Thanh niên tóc dài áo bào trắng cười ha ha. " Tiểu hữu Kỷ Ninh, ngươi không cần phải quá căng thẳng. Có phải là chưa biết ta là ai, tới hỏi có việc gì, không khoi quá vội vàng hả?"
Kỷ Ninh thầm nói.
Căng thẳng?
Một Thuần Dương chân tiên ngồi ở trước mặt thì liệu có thể không căng thẳng được không? Trải qua đại hội Tiên Duyên, Kỷ Ninh cũng hiểu ra trừ khi trúng ý nhóm Chân Tiên Thiên Thần, còn nếu không thì họ cũng sẽ chẳng bao giờ để ý tới thiên tài. Vì cho dù có bao nhiêu thiên tài đi chẳng nữa thì liệu có mấy người độ kiếp thành Thiên Tiên được đây? Càng đừng nói là Thuần Dương chân tiên.
"Xin hỏi tiền bối là ai vậy?" Kỷ Ninh hỏi.
"Ta vốn là người tiêu dao nhất tam giới, sinh ra từ thế giới thượng cổ, đắc đạo cũng từ thời thượng cổ, tên là Khương Quân." Thanh niên tóc dài áo bào trắng cảm thán nói. "Ta rất ít khi ra ngoài, mà dù có lưu lạc thì cũng ít khi dùng tên khai sinh nên rất ít người biết tên ta."
Hắn lập tức nhíu mày nhìn Kỷ Ninh. "Ta đã đọc ra cả tên khai sinh cho ngươi rồi đó."
Kỷ Ninh hơi thả lỏng, thoạt nhìn thì người trước mặt không hề có ác ý.
"Còn ngươi cũng đừng có gọi ta một tiếng tiền bối hai tiếng tiền bối nữa, gọi thẳng ta là Khương huynh đi." Khương Quân áo trắng nói.
Kỷ Ninh hơi kinh ngạc.
Khương huynh? Một Thuần Dương chân tiên mà lại bảo mình gọi hắn là "Khương huynh sao? Kỷ Ninh không phải kẻ ngu nên lập tức hiểu ra ẩn ý trong đó.
"Xem ra ta không nói rõ ra thì đứa nhỏ như ngươi không ngồi yên được." Khương Quân áo trắng liếc mắt nhìn tiểu Thanh và Bạch Thủy Trạch ở bên. "Ngươi cho hai linh thú ở bên này lui ra đi."
"Được." Kỷ Ninh đáp rồi lập tức cho Bạch thúc và tiểu Thanh đi trước. Với thực lực của Thuần Dương chân tiên thì hoàn toàn có thừa đủ bóp nát chính mình, thành ra Kỷ Ninh cũng chỉ còn nước ngoan ngoãn nghe lời.
Trong đình chỉ còn lại Kỷ Ninh và Khương Quân áo trắng ngồi đối diện nhau.
"Nói vậy chắc ngươi cũng đã đoán ra được. Hôm nay ta tới là theo lệnh của sư tôn tới đón ngươi." Khương Quân áo trắng cười nói. "Nói cách khác sư tôn ta muốn thu ngươi làm đồ đệ. Ngươi cũng sẽ trở thành tiểu sư đệ của ta."
Kỷ Ninh nín thở, nhịn không được nói. "Sư phụ của Khương huynh là ai vậy?"
"Dĩ nhiên là người bản lĩnh lớn đỉnh cao ở tam giới, là tồn tại cao cấp Đạo tổ." Khương Quân áo trắng nói.
Kỷ Ninh sáng mắt lên.
Quả đúng như dự đoán khi trước lúc xưng hô " Khương huynh". Nhưng chuyện này thật sự vẫn không thể nào tưởng tượng nổi.
Đạo tổ đó!
Mình phải chết đi sống lại mới giành được ngôi vị thứ nhất đại hội Tiên Duyên, cuối cùng thì Xích Minh đạo tổ lại không hề chọn mình làm đệ tử. Lạp Tháp chân nhân cũng được " Huyền Vũ Đại Đế" chọn làm đệ tử. Mình cũng thật sự không biết làm cách nào, tất cả những việc có thể làm đều đã làm hết rồi, tiếp theo chỉ mong một vị Thuần Dương chân tiên tới nhận làm đệ tử. Vậy mà hiện giờ đột nhiên lại xuất hiện một Thuần Dương chân tiên Khương Quân, thay mặt sư tôn tới!
"Kỷ Ninh!" Tiếng nói của con gấu lớn lông vàng vang lên trong đầu Kỷ Ninh. "Khương Quân nói rằng hắn được sinh ra từ thời thượng cổ, đắc đạo thời thượng cổ! Nhưng ta lại chưa từng nghe thấy tên hắn bao giờ. Hơn nữa, hắn nói sư tôn hắn là Đạo tổ…nhất định phải hỏi rõ xem vị Đạo tổ kia là ai. Trong những Đạo tổ ở tam giới, có người là bạn tốt với chủ nhân Tam Thọ đạo nhân, nhưng vẫn có kẻ là kẻ thù một mất một còn! Ngươi đừng có mà đi bái làm môn hạ của kẻ thù với Tam Thọ đạo nhân. Với tầm mắt của Đạo tổ, ngươi đi theo học đạo một thời gian là bọn họ sẽ phát hiện ngay ra bí mật của ngươi rồi tìm ra mối liên hệ giữa ngươi với Tam Thọ đạo nhân. Nếu ngươi mà bái làm môn hạ của kẻ thù với Tam Thọ đạo nhân thì đúng là chui đầu vào lưới."
Kỷ Ninh lập tức bừng tỉnh.
Giống như vừa bị giội một gáo nước lạnh.
"Xin hỏi vị Đạo tổ đó là ai vậy? Kỷ Ninh hỏi.
Trong mắt Khương Quân hiện lên sự sùng bái nói:
"Sư tôn được sinh ra từ hỗn độn, là bạn với Bàn Cổ Nữ Oa"
"Nổi tiếng từ thời thượng cổ, từng giết chết không ít Đạo tổ Thần Ma"
"Tam giới biết tới tên nhưng rất ít người gặp được mặt."
"Phật Môn Đạo Môn đều tinh thông. Một giấc chiêm bao biết hết việc tam giới."
"Đệ tử có không ít, thế nhưng người ngoài lại không hề biết."
Khương Quân áo trắng gật gù đắc ý.
Kỷ Ninh nghe xong ngẩn ra: "Rốt cuộc là ai?"
"Phương Thốn Sơn, Tà Nguyệt Tam Tinh Động, Bồ đề đạo tổ!" Đôi mắt của Khương Quân sáng lên, cười xòa nhìn Kỷ Ninh.
"Chính là ông ta, là ông ta. Tà Nguyệt Tam Tinh Động…Đạo tổ thần bí nhất, Đạo tổ thần bí nhất! Kỷ Ninh, ngươi gặp vận may lớn rồi. Ha ha ha…Ngươi thật sự là quá may. Không ngờ Bồ Đề đạo tổ lại để ý tới ngươi. Không ngờ hắn lại biết sự tồn tại của ngươi. Làm sao mà hắn biết được vậy?" Trong đầu Kỷ Ninh vang lên giọng nói đầy kích động của con gấu lông vàng.
"Có cần phải kích động tới vậy không?" Kỷ Ninh thầm hỏi.
"Đương nhiên phải kích động rồi! Ngươi vẫn còn chưa biết đó thôi. Kỷ Ninh. Ta nói cho ngươi hay. Nếu tính về dạy đệ tử…Bồ Đề đạo tổ chắc chắn là đỉnh cao ở tam giới. Lúc trước Khương Quân nói không sai. Đúng là Bồ Đề đạo tổ đã dạy ra không ít đệ tử lợi hại. Nhưng Bồ Đề đạo tổ có một quy định. Ông ta dạy đệ tử, sau khi đệ tử xuất sư…không được ông ta cho phép thì cấm được nói với bên ngoài là đệ tử của Bồ Đề đạo tổ. Cho nên thời thượng cổ có rất nhiều Tán tu lợi hại chính là đệ tử của Bồ đề đạo tổ!"
"Người thường thì không thấy rõ được. Nhưng chủ nhân Tam Thọ đạo nhân thì lại biết được vị Bồ Đề đạo tổ lợi hại tới mức nào." Con gấu lông vàng nói.
"A." Kỷ Ninh đáp. "Vì sao ông ta lại thần bí nhất?"
"Đúng vậy, ông ta chính là Đạo tổ thần bí nhất!" Con gấu lông vàng khẳng định. "Trong tam giới, đó là tồn tại cùng thế hệ với Bàn Cổ, Nữ Oa. Đến nay vẫn không ai biết được động phủ của ông ở đâu. Trừ khi ông ta cho phép, nếu không người khác cũng không thể nào tìm ra động phủ."
"Thường thì động phủ của người bản lĩnh lớn vẫn có thể tìm là ra vì dù sao những người đó đều phải tiếp xúc với thế giới bên ngoài, thậm chí là mời bạn tới động phủ chơi."
"Bồ Đề đạo tổ thu rất nhiều đệ tử, thậm chí cũng mời không ít bạn tới động phủ chơi. Nhưng bất kể là đệ tử hay là bạn…một khi rời khỏi động phủ là không thể nào tìm ra động phủ này ở đâu. Phải biết rằng bạn của ông ta cũng là cấp bậc Chân Thần Đạo tổ, vậy mà tự mình vào động phủ rời ra là không thấy. Ngươi nói xem có kỳ quái không? Có thần bí không?"
"Thần bí tới vậy sao?" Kỷ Ninh kinh ngạc.
Đạo tổ chính là người bản lĩnh lớn, nắm giữ cả Thiên Đạo.
Vậy mà tự mình tới một nơi, vừa đi ra là không tìm thấy?
Quá kỳ lạ.
"Không ai biết động phủ của hắn ở đâu, cho dù là đệ tử thân cận nhất tu đạo nhiều năm trong động phủ thì vẫn không thể nào biết động phủ ở đâu. Trừ khi Bồ Đề đạo tổ gật đầu thì đệ tử của ông ta mới được về." Con gấu lông vàng cảm khái. "Năm xưa chủ nhân Tam Thọ đạo nhân từng nói qua…Ở thế giới thượng cổ này, trong lượng lớn người bản lĩnh lớn, nếu tính về khả năng giữ mạng thì mạnh nhất là Nữ Oa nương nương, theo sau đó chính là vị Bồ Đề lão tổ nổi tiếng thần bí này."
" Bồ Đề lão tổ cực kỳ thần bí. Người bản lĩnh lớn khác không thể nào tìm ra động phủ của ông ta. Ngươi nói xem, khả năng giữ mạng của ông ta lớn tới mức nào?" Con gấu lớn lông vàng cảm khái. "Nếu chủ nhân cũng có khả năng giữ mạng như Bồ Đề đạo tổ thì nhất định có thể sống tới bây giờ."
Kỷ Ninh nghe tới trợn mắt há hốc mồm.
Đây thật sự là một tuyệt thế trong những người bản lĩnh lớn. Không ai tìm ra động phủ của ông ta, khả năng giữ mạng lại chỉ sau có Nữ Oa nương nương.
"Bồ Đề lão tổ kiêm tu cả Phật Đạo. Một giấc chiêm bao biết hết việc tam giới. Thực lực sâu không lường được. Khương Quân kia có nói…Bồ Đề đạo tổ từng giết chết Đạo tổ Thần Ma. Tuy ta không rõ nhưng hẳn là đúng vậy. Hẳn là có Chân Thần, Đạo tổ chết dưới tay ông ta. Mà không phải chỉ có một." Con gấu lớn lông vàng nói.
"Một tồn tại thật quá lợi hại." Kỷ Ninh thật sự rung động.
"Quan trọng nhất là sư tôn Tam Thọ đạo nhân của ngươi là bạn bè sống chết có nhau với Bồ Đề đạo tổ!" Con gấu lớn lông vàng nói. "Thật sự đúng là bạn tốt sống chết có nhau. Chủ nhân Tam Thọ đạo nhân có quan hệ với hắn còn gần hơn cả Xích Minh đạo tổ. Khi trước, lúc luyện chế ra Thủy Phủ này, chủ nhân còn nhờ Bồ Đề lão tổ hỗ trợ!"
"A" Kỷ Ninh hiểu ra quan hệ của Tam Thọ đạo nhân với Bồ Đề lão tổ tốt tới mức nào.
"Với địa vị của Bồ Đề lão tổ thì nhất định sẽ không bao giờ làm hại ngươi. Với lại cũng chẳng thèm phải làm hại ngươi." Con gấu lớn lông vàng nói.
Kỷ Ninh nói chuyện với con gấu lông vàng, trên mặt nhịn không được vẻ khiếp sợ.
Khương Quân áo trắng ngồi đối diện cười nói: " Sư tôn ta một giấc chiêm bao biết việc tam giới. Đại hội Tiên Duyên của Đại Hạ ngươi lớn như thế…Sư tôn ta cũng chiêm nghiệm ra như đích thân tới quan sát. Trong đại hội Tiên Duyên này, sư tôn không nhìn trúng ai ngoài ngươi."
"Như đích thân tới?" Kỷ Ninh lập tức hiểu ra.
Có lẽ Chân Tiên, Thiên Thần còn khó có thể phát hiện ra Trích Tinh Thủ
Nhưng những người bản lĩnh lớn hơn thì có thể phát hiện ra. Đặc biệt là bạn của Tam Thọ đạo nhân.
"Hơn nữa, sư tôn còn bảo ta tới nói hộ một câu…gấu nhỏ lông vàng dạo này có tốt không?" Khương Quân áo trắng nói. "Ông ấy bảo rằng chỉ cần ta nói ra câu này là ngươi sẽ theo ta."
Tim Kỷ Ninh đập mạnh.
Gấu nhỏ lông vàng? Đó chẳng phải là linh hồn Thủy Phủ sao!
"Kỷ Ninh, Bồ Đề lão tổ kia có thể chiêm nghiệm được việc tam giới nên chắc chắn phát hiện ra Trích Tinh Thủ của ngươi, đoán được ngươi chính là truyền nhân của Tam Thọ đạo nhân. Cho nên tự mình sai người tới đón ngươi đi." Tiếng nói của con gấu lông vàng tràn đầy hưng phấn. "Đi mau đi, đi mau đi thôi. Chỉ cần tới chỗ Bồ Đề lão tổ là sẽ có thể biết chủ nhân hiện tại ra sao"
Linh hồn Thủy Phủ…rất mong muốn biết được tin tức của chủ nhân.
Ngay lúc Kỷ Ninh đang nói chuyện với Khương Quân thì Kỳ Vương cũng tới phủ Diên Vương.
"Đại hội Tiên Duyên vừa mới chấm dứt, sao ngươi đã tới đây rồi?" Diên Vương cười nói.
"Đương nhiên là vì chuyện Kỷ Ninh." Kỳ Vương cười nói. "Bệ hạ tự mình tới tìm sư thúc Trường Thanh. Ngươi cũng biết tính tình của sư thúc Trường Thanh rồi đấy. Hắn không thích dạy đệ tử, tính nết cực kỳ quái gỡ. Có điều, do lệnh của Đạo tổ…cho nên sư thúc Trường Thanh vẫn gật đầu quyết định nhận Kỷ Ninh vào."
Sao, sư thúc Trường Thanh chính là Kiếm Tiên. Kỷ Ninh cũng là hạt giống Kiếm Tiên trời sinh. Đúng là rất thích hợp dạy cho Kỷ Ninh. Chỉ là, ta lo sư thúc Trường Thanh ngươi…" Diên Vương lo lắng nói. Nguồn: https://truyenfull.vn
"Đây cũng không phải chuyện mà chúng ta phải bận tâm." Kỳ Vương lắc đầu, "Ta phụng lệnh bệ hạ tới đưa tín vật của sư thúc Trường Thanh cho Kỷ Ninh."
"Xem ra, Kỷ Ninh phải bái làm môn hạ của sư thúc Trường Thanh rồi." Diêm Vương nói.
Bởi vì cháu ngoại mình nên thật ra Diên Vương cũng kỳ vọng Kỷ Ninh có thể bái làm môn hạ của một sư phụ tốt. Nhưng do ở dòng dõi Xích Minh đạo tổ, theo Kiếm Tiên thì chỉ có mình Kiếm Tiên Trường Thanh là tới được cấp Thuần Dương chân tiên.
Hai người nói chuyện chốc lát là đã tới của Tiên phủ của Kỷ Ninh
"Kỷ Ninh." Diên Vương mở miệng hô.