Ma Đế Truyền Kỳ

Chương 220: NGOÀI Ý MUỐN

“Hôm nay tôi tới nơi này, chỉ vì trận pháp này và thăm dò chút tin tức, nếu ông phối hợp, tôi sẽ đảm bảo tính mạng của ông!”
Minh Lỗ Bá xé tung một góc trận pháp, lại tung một kích, đánh Vương Vân Du rơi xuống đất, trầm giọng nói.


“Cần gì phiền phức như vậy, trực tiếp soát hồn là được!”
Lúc này, Kawasi cũng xuất hiện bên cạnh Minh Lỗ Bá, cười nói.
Soát hồn mới là an toàn nhất!
Minh Lỗ Bá lướt nhìn ông ta, không lên tiếng.
Soát hồn quả thực là một phương pháp không tệ.


Nhưng mà soát hồn thực sự có thể thành công sao?


Minh Lỗ Bá dường như dám khẳng định, với thủ đoạn khắc phiếu nợ trên thần hồn của Trần Thuận, trong tâm trí của những người này tất sẽ có cấm chế, hễ cưỡng chế soát hồn, rất có khả năng sẽ khiến cấm chế nổ tung, cuối cùng không đạt được thứ gì!


Cảnh Vũ Vân dường như biết Minh Lỗ Bá đang nghĩ gì, lên tiếng: “Soát hồn cũng không phải lựa chọn hay!”
“Các ngươi đồng ý phối hợp?”
William Gonsales của Bắc Âu, thần miếu đại tế ti của Nước Ấn…một đám thần cảnh đỉnh phong đều từ trên cao nhìn xuống đám người Vương Minh Vy.


Đa số ánh mắt tập trung trên người Vương Minh Vy và Tống Thiên Hy.
Thực lực Vương Minh Vy cao nhất, thăng cấp nhanh nhất.
Mà Tống Thiên Hy lại là vợ Trần Thuận, người thân cận nhất!
“Phối hợp con mẹ ngươi!”
Ngụy Vô Tâm trực tiếp mắng!
“Tìm chết!”
Kawasi hừ lạnh một tiếng.


Lập tức, toàn thân Ngụy Vô Tâm ngã bay ra sau, thất khiếu chảy máu.
Đường đường một tông sư hậu kỳ, đối diện với thần cảnh đỉnh phong, vẻn vẹn chỉ là uy áp tinh thần lực đã thoáng chốc chí mạng.


Nếu không phải vì những người này đều còn có chỗ dùng, vừa nãy Ngụy Vô Tâm sẽ lập tức nổ tung, biến thành một nắm sương máu.
Đám người Gấu Xám vô cùng tức giận.
Vội đỡ Ngụy Vô Tâm dậy.
Nhìn sang Kawasi, cắn răng nghiến lợi.
Trong lòng tràn đầy sát ý vô hạn!


“Nhìn dáng vẻ thì họ sẽ không phối hợp rồi, đã vậy, chúng ta cùng tra khảo một lát đi!”
Kawasi nói.
Ánh mắt khinh miệt.
Nhưng sau khi nói xong, Kawasi lại bỗng nhiên giơ tay ra, tung một chưởng về phía Vương Vân Du.
Lại dám giết Tanaka.
Người này phải chết!
Kawasi vừa ra chưởng, thiên địa như đổi sắc.


Dưới một chưởng này, không khí đều bị đánh rung động, như muốn nứt toác.
Vương Vân Du toàn thân phát lạnh, thoáng chốc liền cảm thấy nguy cơ chí mạng.
Nhưng ông ta tốt xấu gì cũng là cường giả thần cảnh hậu kỳ, lập tức liền phản ứng lại.
Liên tục đánh ra ba chưởng, uy thế ngày càng mạnh.


Oanh kích cùng Kawasi.
Cho tới khi chưởng cuối cùng rơi xuống mới hoàn toàn đánh tan uy thế một chưởng đó của Kawasi.
Mặt Kawasi lạnh lẽo.
Ông ta là thần cảnh đỉnh phong, muốn giết người lại không thành công, thực sự là vô cùng nhục nhã.
Kawasi hừ lạnh một tiếng.
“A Tị Đạo Quỷ Trảm!”


Kawasi hét lên, đồng thời, trong tay xuất hiện thanh đao, chém một đao về phía Vương Vân Du!
Một đao này vừa chém ra, mang theo thanh âm quỷ khóc sói gào.
Xé rách thiên địa!


Một số chuẩn tông sư ở vòng ngoài , thậm chí không ít tông sư, sau khi nhát đao này chém ra, đều toàn thân phát lạnh, không chịu được uy áp này, ào ào bị đẩy lùi ra sau!
Đây chính là một kích của thần cảnh đỉnh phong sao?
Lại khủng bố như vậy!
Vương Vân Du tiếp được sao?


“Nộ Hỏa Hùng Ưng!”
Con ngươi Vương Vân Du kịch liệt co rút, hét to một tiếng, chân nguyên trong thân thể ông ta lại dâng trào, biến thành một con chim ưng khổng lồ đỏ rực phía sau ông ta.
Toàn thân đều là hỏa diễm.
Ngọn lửa này có thể đốt cháy chân nguyên!


Sau khi Nộ Hỏa Hùng Ưng xuất hiện, dâng lên khí thế đáng sợ.
Sau đó, kêu một tiếng tức giận.
Giương đôi cánh, trực tiếp xông về phía đao A Tỉ Đạo Quỷ Trảm của Kawasi.
Ầm!
Nộ Hỏa Hùng Ưng tức giận nhào tới!
Muốn mổ diệt đao Quỷ Trảm!


Tuy nhiên, thần cảnh hậu kỳ và thần cảnh đỉnh phong, rốt cuộc vẫn là tồn tại khác biệt không nhỏ.
Cuối cùng, Nộ Hỏa Hùng Ưng bị A Tỉ Đạo Quỷ Trảm một đao chém diệt.
Nhưng A Tỉ Đạo Quỷ Trảm cũng tiêu hao hơn nửa uy lực.


Vương Vân Du toàn lực ứng phó, đánh ra thiên phú thần thông mạnh nhất của mình.
Kawasi cũng vậy.
Sau A Tỉ Đạo Quỷ Trảm, Kawasi lại ra một đao.
“A Tỉ Đạo Thần Trảm!”
Đao thứ hai, uy thế càng kinh khủng hơn đao thứ nhất.
Mọi người xem chiến đấu ở ngoài thấy tình huống này đều thở dài một tiếng.


Đao thứ nhất, Vương Vân Du còn có thể chống đỡ, đao thứ hai này, Vương Vân Du còn có thể lấy gì ngăn cản?
Thần cảnh hậu kỳ đối diện với thần cảnh đỉnh phong, cuối cùng vẫn là kém không ít!
Tự bản thân Vương Vân Du vào giờ phút này cũng gần như tuyệt vọng!


Đám người Vương Minh Vy trừng to mắt!
Vương Vân Du là người thực lực mạnh nhất bên phía Nhà họ Vương, ông ta cũng chống đỡ không nổi, họ muốn cứu viện lại căn bản không cách nào làm được.
Vào giờ phút này, tất cả mọi người đều hận muốn điên!


Kawasi hừ lạnh một tiếng: “Dám giết cường giả Nhật Quốc ta, nhất định phải trả giá bằng máu!”
Chính vào lúc mọi người đều cho rằng Vương Vân Du tất phải chết, lại đột nhiên xảy ra biến hóa!
“Kawasi, tới đất Viêm Hạ ta, giết người Viêm Hạ ta, có hỏi qua cường giả Viêm Hạ ta đồng ý hay chưa?”


Một giọng nói bỗng nhiên vang lên!
Đồng thời, một tia thần mang lóe qua.
Bên cạnh Vương Vân Du bỗng xuất hiện bóng dáng một người mặc hoa phục.
Sau khi người này xuất hiện thì không hề dừng lại.
Đánh ra một chưởng.
Lập tức, một tia kình lực chân nguyên như cầu long đột nhiên bạo phát.


Nổ vang cùng đao thứ hai do Kawasi chém ra – A Tỉ Đạo Thần Trảm.
Lúc này như một quả bom cỡ nhỏ.
Đột nhiên nổ tung!
Năng lượng thoáng chốc tàn phá.
Cây cối xung quanh, một vài phòng ốc bên ngoài Nhà họ Vương đều thổi bay.


Mà những tông sư lại gần xem chiến đấu không kịp tản đi né tránh dưới ảnh hưởng của kình khí liền trực tiếp tổn thương lục phủ ngũ tạng.
Mũi miệng tràn ra máu!
Vô cùng kinh sợ!


Đối kích của thần cảnh đỉnh phong, đây còn là lần đầu tiên đa số những người có mặt ở đây nhìn thấy.
Lại khủng bố như vậy!
Tất cả tông sư và chuẩn tông sư đều kinh hãi!
“Hạ Hầu Vân!”
Kawasi nhìn thấy người tới đánh tan đao thứ hai của ông ta, giọng nói cực kỳ lạnh lẽo.


Ông ta là một thần cảnh đỉnh phong, muốn giết một thần cảnh hậu kỳ lại nhiều lần thất bại.
Đây là sỉ nhục trước nay chưa từng có!
Hạ Hầu Vân cũng hừ lạnh một tiếng.
“Lúc nào thì tới lượt người Nhật Quốc ông giương oai trong lãnh thổ Viêm Hạ ta!”
Mắt Hạ Hầu Vân tràn ra sát ý.


Đám người Tống Thiên Hy, Vương Minh Vy thấy Hạ Hầu Vân xuất hiện, một thần cảnh đỉnh phong lại giúp đỡ họ, thoáng chốc vô cùng vui mừng.
Họ cũng biết, Hạ Hầu Vân chính là một trong số ba đại thần cảnh đỉnh phong còn sống rời đi Cung Tuyết Thần.


Chín đại thần cảnh đối chọi với Trần Thuận đều bị hắn chém chết rồi.
Nhưng đám người Hạ Hầu Vân, không hẳn là đứng về phía Trần Thuận, theo họ thấy, nhiều nhất là không ra tay với Trần Thuận mà thôi.
Lại không nghĩ tới, bây giờ lại công khai đứng ra giúp đỡ họ.


“Minh Vy, cảm ơn tiền bối bước ra giúp đỡ, ơn này cả đời khó quên!”
Làm gia chủ Nhà họ Vương, trên địa vị, Vương Minh Vy và Hạ Hầu Vân vốn là tương đương, nhưng lúc này, Vương Minh Vy lại chủ động làm lễ vãn bối.


Hạ Hầu Vân liếc nhìn cô ta, mắt lướt qua chút ngoài ý muốn, ông ta biết Nhà họ Vương vì Trần Thuận mà xảy ra biến cố, gia chủ Nhà họ Vương đã đổi thành Vương Minh Vy lưu lạc ở ngoài hai mươi năm.
Nhưng trước giờ chưa từng gặp mặt, lần này gặp mặt lại bị dung mạo của Vương Minh Vy làm kinh diễm.


Hạ Hầu Vân gật đầu với Vương Minh Vy.
“Hạ Hầu Vân, ông chắc chắn mình muốn chống lại thế giới bảo vệ Nhà họ Vương, đối chọi với đa số thế lực? Ông phải suy nghĩ thật kỹ hậu quả, dù là Dược các của ông cũng không chịu nổi!”
Minh Lỗ Bá nhìn Hạ Hầu Vân, lên tiếng nói.


Ông ta quả thực không nghĩ tới Hạ Hầu Vân lại đứng về phía Nhà họ Vương.


“Ta chỉ là bảo vệ quy củ Viêm Hạ mà thôi.” Hạ Hầu Vân nhìn Minh Lỗ Bá rồi nói: “Thần cảnh ngoại vực không được tự ý xâm nhập Viêm Hạ, những người khác ta sẽ không quản, Kawasi, đám người Nhật Quốc các người tiến vào lãnh thổ Viêm Hạ có được sự đồng ý của ta?”


Sắc mặt Kawasi lúc này có thể nói là âm trầm cùng cực.


Trước đây quả thực có quy củ này, cho nên cường giả thần cảnh nước ngoài rất ít khi tiến vào cảnh nội Viêm Hạ, nhưng bây giờ, đây là đa số gia tộc ẩn danh của Viêm Hạ ngầm cho phép, nếu thật sự muốn so đo, gia tộc ẩn danh Viêm Hạ cũng không cách nào chống đỡ nổi những thế lực siêu nhiên toàn cầu này.


Nhưng Hạ Hầu Vân lúc này lại nhắc tới điểm này, lại còn tìm tới ông ta.
“Hạ Hầu Vân, ông thật sự thấy ta dễ chọc sao?”
Kawasi lạnh giọng nói.
“Đâu ra phí lời lắm vậy, hôm nay phải trục xuất ông ra ngoài!”
Hạ Hầu Vân đột nhiên hét lên.


Bóng dáng thoắt một cái bay lên không, như một đạo thiểm điện nhào về phía Kawasi, hai tay vỗ một cái bèn hướng về phía ông ta đánh ra một kích.
“Hạ Hầu Vân, ông đang tự tìm đường chết!”
Kawasi tức giận không kiềm nổi.
Chớp mắt một cái chiến đấu với Hạ Hầu Vân.


Chiêu Chiêu đều dùng hết toàn bộ sức lực.
Đánh cho hư không nứt toác, thiên địa chấn động!
“Còn có ngươi, Kitano, cũng cút ra khỏi đất Viêm Hạ cho ta!”
Hạ Hầu Vân lại hét lên, thừa cơ kéo cả một cường giả khác của Nhật Quốc – Kitano – vào trận chiến.


Sau đó, tranh thủ cơ hội liếc nhìn khu đất của Nhà họ Vương phía dưới, thở dài.
“Chỉ có thể giúp các người tới đây thôi!
Hi vọng có thể có kỳ tích xảy ra, Trần Thuận còn sống đi!”
Nghĩ vậy, Hạ Hầu Vân trực tiếp lại tung ra một chưởng, đối chọi với Kawasi.


Kéo trận chiến ba người đi xa!
“Ha, đây chỉ có thể tính là Kawasi xui xẻo rồi!”
Nước Ấn, thần miếu đại tế tư khẽ cười một tiếng.
Cho dù là Hạ Hầu Vân dẫn đi một người, thần cảnh đỉnh phong nơi này vẫn vượt quá con số mười ngón tay.


Cường giả thần cảnh càng là nhiều như lông bò.
Măc dù mục tiêu của mọi người đều như nhau, nhưng mỗi người, mỗi thế lực đều có tính toán của mình.
Ít nhất vẫn là nắm chắc một người trong phe Trần Thuận trong tay mình mới là đảm bảo nhất!


Thần miếu đại tế tư Nước Ấn khẽ cười phất tay ra!
Một bàn tay khổng lồ bỗng nhiên xuất hiện.
Hướng về phía đám người Tống Thiên Hy.
Nhưng mà, thần miếu đại tế ti không phải muốn bắt đi Tống Thiên Hy và Vương Minh Vy.
Tống Thiên Hy là vợ Trần Thuận, người thân cận nhất.


Vương Minh Vy là hồng nhan của Trần Thuận, tu vi cao nhất, thăng cấp nhanh nhất!
Hai người này đều là đối tượng trọng điểm mà mọi người nhìn chằm chằm!
Đa số thế lực đều muốn đơn độc khống chế họ trong tay, nhưng những thế lực khác gần như đều sẽ không đồng ý!


Nhưng những người khác lại tốt hơn một chút.
Mà Ngụy Vô Tâm xem ra là người cầm đầu đám người dưới trướng Trần Thuận.
Là mục tiêu tốt nhất!
Mục tiêu của thần miếu đại tế tư chính là y!


Thấy bàn tay của thần miếu đại tế tư bắt tới, Ma Thiên hiện tại thực lực rơi xuống thần cảnh sơ kỳ bước ra.
Mặt vô cùng bình tĩnh, không lộ ra chút cảm xúc nào.


Đối diện với thần cảnh đỉnh phong lại không có phẫn nộ, cũng không sợ hãi, giống như máy móc không chút tình cảm nào, nhảy bật lên, muốn đối chọi với chưởng này của thần miếu đại tế tư, không cho người khác bắt Ngụy Vô Tâm đi!


Tuy nhiên, Ma Thiên chỉ là thần cảnh sơ kỳ mà thôi, nào là đối thủ của thần cảnh đỉnh phong thần miếu đại tế tư chứ.
“Lão tứ, tránh ra!”
Vào thời khắc nguy cấp này, trong trận lại vang lên giọng nói thanh thúy.


Một người phụ nữ xinh đẹp dáng vóc đường cong gợi cảm như một thiếu phụ nở nang, xoay vài vòng trên không tới trước mặt Ma Thiên.
Bàn tay ngọc ngà đột nhiên đánh ra!
Đối kháng với bàn tay to của thần miếu đại tế tư.