nói chi U Tịch Hoàng Tôn hắn chỉ là Chân Thần.

- Người mạnh như thế, không phải dễ lừa gạt như vậy. Muốn dẫn hắn tới Mộng Ảnh Sâm Lâm, quá khó khăn. Hơn nữa nói không chừng Mộng Ảnh Sâm Lâm cũng trói không được hắn.

Dù sao U Tịch Hoàng Tôn cũng phảng phất như tự mình cảm thụ một kiếm kia, cho nên nhận định đối với Kỷ Ninh đã cao hơn rất nhiều, trong lòng hắn, Kỷ Ninh này so với Ngọc Đỉnh đạo nhân còn muốn đáng sợ hơn vài phần.

- Kiếm thuật như vậy, làm sao có thể áp chế.

U Tịch Hoàng Tôn nhịn không được nói.

- Ân, phải lập tức gặp Thứ Tu Đại Ma Thần.

...

Ở chỗ sâu trong Thượng Cổ phế tích, trong thành lũy Ám Kim sắc.

Đại Năng Giả Dị tộc ngồi cao trên vương tọa, đang nhàn nhã chống cằm nhìn giữa bốn tràng cảnh ở trên không trung, đó chính là tràng cảnh đám người Khoa Phụ, Ngọc Đỉnh đạo nhân, Như Lai, Phục Hy thị chiến đấu.

- Thực lực trận doanh Nữ Oa thật đúng là cường đại, cái này chỉ là một phần lực lượng a.

Đại Năng Giả Dị tộc cảm khái nói.

- Lực lượng chủ yếu của bọn hắn vẫn ở Tam Giới, không dám khuynh sào xuất động, nếu không Vô Gian Môn chúng ta đã có thể tận diệt nơi ở của bọn hắn rồi.

Ô Tiêu Thiên Tiên cười.

- Am hiểu trận pháp, đều là yêu nghiệt a, Phục Hy thị này, còn có Hoàn Mộc chi chủ của các ngươi nữa... Ta liền không rõ, trận pháp phiền toái như vậy, gian nan như vậy, bọn hắn làm sao lại chế ra được.

Đại Năng Giả Dị tộc than thở.