Biên soạn: Đức Uy
Bản convert lấy từ truyencv.com
----------------------------------------------
"Có ý gì?" Tạ Giải nghi hoặc nhìn nàng.
Cổ Nguyệt nói: "Ngươi vẫn được coi như là nam nhân."
Tạ Giải cả giận nói: "Chẳng lẽ nói ngươi trước đây vẫn coi ta là nữ nhân hay sao?"
Cổ Nguyệt "Ha ha!" nở nụ cười, "Nếu người cũng đồng ý như thế thì tùy ngươi vậy."
Hứa Tiểu Ngôn tiến đến bên người Tạ Giải, ôm lấy cánh tay của hắn, nói: "Thì ra chúng ta vẫn là chị em tốt! Nếu không phải là Cổ Nguyệt tỷ nói cho ta, ta còn không biết đấy."
Ba đạo hắc tuyến từ trên trán rơi xuống, Tạ Giải ra sức rút tay của mình ra, "Các ngươi bắt nạt ta, có bản lĩnh thì đi mà bắt nạt Vũ Lân đi. Ta đói rồi, các ngươi bảo vệ hắn đi, ta đi ăn điểm tâm đây. Các ngươi có muốn ta mua về một ít cho các ngươi không?"
Cổ Nguyệt gật gù, không chút khách khí nói: "Ta muốn thịt, bánh màn thầu, nước trái cây, sữa chua. Lại muốn thêm một ít rau dưa."
Hứa Tiểu Ngôn bẻ ngón tay nói: "Ta muốn bánh mì, tương hoa quả, sữa chua, trứng rán, phần hai trứng nha, người ta còn đang trong độ tuổi phát triển đây."
Tạ Giải tức giận: "Vâng, dung mạo ngươi y chang quả trứng rán!" Nói xong, không đợi Hứa Tiểu Ngôn trả lời, hắn đã chạy như bay ra bên ngoài.
Tạ Giải vừa ra cửa không lâu, tiếng gõ cửa vang lên.
"Làm sao nhanh như vậy đã trở lại rồi?" Hứa Tiểu Ngôn lầm bầm một câu đi ra mở cửa. Thời điểm khi nàng mở cửa phòng lại phát hiện ra, ngoài cửa cũng không phải là Tạ Giải, mà là vị nữ tử tóc bạc đã từng tới hôm qua.
"Là cô? Vũ lão sư của tụi em đâu?" Hứa Tiểu Ngôn lập tức hỏi.
Ngoài cửa, thật bất ngờ chính là Thẩm Dập.
Thẩm Dập đi vào trong phòng, "Vũ lão sư của các ngươi không có chuyện gì, đang ở học viện bên kia giúp các ngươi khơi thông quan hệ đấy. Đội trưởng của các ngươi tỉnh hay chưa?”
Hứa Tiểu Ngôn lắc lắc đầu, "Vẫn chưa."
Thẩm Dập than nhẹ một tiếng, "Vậy thì chờ chút đi. Chờ hắn tỉnh rồi, ta mang bọn ngươi đi qua."
Hứa Tiểu Ngôn sửng sốt một chút, "Dẫn chúng em đi qua? Nhưng mà hiện tại thời gian đã không còn kịp ạ?!"
Thẩm Dập khẽ mỉm cười, sờ sờ đầu của nàng, giống y chang như lúc Vũ Trường Không sờ đầu nàng vậy, "Không sao. Vũ lão sư của các ngươi đã giúp các ngươi khơi thông quan hệ, tuy rằng có khả năng quá trình sát hạch sẽ càng thêm khó khăn một chút, nhưng cuối cùng cũng coi như là tranh chủ cho các ngươi thêm một chút cơ hội. Chờ đội trưởng của các ngươi tỉnh lại, chúng ta liền đi qua."
"Có thật không? Thật là quá tốt rồi. Vũ lão sư vạn tuế!" Hứa Tiểu Ngôn nhảy cẫng lên vui sướng.
Mặc dù bọn hắn đồng ý vì Đường Vũ Lân mà từ bỏ cơ hội khảo hạch lần này, nhưng nếu như có thể không bỏ qua cơ hội này, không thể nghi ngờ vẫn là tốt nhất! Một đời chỉ có một cơ hội duy nhất đó nha!
Cổ Nguyệt vẻ mặt kinh ngạc nhìn Thẩm Dập, nàng cũng không hề nghĩ tới, bọn họ vẫn còn có khả năng tham gia cuộc thi. Cũng có mấy phần cảm giác như trút được gánh nặng.
Phòng tắm.
Đường Vũ Lân đang ở trong bồn nước. Nước trong bồn đã sớm không còn nóng bỏng như trước, nhưng do ảnh hưởng từ nhiệt độ cơ thể hắn nên vẫn khá ấm áp.
Sương mù vàng nhạt trong không trung trở nên càng thêm nồng nặc, từ bên ngoài mà xem, chỉ có thể mông lung nhìn thấy một phần thân thể của hắn.
"Ta thành công rồi sao?" Bên trong thế giới tinh thần của hắn, Đường Vũ Lân lại xuất hiện ở trong không gian kỳ dị kia.
Cùng thời điểm lần đầu đột phá phong ấn mà so ra, quá trình lần này có thể dùng từ nước chảy thành sông để hình dung vô cùng thích hợp. Ngoại trừ cảm giác nóng bỏng lúc đầu khiến hắn có cảm giác mình sắp bị biến thành món Vũ Lân Hấp Linh Quả ra, sau khi hắn dần khôi phục như cũ từ trong cảm giác nóng bỏng đó, cảm nhận được trong cơ thể mình huyết mạch sau khi biến hóa điên cuồng phun trào. Cảm giác thống khổ liền giảm bớt đi nhiều.
Sau đó hắn liền bắt đầu tiến vào trong một loại cảm giác kỳ dị.
Cùng lần thứ nhất đột phá tương tự, ở trong toàn bộ quá trình đột phá, chính hắn cũng không có cảm thụ quá mức rõ ràng. Chẳng qua là cảm thấy thân thể của chính mình tựa như đột phá cái gì đó cách trở, sau đó liền bị sóng to gió lớn nhấn chìm.
Thời điểm lần thứ nhất đột phá phong ấn, cảm giác bị nhấn chìm thống khổ dị thường, loại cảm giác thân thể phảng phất bất cứ lúc nào cũng bị căng cứng thực sự dằn vặt hắn muốn sống muốn chết.
Nhưng lần này lại không giống, tuy rằng vẫn hơi trướng như trước, nhưng cũng không thống khổ đến vậy. Toàn bộ quá trình tựa hồ cũng ở trong phạm vi khống chế.
"Đúng, ngươi đã thành công." Âm thanh vui mừng của Lão Đường vang lên.
Quang ảnh lóe lên, Lão Đường xuất hiện ở trước người hắn cách đó không xa. Không biết tại sao, Đường Vũ Lân cảm thấy, Bóng người của Lão Đường hiện tại tựa hồ trở nên ngưng thực hơn một chút.
Lão Đường mỉm cười nói: "Cảm giác làm sao?"
Đường Vũ Lân nói: "Cũng còn tốt. Không thống khổ như lần đầu tiên."
Lão Đường nói: "Điều này là bởi vì chính ngươi đã tích lũy không ngừng. Ba năm qua, cảnh giới thân thể của ngươi tăng lên rất nhanh, hồn lực cũng tăng lên không tệ, đặc biệt là hồn lực sau khi trải qua áp súc. Tất cả phương pháp tu luyện mới của ngươi đều giúp hồn lực củng cố thân thể, do đó ôn dưỡng kinh mạch của ngươi, giúp sức chịu đựng của kinh mạch càng mạnh hơn. Đồng thời, phẩm chất 4 loại linh vật ngươi tìm được lần này cũng rất cao. Cho nên mới có thể thuận lợi hoàn thành đột phá như thế."
Đường Vũ Lân mừng rỡ nói: "Quá tốt rồi! Cuối cùng cũng coi như là không uổng phí khí lực. Lão Đường, vậy sau khi ta đột phá, thân thể sẽ có biến hóa gì đây? Ta còn nhớ, ngài lần trước đã nói, ta sẽ có kinh hỉ đúng không?!"
Lão Đường nói: "Đúng, sẽ có kinh hỉ. Nhưng cần chính ngươi tự đi lĩnh hội, bất quá, ta kiến nghị ngươi trước tiên không nên cân nhắc những vấn đề này. Điều trước tiên ngươi nên cân nhắc là thời điểm tương lai không xa, ngươi sẽ đột phá đạo phong ấn thứ ba."
Đường Vũ Lân cười nói: "Cái đó đến tận năm 20 tuổi mà. Còn những 6 năm thời gian, ta có dư thời gian để chuẩn bị."
Lão Đường nói: "Ai nói với ngươi 20 tuổi mới cần đột phá đạo phong ấn thứ ba?"
Đường Vũ Lân sững sờ, "Chẳng lẽ không đúng sao? Đạo thứ hai phong ấn cùng đạo thứ ba phong ấn cách nhau 5 năm, ta đột phá thế này xem như là khá sớm! 15 tuổi, thêm 5 năm nữa là 20 tuổi."
Lão Đường lắc lắc đầu, "Không, cũng không phải tính như vậy. Nói chuẩn xác, đạo phong ấn kế tiếp của ngươi nhất định phải hoàn thành đột phá trước năm 16 tuổi. Nói cách khác, ngươi còn có thời gian 3 năm nữa để chuẩn bị cho một lần đột phá. 15 tuổi đột phá đạo phong ấn thứ hai là thời gian trễ nhất, mà càng sớm đột phá, việc ngươi đối mặt với đạo phong ấn tiếp theo sẽ càng dễ dàng hơn một chút. Mà thời gian để đột phá đạo phong ấn tiếp theo, sẽ tính từ thời gian lần gần nhất ngươi đột phá mà tính tới. Vì lẽ đó, ngươi chỉ có 3 năm."
Đường Vũ Lân ngơ ngác nói: "Chẳng lẽ nói, sau này khoảng cách thời gian giữa những lần đột phá phong ấn đều sẽ rút ngắn lại?"
Lão Đường nói: "Đúng, mỗi lần đều sẽ rút ngắn. Vì lẽ đó, áp lực tương lai ngươi phải đối mặt sẽ lớn vô cùng, hiện tại vừa mới chỉ bắt đầu."
Sự vui sướng của Đường Vũ Lân bởi vì đột phá đạo phong ấn thứ hai nhất thời biến mất hoàn toàn. Nếu như thời gian mỗi lần đột phá phong ấn đều rút ngắn đi, tổng cộng 18 đạo phong ấn, đến tột cùng, tốc độ còn nhanh cỡ nào đây! Mà một khi không cách nào đột phá phong ấn, chính mình sẽ phải đối mặt với sự uy hϊế͙p͙ của cái chết.
"Thời gian ngắn nhất để đột phá phong ấn trong tương lai là bao lâu?"
Lão Đường trầm giọng nói, "Tương lai mỗi một đạo phong ấn sẽ rút ngắn 3 tháng. Chờ sau khi ngươi đột phá đến chín đạo phong ấn, nhất định phải một năm đột phá một đạo phong ấn. Mãi cho đến khi đột phá toàn bộ phong ấn mới được."
Đường Vũ Lân hít vào một ngụm khí lạnh, sau chín đạo phong ấn, hàng năm đều phải đột phá một đạo? Chuyện này…thật sự là mình có thể làm được sao?
Tuy rằng trước sau đột phá được hai đạo phong ấn, nhưng đến hiện tại hắn mới rõ ràng, 18 đạo phong ấn này đem lại áp lực cho mình lớn đến bao nhiêu.
"Ta hiện tại sẽ nói cho ngươi biết những loại linh vật cần chuẩn bị cho lần đột phá phong ấn tiếp theo. Đồng thời, ngươi nhớ kỹ, trong vòng ba năm tới tu vi bản thân ngươi tăng lên càng nhiều, rèn luyện đối với thân thể càng nhiều, thời điểm đột phá sẽ dễ dàng hơn nhiều. Cũng giống như lần này vậy. Nhưng nếu như ngươi chuẩn bị không đủ đầy đủ, như vậy, sẽ phải đối mặt với thử thách, thậm chí…"
Đường Vũ Lân yên lặng gật gật đầu, hắn đương nhiên biết phía sau của hai chữ “thậm chí…” là cái gì.
Tên gọi vài loại linh vật xuất hiện ở trong đầu hắn. Đường Vũ Lân chú ý tới đầu tiên chính là tiền tố, may là, vẫn là Thiên Niên. Hắn thật sự sợ lần này linh vật trực tiếp xuất hiện yêu cầu Vạn Niên, nếu vậy đúng là muốn đòi mạng của hắn.