Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 141: Hắc hồ

Sau khi ngồi nghiên cứu tin tức tình báo từ các nơi đưa về, Dương Lăng càng thấy quyết định thành lập một tòa trúc thành ở phụ cần sơn cốc tuyệt đối là một lựa chọn đúng đắn!
Nơi này cách A Lạp Sơn khẩu và Duy Sâm trấn đều chỉ khoảng năm trăm lý, bất kể xuất hiện việc gì ngoài ý muốn đều có thể trợ giúp ngay lập tức. Tương ứng , nếu nơi này xuất chuyện gì, cũng có thể kịp thời từ hai bên đưa bộ đội đến trấn áp.
Lạp Đạt Khắc sơn mạch có số lượng thổ bộ lạc đông đảo, ở chỗ này lập thành và phái một chi đại quân trú lại, vừa có thể trấn áp những bộ lạc đó, vừa có thể bảo vệ thương đội qua lại, vì Duy Sâm trấn phát triển mà gây dựng một cơ sở vững chắc.
Lập thành ở phụ cận?
Nghe Dương Lăng nói vậy, đừng nói hồ tộc trưởng lão và ngưu đầu nhân tù trưởng đám bán thú nhân, mà ngay cả mưu sĩ Cổ Đức không hề chuẩn bị cũng hết sức bất ngờ. Bây giờ Duy Sâm trấn bách nghiệp đãi hưng, làm gì có ở đâu ra nhiều lao lực, tinh tệ, tinh lực như vậy để kiến lập tòa thành ở phụ cận?
Qua phút bất ngờ, hồ tộc trưởng lão bắt đầu yên lặng trầm tư, ngầm suy đoán ý tứ của Dương Lăng. Qua mấy ngày tiếp xúc, lão hiểu Dương Lăng có thể trở thành lĩnh chủ của Duy Sâm trấn đồng thời vững vàng khống chế Duy Sâm trấn, tuyệt đối không phải là chuyện ngẫu nhiên.
Cơ trí, quyết đoán, cảnh giác .
Mặc dù mơ hồ hiểu được ý đồ chiêu dụ của Dương Lăng nhưng hồ tộc trưởng lão chậm chạp do dự không quyết, không biết thuần phục hắn, rốt cuộc là phúc là họa?
Mấy ngàn năm qua, bán thú nhân không có một gã thánh giai cao thủ, không có đế quốc của chính mình. Hơn một trăm chủng tộc, gần trăm vạn dân cư, phân bố trải rộng khắp cả Thái Luân đại lục. Có tộc ở nơi thâm sơn dã lĩnh, sinh tồn hoàn cảnh cực kỳ khó khắn; có tộc lại làm nô lệ cho nhân loại ở các đế quốc, không hề có chút địa vị và tôn nghiêm nào.
Mở bản đồ vẫn mang sẵn theo người rồi Dương Lăng hưng phấn nói:"Mời các vị xem, nơi này là A Lạp Sơn khẩu, chỉ cần phái trọng binh trấn thủ, không ai có thể tiến đến; còn nơi này ở gần Đặc Lạp Tư sâm lâm Duy Sâm trấn, tài nguyên cực kỳ phong phú; còn đây là vị trí của Điều Đốn sơn cốc . Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Dương Lăng vừa nói vừa hưng phấn chỉa chỉa một chút, vẽ cho mọi người một tương lai tốt đẹp, ruộng tốt, dân cư, hội trường, quáng tràng . Hết thảy cái gì cần có đều có, đừng nói bán thú nhân, ngay cả A Cổ Tô đều bị hắn cổ động đến tràn đầy nhiệt huyết, dường như đã có thể nhìn thấy cả ngã tư đường rộng rãi cùng cuộc sống đầy đủ sung túc.
"Lĩnh chủ đại nhân, ngươi có thật sự cam đoan bán thú nhân chúng ta có thể nhận được đối đãi công bình đồng thời bảo vệ ích lợi của chúng ta không ?
Trầm ngâm một lát sau rồi mỹ đỗ toa tộc trưởng lên tiếng. Bộ lạc đã không còn tồn lương, nàng sở dĩ dẫn dũng sĩ trong tộc đến đây tham chiến, một phương diện là vì hồ tộc trưởng lão mời, mặt khác còn là vì hồ tộc trưởng lão đã đáp ứng sau khi thành công sẽ tặng rất nhiều lương thực.
Bất luận ở đâu, sinh tồn đều quan trọng nhất !
Nếu Dương Lăng quả thật có thể cung cấp đại lượng vật tư, cam đoan công bình đối đãi tộc nhân thì gia nhập Ma Thú Lĩnh, hướng hắn thuần phục cũng không phải chuyện xấu, so với làm nô đãi cho nhân loại thì tốt hơn nhiều.
Huống hồ, thông qua mấy ngày nay tiếp xúc. Nàng cảm giác Dương Lăng cũng không phải loại quý tộc trong mắt không người, đồng thời còn có thực lực rất cường hãn. Dưới sự dẫn dắt của hắn, rất có thể bộ lạc sẽ nhanh chóng cường thịnh cũng không phải là không có khả năng.

"Ta biết ở Thái Luân đại lục, cơ bản mỗi đế quốc, mỗi lãnh địa đều có nô đãi!" nhìn đám bán thú nhân im lặng lắng nghe, Dương Lăng nói tiếp : "nhưng Ma Thú Lĩnh bất đồng, trước kia không có, bây giờ không có, sau này cũng sẽ không có nô đãi, bất luận là địa tinh, thú nhân, nhân loại hay là bán thú nhân đều bình đẳng. Qua trận đánh ở thần miếu, các ngươi đã cho ta thấy được chiến đấu lực cùng dũng khí của các ngươi, nếu gia nhập Ma Thú Lĩnh, ta sẽ cho các ngươi cơ hội cạnh tranh. Thậm chí, ở Duy Sâm trấn, ta còn có thể cho các ngươi một ít ưu huệ về ruộng tốt, khai phát quáng sản và kinh thương các phương diện!
Cấp ưu huệ về phương diện khai khẩn ruộng tốt, quáng sản khai phát và kinh thương ?
Nghe lời nói đáng giá nghìn vàng của Dương Lăng, đừng nói mỹ đỗ toa tộc trưởng, ngay cả ngưu đầu nhân tù trưởng và hồ tộc trưởng lão đều chấn động trong lòng, chỉ cần có thể phát triển, làm gì có ai muốn sống ở thâm sơn dã lĩnh chứ!
"Ta hướng Chiến thần thề, từ nay về sau, vĩnh viễn truy tùy đại nhân! "
Sau một lúc thương lượng, cả đám bán thú nhân đều quỳ xuống trước mặt Dương Lăng, qua mấy ngày tiếp xúc, bọn họ đều biết Dương Lăng quyết không phải một người nuốt lời, tương lai chưa biết nhưng những tộc nhân đã chuyển đến Duy Sâm trấn đã sớm nhận được sự an trí rất tốt. Vì sinh tồn của tộc nhân, vì tương lai ổn định không phải lo nghĩ mùa đông lạnh giá và cướp phỉ liên miên bọn họ quyết định thuần phục Dương Lăng.
Chỉ cần cố gắng, hết thảy đều có thể!
Nhìn đám bán thú nhân đang quỳ Dương Lăng mặt ngoài không động thanh sắc nhưng trong lòng lại kích động không nhỏ. Vốn, hắn còn nghĩ sau khi tạo tòa thành ở phụ cận sơn cốc rồi sẽ tìm biện pháp từng bước từng bước thu nạp bán thú nhân, không ngờ, nhanh như vậy đã đạt được sự thần phục của bọn họ.
Qua lúc hứng khởi, kế tiếp, mọi người thương lượng từng bước hành động cụ thể.
Kiến tạo một tòa thành ở phụ cận sơn cốc không phải là chuyện một ngày có thể hoàn thành, sau khi lưu lại một lượng nhân thủ rồi Dương Lăng quyết định chuyển tất cả bán thú nhân đến Duy Sâm trấn, bắt đầu mở rộng thương lộ từ Duy Sâm trấn đến A Lạp Sơn khẩu.
Cổ Đức lập tức quay lại Duy Sâm trấn tọa trấn, thuận tiện hộ tống mỹ đỗ toa tộc trưởng vẫn còn suy yếu, để cho nàng ở Duy Sâm tòa thành tĩnh tâm tu dưỡng.
Hồ tộc trưởng lão đức cao vọng trọng sẽ dẫn một đám võ sĩ đi khắp Lạp Đạt Khắc sơn mạch thông cáo, chiêu mộ các bộ lạc bán thú nhân tán cư. A Cổ Tô phụ trách suất lĩnh một chi đại quân tiếp tục tiêu diệt những nơi không chịu chiêu an, đồng thời đảm đương nhiệm vụ tiễu phỉ.
Ngưu đầu nhân tù trưởng phụ trách xây dựng tòa thành và khai thác lưu hoàng quáng, sau khi quay lại Duy Sâm trấn Cổ Đức sẽ điều toàn bộ thợ còn thừa từ Duy Sâm trấn lại đây, tranh thủ tại trước mùa xuân sang năm kiến khởi một tòa trấn nhỏ.
Mọi sự đều sẵn sàng, chỉ thiếu thời cơ!
Thương lượng thỏa đáng xong, không chút chậm trễ, Dương Lăng liền phái đám cẩu nhân quen thuộc địa hình phụ cận dẫn đường đưa mọi người lựa chọn chỗ thích hợp để xây thành.
"Đại nhân, người xem sơn cốc này thế nào? " Dưới sự phân công của hồ tộc trưởng lão một gã cẩu nhân cơ trí nhanh chóng đưa Dương Lăng đến một sơn cốc dễ thủ khó công .
Quan sát bên trong sơn cốc vài vòng rồi Dương Lăng lắc đầu cười khổ, sơn cốc này dễ thủ khó công, đáng tiếc chỉ có một con suối nhỏ, dùng để xây một tòa sơn trại cũng không hợp cách, đừng nói đến một tòa thành.

"Đại nhân, có phải ngươi lo không có đủ nước sử dụng ?" thấy Dương Lăng lắc đầu cười khổ, sau đó quay đầu đi, tên cẩu nhân dẫn đường nhanh chóng hiểu được ý tứ của hắn.
"Tương lai, ít nhất tòa thành cũng có trên vạn người, chỉ nước giải của mỗi người cũng đã nhiều hơn con suối này rồi thì làm sao có thể sống được?" Dương Lăng cười cười, rồi hỏi tiếp "Được rồi, ngươi tên là gì?"
Cười cười rồi tên cẩu nhân đỏ mặt, vội trả lời:" Long Đằng - Áo Lan Đa, đại nhân sau này gọi ta là Áo Lan Đa đi !"
Cả hai bắt đầu nói chuyện phiếm với nhau, Dương Lăng sơ bộ đã hiểu gia cảnh của tên thanh niên mười năm tuổi này.
Thì ra lúc hắn năm tuổi, phụ thân hắn trong một lần đi săn đã bất hạnh bỏ mình, hắn được mẫu thân gian khổ nuôi dưỡng lớn lên. May là hồ tộc trưởng lão thỉnh thoảng cho cô nhi quả mẫu bọn họ một chút ưu đãi, nếu không, sợ rằng hai người đã sớm không thể sống nổi nữa rồi.
Bởi vì thiếu cha từ bé nên từ rất nhỏ hắn đã giúp mẫu thân làm việc, gánh củi, hái quả , gì cũng làm. Lớn lên một chút, thậm chí len lén gạt mẫu thân vào rừng đi săn.
Quan sát Áo Lan Đa cùng vẻ tươi cười của hắn, Dương Lăng trầm ngâm chỉ chốc lát, sau đó nói: "Áo Lan Đa, sau này, ngươi làm thân binh cho ta nhé. Mỗi tháng tiền công chắc chắn sẽ giúp ngươi và mẫu thân không cần lo lắng!
Thân binh?
Áo Lan Đa mặc dù còn trẻ, thậm chí còn có chút thẹn thùng, nhưng nghe Dương Lăng nói như vậy, cũng hiểu được đây là một cơ hội tốt không thể có nhiều, ngay lập tức kiền quỳ xuống trước mặt Dương Lăng tuyên thệ thuần phục, kích động không ngớt.
Từ nay về sau, hắn đã có thể ngẩng mặt trước chúng bạn; từ nay về sau, hắn sẽ không còn là cô nhi hay bị đồng bạn khi dễ, mà sẽ là thân binh của lĩnh chủ đại nhân !
Được Dương Lăng thu nạp rồi Áo Lan Đa càng thêm năng nổ, không nề lao khổ chạy tới chạy lui, dẫn Dương Lăng khám sát mấy nơi nữa. Đáng tiếc, có chỗ không bằng phẳng, có chỗ lại cách sơn cốc quá xa, đi lại hồi lâu cũng không tìm được vị trí thích hợp.
"Đại nhân, ngươi xem phiến tiểu bình nguyên này thế nào?"
Sau khi dẫn Dương Lăng đến một mảnh tiểu bình nguyên rồi Áo Lan Đa thở hồng hộc, mệt đến thiếu chút nữa tưởng ngất đi rồi. Nhưng nhìn Dương Lăng vẫn bình thản đồng thời nhớ tới thân phận thân binh của mình, lại cắn răng kiên trì.
Tiểu bình nguyên không lớn, băng tuyết bao trùm, cách sơn cốc cũng không xa, phụ cận còn có một dòng sông nhỏ. Điều kiện đã tương đối thích hợp , nhưng Dương Lăng vẫn không hài lòng.
Tiểu bình nguyên ba mặt là núi, mặc dù dễ thủ khó công, nhưng giao thông không tiện, cách thương lộ rất xa, không thể thực hiện yêu cầu chiến lược của việc xây thành ở Lạp Đạt Khắc sơn mạch.
Thấy Dương Lăng lại lắc đầu, Áo Lan Đa buồn rầu gãi gãi đầu, liên tục xem xét hồi lâu, cơ hồ đã đi hết phụ cận sơn cốc, nếu vẫn không hài lòng, hắn thật sự không biết kế tiếp nên chạy đi đâu, trừ phi.......
Do dự một lúc rồi Áo Lan Đa nói : "đại nhân, ở gần đây có một nơi gọi là Hắc hồ. Nơi đó hữu sơn hữu thủy, cách sơn cốc và thương lộ đều không xa, người xem ..."
Hắc hồ?
Dương Lăng trầm ngâm không nói, nơi xây thành tuyệt đối không thể thiếu đại lượng thủy tài nguyên, có một cái hồ rộng thiên nhiên, đương nhiên là nơi tối lý tưởng. Nhưng nghe Áo Lan Đa nói chuyện ấp a ấp úng, hắn hiểu còn có ẩn tình, nếu không, Áo Lan Đa đã không cần đưa hắn đi mấy vòng quanh sơn cốc rồi mới nhắc tới Hắc hồ này !
Ma Thú Lĩnh Chủ.