Mại Thái Lang

Chương 55

Hai chân tiểu Yên quấn lấy Thương Đông Nghêu mà giao triền, tay Thương Đông Nghêu lại nắm lấy thắt lưng tiểu Yên, trọng yếu hơn hai người đang trần truồng, tiểu Yên trên người còn có to nhỏ những điểm tím xanh, dù cho ngu xuẩn đến cỡ nào cũng sẽ hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“Ngươi… Ta…” Tiểu Yên trong đầu một mảnh hỗn loạn.

“Đã quên rồi sao? Tối hôm qua ngươi ở dưới thân ta thực nhiệt tình a.”

Tiểu Yên hai mắt phút chốc trợn to, hắn… hắn thế nào mà cùng Thương Đông Nghêu…


Nguyên lai, tối hôm qua hết thảy không là mộng, là thật. Hắn thế lại đem Thương Đông Nghêu lớn lên giống Thương như đúc nhầm thành Thương, còn cùng Thương Đông Nghêu làm ra loại sự tình này,

Hắn… phản bội Thương…

Tựa như Tuyết Miên phản bội hắn, hắn đã phản bội Thương…

“Tiểu Yên, cảm giác được không? Ta ở trong cơ thể ngươi, chỉ có ngươi mới có thể có được ta, ta chỉ đối với ngươi làm loại sự tình này.”

“Ta… cáp a… cũng chỉ cho Thương… a… đối ta làm loại sự tình này…”

Không, không, không hắn phản bội Thương. Hắn đã đáp ứng Thương, hắn đã đáp ứng…

Tiểu Yên trong óc một mảnh hỗn loạn, hiện lên những lời cùng Thương nói khi hoan ái trong khoảng rừng kia, sự nhẫn nại của hắn dần theo hốc mắt trượt xuống.


“Không!” Tiểu Yên cao giọng hét lên, hung hăng đẩy Thương Đông Nghêu ra, ép Thương Đông Nghêu tránh xa khỏi mình.

Thương Đông Nghêu một chút không đề phòng, chật vật từ trên giường rơi xuống. Hắn kinh ngạc nhìn tiểu Yên đột ngột phát cuồng, tiểu Yên sợ hãi dùng chăn bông bao chính mình lại, lùi đến sau giường, bắt đầu rơi lệ.

Thương Đông Nghêu lòng dâng một cỗ tức giận, mới trước đó người này còn dưới thân hắn uyển chuyển thắt lưng cầu hắn thỏa mãn, hiện tại liền trở mặt như trinh tiết liệt nữ bị cường bạo. Thương Đông Nghêu hoàn toàn mất đi vẻ lạnh băng bình thường, tựa như một hùng sư hừng hực lửa giận đốt đến cả đầu, liền mở miệng mắng không suy nghĩ.

“Ít giống trinh tiết liệt nữ đi, tối hôm qua còn ở dưới thân ta kêu khoái hoạt, sao vậy? Dùng qua rồi, thỏa mãn rồi còn nghĩ đi đâu, chưa vừa lòng biểu hiện của ta sao?”

“Câm mồm.” Tiểu Yên che lỗ tai lại không muốn nghe.


Thương Đông Nghêu vọt lên giường, vặn cánh tay tiểu Yên ra.

“Không muốn nghe, ta càng muốn nói. Thật không biết kẻ tên Thương kia dạy dỗ ngươi thế nào, tùy tiện ngoạn hai cái đã có phản ứng, so với người khác kỹ thuật còn tốt hơn. Ngươi luôn miệng nói thương hắn, lại cùng nam nhân khác lên giường. Ngươi thử nghĩ, nếu như hắn biết, hắn còn yêu ngươi không?” Thương Đông Nghêu bị lửa giận đốt đến mất đi lý tính, hoàn toàn bất chấp lời nói của mình sẽ tạo nhiều thương tổn cho tiểu Yên.

“Câm mồm, câm mồm, Thương sẽ không phải không cần ta. Hắn sẽ không phải không cần ta. Hắn nói hắn chỉ yêu ta, chỉ yêu ta, là ngươi, ngươi tên xấu xa, là ngươi cường bạo ta, là ngươi.” Tiểu Yên giãy giụa, khóc lóc. Hắn giờ đang chìm trong tuyệt vọng phản bội, còn có những lời nói Thương Đông Nghêu không ngừng đè vào nỗi sợ hãi trong lòng hắn.

Tiểu Yên càng khiến Thương Đông Nghêu thêm tức giận, hắn thừa nhận là hắn trước không khống chế được mình, nhưng phải trách là trách tiểu Yên không phòng bị, lại mê người như thế, khiến hắn không cầm lòng được. Nhưng Vân Yên cũng không thể vứt bỏ hết sự tình, nhìn Vân Yên đang cố tự ám thị, Thương Đông Nghêu không thể không sinh khí.