Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 254: Mê hồn thủy

Trở lại Duy Sâm Trấn, Dương Lăng dốc lòng huấn luyện Khôi lỗi Khai Tắc Lợi.
Sau trận đánh bắt sống vài tên sát thủ, Khai Tắc Lợi thể hiện bản năng chiến đấu kinh người. Nếu có thể lợi dụng tốt tiềm năng của nó, có lẽ bên mình sẽ có thêm một Ma pháp sư cường đại, hơn nữa lại là Ma pháp sư cao cấp hiếm có của Giáo Đình.
Ma pháp sư của Giáo Đình khác với Ma pháp sư bình thường, ngoại trừ các hệ Ma pháp như Thủy, Hỏa, Thổ còn có thể tu luyện Ma pháp thần thánh, thậm chí Thần thuật trong truyền thuyết, thực lực vô cùng cường đại. Trăm ngàn năm qua, sở dĩ Giáo Đình có thể làm bá chủ Thái Luân đại lục, ngoại trừ đông đảo Kỵ sĩ hộ giáo, thì rất quan trọng là có không ít Ma pháp sư hàng đầu đại lục.
So sánh với Kỵ sĩ và chiến sĩ cường đại, Ma pháp sư có tác dụng lớn hơn trong các trận chiến quy mô lớn, có thể đề cao lực công kích, năng lực hành động và khả năng phòng ngự của bộ đội. Trăm ngàn năm qua, sở dĩ Thú nhân cường hãn bị liên quân loài người đánh lui, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là số lượng Thú nhân tế tự quá ít, kém xa Ma pháp sư của loài người.
Từ trước đến giờ, Dương Lăng vẫn buồn rầu vì bên người có quá ít Ma pháp sư.
Giác phong thú, Tri thù hay là Hấp huyết biên bức, năng lực phòng ngự đều kém lực công kích, nhất là chống cự Ma pháp vẫn là khuyết điểm đến tận bây giờ. Đánh lén hiệu quả rất tốt, nhưng để bọn chúng trực diện xông vào đại trận của quân địch, sợ rằng rất khó khăn.
Song túc Phi long có thể công cũng có thể thủ, lực chống cự Ma pháp cũng rất tốt, nhưng đáng tiếc số lượng quá ít. Đối phó địch nhân quy mô nhỏ thì không sao, nhưng nếu đối đầu với đại quân hơn mười vạn của Ban Đồ đế quốc hay La Tư đế quốc sợ rằng khó có thể ứng phó được.
Trong Đặc Lạp Tư rừng rậm Ma thú cấp thấp như Giác phong thú, Tà nhãn Tri thù và Hấp huyết biên bức nhiều vô số kể, Dương Lăng tự tin thuần hóa Ma thú đại quân số lượng vô cùng khổng lồ.
Cứ như vậy chỉ cần phối hợp với đông đảo Ma pháp sư xuất sắc, Ma thú đại quân khổng lồ có thể phát huy lực chiến đấu kinh người. Các khác không nói, ít nhất cũng làm cho Ma thú lĩnh thật sự được an toàn, bày Thiên la địa võng đối phó địch nhân lẻn vào phá hoại.
Ngoại trừ lực chiến đấu cường đại, Khai Tắc Lợi Hồng y chủ giáo còn có thân phận khác người, có giá trị lợi dụng rất lớn.
Chỉ cần lợi dụng tốt, có thể lẫn vào bên trong Giáo Đình tìm hiểu tin tức tình báo, có thể giá họa cho Giáo Đình. Thậm chí còn có thể dựa vào thế lực của Giáo Đình chấn nhiếp hoặc đối đầu với các thế lực khác, trở thành một quân bài chiến lược trong tay.
Dương Lăng dốc lòng huấn luyện Khôi lỗi Khai Tắc Lợi, Cổ Đức thì nhanh chóng tra khảo mấy tên sát thủ bắt sống được.
Có lẽ trải qua huấn luyện đặt biệt, hoặc là biết khó thoát chết, đám sát thủ cùng im miệng, cho dù bị vài tên Dã man nhân hành hạ chết đi sống lại cũng không lộ ra điều gì.
Mất cả ngày cũng không có đột phá, Cổ Đức không thể làm gì khác hơn là tìm Dương Lăng đang cùng với Ngả Lỵ Ti huấn luyện Khôi lỗi bên trong hoa viên: "Đại nhân, mấy tên sát thủ dù thế nào cũng không mở miệng, ngươi xem"
Còn không có khai ra?
Ra lệnh cho Khôi lỗi Khai Tắc Lợi dừng lại, Dương Lăng khe khẽ nhíu mày.
Ngả Lỵ Ti có thiên phú kinh người về phương diện luyện chế dược vật, chỉ trong mấy canh giờ đã luyện chế được một loại Dược thủy đen ngòm. Mặc dù có một mùi hôi thối, nhưng hiệu quả rất cao. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Nhỏ vài giọt, các đốt ngón tay và cơ thể của Khôi lỗi Khai Tắc Lợi mềm mại hơn. Thoạt nhìn mặc dù còn có điểm cứng nhắc, nhưng không làm cho người ta có một loại cảm giác quỷ dị.
"Hừ, bọn không biết điều"
Huấn luyện Khôi lỗi rất quan trọng, nhưng nhanh chóng bắt được chủ mưu thuê bọn sát thủ cũng không thể chậm trễ. Trầm ngâm một lát, Dương Lăng hừ lạnh một tiếng, đi nhanh về phía Địa lao, Ngả Lỵ Ti và Cổ Đức cũng đi nhanh theo.
Mặc dù thông qua thuần hóa hoặc là Luyện Hồn Thuật cũng có thể đoạt được trí nhớ của bọn Sát thủ, nhưng đều có khuyết điểm.
Thuần hóa sinh vật hình người tỷ lệ không cao, nếu chẳng may thất bại thì mạng vài tên Sát thủ chỉ có thể Ô hô, ngay cả cơ hội bức cung cũng không có. Luyện Hồn Thuật hao phí không ít Vu lực và Tinh thần lực, đối phương Tinh thần lực càng mạnh thì càng hao phí Tinh thần lực và Vu lực nhiều hơn.
Ngoài ra, vài tên sát thủ thân thủ cũng rất giỏi, Dương Lăng vốn chuẩn bị nhốt bọn chúng trong đại lao, qua một thời gian huấn luyện Khai Tắc Lợi thành thục, nắm giữ nhiều kỹ xảo thì quay lại luyện chế bọn họ thành Khôi lỗi. Bây giờ xem ra, có lẽ không thể không hành động trước.
Bên trong Địa lao tối tăm, vài tên sát thủ bị trói trên cây cột sắt thô to. Trên người thịt rách nát, máu chảy đầm đìa, xem ra, bị đám Dã man nhân canh gục hành hạ.
Đông, đông, đông.
Nghe từ bóng tối truyền đến tiếng bước chân, vài tên sát thủ bị thương nặng cùng ngẩng đầu lên, nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Dương Lăng đều hít một hơi khó khăn. Là đám sát thủ giàu kinh nghiệm, bọn họ hiểu cái phải đến sớm muộn sẽ đến.
"Nói ra người thuê các ngươi, cho ta một lý do thả các ngươi"
Dương Lăng mặt lạnh như băng, vừa nói vừa đi đến trước mặt thủ lĩnh đám sát thủ Đức Khắc Tát Tư, đáng tiếc, không có một gã sát thủ nào ngẩng đầu lên.
Biết rằng khó thoát chết, cho nên ngoan cố không nói?
Nhìn mấy tên sát thủ không động tâm, Dương Lăng hiểu được bọn họ đã không còn mong muốn sống.
Trên Trưởng lão địa tinh, sát thủ sẽ giết người hoặc bị người giết, cho đến bây giờ làm tù binh bao giờ. Một gã sát thủ bị bắt làm tù binh thì cho dù may mắn chạy trốn rất có thể bị Sát thủ hiệp hội truy sát, để tránh tiết lộ bí mật.
Cho nên, không có một tên sát thủ thất bại bị bắt còn có thể có ý niệm chạy trốn trong đầu, nếu không phải bị trúng châm độc của Giác phong thú cả người vô lực, thì bọn họ đã sớm cắn chất độc giấu trong hàm răng tự sát.
Trầm ngâm một lát, Dương Lăng quyết định thử lần cuối cùng: "Ta lấy danh nghĩa của Nữ thần tự nhiên thề, chỉ cần các ngươi nói ra bí mật nhiệm vụ lần này sẽ cho các ngươi khôi phục tự do, cũng lấy danh nghĩa Lĩnh chủ bảo vệ các ngươi và sự an toàn của người nhà các ngươi"
Lấy danh nghĩa Nữ thần tự nhiên thề?

Mấy tên sát thủ vốn nghĩ rằng khó thoát chết, cho nên quyết định ngoan cố đến cùng. Nhưng nghe Dương Lăng nói như vậy, trong lòng không khỏi cảm thấy dao động.
Dương Lăng là một gã Triệu hồi sư, đây là một điều hiển nhiên, trên Thái Luân đại lục, hầu hết tất cả Triệu hồi sư, và Tinh linh, đám người Đức Lỗ Y đều thờ phụng Nữ thần tự nhiên. Nếu Dương Lăng lấy danh nghĩa Nữ thần tự nhiên thề, và vận dụng lực lượng của Lãnh địa bảo vệ an toàn cho họ và người nhà, vậy không ai nguyện ý muốn chết.
"Hắc hắc, Lĩnh chủ đại nhân, ngươi đừng quên đại lục có một câu nói, lời thề của quý tộc giống như cơn gió ở sa mạc Tây Bá Lợi Á, tới nhanh mà đi cũng nhanh" Trong vài tên Sát thủ, chỉ có duy nhất Đức Khắc Tát Tư không hề dao động, nói để nhắc nhở đồng bọn bên cạnh.
Cơn gió trong sa mạc Tây Bá Lợi Á?
Nhìn Đức Khắc Tát Tư không hề rung động, Dương Lăng cười lạnh. Hắn vốn còn chuẩn bị Thần linh hấp dẫn đám sát thủ rút lui, nhưng không ngờ rằng tên thủ lĩnh lại tỉnh táo đến vậy, không hổ là sát thủ máu lạnh.
"Tốt, tốt lắm, nếu các ngươi muốn chết, vậy chớ trách ta độc ác" Hiểu được nhiều lời vô ích, Dương Lăng niệm Vu quyết chuẩn bị Luyện hóa Linh hồn của Đức Khắc Tát Tư.
Ngay khi hắn chuẩn bị ra tay, Tiểu nha đầu Ngả Lỵ Ti đứng dậy đi ra: "Dương đại ca, đây là Mê hồn thủy mấy hôm trước ta luyện chế được, không giống như Mê Điệt hương sau khi hít phải thì cả người tê liệt, có thể khiến cho người ta nhanh chóng mất đi ý thức"
Mê hồn thủy?
Tiếp nhận bình chất lỏng màu đỏ trong tay Ngả Lỵ Ti, Dương Lăng trầm ngâm một lát rồi đưa cho Áo Lan Đa ở bên cạnh. Tên này biết ý, cùng với vài tên Dã man nhân canh ngục đổ vào miệng vài tên sát thủ một ngụm lớn.
"Ngươi, ngươi là đồ hèn hạ"
Bị bắt ép uống một ngụm lớn Mê hồn thủy, tên sát thủ cầm đầu Đức Khắc Tát Tư nhìn chằm chằm Dương Lăng ở cách đó không xa, hai mắt đỏ bừng, hận không được phải nuốt sống hắn. Đáng tiếc, mắt càng ngày càng nặng, ý thức càng lúc càng mơ hộ, vài tên sát thủ còn lại cũng không ngoại lệ.
Dưới tác dụng của Mê hồn thủy, mấy tên Sát thủ mất đi ý thức của mình, giống như tiến vào trạng thái thôi miên sâu, có hỏi sẽ đáp. Rất nhanh, lộ ra tất cả bí mật.
Thì ra, bọn họ quả nhiên là sát thủ phụng mệnh làm việc, phụ trách đánh lén Thợ săn cấp thấp đi vào trong Đặc Lạp Tư rừng rậm thám hiểm. Muốn làm cho Ma thú lĩnh trở lên khủng hoảng, đả kích nghiêm trọng vào sự tin tưởng và nhiệt tình gia nhập Thợ săn Công hội của mọi người.
Lúc này đây, bọn họ đến tổng cộng hai mươi người, năm người đóng làm Tiểu thương nhân, mười người đóng làm Mạo hiểm giả, còn lại đóng làm Mạo hiểm giả lưu lãng xung quanh, lặng lẽ xâm nhập vào Ma thú lĩnh. Trong đó còn có hai tên đóng làm Mạo hiểm giả thành công xâm nhập vào Thợ săn Công hội, phụ trách tìm hiểu tình báo về Thợ săn Công hội.
Căn cứ Sát thủ khai báo, Dương Lăng nhanh chóng hành động, chia binh vài đường.
Duy Áo Lạp phụ trách bảo vệ cửa ra vào Thợ săn Công hội, bắt hai tên lẫn vào Thợ săn Công hội; Áo Lan Đa phụ trách dẫn người baao vây quán trọ vừa mở của An Đức Lỗ đại thúc, bắt các tên Sát thủ đóng làm Tiều thương nhân và Sát thủ; Cổ Đức phụ trách dẫn người đi vào bìa Đặc Lạp Tư rừng rậm, truy bắt các tên giả làm Mạo hiểm giả.
Mọi người nhanh chóng hành động, Dương Lăng lại cùng Ngả Lỵ Ti tiếp tục huấn luyện Khôi lỗi, nhưng là Khai Tắc Lợi lúc này có thêm năm tên đồng bọn mặc áo đen. Số người mặc dù không nhiều lắm, nhưng đủ để tạo thành một tiểu đội Khôi lỗi.
Sát thủ thần xuất quỷ mật, Hồng y chủ giáo ma lực khổng lồ.
Nhìn cả người đổ đầy Hắc Dược thủy, được Ngả Lỵ Ti huấn luyện nên mấy tên Khôi lỗi động tác càng ngày càng tự nhiên, Dương Lăng vô cùng chờ mong vào lực chiến đấu của bọn họ.
Ma Thú Lĩnh Chủ.