Mãng Hoang Kỷ

Chương 1690

******

- Hoặc là dừng tay, hoặc là chúng ta tiếp tục đấu nữa.

Thanh âm của Kỷ Ninh lạnh lùng nói, thanh âm vang vọng ở chung quanh.

Nơi xa bích chướng ngăn cách Kỷ Ninh cảm ứng.

Bất quá Kỷ Ninh rất rõ ràng, lực lượng Hộ Đạo Lâu của đối phương tiêu hao nhất định rất lớn.

- Dừng tay? Ha ha ha ha, có bản lĩnh ngươi giết đến Hộ Đạo Lâu, giết ta, ha ha... Hoặc là, chính là ngươi chết! Các ngươi những tu luyện giả này còn muốn cùng ta đấu? Hơn nữa giết chết một tồn tại nắm giữ Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo, chết cũng đáng.

Sinh vật thấp bé chưa bao giờ điên cuồng như thế, bởi vì nắm giữ Vĩnh Hằng Chung Cực Chi Đạo, mặc dù ở quê hương của hắn, địa vị cũng là cực cao cực cao, địa vị thậm chí so với Chí Tôn bình thường còn cao.

Bởi vì một gã Vĩnh Hằng Chung Cực Chi Đạo Đế Quân, thực lực cùng Chí Tôn bình thường là tương đương.

Nhưng Chí Tôn đã chạy tới phần cuối, không cách nào tăng lên nữa. Mà Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo Đế Quân là có hi vọng bước ra một bước cuối cùng.

Ở Hỗn Độn Vũ Trụ này văn minh tu hành còn rất yếu... Một cái nắm giữ Vĩnh Hằng Chung Cực Chi Đạo, ý nghĩa càng phi phàm.

- Nếu như ngươi thật sự là Đế Quân, chỉ sợ ta một điểm hy vọng cũng không có. Nhưng ngươi Chân Linh tại tán loạn rồi, ta còn có hi vọng giết ngươi.

Sinh vật thấp bé hoàn toàn lâm vào cuồng nhiệt, bởi vì hắn biết, giết chết một tồn tại nắm giữ Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo, công lao này quá lớn. Coi như là hắn chết, Chân Linh trở về gia hương, chỉ sợ bằng công lao lớn này, khẳng định cũng sẽ được nghịch chuyển thời không phục sinh.

Nguyên bản cho rằng không tiếp tục hy vọng, chẳng qua là một mực ở đây chờ chết, đùa bỡn chút ít tu luyện giả là niềm vui thú duy nhất của hắn. Nhưng bây giờ hắn nhìn đến hy vọng rồi, thấy được hy vọng giải thoát!

- Chết, không gian chia lìa!

Sinh vật thấp bé không bao giờ cẩn thận như lúc đầu nữa, trực tiếp tới một ít ngoan chiêu lưỡng bại câu thương, trong đôi mắt hắn tràn đầy điên cuồng.

Xôn xao...

Kỷ Ninh cũng cảm giác, toàn bộ tinh thần đất rung núi chuyển, như dưa hấu bị thiết cắt, lập tức liền tan vỡ thành một múi, sợ là chia làm mấy trăm múi! Mảnh không gian mình đứng này chính là một cái trong đó, còn hoàn toàn độc lập bị phân cách ra một không gian. Cái không gian này hoàn toàn phong bế, Kỷ Ninh cùng Thanh Ma bị vây ở trong không gian độc lập này.


- Muốn động thủ, liền một hơi lên, không thể cho hắn một chút cơ hội.

Trong hai tròng mắt của sinh vật thấp bé tràn đầy điên cuồng, hắn biết rõ một tồn tại nắm giữ Vĩnh Hằng Chung Cực Chi Đạo là đáng sợ bực nào! Coi như chủ nhân của hắn... nguyên chủ nhân của Hộ Đạo Lâu này, cũng xa xa không có cách nào cùng Kỷ Ninh so sánh. Nếu như là ở quê hương, sinh vật thấp bé chỉ sợ cũng không có tư cách bái kiến tồn tại bực này.

Chính bởi vì minh bạch đối phương đáng sợ, mới càng thêm toàn lực ứng phó!

- Hắn cuối cùng là Hợp Đạo thất bại.

- Thời Gian Sa.

Sinh vật thấp bé không chút đau lòng nào, dùng ra một đòn sát thủ khác của Hộ Đạo Lâu.

Chỉ thấy một chút cát sỏi tản ra thải quang, bay ra Hộ Đạo Lâu, sau đó dưới sự khống chế của toàn bộ thời không Hộ Đạo Lâu, trực tiếp tiến nhập trong không gian vây khốn Kỷ Ninh, Thanh Ma kia.

- Còn có một kích hủy diệt, uy năng cực hạn, súc tích!

Sinh vật thấp bé nghiến răng nghiến lợi.

- Ngang!

Hộ Đạo Lâu là một toà nhà hình tháp, đỉnh của toà nhà hình tháp bắt đầu sáng lên, xuất hiện một điểm hào quang, đại lượng uy năng bắt đầu hội tụ.

...

Toàn bộ tinh thần, phân liệt thành trăm không gian phong bế độc lập.

Mà trong không gian độc lập giam cầm Kỷ Ninh, Thanh Ma, Thanh Ma hơi có chút kinh hoảng, bởi vì hắn cảm thấy uy hiếp vô tận, như tùy thời có khả năng sẽ chết.

- Thanh Ma, tạm thời ở trong Động Thiên Pháp bảo của ta.

Kỷ Ninh vung tay lên, liền thu Thanh Ma vào.


Kỷ Ninh nhìn bốn phía.

- Ngoan độc, vì giết ta, vậy mà không tiếc hủy diệt lãnh địa. Hắn đến cùng đối với ta có bao nhiêu hận ý a, cần gì chứ, ta cùng hắn cũng vẻn vẹn là lần đầu tiên chạm mặt.

Kỷ Ninh cũng buồn bực vì sao đối phương điên cuồng như vậy, thứ nhất là vỡ vụn tinh thần, đây chính là tầng bảo hộ lãnh địa Hộ Đạo Lâu, lãnh địa bị hủy diệt, tương đương Hộ Đạo Lâu thiếu đi xác bảo hộ, chỉ còn lại toà nhà hình tháp trụi lủi rồi.

Cho nên này cũng thuộc về chiêu số lưỡng bại câu thương rồi, không đến thời khắc sinh tử tồn vong bình thường sẽ không dùng, nhưng loại chiêu số này uy lực cũng rất lớn.

Như không gian ngăn cách hoàn toàn phong bế bực này, Lĩnh Vực Kiếm Đạo Bản Nguyên của Kỷ Ninh cũng không thể công phá.

BOANG....

Kỷ Ninh rút ra một thanh Bắc Hồng Kiếm ở sau lưng.

Rào rào xôn xao...

Thời điểm Kỷ Ninh muốn xuất kiếm phá vỡ không gian phong bế này, bỗng nhiên toàn bộ không gian nhộn nhạo lên một tí thải quang, thải quang lướt qua, thời gian vặn vẹo. Hoặc là tốc độ đột nhiên nhanh lên ức vạn lần, hoặc là hầu như đình chỉ.

Kỷ Ninh biến sắc:

- Thời Gian Sa?

Thời Gian Sa, là loại bảo vật chỉ Tây Tư tộc mới có.

Ở trong ghi chép mà Chí Tôn cho Kỷ Ninh, cũng trọng điểm đề cập, món bảo vật này đối với bọn hắn uy hiếp rất lớn! Nhưng đối với Kỷ Ninh là gần như uy hiếp chí mạng! Thân ở trong phạm vi uy lực của Thời Gian Sa, nửa người trên của mình có lẽ ở vào gần như thời gian bất động, nửa người dưới có khả năng thời gian lại trôi qua nhanh ức vạn lần. Loại thời gian vặn vẹo này sẽ để cho Đế Quân, Chúa Tể bình thường chiến đấu rất không thích ứng, thiệt thòi lớn.

Mà loại Đạo Quân Chân Linh tán loạn như Kỷ Ninh, lại khả năng bởi vậy Chân Linh kịch liệt tán loạn, thậm chí chết!

- Tự hủy lãnh địa, lại dùng Thời Gian Sa, muốn giết ta như vậy?

Kỷ Ninh đành phải vậy, lúc này trịnh trọng hướng phía trước gọt ra một kiếm.

Một kiếm này như hoàn toàn thiết cắt Thiên Địa.

Kiếm quang lướt qua, một đạo kiếm quang mớn nước nhộn nhạo, sau đó kiếm quang này trong quá trình quét sạch càng ngày càng mãnh liệt. Từ một đạo gợn nước, biến thành một dòng suối, biến thành sóng biển ngập trời... kiếm quang sóng biển vô tận, mang theo uy lực làm cho người ta sợ hãi. Hoàn toàn quét sạch Thời Gian Sa tập kích đến, hoàn toàn quét sạch thải quang nơi xa!

Kiếm Ý đáng sợ, hoàn toàn mai một Thời Gian Sa!

Đúng là Thủy hành Kiếm đạo của Kỷ Ninh!

Sau khi kiếm quang thủy triều mai một Thời Gian Sa, uy lực hạ thấp không ít, vẫn như trước trùng kích về phía không gian bích chướng, ầm ầm đụng vào.