Mãng Hoang Kỷ

Chương 233: Hỏa Thánh sư huynh


"Ngươi nói cái gì?" Trần Tiến nhìn chằm chằm vào Lạc Thanh với ánh mắt cực kỳ đáng sợ. "Ngươi nói lại lần nữa!"

Lạc Thanh rất hiểu con người này nên đương nhiên đoán ra tâm lý lúc này của hắn. Lúc này nàng trịnh trọng nói. "Ta nói Cửu Liên sư tỷ đã chọn được đạo lữ. Người được chọn là người khác chứ không phải ngươi."

Trần Tiến tái mét mặt, thân thể run lên một cái.

"Đáng thương " Lạc Thanh thầm nói. Dù sao cũng quen biết nhiều năm nên nàng cũng không đành lòng để Trần Tiến không biết. Nhưng nói ra thì nàng cũng biết rằng đó sẽ là nỗi đau lớn thế nào với Trần Tiến. "Theo đuổi Cửu Liên sư tỷ nhiều năm như vậy mà vẫn chưa được. Ngược lại còn bị Kỷ Ninh không theo đuổi hút Cửu Liên sư tỷ mất."

Trần Tiến lắc đầu. "Không thể nào. Cửu Liên chính là thủ lĩnh sau này của Đông Duyên tộc. Tầm mắt của nàng cực kỳ cao. Cho dù Hắc Bạch Học cung có nhiều thiên tài như vậy mà còn chưa ai được nàng để vào mắt. Bỗng nhiên làm sao mà Cửu Liên lại chọn được đạo lữ vậy?"

"Hắn tên là Kỷ Ninh." Lạc Thanh nói thẳng. "Là sư đệ của chúng ta, đạo hiệu Bắc Minh."

"Bắc Minh sư đệ?" Trần Tiến ngẩn ra. Bắc Minh chân nhân - Kỷ Ninh là người rất có danh tiếng ở Hắc Bạch Học cung. Trong trận chiến lúc mới gia nhập, phải tới tận lúc Hỏa Hồng tiên tử, một tiên nhân chuyển thế ra tay thì mới có thể ngăn được vị sư đệ điên cuồng này. Nhưng khi đó Trần Tiến vẫn còn đang chấp hành nhiệm vụ Ứng Long Vệ ở bên ngoài, không ở trong Học cung nên cũng chưa từng gặp Kỷ Ninh.

Nhưng hắn cũng hiểu

Mới vào môn phái mà lợi hại như thế, lại được Điện Tài tiên nhân thu làm đệ tử thì sư đệ Kỷ Ninh này phải coi là có tư chất cực cao trong hàng ngũ đệ tử đông đảo ở Hắc Bạch Học cung.

"Đúng là hắn?" Trần Tiến nhịn không được nói. "Không thể nào. Hắn mới nhận thức được bao lâu? Cửu Liên là thủ lĩnh sau này của Đông Duyên tộc nên tính tình của nàng cực kỳ cẩn thận. Làm việc gì đều không hề qua loa, cho dù là chọn đạo lữ cũng sẽ cực kỳ thận trọng. Nếu không có tính cách như thế thì cho dù Cửu Liên có gia thế kinh người cũng không thể nào được các vị tiên nhân nhận định cho chức thủ lĩnh đó. Với tính cách của nàng như vậy Việc chọn đạo lữ sẽ không thể nhanh như thế được!"

Lạc Thanh gật đầu. "Ngươi thật là hiểu Cửu Liên sư tỷ. Chọn đạo lữ là một chuyện rất lớn. Đúng là Cửu Liên sư tỷ sẽ không xác định sớm như vậy. Nhưng ta phải cho ngươi biết Cửu Liên sư tỷ đã ở chỗ hồ Dực Xà Yên Sơn, nơi ẩn cư của Kỷ Ninh hơn một năm rồi."

"Ở lại nơi ẩn cư của Kỷ Ninh hơn một năm?" Trần Tiến biến đổi sắc mặt.

Bất kỳ một nam nhân nào đều không thể chịu được cảnh nữ nhân mình thích ở cùng nam nhân khác hơn một năm!

Cho dù là người tu tiên cũng vậy!

Thậm chí người tu tiên có đạo tâm đơn giản thì một khi cố chấp sẽ còn đáng sợ hơn cả người thường.

"Làm sao mà lại ở tới tận một năm?" Trần Tiến cố nén tức giận nói tiếp.

"Lúc đầu ta cũng ở đó với Cửu Liên sư tỷ hơn ba tháng rồi sau đó rời đi." Lạc Thanh nói. "Ta cũng là nữ nhân nên ta có thể cảm nhận được tâm tư của Cửu Liên sư tỷ. Lúc ấy mới có gần ba tháng mà Cửu Liên sư tỷ đã phải lộ vẻ thẹn thùng rồi. Bây giờ đã hơn một năm, ta không thể đoán được hiện giờ Cửu Liên sư tỷ và Kỷ Ninh đã tới bước nào rồi!"

Trần Tiến tái mét mặt. Mờ mịt.

Từng thứ cảm giác mơ hồ hiện lên trong đầu.

Thẹn thùng, ngại ngùng? Hơn ba thángÔ?

Bây giờ đã hơn một năm rồi?


Sẽ có chuyện gì đây? Rốt cuộc sẽ có chuyện gì đây? Chẳng lẽ hai người bọn họ muốn

"Không thể nào!" Trần Tiến gầm lên một tiếng, cả người hóa thành một đường sáng bay về phía xa xa.

Nhìn thấy Trần Tiến xé gió bay đi, Lạc Thanh không khỏi lắc đầu: "Với bộ dạng thế này thì xem ra đã bị đả kích rất lớn rồi. Thật sự ta cũng không muốn nói cho ngươi biết. Nhưng bây giờ nói cho ngươi thì ngươi vẫn còn cơ hội vớt vát Để chậm thêm vài năm nữa thì e là một chút hi vọng ngươi cũng chẳng còn."

Nếu tính về cảm tình thì vì nàng và Cửu Liên, Lưu Vân sư huynh Trần Tiến cùng tới thành An Thiền nên dĩ nhiên là cảm tình rất sâu. Giữa hai người Kỷ Ninh và Trần Tiến

Nàng vẫn nghiêng về phía Trần Tiến hơn!

Trần Tiến bay giữa mây mù, trong đầu hoàn toàn rồi mù rối mịt. "Không, không. Ta không thể để thế được Nhất định phải tới chỗ Kỷ Ninh ẩn cư. Chỗ đó là hồ Dực Xà Yên Sơn. Phải đi ngay! Ngay lập tức! Ta phải đi ngay bây giờ!"

Lo lắng, bất an tràn ngập cõi lòng hắn.

"Lưu Vân, vào đi." Một âm thanh bỗng nhiên vang lên mang theo ý tốt lập tức làm cảm xúc lo lắng của Trần Tiến bị nén xuống.

"Hỏa thúc?" Trần Tiến ngẩn ra nhìn về phủ đệ trên ngọn núi màu đỏ lửa ở hướng Tây. Đó là chỗ ở của một trong ba người đứng đầu đệ tử đời thứ ba ở Hắc Bạch Học cung : Hỏa Thánh sư huynh.

"Vừa rồi ta lo lắng trong lòng, vậy mà bất tri bất giác tới chỗ Hỏa thúc. Xem ra cả Hắc Bạch Học cung này sâu trong lòng ta vẫn nhận định nơi này là nơi an tâm nhất sao?" Trần Tiến bay vào trong phủ. Trong phòng khách của phủ đệ.

Một thanh niên đầu trọc mặc áo choảng màu lửa đỏ đang khoanh chân ngồi. Đôi chân trần hở ra bên ngoài làm cho người nhìn vào có cảm giác hắn như một khối ngọc lưu ly, vô cùng sạch sẽ. Hơn nữa cả người hắn lại giống một ngọn lửa làm nhiệt độ không khí xung quanh tăng lên từng đợt.

"Hỏa thúc." Trần Tiến đi tới.

Tuy Hỏa Thánh sư huỵnh và hắn đều là đệ tử đời thứ ba. Nhưng nếu tính về tuổi thì Hỏa Thánh sư huynh lớn hơn hắn trăm tuổi. Khi hắn còn là đứa nhỏ Hỏa Thánh sư huynh đã là một nhân tài kiệt xuất trong đệ tử đời thứ ba của Hắc Bạch Học cung. Bởi Hỏa Thánh sư huynh có quan hệ rất tốt với Trần tộc của hắn cho nên từ nhỏ hắn đã gọi Hỏa Thánh sư huynh là Hỏa thúc.

Cho dù sau này hắn vào Hắc Bạch Học cung thì vẫn gọi như vậy với Hỏa Thánh sư huynh.

"Ta thấy ngươi có hơi thở bất ổn, ánh mắt hỗn loạn điên cuồng. Nếu cứ để thế này, đạo tâm của ngươi sẽ bị ảnh hưởng đó." Hỏa Thánh sư huynh lắc đầu. "Rốt cuộc ngươi đã gặp chuyện gì." "Hỏa thúc, ta, ta " Trần Tiến cảm thấy hơi khó mở miệng.

Hỏa Thánh cười nhạt một tiếng.

Nếu tính về đạo tâm, về khả năng hiểu biết về Đạo thì rất nhiều Nguyên Thần đạo nhân đều không thể bằng hắn. Nếu tính về thực lực, thậm chí còn có Nguyên Thần đạo nhân phải bại trận dưới tay hắn! Hơn nữa Hỏa thánh cũng chuẩn bị đột phá Nguyên Thần đạo nhân trong vài năm tới. Trong hàng ngũ đệ tử đời thứ ba ở cả Hắc Bạch Học cung này, chỉ có Lạp Tháp chân nhân là thực sự có thể áp chế được hắn. Không phải hắn không đủ mạnh mà là Lạp Tháp chân nhân thật sự có đủ yêu nghiệt.

Tới cả tiên nhân chuyển thế cảnh giới Vạn Tượng chân nhân mà cũng phải tâm phục khẩu phục Lạp Tháp chân nhân.

Lạp Tháp chân nhân là người được công nhận là đứng đầu đệ tử đời thứ ba.

Nhưng một yêu nghiệt giống Lạp Tháp chân nhân ở loài người Phải không biết bao nhiêu năm mới kiếm được một kẻ như vậy, hơn nữa lại còn có hi vọng trở thành Thiên Tiên. Với mức độ như Hỏa Thánh sư huynh, ở cấp độ Vạn Tượng đánh bại được Nguyên Thần đạo nhân, nếu ở vào thời đại khác thì cũng đã là người đứng đầu đệ tử đời thứ ba của Hắc Bạch Học cung rồi.

"Nói đi." Hỏa Thánh mở miệng. Âm thanh của hắn làm người nghe cảm thấy nặng nề. Trần Tiến gật đầu: "Là do Cửu Liên. Hỏa thúc cũng biết ta và Cửu Liên lớn lên từ nhỏ với nhau. Phụ thân của ta cũng là bạn cũ với phụ mẫu của nàng " Sau khi bình tĩnh trở lại, Trần Tiến nói mọi chuyện ra. Nhưng càng về sau hắn lại càng không nén nổi sự lo lắng nói: "Nhưng hiện tại nàng đã ở hồ Dực Xà hơn một năm! Đó là chỗ của Kỷ Ninh, ta, ta "


"Đừng hoảng hốt." Hỏa Thánh lạnh nhạt nói. "Ngươi vội cũng chẳng làm được gì. Vậy thì tội gì mà phải hoảng hốt thế? Đạo tâm của ngươi cũng chưa rèn luyện đủ đâu. Loại tình cảm với nữ nhân này cũng chỉ là một phần trong Đạo tình kiếp mà thôi. Nếu ngươi cứ lún sâu vào đó thì sau này e là sẽ phải ngã gục dưới tam tai cửu kiếp mất."

Trần Tiến bừng tỉnh.

"Ta thấy thế này không được. Ta sẽ cùng đi với ngươi một chuyến. Nhìn thật kỹ xem rốt cuộc Kỷ Ninh sư đệ kia có trò gì mà có thể hấp dẫn đứa nhỏ Cửu Liên ở đó lâu tới thế." Hỏa Thánh cười.

"Hỏa thúc cũng đi với ta sao?" Trần Tiến lộ ra vẻ mặt vui mừng.

Trần Tiến đã sớm gia nhập vào Ứng Long Vệ, cũng là người khá lợi hại trong hàng ngũ đệ tử đời thứ ba ở Hắc Bạch Học cung. Nhưng nếu so sánh với mấy người nghịch thiên thì vẫn còn kém chút. Nếu không tính những tiên nhân chuyển thế mạnh hơn hắn chút như Dư Vi, thì hắn cũng được xếp hàng trong mười người đứng đầu. Những trận chiến đấu thực tế đã nói rõ về thực lực của hắn.

Cho nên Trần Tiến vẫn tin rằng tu chất của mình vẫn rất cao Đây cũng là chút tự tin mà Trần Tiến vẫn luôn nhen nhóm.

"Đi."

Rất nhanh đã có hai người đứng lên trên đám mây màu đỏ lửa, xé gió bay đi.

Hồ Dực Xà.

Bây giờ đã là thời gian xuân về hoa nở, trên một con thuyền đang dập dềnh trên hồ Dực Xà, Kỷ Ninh đang nằm trong đó ngủ, ngủ với một vẻ mặt rất ngọt nào. Trong thuyền còn có một người khác Đó là Cửu Liên đang ngồi đó.

Cửu Liên ngồi đó lẳng lặng nhìn Kỷ Ninh ngủ.

Thời gian một năm

Hai người bọn họ càng thêm thân thuộc, thậm chí còn có cảm giác mơ hồ thích thú khi ở bên nhau. Nhưng về việc chọn đạo lữ thì cả Cửu Liên và Kỷ Ninh đều cảm thấy do dự. Đạo lữ là một việc to lớn, Cửu Liên là thủ lĩnh sau này của Đông Duyên tộc. Mà Kỷ Ninh lại là người kế thừa Thủy Phủ, tầm mắt đã sớm vượt ra khỏi thế giới này, mục tiêu của hắn chính là sau này trở thành người bản lĩnh lớn tung hoành tam giới.

Hai người đều có dã tâm cực kỳ lớn, đạo tâm cực kỳ vững chắc.

Cho nên sẽ không dễ dàng chọn đạo lữ.

Nhưng để Cửu Liên cùng lên thuyền trong lúc đang ngủ trên hồ Dực Xà cũng nói rõ tình cảm của Kỷ Ninh.

"Ngủ như vậy thật sự giống như ngủ trong lòng cha mẹ sao?" Cửu Liên thầm nghĩ.

Bởi vì Kỷ Ninh thích nằm trên thuyền nhỏ trôi giạt trong hồ Dực Xà nên Cửu Liên đã từng hỏi Thu Diệp: "Vì sao công tử nhà ngươi lại thường nằm trên thuyền nhỏ trôi trên hồ Dực Xà, mà mỗi lần đi là tới một ngày lận?"

"Tro cốt của cha mẹ công tử đều được rải trong hồ Dực Xà nên hồ Dực Xà giống như cha mẹ của công tử vậy." Thu Diệp nói.

Không biết vì sao Lúc đó Cửu Liên lại cảm thấy đau xót.

"Nếu như không có cha mẹ thì sao?" Cửu Liên nhớ lại cha mẹ của mình. Cha mẹ của nàng đều vẫn đang khỏe mạnh, họ đều là những người có thực lực ngập trời.

"Kỷ Ninh, hắn " Cửu Liên vươn tay ra vuốt nhẹ lên mặt Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh vẫn ngủ như trước.

Cửu Liên còn nhẹ nhàng vuốt tóc Kỷ Ninh. Ngồi ở bên lặng lẽ nhìn hắn làm lòng nàng cảm thấy thật yên bình.

Trên không trung. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Một đám mây lửa bay tới, trên đám mây có hia người đang nhìn xuống, vừa liếc mặt một cái là đã thấy được một con thuyền nhỏ trên hồ Dực Xà. Trên con thuyền đó, Kỷ Ninh đang nằm dựa đầu vào Cửu Liên còn Cửu Liên thì đang ngồi bên vuốt tóc Kỷ Ninh.

"Cửu Liên!" Trần Tiến đứng trên đám mây nhìn tới đỏ cả con mắt.