Lưu Luyến Ngàn Năm

Chương 37: Roxanne thông minh

Dù Godric lo lắng Severus sẽ phản ứng thế nào, nhưng khi nhìn thấy Hogwarts không lâu sau liền khôi phục hòa bình và không có ai quấn Salazar, áy náy nho nhỏ trong lòng Godric liền bị vứt đi.

Chỉ là khổ bọn nhỏ, mấy ngày nay họ lại được kiến thức khí lạnh Snape tỏa ra là không có cực hạn, người đi ngang qua anh đã cảm giác được không khí quanh mình giảm đi vài độ. Có đôi khi, thậm chí họ cảm thấy, có lẽ Harry đùa dai còn hơn bị khí lạnh ấy chứ?

Nhưng gần đây Harry ngay cả bóng người cũng không biết đi nơi nào.

Đương nhiên họ không biết rồi, vì ngoài lên lớp thì mọi thời gian Harry đều chạy tới bên Snape. Không phải giúp Snape làm độc dược thì chính là quấn anh cùng điều chế.

Đương nhiên, người nào đó rất hưởng thụ cuộc sống như thế, dù sao Harry dính bên cạnh mình không có gì không tốt, nhưng nghĩ đến đây là kết quả do ai đó tính kế, dù Snape mở cờ nhưng cũng không thể biểu lộ ra.

Vì thế, bọn nhỏ Hogwarts thực bất đắc dĩ mà thể nghiệm mùa đông trước tiên.

Mấy ngày nay vui vẻ nhất đại khái là Harry, chẳng những có thể luôn luôn ở cạnh Snape mà còn có thể được Snape dạy dỗ – trước kia thầy ấy cũng dạy dỗ cậu, nhưng cậu không nghe lọt mà chỉ quan sát phản ứng của thầy ấy có được hay không vậy – cho nên mấy ngày nay Harry rất vui vẻ.

Nhưng ‘cuộc sống này’ của Harry không duy trì được bao lâu, chờ khi cậu kịp phản ứng mới phát hiện, không biết bắt đầu từ khi nào, Severus của cậu hình như bận lên.


Cả ngày không gặp được người, mà cứ một chốc lại đi nghiên cứu độc dược mới – Harry chắc chắn mình chưa từng thấy qua những độc dược này – hơn nữa còn rất tự nhiên đuổi cậu đi đọc sách hay đi cắt dược liệu gì đó.

Chuyện gì vậy? Harry uể oải cúi đầu. Sao Sev đột nhiên lại trở nên bận rộn như vậy? Ngay cả mình cũng không quan tâm. Mà Severus đang bận gì mới được?

Đương nhiên anh đang bận độc dược rồi. Mà nơi phát ra linh cảm này, cũng chính là Roxanne tranh thủ thời cơ.

Cô tìm lý do ngang nhiên đi vào Hogwarts, sau đó thật tình cờ mà ‘gặp được’ Snape. Kỹ năng nói chuyện của cô gái này đúng là hạng nhất, dường như cô ta nhìn ra được Snape đều hờ hững với người khác, vì thế khi cô ta gặp đối phương ngoại trừ đơn giản chào hỏi theo lễ phép rồi vô tình đẩy đề tài sang độc dược, vì cô ta biết chỉ như vậy mới có thể tiếp tục đề tài.

Roxanne không có thiên phú độc dược như Ellis nhưng cô ta lại xem rất nhiều bản đơn lẻ độc dược, hơn nữa trình độ độc dược của cô ta cũng không tệ lắm, những lý thuyết liên quan đến độc dược đều rõ.

Tuy Snape có cảnh giác với lòng người phụ nữ họ ‘Black’ này nhưng lại không thể không bị thu hút bởi những độc dược đó, vì thế trong tình trạng không cho đối phương moi được tin tức nào từ mình thì anh cũng thật cẩn thận nghĩ biện pháp lấy được thông tin liên quan tới độc dược từ đối phương.

Mà Snape là phái hành động, sau khi nhớ kỹ được phương pháp điều chế, dù không có ai ở bên cạnh giúp anh – có lẽ vì bản thân là bậc thầy độc dược hơn nữa kiến thức rộng rãi, sư tổ cực kỳ khinh thường với những độc dược từ Roxanne nhưng sư tổ khinh thường không có nghĩa là Snape bỏ qua, dù sao bản thân anh đến từ ngàn năm sau, ở thời điểm đó, rất nhiều phương pháp điều chế độc dược đã thất truyền, nên những độc dược từ Roxanne là cực kỳ mới mẻ đối với anh, làm anh dần dần bị thu hút. Cho nên dù sư tổ không giúp nhưng anh vẫn muốn tự mình đi thí nghiệm một lần.

Vì thế, dù bản thân Snape đề phòng Roxanne nhưng khi cô ta ‘vô tình gặp được’ mình lại không thể không dừng bước lại.

Tình huống như vậy, ngay cả Harry cũng phát hiện không bình thường – cậu không biết Sev nhà cậu ở cạnh ai nhưng ít ra cậu cũng biết anh không thích hợp – Godric bọn họ sao lại không phát hiện ra chứ?

“Sarah, cậu nói cứ tiếp tục như thế này sẽ ra sao?” Godric thở dài, “Ai biết gia tộc Black tới tìm Severus rốt cuộc có ý gì chứ.”

“Cái này còn không dễ đoán sao?” Rowena hừ lạnh một tiếng, “Cậu biết không, dù là gia tộc nào thì đều muốn mượn sức một thiên tài độc dược hay là bậc thầy độc dược.” Đó cũng là lý do vì sao sau khi Ellis biểu hiện ra thiên phú độc dược rất mạnh thì mẹ con họ không bị gia tộc đuổi đi.


“Ý cậu là, bọn họ muốn mượn sức Severus?” Godric chớp chớp mắt, lập tức, lại nhíu nhíu mày, “Không, mình nghĩ, không đơn giản như vậy.”

“Hửm?” Rowena nhíu mày, “Nói như thế nào?”

“Adopher lần trước đã nói với mình qua thư, đại thiếu gia gia tộc Black có mâu thuẫn với Harry, hơn nữa lần trước Dyers cũng nói, gia tộc Black cùng với mấy người gia tộc mình đang âm mưu gì đó.”

“Ý cậu là, bọn họ rất có thể thông qua Severus có ý với Harry sao?” Salazar đặt chén trà trong tay xuống, thần sắc ngưng trọng.

“Không phải là không thể.” Helga cắn một miếng điểm tâm, “Dù sao thì cậu công khai bảo hộ Harry đã truyền ra ngoài.”

“Nhưng chúng ta không thể đuổi cô ta đi.” Rowena buồn rầu nói, “Cậu có biết cô ta lấy cớ tham gia nghi thức khế ước của Ellis mà tới, lại còn trở thành nhân chứng gia tộc Black bên kia, trước khi khế ước đạo sư hoàn thành thì chúng ta không có lý do đuổi cô ta đi.”

Dù hiện tại mà nói, vì Hogwarts thành lập dẫn đến ‘chế độ đạo sư’ dần dần bị trường học thay thế, nhưng dù là ở ngàn năm sau thì chế độ đạo sư vẫn được người ta cực kỳ tôn sùng.

Mà ngàn năm trước, một đạo sư nhận học đồ sẽ tiến hành khảo sát một tháng, dù đạo sư có rất hài lòng với học đồ sắp tới của mình nhưng nhanh nhất họ cũng cần nửa tháng mới có thể tuyên bố họ đồng ý nhận học đồ.

Nên dù họ muốn Roxanne nhanh chóng rời đi nhưng trước khi khế ước đạo sư hoàn thành thì họ không có lý do nào cả. Kể cả để người phụ nữ này ở tại Hogwarts là một chuyện cực kỳ nguy hiểm nhưng họ lại không có cớ nào đuổi đối phương được.

[Herpo.] Im lặng một lát, Salazar gọi sủng vật của mình.


[Sh…] Herpo mang theo tiếng tê tê lạnh lẽo đi vào, [Chủ nhân.] Nó thân mật cọ cọ tay Salazar lại bị Godric không nặng không nhẹ vỗ đầu.

[Herpo, đi nhìn xem tình hình Roxanne gần đây.] Salazar nói, [Chú ý từng cử động của cô ta, nhưng cẩn thận đừng để cô ta phát hiện ra mày, cô ta là phù thủy hắc ám.]

Dùng pháp thuật hắc ám không nhất định là phù thủy hắc ám, nhưng phù thủy hắc ám không thể không dùng pháp thuật hắc ám.

Tuy gia tộc Black tôn sùng pháp thuật hắc ám nhưng gia tộc to như vậy đã có hai phù thủy hắc ám, một người là gia chủ Black, một người, chính là người phụ nữ kia.

Mà Herpo, có thể nói đầy người đều là hơi thở hắc ám, vậy Salazar mới cảnh cáo nó cẩn thận.

[Chủ nhân, tôi hiểu rồi.] Herpo nói, gần đây nó trưởng thành lên nhiều, nhưng có thể thu nhỏ lại. Biến thành một con rắn nhỏ, lại dùng lưỡi liếm liếm đầu ngón tay Salazar, rồi thừa dịp Godric chưa phản ứng vội vàng trốn.

“Con rắn này…” Godric cười mắt.

“Được rồi.” Salazar kéo anh, “Hiện tại nói tới Severus.”

“Ừ? Muốn nhắc Severus một chút sao?” Godric thuận thế ngả người vào lòng Salazar, còn cực kỳ thỏa mãn cọ cọ vai Salazar, vẻ mặt lười biếng.

“Này này này, cậu cho rằng chúng mình không tồn tại à.” Rowena khinh bỉ nhìn Godric, nhưng cũng không nói gì, mà hỏi ngược lại, “Phải nhắc nhở sao? Thật ra mình cảm thấy sở dĩ Severus ở cạnh cô ta chẳng qua là vì độc dược.”


Thật ra không phải, so với trước kia khi thế lực Voldemort mạnh nhất, mà khi đó Snape vẫn là trợ thủ đắc lực của Voldemort, khiến lúc ấy có rất nhiều gia tộc không để ý đến vẻ ngoài và thân phận máu lai của anh mà cố gắng mượn sức anh. Những ‘thục nữ quý tộc’ cố tình ‘trêu chọc’ anh trong lúc nói chuyện, hành vi Roxanne đoan chính, cử chỉ cao quý, lời nói hào phóng cũng là một trong những nguyên nhân Snape muốn thảo luận độc dược với cô ta.

Tuy Snape cũng không tin tưởng phụ nữ đi ra từ gia tộc Black sẽ có một mặt ôn hòa như vậy, theo nhận thức của anh về Black,  người nào không chấp nhất và điên cuồng chứ?

Bellatrix Black điên cuồng đuổi theo bước chân Chúa tể Hắc ám, Andromeda Black chấp nhận gả cho một Muggle mà bị gia tộc xóa tên, cùng với… Narcissa Black mặt ngoài có vẻ cao quý trang nhã, xinh đẹp ôn hòa nhưng trên thực tế thủ đoạn cũng không kém Bellatrix Black.

Dù là Black nào cũng không thể khinh thường.

Nên Snape đương nhiên sẽ không tin Roxanne vô hại giống như cô ta biểu hiện.

“Không cần.” Salazar thản nhiên nói, “Severus có ý của mình, chúng ta không cần can thiệp, hơn nữa cô ta đặt chú ý lên Severus cũng tốt, nói vậy chúng ta cũng tiện nhìn cô ta, nhưng trong lúc này nhớ phải bảo vệ Harry cho tốt.”

“Tên nhóc này…” Godric than thở một tiếng, “Không lâu trước đó mình vừa đưa thằng bé cho Severus.” Vườn trường đáng thương của anh mới không yên bình được bao lâu, nếu Harry nhàm chán tiếp tục chạy tới đùa dai thì làm sao? “Mình đã có thể nhìn thấy gương mặt khóc tang của đám động vật nhỏ rồi.”

Hiện tại Harry đã không còn hoảng sợ như khi mới mất trí nhớ nữa, hiện tại là hoàn toàn yêu thích đùa dai. Nói thế nào đây? Nếu nói khi Harry vừa mất trí nhớ sẽ như một đứa trẻ năm sáu tuổi hoảng sợ mọi thứ chung quanh, vậy hiện tại Harry như một đứa nhỏ tám chín tuổi, là ‘tuổi’ thích nghịch nhất.

Cũng chỉ có Severus mới có thể ‘trấn áp’ được cậu.

“Đây là tình huống tốt nhất.” Rowena không tán thành mà lắc đầu, “Harry có dục vọng chiếm hữu rất mạnh với Severus mà ngay cả bản thân thằng bé cũng chưa nhận ra, nhưng không phát hiện ra mới là đáng sợ nhất, nếu Harry vì chuyện của Severus mà tức giận, vậy thì…”


Đứa trẻ tám chín tuổi bị đoạt món đồ nó thích nhất sẽ làm gì chứ?

Bốn người lớn cảm thấy lông mày của mình không tự chủ được mà giật giật.

Sau đó, họ đồng loạt thở dài.