Lưu Luyến Ngàn Năm

Chương 67: Helena đến chết

Chồng của Rowena đã từnglà vua của một nước nhỏ, sau khi vị vua đó bất hạnh qua đời, Rowena đã từng làm nữ hoàng thống trị nước nhỏ đó nhiều năm. Vì thế Godric thường nói đùa, gọi Rowena là “nữ hoàng bệ hạ” không phải là không có lý do.

Sau lại, Helena là đời sau phù thủy, sau khi cô bốn tuổi, pháp lực bắt đầu liên tiếp bạo động, thường xuyên xuất hiện khi phù thủy còn nhỏ tuổi, pháp lực bạo động phạm vi nhỏ là chuyện thường, nhưng tình huống đó lại làm thân phận nữ phù thủy của Helena dễ dàng bị phát hiện.

May mắn chính là, em chồng Rowena rốt cuộc du lịch trở về, vì thế Rowena thoái vị cho em chồng, mang theo Helena tới giới phù thủy, rồi sau đó gặp Salazar bọn họ, trở thành bạn tốt còn thành lập Hogwarts.

Đối với Helena, Rowena không thể nghi ngờ là vô cùng yêu quý, giống như Salazar, cô cho Helena không gian tuyệt đối để phát triển và quan tâm mà Salazar không thể cho Dyers.

Nhưng, ngay lúc Rowena cũng không biết xảy ra chuyện gì, ngăn cách giữa cô và Helena đã tồn tại.

Sau khi tốt nghiệp Hogwarts, Helena rất ít tâm sự với Rowena, thậm chí là rất ít theo Rowena, tuy Rowena nhiều lần muốn cải thiện nhưng vẫn không có hiệu quả tốt nào.

Tới một năm trước, Helena không nói tiếng nào đã rời khỏi giới phù thủy, không ai biết đi đâu, đồng thời biến mất còn có vương miện mà Rowena mang tới từ giới Muggle, khi cô còn là nữ hoàng.

Rowena nghĩ cách đi tìm cô, nhưng rõ ràng không thành công, chung quanh đều không có bóng dáng Helena, nếu không phải Giáo Hội gần đây không thể nào ra tay với phù thủy, thậm chí Rowena sẽ đi tìm Giáo Hội hỏi.

Tìm kiếm tròn cả năm, đợi khi Helena trở về, không ngờ là lấy hình thức linh hồn.


“Mẹ…” Helena trạng thái linh hồn nhìn Rowena khóc không thành tiếng, trong lúc nhất thời không biết nói gì.

Đây là lần đầu tiên Harry nhìn Rowena suy sụp, cô gần như ngất xỉu khi thấy Helena, sau đó, cô vẫn rụt đầu trong lòng Helga khóc, mà Helena tự biết phạm lỗi không dám lên tiếng chỉ có thể ưu thương mà hối hận nhìn mẹ mình.

“Helena, dì không hiểu, vì sao con lại phải rời khỏi Rowena, con không biết người cô ấy quan tâm nhất chính là con sao?” Helga đau lòng nhìn Helena.

Vảy ngược duy nhất của Rowena luôn luôn trang nhã ôn hòa chính là Helena, Rowena và chồng cô vô cùng ân ái, chồng cô cũng không ngại cô là một “nữ phù thủy”, đúng là vì ông ấy yêu Rowena vô điều kiện Rowena mới gả cho chồng cô trong khi quan hệ giữa phù thủy và Muggle cực kỳ cứng ngắc.

Helena là cục cưng của cô và chồng mình, là người quan trọng nhất của cô sau khi chồng mất, nên cô dốc lòng dạy dỗ Helena, nhưng cô không ngờ, Helena của cô lại chết sớm như vậy.

“Con…” Helena không biết nên trả lời câu hỏi của Helga thế nào.

“Hai người đi tới đâu?” Bên cạnh Salazar hỏi một hồn ma đồng thời trở về cùng Helena.

Hồn ma này Harry rất quen thuộc, ở thời không của cậu, ông ấy trở thành hồn ma duy nhất của Slytherin, là hồn ma duy nhất có thể nạt được Peeves.

Vì sau khi mất hồn ma không có thay đổi, nên dáng vẻ hiện tại của ông ấy vô cùng giống khi Harry gặp, gương mặt gầy yếu, áo choàng màu bạc loang lổ máu.

Duy nhất khác biệt chính là thời kỳ này đáy mắt ông ấy thiếu một chút trống rỗng, ít nhất không phải trống rỗng khi sau này Harry nhìn thấy ông, có thêm một ít hối hận và chua xót.

“Rừng rậm Rumani.” Ông ta khàn khàn nói.


“Hai người vào đó làm gì?” Godric có chút kinh ngạc hỏi.

Harry biết khu rừng kia, khu rừng kia là cậu nghe thấy vào năm nhất ở chỗ Quirrell, thậm chí sau lại biết Voldemort chính là ký sinh trên người Quirrell khi ông ta tới rừng rậm Rumani.

Rồi, đến thời đại này, cậu đã từng xem qua miêu tả khu rừng này, nhớ khi đó, cậu còn kinh ngạc vì ngàn năm sau khu rừng này vẫn chưa đổi tên – khu rừng này cấm phù thủy, mà vì nơi này phần lớn sinh sống các sinh vật hung ác, những sinh vật này đều ăn thịt, dù những năm gần đây nhóm phù thủy dùng trăm phương nghìn cách giao tiếp với chúng, nhưng rõ ràng chúng không hề thân mật.

Sau rất nhiều năm cố gắng mà không có thành quả, chỗ này đã bị cấm, rồi tin tức một số thợ săn Muggle khi tiến vào đây bị chúng ăn luôn, cũng không có Muggle nào tiến vào đây, nơi này tập trung đủ loại sinh vật hung ác thời đại này.

Dù là niên đại Harry cũng vì “lịch sử” khu rừng này quá mức làm người ta rợn tóc gáy mà không có ai có ý đi vào khu rừng này cả.

Gần như sau khi mỗi một phù thủy nhỏ hiểu chuyện, cha mẹ sẽ dạy họ nên tới đâu và không nên tới đâu.

Học trò tốt nghiệp từ Hogwarts, không có ai không biết chỗ này nguy hiểm thế nào.

Nên, sau khi Baron nói ra, không có ai không kinh ngạc.

“Hai người chạy tới rừng rậm Rumani?” Ngay cả Helga luôn ôn hòa cũng không tự giác cất cao giọng lên, “Trời ạ, hai người chạy tới đó làm gì!”

“Helena, đến tột cùng hai người xảy ra chuyện gì?” Rowena gần như mất đi ngôn ngữ, hiện tại chỉ có Salazar cũng coi là bình tĩnh, “Trước khi con rời đi chúng ta đã cảm thấy không thích hợp, nhưng vì tôn trọng con nên chúng ta vẫn không nói gì, nhưng con nhìn mình xem, nhìn xem con biến mình thành gì?”


“Helena,” Godric thở dài, “Có thể nói cho chúng ta biết, đến tột cùng có chuyện gì, con nhìn Rowena xem.” Helga thật sự lo cho Rowena, không muốn cô tiếp tục khóc Helga đành phải ếm cho cô một thần chú.

“Ngủ một giấc sẽ tốt hơn, Helena, con không biết là con nên nói cho chúng ta biết chuyện gì sao?”

“Có người nói với con, con vĩnh viễn không sánh bằng mẹ, con được mọi người chú ý chẳng qua vì vinh quang của mẹ… Con… con chỉ là muốn chứng minh, con không kém mẹ…” Helena che mặt, “Con chỉ là…”

“Hắn còn nói gì với con?” Salazar dường như đã nhận ra gì đó.

“Hắn nói, nếu năm đó mẹ không thoái vị thì con sẽ trở thành nữ hoàng tiếp theo, mẹ con không muốn thành tựu của con hơn bà nên mới mang con trở về giới phù thủy. Hắn còn nói, sở dĩ mẹ không cho con tham dự hội nghị gia tộc cũng là vì trên người con mang theo dòng máu Muggle…”

Đối với Muggle mà nói, phù thủy là tà ác, người kết hôn với phù thủy bị phù thủy che mắt, mê hoặc.

Nhưng đối với phù thủy mà nói, kết hôn với Muggle không phải chuyện cấm.

Rowena gả cho vua Muggle không phải bí mật ở giới phù thủy, thậm chí gia tộc cô cũng không phản đối – ở thời đại này, đại đa số gia tộc nhìn trúng năng lực mà không phải huyết thống, gia tộc Rowena cũng coi là gia tộc trung lập, gia tộc cũng không cần thực lực mạnh để đối kháng gia tộc khác, nên hôn nhân Rowena cũng không mang cho cô nhiều phiền toái.

Nhưng không ngờ có người lại kích động Helena như vậy, tạo ra ngăn cách giữa cô và Rowena.

Trí tuệ Rowena quả thực hơn người, nếu như nói Salazar và Godric chưởng quản gia tộc họ là dựa vào đầu óc, vậy Rowena quản lý quốc gia kia lại dựa vào trí tuệ trong đầu cô.

Lúc còn rất nhỏ Helena đã từng tỏ vẻ muốn trở thành người như mẹ mình, nhưng khi tuổi cô tăng dần, tri thức tiếp xúc cũng càng nhiều, chuyện trải qua cũng nhiều hơn, cô bắt đầu nhận thức được chênh lệch giữa mình và Rowena. Helga đã từng nhiều lần thấy Helena vì chênh lệch Rowena quá lớn mà buồn bã không vui.


Nhưng không ngờ vẫn có người châm ngòi Helena ở phương diện này.

“Sau đó, con tới rừng Rumani, người nọ nói cho con biết, nơi đó có dã thú cực hung ác, đi tới đó có thể đề cao năng lực của mình trong khoảng thời gian ngắn. Con nghĩ, con nhất định có thể giỏi hơn mẹ… ít nhất… không cần là vì vinh quang của mẹ mới có thể làm người khác chú ý tới con, nhưng con vừa vào chưa được bao lâu đã lạc đường, con nghĩ mọi cách cũng không ra được, lúc này con gặp Baron…”

“Chủ nhiệm bảo con đi tìm Helena, con vốn là tìm được cô ấy thì đưa cô ấy về. Nhưng cô ấy lại không muốn theo con trở về, mà rừng Rumani quá nguy hiểm, con chỉ có thể đi theo cô ấy, để tránh cô ấy gặp phải một số thứ…”

Baron muốn đưa Helena trở về nhưng Helena cảm thấy mình nên giỏi như mẹ rồi hãy trở về.

Baron đi theo Helena trong rừng vài ngày, giết chết rất nhiều động vật đột kích, một ngày nào đó, anh nhìn thấy một cái vương miện xa lạ mà quen thuộc, anh ấy cảm thấy khiếp sợ vì Helena lại dám trộm đồ của mẹ, vì thế anh cãi nhau với Helena.

Trong quá trình cãi nhau, ai cũng không chú ý tới một con hổ tinh trắng núp ở chỗ tối rình họ, mà Baron một lần đẩy Helena về nơi con hổ tinh trắng núp.

Helena cứ thế mà chết, không có cơ hội cứu lại.

Baron cho là mình hại chết cô gái mình yêu, sau khi an táng Helena, anh liền tự vẫn.

Mà hiện giờ, hai người biến thành linh hồn, trở lại Hogwarts, cho đến khi kể xong mọi chuyện, Baron cũng không có can đảm nhìn Helena lần nào.

“Chú rất muốn biết, khi nào thì con nghe người nọ nói những điều ngu xuẩn như vậy.” Salazar lạnh lùng nhìn Helena, anh lạnh lùng không phải vì Helena “ngu ngốc mà tin những lời kia” mà là lại có người dám lợi dụng Helena để thương tổn Rowena.

“Là ở… buổi tiệc gia tộc vào hơn một năm trước… khi con ra ngoài hít thở không khí thì gặp được người kia, nhưng người kia như thi triển thần chú mê hoặc, hiện tại con không nhớ nổi mặt của hắn…”


Salazar đặt chén trà xuống bàn, từ chỗ hai tay nắm chặt Godric cảm thấy lực tay của anh tăng lớn.

“Buổi tiệc gia tộc đó, chỉ có một người mang con đến, nửa đường thì rời khỏi.”

Người kia chắc cho rằng, Helena chết ở rừng rậm Rumani thì sẽ không ai biết chuyện hắn làm?