Lộng Triều

Quyển 20 - Chương 91

Cỏ phải cảm thấy như ngồi trên lưng hổ không? Có lẽ chú nên đi gặp Phó thủ tướng Ninh mới được.

Thái Chánh Dương nói khá nhẹ nhàng nhưng cũng rất rõ ràng.

- Tôi nghĩ Phó thủ tướng Ninh rất chú ý việc này, cũng thích nghe người ở cơ sở báo cáo. Chú có thể báo cáo tình hình càng chính xác một chút.

- Anh có phải lo việc này sẽ làm quan hệ giữa em và Lăng Chính Dược trở nên căng thẳng?

Triệu Quốc Đống trầm ngâm một chút mới nói.

- Cái này phải xem chú giải thích như thế nào. Chú cảm thấy chú và y bây giờ còn có thể ngồi xuống giải quyết hòa bình ở vấn đề này sao? Nếu có thể thì đừng đi, nếu như không được thì anh đề nghị chú đi, không nên lo Phó thủ tướng Ninh sẽ có cử động gì, ở tầm của y thì dù có khuynh hướng cũng tuyệt đối không tùy tiện tỏ vẻ. Chú đi như vậy ít nhất có thể để y hiểu rõ tình hình một cách trực quan. Nếu y tán thành có lẽ sẽ có tác dụng khá vi diệu.

Thái Chánh Dương nói với ý khá có thể hình dung.

Triệu Quốc Đống nhạy cảm nắm bắt được hàm nghĩa mà Thái Chánh Dương lộ ra.

- Thái ca, có phải trung ương có tinh thần gì mới không?

- Mũi của chú thính thật đó.

Thái Chánh Dương cười mắng.

- Ngày 5/7 Bộ Chính trị tiến hành cuộc học tập chỉ thị kỳ họp thứ 6, trung ương đưa ra việc muốn thực hiện chính sách thân dân, yêu dân, vì dân vào thực tế, đặt chuyện quần chúng nhân dân quan tâm nhất lên đầu, cần không ngừng thí điểm sáng tạo trong công việc. Lần này trung ương đẩy việc này lên rất cao đồng thời chuyên môn đề cập đến phải để dân chúng bình thường cảm nhận tính ưu việt của nền Xã hội chủ nghĩa và thành quả cải cách…

Triệu Quốc Đống im lặng không nói.

Tình hình trong và ngoài nước gần đây biến hoá khá nhiều, thị trường tài chính Mỹ càng lúc càng khủng hoảng, nguy cơ tín dụng tạo thành cơn gió lốc quét toàn nước Mỹ, chính phủ Mỹ ứng phó rất khó khăn, nó cũng khiến thị trường bất động sản Mỹ đóng băng, sau đó ảnh hưởng đến ngành sản xuất của Mỹ rồi truyền tới các ngành xuất khẩu của Trung Quốc. Trong nước đã đưa ra kế hoạch kích thích tiêu dùng nội địa để phát triển kinh tế, có lời đồn sau khi Olympic kết thúc thì rất có thể trung ương sẽ tung ra kế hoạch kích thích kinh tế rất lớn, loại dự đoán này cũng khiến lạm phát tăng cao, giá nhà tăng cao và làm dân chúng rất bất mãn.

Trung ương cũng ý thức được điểm này nhưng kinh tế Mỹ suy thoái ảnh hưởng lớn đến kinh tế Trung Quốc, trung ương hiểu đây là thời khắc mấu chốt vì bị sức ép từ hai đầu. Nếu xử lý sai lầm rất có thể làm nền kinh tế Trung Quốc xuất hiện điểm cong, một khi tốc độ tăng trưởng của Trung Quốc dừng lại thì sẽ ảnh hưởng lại đến kinh tế thế giới…

Kích thích tiêu dùng nội địa, chuyển hướng từ kinh tế xuất khẩu sang kinh tế nội địa, tất cả các vị chuyên gia kinh tế đều nhất trí cho rằng đơn thuốc mà trung ương đưa ra có nhiều chính sách nhưng hiệu quả không cao, hoặc là nói dân chúng không chịu nghe. Nguyên nhân chính là cơ chế đảm bảo xã hội không kiện toàn làm dân chúng không dám mở ví tiền, mà nguyên nhân lớn nhất trong đó là y tế, giáo dục và nhà ở không được giải quyết một cách hữu hiệu. Mà y tế lại đứng đầu trong ba vấn đề khó khăn kia.

Trung ương đương nhiên hiểu rõ vấn đề này. Nhưng làm như thế nào giải quyết vấn đề để thúc đẩy tiêu dùng nội địa cũn là một vấn đề khá phức tạp. Chỉ riêng vấn đề nhà ở cũng đã gắn liền với nguồn thu tài chính của chính quyền địa phương, ở nhiều nơi đã thành nguồn thu lớn thứ hai của địa phương, mất đi tiền từ đất, tài chính nhiều nơi sẽ gặp nguy cơ sụp đổ, cũng tạo ảnh hưởng rất xấu đối với kinh tế địa phương. Đây là nguyên nhân chính khiến trung ương mãi không hạ quyết tâm.

Vấn đề giáo dụ cũng là như vậy, chi phí học tập của con thành gánh nặng lớn cho nhiều gia đình. Theo cuộc sống nhân dân tăng cao, các gia đình càng hy vọng con mình được học tập tốt hơn, khát khao giáo dục cao cấp càng làm cho chi phí tăng mạnh.

Về phần y tế càng là khó giải quyết nhất trong ba vấn đề. nguyên nhân là do bệnh nhân bị bệnh rồi nghèo đi là hiện tượng phổ biến. Nhất là ở nông thôn, một gia đình có bệnh nhân bệnh nặng về cơ bản đẩy cả nhà vào vực sâu tuyệt vọng. Thiếu bảo hiểm y tế khiến nhiều hộ nông thôn không thể không cắn răng vay mượn chữa trị. Có thể nói nhà ở có lẽ thuê nhà hoặc ở nhà nhỏ, xa trung tâm một chút để chống đỡ, học có thể ở các trường bình thường một chút nhưng khi mắc bệnh thì như mình gặp phải tuyệt cảnh mất mạng, điểm này là trở ngại lớn nhất. Cho nên Triệu Quốc Đống mới kiên quyết ủng hộ việc thí điểm của Ninh Lăng, dù làm sớm một năm cũng có thể cứu lại không ít tính mạng. Về phần khác Triệu Quốc Đống không nghĩ xa như vậy.

Bí thư trung ương đã có ý mở lỏng cửa nhưng cải cách y tế liên quan quá nhiều vấn đề, thí điểm cũng có thể dẫn tới nhiều mạo hiểm vì vậy trung ương mặc dù thả lỏng cửa nhưng rất thận trọng, thậm chí không nói rõ ràng, chỉ có thể dựa vào nhạy cảm chính trị của anh mà cảm nhận.

Có lẽ nghe bên kia không có âm thanh, Thái Chánh Dương ở bên này nhạy cảm biết Triệu Quốc Đống khó xử, y khẽ cười nói:

- Được rồi Quốc Đống, chú đã làm chủ tịch tỉnh, đã làm phải không ngừng nếu không sẽ loạn. Dù là làm ra lựa chọn nào cũng tốt hơn chú không có lựa chọn. Nhớ một điều chú phải tỏ thái độ thì mới chứng minh sự tồn tại của chú.

Thái Chánh Dương nói như tiếng chuông làm Triệu Quốc Đống rung động. Tồn tại, từ này nhìn như đơn giản nhưng đối với một chủ tịch tỉnh đầy dã tâm mà nói thì nó có tầm quan trọng đặc biệt. Anh chỉ có thể chứng minh sự tồn tại của mình với các cấp thì mới làm người ta nhớ kỹ, mới có người khi có chuyện nhớ tới anh. Nếu như anh bị coi như không thấy hoặc thấy anh có cũng được hoặc không thì có nghĩa là anh không tồn tại.

Bỏ máy Triệu Quốc Đống bắt đầu suy nghĩ cẩn thận. Trong thời gian này Triệu Quốc Đống vẫn bị việc này làm phức tạp, cân nhắc xem làm như thế nào đạt được mục đích của mình, trận này phải thắng. Nhưng mỗi lần cân nhắc đến yếu tố khách quan, chủ quan, Triệu Quốc Đống lại không chắc. Lăng Chính Dược không phải không biết quyết định của mình, y rất tự nhiên phát động sức ảnh hưởng của mình. Làm bí thư tỉnh ủy, điều kiện của y hơn xa Triệu Quốc Đống.

Thái Chánh Dương nói không sai, thực ra việc không quan trọng ở kết quả, chủ yếu là trung ương đã có ý khuyến khích thí điểm, anh chỉ cần dám làm thì thực tế đã đạt được thành công. Về phần tỉnh ủy phản đối cũng tốt, phê bình cũng tốt, cái này không quan trọng.

….

Ngay khi Triệu Quốc Đống trằn trọc khó quyết định thì Lăng Chính Dược cũng phiền phức vì việc này.

Lúc trước sở dĩ kiên quyết phản đối phương án của Ninh Lăng là vì Lăng Chính Dược cho rằng phương án này còn nhiều khuyết điểm, thiếu sót, có vài vấn đề thậm chí không thể giải quyết từ căn bản, hơn nữa quan trọng hơn là chính sách cải cách y tế của trung ương vẫn khá thận trọng. Có thể nói thí điểm cải cách y tế chỉ có thể thành công, không thể thất bại.

Đúng là ở tình huống này nên Lăng Chính Dược tuyệt đối không muốn An Nguyên đi đầu, bởi vì thành công cũng không mang lại thứ gì thực chất, cuối cùng chỉ được coi là kinh nghiệm mà thôi. Còn nếu thất bại thì hậu quả và sức ảnh hưởng rất ác liệt, thậm chí ảnh hưởng đến chính sách của trung ương, đây có thể nói là lấy tiền đồ chính trị của mình ra đánh cuộc. Nếu trung ương thật sự cho rằng thí điểm của An Nguyên mang lại tác động xấu cho chính sách của trung ương, như vậy bí thư tỉnh ủy An Nguyên sẽ gánh chịu trách nhiệm chính trị.

Nhưng tình hình bây giờ đã không giống. Trung ương tổ chức hội nghị Bộ Chính trị rồi lộ ra vài tin làm Lăng Chính Dược rất mẫn cảm. trung ương hy vọng địa phương cần dũng cảm đổi mới theo tình hình thực tế, nhất là tiến hành thí điểm ở phương diện liên quan tới quốc kế dân sinh. Đây không thể nghi ngờ là ám chỉ, bây giờ tâm điểm chú ý chính là nhà ở, y tế cùng giáo dục, mà Lăng Chính Dược thậm chí cảm giác được trung ương có chút ngồi không yên, muốn tiến hành ở vấn đề cải cách y tế, như vậy ai đến làm thí điểm có lẽ chính là tạo ấn tượng tuyệt với dám đứng ra gánh vác trọng trách.

Đúng là ở tình huống này nên tâm tư của Lăng Chính Dược bắt đầu có biến hoá vi diệu. Mặc dù y vẫn cho rằng phương án có nhiều khuyết điểm nhưng đây không phải là quan trọng nhất, chủ yếu là trung ương thấy sao vì phương án thí điểm này.