Luật Sư Phúc Hắc Quá Nguy Hiểm

Chương 29

"Vậy thì tốt quá, ngày mai tớ sẽ tới đón cậu? Hay là..."...lúc này cậu chợt nhớ tới quan hệ của cô và Tiêu Y Đình, cảm thấy hình như có gì đó không ổn.

"Cứ hẹn địa điểm gặp mặt đi." Ở nhà họ Tiêu, cô vốn là người ăn nhờ ở đâu, nên không muốn gây cho bọn họ thêm bất cứ phiền phức gì.

"Được!" Điều này cũng rất hợp với ý của Giang Chi Vĩnh, nhưng cậu vẫn muốn hỏi cô một vấn đề mà mình vẫn hiếu kỳ bấy lâu nay: "Diệp Thanh Hòa, cậu và Tiêu Y Đình rốt cuộc có quan hệ gì?"

Nếu như là em gái, thì sao lại không cùng họ, còn nếu như không phải thì tại sao cô lại giống như người hầu của cậu ta, gắn lấy Tiêu Y Đình như hình với bóng? Ngay cả quét dọn vệ sinh, mỗi lần đều do cô dọn thay cậu ta, tiểu tử kia vừa tan học liền ném cặp sách cho cô, còn bản thân lại chạy đi chơi bóng....

Câu hỏi đột ngột này của Giang Chi Vĩnh khiến cho Diệp Thanh Hòa thật lúng túng, không biết phải trả lời thế nào.


Rốt cuộc cô và anh có quan hệ gì? Bác Tiêu nói cô là em gái của anh, nhưng sẽ là thật sao? Nếu như không phải vậy thì cô ở nhà họ Tiêu với tư cách gì? Có thể không thẹn với lương tâm mà hưởng thụ tất cả hay không?

Sự nhạy cảm cùng với kiêu ngạo khiến cho toàn thân của cô lập tức dựng lên một bức tường gai góc, trong nháy mắt liền trở nên lạnh lẽo để tự bao bọc bảo vệ chính mình.

Giang Chi Vĩnh cũng là người cực kỳ thông minh, bầu không khí này lập tức để cho anh nhận ra rằng mình đã hỏi một điều không nên hỏi, nhưng có lẽ cô bạn này nhất định không biết, trong lớp của họ thậm chí còn là toàn trường, có không biết bao nhiêu người đang tò mò về quan hệ giữa cô và Tiêu Y Đình, các nghị luận xôn xao nổi lên khắp nơi, thậm chí có người ác miệng truyền bá....

Cậu đang suy nghĩ nên nói lời gì để phá tan không khí trầm mặc này thì bên tai lại truyền đến tiếng thét chói tai.

Thì ra là, những người đó đang chơi rất vui vẻ, bọn họ đang chạy về phía này ra sức bôi kem lên trên mặt nhau.

"Đừng, đừng làm rộn." Theo bản năng cậu muốn đứng ở bên cạnh Diệp Thanh Hòa để bảo vệ cho cô. Cậu cảm thấy, cô nhất định sẽ không thích trò chơi như vậy.

Nhưng tiếc là, vẫn bị chậm một bước, không biết là người nào, đã đem một miếng bơ trát lên trên tóc cô, ngay sau đó, Tiêu Y Đình cũng cầm một miếng bánh kem bôi lên trên mặt của cô, làm mắt kính bị rớt xuống, trên đó dính đầy bơ...

"Đủ rồi! Đừng làm rộn!" Giang Chi Vĩnh liền kéo cô từ đám người nhốn nháo kia ra ngoài, bảo hộ ở phía sau lưng mình: "Các cậu chơi đủ chưa!"


Mọi người đang chơi rất high, lúc này mới tỉnh ngộ, trước mắt chính không phải là Diệp Thanh Hòa vô cùng lập dị sao.....

"Này, em gái..." Tiêu Y Đình nhìn ra sau lưng Giang Chi Vĩnh vì vóc dáng của cô quá nhỏ, hoàn toàn bị cậu ta che chắn mất, vì vậy liền vòng qua người Giang Chi Vĩnh muốn kéo cô đi ra.

Mà cô thì lại rụt người tránh né.

Đúng! Động tác này hết sức rõ ràng! Cô dám tránh né khỏi tay anh, lại còn đưa lưng về phía anh, giấu mặt ở sau lưng của Giang Chi Vĩnh.

"Cô! Tới đây!" Anh không khỏi cau mày, níu lấy cổ tay cô, khẽ gắt lên: "Tôi dẫn cô đi gột rửa cho sạch!".


"Không cần! Tự tôi đi được!" Cô nhếch nhác dùng một cái tay khác lau mặt của mình, vẫn quay lưng về phía anh.

"Để cho cậu ấy tự mình đi đi." Giang Chi Vĩnh giữ lấy cổ tay của Tiêu Y Đình nói.

Động tác này khiến cho Tiêu Y Đình cực kỳ khó chịu, híp híp mắt lại, khiêu khích dâng đầy trong mắt, đáp: "Liên quan gì tới cậu?"

Mắt thấy hai nam sinh này muốn nổi lên tranh chấp, các nữ sinh cũng có chút sợ, hôm nay là sinh nhật hoa khôi của lớp, không nên xảy ra điều gì không hay, liền rối rít bắt đầu khuyên can hai người họ.

Cuối cùng, vẫn là Diệp Thanh Hòa dùng sức rút tay ra khỏi lòng bàn tay của Tiêu Y Đình, nhỏ giọng nói: "Tôi không sao, đi gột rửa một cái là được thôi, các cậu cứ đi chơi đi...."