Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời

Chương 119-2: Bị coi là kẻ thứ ba (2)

Anh đã làm những gì chứ?!

Diệp Nhất Đóa nhíu mày, cúi đầu xuống.

Nét mặt cùng phản ứng của Diệp Nhất Đóa, đồng nghĩa với cam chịu, Cố Tử Mạt tiêu hóa cái sự thật này —— cô ‘ bị coi là kẻ thứ ba ’ rồi!

Âm mưu, tuyệt đối là âm mưu!

Tối hôm qua Ninh Uyển vừa mới để lộ thân phận của Lục Duật Kiêu ra, cũng tung tin giả Lâm Yên Nhiên là vợ chưa cưới của Lục Duật Kiêu, hôm nay liền công khai những thứ này, nói cô là kẻ thứ ba!

Tuyệt đối là âm mưu từ trước, còn là nhằm về phía cô.

Liên tường mọi việc trước sau, một cỗ lực lượng to lớn đang âm mưu đánh về phía cô, từng đợt lại từng đợt, là muốn phá hủy cô sao?

Hay là nhắm vào sản phầm đợt này của Cẩm Tú?

Nếu tin tức cô là kẻ thứ ba thực sự bị chứng thực, thì sản phẩm kỳ này, cũng sẽ gặp chất vấn, gặp phải nguy hiểm sẽ thất bại.

Cô sẽ trở thành tội nhân.

Như vậy Tần Khôn sẽ bỏ qua cho cô sao? Bọn họ có ký hiệp nghị, nếu sản phẩm kỳ này thất bại, vận mạng của cô cũng sẽ bị giao vào trong tay người khác!

Nguy hiểm! Hắc ám! Từng bước một vọt tới.

Cô hoàn toàn không cách nào tránh né.

Cô luống cuống, nắm cánh tay Diệp Nhất Đóa thật chặt, xác nhận lại với cô ấy, "Bởi vì chị, sẽ liên lụy sản phẩm kỳ này, đúng không?"

"Vâng" Diệp Nhất Đóa gật đầu, đây cũng là điều mà cô lo lắng.

Cố Tử Mạt nghe nói vậy, liền buông cánh tay Diệp Nhất Đóa ra, liên tục lùi về phía sau hai bước, dùng một bàn tay xoa lên cánh tay của mình.

Tâm tình cũng theo đó mà từ từ trầm tĩnh lại.


Đã từng, Tần Khôn muốn lấy đi một cánh tay của cô, cô dùng lợi thế có thể giúp Tần Khôn điều hương, mà bảo vệ được cánh tay.

Vậy bây giờ, cô lại càng không thể lùi bước, còn có biện pháp!

Cố Tử Mạt gật đầu một cái, nhìn về phía Diệp Nhất Đóa, "Nhất Đóa, giúp chị gọi điện thoại cho Lục Duật Kiêu, chị muốn yêu cầu anh ấy công khai quan hệ!"

"Oh." Diệp Nhất Đóa nghe cô bình tĩnh nói ra, cũng phản ứng lại kịp từ trong bối rối, hoảng thủ hoảng cước tìm ra điện thoại của Cố Tử Mạt ở trong túi xách của cô, dùng điện thoại di động của Cố Tử Mạt gọi đến điện thoại cầm tay của Lục Duật Kiêu.

Đáng tiếc gọi hai lần, cũng không được, cô chán nản cau mày nói, "Không gọi được."

Cố Tử Mạt cũng hơi cau mày, cô tưởng tượng được, vào lúc này, truyền thông nhất định cũng sẽ tiến hành oanh tạc đối với Lục Duật Kiêu, bên phía Lục Duật Kiêu, khẳng định cũng trở thành khu vực tai nạn nghiêm trọng.

Cố Tử Mạt trầm ngâm trong chốc lát, nói như đinh chặt sắt, "Nhất Đóa, chắc hẳn em có số điện thoại của Bùi Dực chứ, bây giờ em gọi cho Bùi Dực, có lẽ cậu ấy có thể liên lạc được với anh ấy!"

"A a, đúng, đúng!" Diệp Nhất Đóa gật đầu như gà con mổ thóc vậy, dùng điện thoại di động của mình gọi cho Bùi Dực.

Điện thoại vừa thông, liền bị Cố Tử Mạt nóng lòngđoạt đi.

"Này, Nhất Đóa, bà cô trẻ của tôi, tối hôm qua tôi đã liều mình đi với cô rồi, cô vẫn còn nhiệt tình hưng sư vấn tội cái gì nữa!" Bùi Dực ở bên kia bất đắc dĩ trêu chọc.

Cố Tử Mạt cũng không có thời gian tiêu hóa lời nói của Bùi Dực, khẩn cấp nói, "Bùi Dực, là tôi, Cố Tử Mạt, bây giờ anh có thể tìm được Duật Kiêu sao? Hoặc là nói, hai người đang ở cùng nhau sao?"

"......" Bùi Dực không nói chuyện.

"Này, Bùi Dực, nói chuyện với anh đấy!" Đầu kia không trả lời, lòng Cố Tử Mạt trầm xuống, nhất thời liền nóng nảy.

Diệp Nhất Đóa ở một bên lắng tai nghe, nghe đến đó, đưa tay đoạt lại điện thoại di động, nói vào ống nghe, gào lên với người ở đầu bên kia, "Bùi Dực chết tiệt, anh giả câm cái gì chứ, cái mông ngứa phải hay không? Bây giờ tôi chính thức ra lệnh cho anh, bắt đầu từ bây giờ, Tử Mạt hỏi cái gì, thì anh hãy thành thật trả lời cái đó!"

Sau một lúc không tiếng động, trong điện thoại vang lên một trận tiếng ho nhẹ đầy lúng túng, tiếp theo truyền ra âm thanh trầm ổn của Lục Duật Kiêu, "Là tôi, không phải Bùi Dực, bây giờ cô hãy để Tử Mạt nghe điện thoại."

Khóe miệng Diệp Nhất Đóa co giật mấy cái, gương mặt xinh đẹp đỏ như màu gan heo, cô xấu hổ sờ lỗ mũi một cái, đưa điện thoại di động cho Cố Tử Mạt, "Tử Mạt, bây giờ hình như đổi người rồi, chị..... Chị có thể nhận."


Diệp Nhất Đóa quả thật mắc cỡ gần chết, cô đã lần thứ ba mạo phạm đại thiếu gia nhà họ Lục như vậy rồi, hiện tại cô còn có thể còn sống, nói rõ là cô cầm tinh con mèo, mèo có chín cái mệnh.

Cố Tử Mạt nhận lấy, liền nghe được Lục Duật Kiêu ở bên kia hỏi, "Tử Mạt, chỗ em như thế nào? Có ổn không?"

Rõ ràng là giọng lo lắng, Cố Tử Mạt lại có chút vui mừng, gật đầu một cái, "Tạm thời em không có chuyện gì, có Nhất Đóa ra mặt giúp em."

Âm thanh của cô rất thấp, Lục Duật Kiêu có thể nghe ra sự buồn bực trong lòng cô, vội vàng nói lời xin lỗi an ủi cô, "Thật xin lỗi, để cho em gặp phải chuyện như vậy, anh đã cho Bùi Dực đi phong tỏa tin tức rồi."

Cố Tử Mạt cũng không quan tâm đến việc ‘ phong tỏa tin tức ’ mà anh nói, trên thực tế, cưỡng chếphong tỏa tin tức, chỉ tạo ra kết quả hoàn toàn ngược lại, khiến công chúnghiểu lầm nặng hơn, tạo thành ảnh hưởng xấu hơn.

Cô không tự chủ nắm thành quyền, há mồm hỏi anh, "Bây giờ anh đang ở bệnh viện phải không?"

"Ừ, bây giờ anh đang ở bệnh viện, thận của Yên Nhiên, dự tính ngày mai sẽ có thể tới, phẫu thuận ghép thận rất nhanh sẽ có thể tiến hành, chờ sau đó, anh thu xếp xong chuyện của cô ấy, thì chúng ta liền cử hành hôn lễ."

Cô nghe, hít hơi, nói thẳng, "Nói như vậy? Anh cũng không tính hiện tại công khai quan hệ giữa chúng ta? Như vậy, nếu em nói, Duật Kiêu, chúng ta công khai quan hệ đi, đây cũng là một cơ hội!" Cô hoàn toàn không chờ nổi nữa rồi.

Cô không thể chịu được để cho Lâm Yên Nhiên tiếp tục chiếm đoạt thời gian của anh, còn chiếm đoạt cả những thứ danh phận kia!

Bởi vì yêu, cho nên quan tâm, cho nên tính toán chi li như vậy.

Lục Duật Kiêu yên lặng.

Trong khoảng thời gian anh yên lặng, cô cũng không nói lời nào, cô cũng không muốn quấy nhiễu quyết định của anh, cô chỉ muốn để anh đưa ra quyết định theo tiếng lòng của mình.

Qua một lúc lâu sau, Lục Duật Kiêu mới nói, "Tử Mạt, thận — nguyên sẽ nhanh chóng được chuyển đến, ở đây, chỉ cần trì hoãn một hai ngày thôi, chờ Yên Nhiên phẫu thuật xong, chúng ta lại công khai quan hệ sẽ tốt hơn, nếu như chúng ta công khai quan hệ ngay lúc này, sẽ chỉ làm truyền thông đưa tin càng ngày càng nghiêm trọng, còn có thể khiến truyền dời mục tiêu công kích sang Yên Nhiên thôi, anh lo lắng, Yên Nhiên chịu không được một chút đả kích và chỉ trích, đến lúc đó khẳng định không có cách nào tiến hành phẫu thuật ghép thận như bình thường được. Yên Nhiên, Yên Nhiên cô ấy...... Cô ấy chờ quả thận này đã vài chục năm rồi."

"Vậy thì anh cảm thấy, em có thể nhẫn nhịn được những thứ đả kích và chỉ trích này sao?" Cô thở dài thật sâu, lại hít vào một hơi, cuối cùng không nhịn được hỏi anh.

Anh quan tâm Lâm Yên Nhiên như vậy, sợ Lâm Yên Nhiên bị đả kích, vậy còn cô?

Anh cũng không có nói cho Lâm Yên Nhiên, sự thật cô và anh đã là vợ chồng hợp pháp, mà Lâm Yên Nhiên cũng vẫn giả bộ ngỗ nghếch không hiểu gì, lương thiện thanh khiết như vậy, lừa gạt anh, thậm chí thiếu chút nữa lừa cả cô.

Cô không tin, cô gái có thủ đoạn cao như vậy, lại không thể chịu được những kích thích này!

Lục Duật Kiêu nghe được câu hỏi này, không thể nói gì nữa, hít sâu, hình như muốn tống hết sự bất đắc dĩ nghẹn ở trong lồng ngực ra ngoài, "Thật xin lỗi, Tử Mạt, cho ta một hai ngày, anh sẽ......"

Không chờ anh nói xong, Cố Tử Mạt ở bân đầu dây bên này cười lên.

Cô nói, "Qua một hai ngày rồi thì thế nào? Có phải vẫn muốn em chờ tiếp không? Yên Nhiên của anh còn phải tĩnh dưỡng bình phục sau phẫu thuật đâu, tĩnh dưỡng sau phẫu thuật là rất quan trọng, anh cũng không chịu được để cho cô ấy phải chịu một chút kích thích nào thôi."

Cô cười nói, lộ ra một nụ cười gần như khoa trương, Diệp Nhất Đóa ở một bên nhìn thấy cũng phải kinh hãi, không nhịn được bước qua kéo lấy tay cô, kêu lên, "Tử Mạt."

Cố Tử Mạt không nhìn Diệp Nhất Đóa, mặc cho Diệp Nhất Đóa kéo lấy cánh tay của cô, ánh mắt vô hồn nhìnvách tường màu trắng trước mặt, nói: " có lẽ, anh thật sự cần nói tiếng thật xin lỗi với em, Lục Duật Kiêu, anh chưa bao giờ nói với Lâm Yên Nhiên, em là gì của anh, đúng không?"