Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 505

Hay! Một chiêu Tê Ngưu Vọng Nguyệt sắc bén, chí cương, lẫm liệt..."

Trận chiến của Y Hạ Nguyên cùng Phong Thái. Vương Siêu không hề buông lỏng ánh mắt. Trong lòng suy ngẫm, đối với Phong Thái lại hiểu thấu thêm một tầng.

Vương Siêu cũng không ngờ rằng Phong Thái lại có thể lợi hại như vậy. Quyền ý đạt tới trình độ như vậy. Đối mặt với Y Hạ Nguyên lại có thể đoạt được tiên cơ.

Vừa rồi mặc dù vừa rồi ra tay giống như điện quang thạch hỏa(ánh sáng lóe lên khi đánh đá lửa). Phong Thái chỉ bằng vào ba tiếng thở dài "Bất tri đạo" ( Không biết). Một thức Củng Thủ Chủy với ý cảnh Tam Hoàng Nghiêu Thuấn chắp tay nhường ngôi thiên hạ, bộc phát ra lực lượng của cao thủ Đan kình, chiếm trước một chút tiên cơ.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là một chút tiên cơ, cũng không phải là chiếm thượng phong, thắng bại còn chưa thể phân ra rõ ràng.

Loại người chuyên tâm võ đạo như Y Hạ Nguyên, cả cuộc đời làm kẻ say mê nghiên cứu quyền pháp. Cao thủ bình thường cũng không thể so sánh với hắn, tâm tính của hắn kiên định tới mức độ đáng sợ. Không chít vì ngoại vật mà phân tâm, tính kiên nhẫn mạnh mẽ, cho dù ở thế hạ phong vẫn có thể phòng thủ chặt chẽ ở trong ngịch cảnh, sau đó tìm một khe hở nào đó của đối thủ để giành lại thế chủ động.

"Nữ nhân kia thật là lợi hại..." Tiểu Lan Đình ở trong góc, kinh ngạc mà tán thán.

" Cả đời Y Hạ Nguyên thân kinh bách chiến, đã từng đối mặt với không biết bao nhiêu đối thủ cường đại, vậy mà thủy chung vẫn chưa thất bại. Vì vậy hắn cũng không dễ dàng bị đánh bại như vậy đâu". Lão nhân tu luyện Khổng Tước Vương quyền đứng ở một bên vuốt vuốt chòm rây của mình, cất lời.

Đan đạo cao thủ giao thủ quả nhiên là không giống bình thường. Phong Thái cùng cùng vừa mới giao thủ vài giây đồng hồ. Vô luận là là người ở nội tràng hay là ngoại tràng đều tập trung tinh thần chăm chú quan sát.

Cho dù người không biết Phong Thái cũng khẩn trương chú ý, muốn xem kết quả cuối cùng của trận đấu.

Bởi vì khí chất và tướng mạo của Phong Thái đều vô cùng xuất sắc. Dùng cụm từ " thiên kiều bá mị" cũng chưa đủ để hình dung. Một nữ nhân thiên kiều bá mị như vậy, tại sao lại tiến vào đây để chiến đấu sinh tử. Có lẽ là sau một khắc nữa sẽ bị đối phương đánh chết? Hoặc giả sẽ đánh chết đối phương? Sinh tử sẽ kết thúc ra sao? Đó là một vấn đề lớn cần phải suy nghĩ. Thời khắc này kích thích thần kinh của tất cả mọi người.

Mà Y Hạ Nguyên bây giờ là niềm tin tưởng của cả giới võ thuật Nhật Bản. Trận chiến đấu này của hắn có thể nói là một trận chiến thành bại của giới võ thuật. Cũng là là trận chiến báo thù của giới võ thuật Nhật Bản. Nếu như có thể đánh chết Phong Thái, coi như là đã thành công một nửa trong việc báo thù, trận tranh tài này thật là khiến cho người ta hồi hộp.

Lúc này, trong bao sương thần bí của sân vận đông. Lão công Tô Vấn của Phong Thái mang theo con gái Tô Tiểu Nguyệt. Còn có một một lão giả mặc Tây trang, mang dáng vẻ của người lãnh đạo. Hiển nhiên là lão gia tử của Tô gia.

Vào thời khắc này thần sắc của ba người đều rất khẩn trương. Không còn khí chất thường ngày của các vị quan các vị tai to mặt lớn. Con mắt gắt gao nhìn thẳng vào màn hình lớn trong bao sương. Trên đỉnh đầu của mỗi người toát ra một tầng mồ hôi dày đặc, từ trêm mặt chảy xuôi xuống, kéo dài thành một đường thật sâu, mà chính bản thân lại không hề hay biết.

Không nói đến vô số ánh mắt chú ý, những suy nghĩ hỗn loạn của những người bên ngoài nữa. Lúc này, Y Hạ Nguyên Phong Thái đang chiến đấu ở giữa sân. Cũng do một Tê Ngưu Vọng Nguyệt sắc bén của Phong Thái đã chính thức mở đầu màn huyết tinh. Hai người giao thủ ngày càng gây cấn.

Này!

Đối mặt với thế công mãnh liệt như " Tê giác phát cuồng" của Phong Thái, bàn tay nàng ta vạch ra một đường vòng cung sắc bén. Y Hạ Nguyên cũng không thể ung dung, trên mặt của hắn trong nháy mắt cảm nhận được bàn tay đang vạch phá không khí của Phong Thái vô cùng sắc bén. Kình phong sáng chói dường như muốn lóc đi làn da mặt của hắn, khuôn mặt tựa như bị lưỡi dao vạch phá, có cảm giác nóng bỏng đau rát.

Khi tay Phong Thái còn cách khuôn mặt Y Hạ Nguyên chừng ba tấc. Thậm chí Y Hạ Nguyên có thể cảm giác được kình phong đang mổ xuống đang cắt rách mặt mình, máu ào ào chảy xuống.

Đương nhiên, hắn hiểu rằng đó chỉ là một loại ảo giác. Bởi vì lực lượng của Phong Thái quá sắc bén, mang theo kình phong sắc bén làm cho người ta có cảm giác như một mũi đao rạch vào da thịt.

Mặc dù trong lòng hắn cũng rõ ràng khuôn mặt đang chảy máu là một loại ảo giác, nhưng cũng hiểu rằng nếu như bị chiêu Tân Nguyệt của Phong Thái quét trúng thì kết quả sẽ như thế nào. Bất cứ loại đầu lâu cứng rắn nào đều có thể bị bửa đôi.

Cho dù chỉ bị ngón tay hoặc là móng tay chạm phải, thì hẳn là một khối da thịt lớn sẽ bị lóc đi. So với loại dao chuyên dùng để lóc xương cắt thịt còn lợi hại hơn vài phần.

Đối mặt với thế đến tàn nhẫn của Phong Thái, Y Hạ Nguyên cũng bộc phát ra lực lượng chân chính của mình. Dữ dội rống lên một tiếng. Âm thanh truyền khắp bốn phương tám hướng, phổ bành trướng mạnh mẽ phun ra một hơi.

Y Hạ Nguyên phun ra một ngụm khí, nhiệt khí bốc ra một khối lớn như quả bóng rổ. Người ở bên ngoài nhìn vào, cảnh tượng giống như là khi mở nắp một chiếc nồi hơi đang sôi sùng sục. Tạo ra một cảm giác mãnh liệt lên cơ quan thị giác của người ta.

Hai tay hướng về phía trước khẽ đảo, thân thể Y Hạ Nguyên lắc lư lay động, cánh tay mãnh liệt đưa lên tựa như hai tấm đại thuẫn bằng tinh thiết. Chính là thức Tả Hữu Phi Thân trong đích Thái Cực Quyền.

"Tả Hữu Phi Thân. Như bài ai tiến ( Như tấm thuẫn lần lượt tiến lên)".

Bài tức là ám chỉ thuẫn bài.

Nhưng mà thức Tả Hữu Phi Thân của Y Hạ Nguyên cũng không phải thật sự mô phỏng giống như tấm chắn mãnh liệt đánh tới. Mà vô cùng uyển chuyển kề sát cánh tay của Phong Thái, sau đó như xúc tua của bạch tuộc, vừa chạm là lập tức rút trở về.

Vừa rụt về chừng hai ba tấc Y Hạ Nguyên lại một lần nữa mạnh mẽ phát lực! Bộc phát toàn bộ lực lượng, quanh thân đỏ bừng, mồ hôi từ lỗ chân lông bốc hơi thành những luồng khí màu trắng bay lên. Sau đó làn da càng thêm đỏ hồng, thẩm thấu ra rất nhiều huyết châu. Giống như tình huống khi mà Chu Minh bộc phát ra Đại Kim Cương Vương tiên pháp, cương mãnh và cực kỳ dữ dội.

Cánh tay một lần nữa mạnh mẽ va chạm với cánh tay của Phong Thái, vậy mà có thể ngăn cản được chiêu sát thủ Tê Ngưu Vọng Nguyệt trong chốc lát.

Vừa chạm vào lập tức lùi lại, vô cùng uyển chuyển, lần này lùi chừng ba tấc. Một lần nữa bộc phát, công phu này của Y Hạ Nguyên thật sự thâm sâu, là đạo lý cương mãnh mà nhu hòa của Thái Cực Quyền. Ngay cả một người nổi danh về Thái Cực Quyền như Vũ Vận Long cũng cảm thấy kinh ngạc.

Sau khi ngăn cản được cánh tay của Phong Thái, hai mắt Y Hạ Nguyên trợn lên, tay lại đưa lên một lần nữa. Đột nhiên hắn cắn chặt răng, khí tức trong cơ thể càng thêm dâng trào, tiếng rít dài kịch liệt tuôn ra theo kẽ răng. Tiếng sau cao hơn tiếng trước.

Trong tiếng rít dài vang lên liên tục, Y Hạ Nguyên đi tới dẫm mạnh chân xuống đất, phóng nhanh, thân thể như đại triều của sông Tiền Đường. Một tay đưa về phía trước đánh từ trên xuống dưới.

Một thức này phát ra, khí thế ào ào! Cả thân thể của Y Hạ Nguyên tràn lên như vạn mã bôn đằng(vạn con ngựa cùng phi nhanh). Mà tay của hắn lại giống như một chiếc khoái thuyền đang lướt trên ngọn thủy triều. Sừng sững mà đứng, theo gió vượt sóng.

Đây là một tuyệt chiêu tên là Trảm Lãng ( chém sóng) dòng họ Liễu Sinh ở Nhật Bản lưu truyền xuống! Là do một đại tông sư về kiếm thuật trong võ học cổ đại Nhật Bản, khi ở trước sóng lớn của sông Thần Nại. Đối mặt với thủy triều mà luyện kiếm, luyện đao. Lĩnh ngộ kiếm ý mà sáng chế ra sát chiêu này. Người như nước thủy triều, tay vờn ngọn sóng, ở trước sức nước cuộn trào mãnh liệt vẫn đứng vững mà luyện tập kiếm thuật tuyệt đỉnh, chính là quyền ý có tinh thần "người đối kháng với thiên nhiên".

Đây cũng là sát chiêu mà Y Hạ Nguyên chuẩn bị dùng để đối phó với Vương Siêu.

Tuyệt chiêu Trảm Lãng vưa được tung ra: Uy, lực, thế lập tức làm toàn trường kinh sợ. Nhất là từ trong kẽ răng của Y Hạ Nguyên khí tức phát tán cực kỳ mãnh liệt. Tiếng sau cao hơn tiếng trước, mà theo đó phần dưới chân hắn đang mãnh liệt tiến tới liền dập mạnh, thế tới ầm ầm! Làm cho người ta có cảm giác một con sóng lớn đang ập tới.

Chỉ với thời gian vài giây đồng hồ, Y Hạ Nguyên bắt đầu hung hãn phản kích.

Hắn không thể để cho Phong Thái chiếm lấy tiên cơ.

Đối mặt với phản kích hung hãn như vậy của Y Hạ Nguyên, trên mặt Phong Thái lại không hề thay đổi chút nào. Nét mặt của nàng giống như thần tượng trăm triệu năm không thay đổi. Không mừng không vui, không kinh không giận. Đột nhiên trong lúc này, gân cốt trên người nàng vang lên những tiếng lách cách dày đặc. Một tay nàng hạ xuống, trở bàn tay, mặt khác một tay khác thì đưa lên trên chống đỡ, cả người vùng lên, vạt áo trên thân thể tung bay. Hai tay xếp vào nhau giống như la đang nâng một tòa bảo tháp bảy tầng.

Đây chính là tuyệt chiêu chống đỡ Thiên Vương Thác Tháp trong Tam Hoàng Pháo Chủy.

Phản kích của Y Hạ Nguyên là từ trên xuống dới, như là khoái thuyền ở trên đầu ngọn sóng, theo gió mà vượt sóng, một đường đi thẳng tới. Mà chiêu Thiên Vương Thác Tháp của Phong Thái thì lại chống đỡ từ dưới lên.

Ầm!

Hai tay giao nhau!

Trên người Phong Thái phát ra thanh âm rất lớn, hình như là tiếng khung xương bị áp lực quá nặng mà vang lên những âm thanh "kẽo kẹt, kẽo kẹt". Lại giống như la tiếng phòng ốc muốn sụp đổ. Đây là do cốt cách trong thân thể Phong Thái chịu áp lực quá lớn mà phát ra những âm thanh lớn như vậy.

Âm thanh này trong nháy mắt truyền đi khắp toàn trường.

Những người nghe thấy âm thanh này đều có một loại cảm giác. Xương cốt trên người của Phong Thái có phải là do lần giao thủ này mà chịu áp lực, sắp rã ra từng khúc hay không?

Nhưng mà xương cốt toàn thân Phong Thái cũng không có bị bạo liệt. Cũng không có rã rời ra, chỉ có sắc mặt nàng là đỏ bừng lên. Bàn tay nàng đang chống đỡ chiêu của Y Hạ Nguyên nhẹ nhàng trầm xuống phía dưới, trong nháy mắt đó dường như đã lùi về phía sau một bước. Thoát khỏi phạm vi công kích của Y Hạ Nguyên. Hai tay một lần nữa xếp lại, tiếp tục đưa lên. Trông giống như Bảo Bình Quyền Ấn của Đại Thủ ấn, nhưng mà thủ thế lại hoàn toàn khác biệt. Hình dáng vẫn là một tòa bảo tháp bảy tầng như lúc trước, nhưng ngọn áp út thì lật lại, vạch ra, rồi lại tựa như thái sơn áp đỉnh mà áp xuống.

Thế quyền này vưa kết thành, lúc này Phong Thái đột nhiên giống như biến thành người khác, trong ánh mắt bắn ra quang hoa sắc bén mà trước đó chưa từng có. Cả thân thể cũng thay đổi, nét mặt vốn thiên kiều bá mị, giờ lại được bao phủ một tầng trang nghiêm, làm cho cả người nàng vô cùng uy nghiêm, thật sự là rất giống Oa Hoàng ( Nữ Oa vá trời đó) thời thượng cổ.

Tam Hoàng Pháo Chủy đặt theo tên của Tam Hoàng. Luyện đến cảnh giới cao nhất, lấy quyền ý là ý cảnh về Tam Hoàng thượng cổ. Lúc trước Phong Thái đánh ra một chiêu Củng Thủ Chủy, ý cảnh gần như là đã đạt tới hoàn mỹ.

Mà bây giờ nàng lại kết ra thế quyền này, so với Củng Thủ Chủy càng hoàn mỹ hơn một bậc. nguồn TruyenFull.vn

" Một chiêu này, trong Tam Hoàng Pháo Chủy không hề có...... là chiêu thức do nàng tự nghĩ ra. Một quyền này của nàng đã là toàn đúc kết toàn bộ tinh thần trong hai mươi năm ẩn tàng, giờ đây đã phát ra toàn bộ...".

Trong nháy mắt mà Phong Thái kết xuất ra thế quền này, Vương Siêu cũng cảm thấy giật mình. Nội tâm Vương Siêu vưa khẽ động, đồng thời lúc này Phong Thái cũng đã đánh thế quyền này ra.

Đây rõ ràng là một quyền kinh thiên động địa, một quyền này của Phong Thái chính là "không ra tay thì thôi, ra tay là lập tức tỏa sáng", phảng phất như là:"Thập niên hàn song vô nhân vấn, nhất cử thành danh thiên hạ tri" ( Mười năm khổ luyện không ai hỏi đến, một ra tay đạt được danh vọng thiên hạ đều biết đến).

Ầm ầm! Những thanh âm dữ dội một lần nữa vang lên, khí lưu xoay quanh va chạm cực mạnh, chân Phong Thái dẫm mạnh tựa như thế phát kình Vũ bộ. Lại giống như bộ pháp tuyệt đỉnh của Vương Siêu " bộ bộ sinh liên".

Tay của Phong Thái thật giống như một phương che trời trấn áp thiên hạ. Lại giống như bảo tháp Lôi Phong tháp của Pháp Hải hòa thượng trấn áp Bạch nương tử của Thủy Mạn Kim Sơn. Lại giống như Quan Thế Âm Bồ Tát dùng bảo bình thu phục yêu quái.

Quyền giáng xuống nện mạnh lên tay của Y Hạ Nguyên.

Hai tay va chạm xâm nhập cốt tủy, lại vang lên những thanh âm cọ sát mãnh liệt của tinh thiết. Loại thanh âm này làm cho người ở nơi này đều cho rằng: Không phải là những cánh tay đang chạm vao nhau, mà là hai cây Thiết Trụ lớn như cột điện đang đối chọi.

Hai quyền đụng vào nhau, Y Hạ Nguyên liên tục đạp xuống đấp, thân thể thối lui ba bước. Trong ánh mắt lóe lên một tia " không thể tin tưởng nổi". Hắn dù có nắn mơ cũng không ngờ rằng bản thân đã sử dụng đến chiêu Trảm Lãng mà Phong Thái vẫn có thể ngăn cản được. Hơn nữa còn triển khai phản kích mãnh liệt. Tiên cơ vẫn như trước không thể giành lại được, ngược lại Y Hạ Nguyên càng rơi vào thế hạ phong.

Y Hạ Nguyên có phần không tin: Một nữ nhân, làm so có thể bộc phát ra một quyền có lực lượng lớn đến như vậy?

Nhưng mà sau một khắc, Y Hạ Nguyên đã loại bỏ tất cả tạp niệm trong đầu. Hắn không phải là loại người " kế hoạch không thành công thì tâm tàn ý lạnh". Hơn nữa, trong sát na này hắn đã nghe thấy thanh âm rạn nứt của các khúc xương trong thân thể Phong Thái.

Nói cách khác Phong Thái đã bị thương.

Trong nháy mắt Y Hạ Nguyên điều chỉnh hô hấp, lại tiến nhập vào cảnh giới "kiếm cùng thiền". Mặc dù hắn biết mình đang ở vào thể hạ phong, nhưng mà lòng tin có thể phòng thủ vững chắc càng mạnh hơn bao giờ hết.

Sau khi Phong Thái chính thức chiếm được thượng phong, thế quyền lập tức được triển khai ra toàn bộ. Dường như là đã phóng thích ra toàn bộ tích lũy hai mươi năm ẩn nhẫn ở ẩn. Thời khắc này, nàng đã hoàn toàn quên hết sinh tử, cũng quên hết vinh nhục của bản thân, cũng quên hết chiêu thức. Thậm chí quên luôn cả đối thủ Y Hạ Nguyên đang ở trước mặt.

Lúc này, trong trận chiến Phong Thái đã quên hết tất cả mọi việc, quyền pháp hoàn toàn phóng xuất ra tất cả những gò bó của bản thân.

Quyền pháp của nàng càng ngày càng sắc bén. Y Hạ Nguyên vừa lui vừa cẩn thận bảo vệ môn hộ. Lập tức nàng phóng tới, liên tục công ra chín quyền.

Chín quyền này của nàng, mỗi quyền đều như thái sơn áp đỉnh. Thật giống như Đại Vũ bình định thiên hạ, đúc ra chín cái đỉnh.

Mỗi quyền đều là "Đóng đô thiên hạ". Đại thế đã định, không bất cứ hoàn cảnh nào có thể làm dao động.

Y Hạ Nguyên cũng cảm nhận được sâu sắc, trong lòng hắn vẫn trầm tĩnh như trước. Nhưng thân thể lại xuất hiện hàng loạt phản ứng. Thế cuộc dường như là không thể vãn hồi nữa, trận chiến này dường như là đã được quyết định.

"Đây chẳng qua chỉ là ảo giác". Khi thủ cước của Y Hạ Nguyên mãnh liệt ngăn cản chín quyền của Phong Thái. Nội tâm hắn cố gắng áp chế cảm giác ý quyền " đại thế đã định của Phong Thái.

Tinh thần Y Hạ Nguyên quả thật là cực kỳ kiên cường, nếu đổi lại là một cao thủ Đan đạo khác, ví dụ như Liễu Viên Phi, trong tình huống như vậy hẳn là sẽ có ý nghĩ đại thế đã mất, tâm trí sẽ dao động. Nhưng mà Y Hạ Nguyên lại vẫn cẩn thận bảo vệ từng chút một. Hắn giống như là con thuyền trong bão tố, vẫn thủy chung không ngã, kiên định chờ đợi phong ba qua đi.

Y Hạ Nguyên đã hoàn toàn tiếp nhận quyền của Phong Thái.

Chín quyền nặng như " Đóng đô thiên hạ"! Đều bị hắn tiếp được.

Nhưng mà khi hắn tiếp được quyền thứ chín cuối cùng thì một tay của Phong Thái lại bạo phát.

Từng tiếng khiếu dài từ trong thân thể Phong Thái phát ra. Cả người Phong Thái giống như là Phượng Hoàng lột xác giương cánh vọt lên trời cao. Thanh âm giống như Phượng Hoàng bay lên làm cho lỗ tai của những người ở đây tựa hồ bị thanh âm xuyên thủng mà xâm nhập vào linh hồn.

Trong tích tắc này, mỗi người đều có cảm giác nguyện vọng muốn bay cao của nữ tử này. Nàng đã không lên tiếng thì thôi, một khi khiếu lên sẽ đạt tới cảnh giới kinh thiên.

Trong tiếng trường minh như Phượng Hoàng vút lên trời cao, Phong Thái lại đánh ra một quyền.

Một quyền này, khí tức lại đạt tới đỉnh điểm, người người đều cảm giác được khi một quyền này của Phong Thái đánh ra, tính mạng đều có một loại cảm giác đang thăng hoa.

Ầm!

Đệ nhất cao thủ thực chiến của Nhật Bản, một võ thuật gia có tâm linh kiên định tới đáng sợ, đại tông sư cả đời say mê võ thuật, cuối cùng đã không thể chống đỡ nổi một quyền trong lúc sinh mệt đang thăng hoa của Phong Thái.

Bị đánh một quyền trúng vào ngực. Cả người Y Hạ Nguyên bay lên không sau đó thẳng tắp rơi xuống mặt đất.