Lộng Triều

Quyển 8 - Chương 91

Buổi đi chơi này làm Triệu Quốc Đống khá vui vẻ. Mặc dù ba người phụ nữ này hơn tuổi hắn nhưng đều đẹp, lúc chơi cũng dùng hết sức.

Vương Lệ Mai cố gắng lấy lòng cũng không làm Triệu Quốc Đống phản cảm. Dù sao hắn cũng có thể hiểu cho đối phương, vua nào triều thần đó. Cô vốn được coi là người của Trương Thiệu Văn nên rất mong được hắn hiểu.

Cô cũng cố gắng thể hiện để cho thấy mình không phải bình hoa. Nhất là ngày thứ tư của hội nghị thu hút đầu tư, mấy tên khách tỉnh Tô không biết từ đâu mà biết tin Ninh Lăng tổ chức hội nghị thu hút đầu tư ở khách sạn quốc tế Quý Đô, mặc dù mấy vị khách này không phải thiết bị ngành điện hay vật liệu xây dựng nhưng Vương Lệ Mai cũng to gan thay mặt Triệu Quốc Đống mời bọn họ tới Ninh Lăng. Sau đó điều này cô đã được Triệu Quốc Đống khen.

Dù là lãnh đạo nào cũng hy vọng cấp dưới của mình có năng lực làm việc, nhất là người mình có thể yên tâm sử dụng. Vương Lệ Mai đã dùng hành động chứng minh cô có năng lực. Mà Vưu Huệ Hương lúc trước khi làm cầu nối đã tỏ rõ thái độ của Vương Lệ Mai. Có một cấp dưới như vậy mặc dù Triệu Quốc Đống cần quan sát nhưng cũng có nhận thức nhất định, nếu không sẽ làm cho Vương Lệ Mai chạnh lòng.

….

- Lão Hàn, được, ít nhất điều này nói rõ cán bộ An Nguyên chúng ta có tư tưởng mới. Triệu Quốc Đống này nói chuyện trong hội nghị thu hút đầu tư cũng không tính gì cả. Dù sao anh muốn thu hút đầu tư thì phải nói tốt, nếu không ai tới.

Ninh Pháp giơ hai tờ báo lên cười hì hì nói:

- Nhưng người này vẫn có chút to gan. Tôi nghe Ninh Lăng khoe bọn họ đã được Công ty Quốc Điện xác định làm trụ sở sản xuất thiết bị ngành điện, nhưng trên thực tế không có. Có hai lãnh đạo tỉnh khác gọi điện tới cho tôi kiện, chỉ sợ lãnh đạo thành phố mấy nơi như Liễu Châu, Kiềm Dương càng căm tức hơn.

- Ha ha, Chủ tịch Ninh, đây coi như sách lược mà. Vấn đề này nếu xác định thì cũng là trong nội bộ, chưa công bố ra ngoài tức là chưa xác định, còn có ẩn số. Chúng ta không thể nói Ninh Lăng bảo như vậy có hợp pháp hay không, cùng lắm chỉ nói bọn họ khoe khoang, khoe khoang không phạm pháp mà. Nếu không các thành phố, Thị xã khác cũng nhằm vào hạng mục này cứ tuyên bố bọn họ cũng được Công ty Quốc Điện chọn là được mà.

Người đàn ông còn lại – Hàn Độ cười nói.

- Ha ha, tôi nghe nói khi Thái Chánh Dương còn làm ở Sở Giao thông thì Triệu Quốc Đống được phái xuống cơ sở rèn luyện. Nhóm cán bộ đợt đó đã về, chỉ mình cậu ta từ Phó chủ tịch huyện lên Chủ tịch huyện, sau đó từ Chủ tịch huyện lên Bí thư huyện ủy. Bây giờ đã là Thường vụ thị ủy Ninh Lăng. Ồ, còn trẻ như vậy đúng là làm người ta có chút tò mò.

Ninh Pháp cười nói:

- Thái Chánh Dương cũng nhắc về cậu ta với tôi, nói cậu ta có ánh mắt sắc bén, nhìn xa, có tư tưởng tiến bộ.

- Bộ trưởng Chánh Dương nghe nói sẽ thành Bộ trưởng Bộ năng lượng sau Hội nghị của Đại hội đại biểu nhân dân lần này. Bộ năng lượng này và Bộ năng lượng trước đây có gì khác nhau?

Hàn Độ biết Thái Chánh Dương và Ninh Pháp có quan hệ mật thiết. Chính xác mà nói Thái Chánh Dương có thể bay lên như vậy là do Ninh Pháp toàn lực tiến cử. Thái Chánh Dương đến Sở Giao thông vốn không phải ý của Ninh Pháp. Ninh Pháp muốn Thái Chánh Dương thay vị trí của Hoàng Nguyên Thịnh, nhưng Tô Giác Hoa lại chặn ngang mà đưa Thái Chánh Dương đến làm giám đốc Sở Giao thông. Ninh Pháp mặc dù có chút không hài lòng nhưng vẫn giúp đỡ Thái Chánh Dương. Mãi đến khi Thái Chánh Dương lên làm Phó bộ trưởng Bộ Thương mại thì trong đó cũng có một phần giúp đỡ của Ninh Pháp.

- Không ít đại biểu của Đại hội đại biểu nhân dân và các chuyên gia nổi tiếng trước đây yêu cầu xóa bỏ Bộ năng lượng, bây giờ lại hô hào thành lập Bộ năng lượng. Nhất là mấy năm qua kinh tế quốc gia phát triển rất nhanh, hơn nữa dầu mỏ vốn từ chỗ đủ cung cấp chuyển sang nhập khẩu với tỉ lệ càng lúc càng cao. Nước ta gặp áp lực tiêu thụ năng lượng càng lúc càng lớn. Bây giờ Trung Quốc sắp gia nhập WTO, một khi gia nhập sẽ khiến kinh tế nước ta hội nhập với toàn thế giới, mà các quy tắc của quốc tế cũng khiến chúng ta phải tuân theo. Cho nên hai ba năm nay yêu cầu thành lập Bộ năng lượng một lần nữa, yêu cầu quốc gia coi trọng chính sách năng lượng. Ai cũng cho rằng năng lượng chính là ngành sản xuất rất quan trọng của quốc gia.

- Nói như vậy một thời gian nữa Phó bộ trưởng Thái sẽ chuyển sang thành Bộ trưởng Thái.

Hàn Độ cười nói.

- Thành lập lại và tăng thêm quyền lực cho Bộ năng lượng đã được xác định. Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc cũng tiến hành nghiên cứu và xin ý kiến về vấn đề này trong thời gian dài. Lão Thái sau khi đến Bộ Thương mại đã được Phó Thủ tướng Hồng đánh giá cao trong phương diện năng lượng, cho nên mới để anh ta phụ trách Văn phòng chính sách chiến lược nguồn năng lượng quốc gia, có lẽ cũng là có ý này. Về phần lão Thái có đến Bộ năng lượng hay không thì phải xem ý của Trung ương.

Ninh Pháp lắc đầu nói.

- Ha ha, nếu Bộ trưởng Thái đến làm Bộ trưởng Bộ năng lượng, y là cán bộ An Nguyên chúng ta đi lên, tốt xấu cũng phải giúp An Nguyên một chút chứ? An Nguyên có tài nguyên nước phong phú, vị trí địa lý thích hợp. Dù là xây dựng nhà máy thủy điện hay là xây dựng trụ sở sản xuất thiết bị ngành điện cũng nên suy nghĩ cho An Nguyên chúng ta đầu tiên mới phải. Triệu Quốc Đống dù sao cũng từ Sở Giao thông đi ra, về tình về lý cũng phải ủng hộ một chút chứ?

- Ha ha, lão Thái đứng ở vị trí đó phải lo lắng vấn đề toàn cục, chúng ta không thể hy vọng anh ta ưu đãi cho An Nguyên, chúng ta phải dựa vào chính mình.

Ninh Pháp cười nói:

- Chẳng qua đầu óc Triệu Quốc Đống này nếu nhạy bén như Thái Chánh Dương, sao cậu ta không đi tìm Thái Chánh Dương?

- Tôi cảm thấy Triệu Quốc Đống này có phong cách giống ngài khi còn làm Bí thư Thị ủy bên tỉnh Chiết, có khí thế không sợ trời sợ đất. Theo tôi biết thì báo không đưa hết lời nói sắc bén của cậu ta. Mặc dù một số đồng chí trong ban tôi có ý kiến, cho rằng là bất bình thường, rời bỏ nguyên tắc chế độ công hữu Xã hội chủ nghĩa.

Hàn Độ nhấp ngụm nước mà nói.

- Một số đồng chí nghĩ như vậy là bình thường, chúng ta phải kiên nhẫn làm công tác tư tưởng. Nhưng mà lão Hàn, Ban Tuyên giáo phải tỏ rõ thái độ cho thấy nhiệm vụ phát triển áp đảo tất cả. Từ khi cải cách đến nay thì trái độc vẫn chôn giấu trong nhiều cán bộ, có thời cơ thích hợp sẽ lộ ra. Cho nên đồng chí Đặng Tiểu Bình đã nhấn mạnh phải cảnh giác nhưng còn phải đề phòng hơn nữa. Trung Quốc đi theo con đường Xã hội chủ nghĩa là điều không bao giờ thay đổi, nhưng đối với một vài động tác theo kịp thời đại của cơ sở thì chúng ta cũng phải ủng hộ.

Thái độ rõ ràng của Ninh Pháp làm Hàn Độ có chút ngạc nhiên. Theo y thấy sau Đại hội Đảng, Ninh Pháp vẫn khá nhẫn nhịn, nhất là khi tranh luận quan điểm thì khá cẩn thận. Nhưng lần này sao lại tỏ rõ như vậy, y lập tức có phản ứng. Ninh Pháp yêu cầu là Ban Tuyên giáo tỏ thái độ rõ ràng chứ không phải bản thân Ninh Pháp.

- Chủ tịch Ninh, tôi sẽ dựa theo ý ngài mà chỉ thị truyền thông chú trọng việc này, tranh thủ đưa ra một số thứ có sức thuyết phục hơn nữa.

Hàn Độ gật đầu nói.

- Ừ, lão Hàn, Ban Tuyên giáo là tiếng nói của Đảng, cũng chính là thể hiện rõ quan điểm của Đảng. Các cán bộ thực ra có thể từ trong báo Đảng tìm ra vài thứ có tác dụng, cho nên mặt trận này là rất quan trọng. Mà bây giờ quần chúng thích xem các loại báo đô thị cũng là mặt trận lớn, Ban Tuyên giáo cũng cần tăng cường lãnh đạo ở mảng này. Làm như thế nào đảm báo tính phong phú về mặt giải trí của nó, vừa làm như thế nào để mượn mảng này tỏ rõ chính sách của Đảng và chính quyền, công việc này tôi nghĩ Ban Tuyên giáo nên nghiên cứu một chút. Tôi thấy Báo cuối tuần Nam Phương làm rất tốt, có thể tham khảo.

Ninh Pháp suy nghĩ một chút rồi nói.

- Báo cuối tuần Nam Phương?

Hàn Độ ngẩn ra. Những bài báo sắc bén của Báo cuối tuần Nam Phương là vấn đề khiến các Ban Tuyên giáo đau đầu nhất. Ninh Pháp chẳng lẽ hy vọng các tờ khác đều chuyển hướng giống Báo cuối tuần Nam Phương sao?

Có lẽ nhìn ra sự nghi hoặc của Hàn Độ, Ninh Pháp cười nói:

- Ý tôi chỉ là tham khảo đặc sắc của nó, cũng không phải là bắt chước hoàn toàn. Mỗi tờ báo đều có đặc sắc, Báo cuối tuần Nam Phương làm tốt điểm này. An Nguyên cũng cần có những bài báo sắc bén để đầu óc mọi người tỉnh táo ra.