Lộng Triều

Quyển 20 - Chương 21

Quốc Đống, yên tâm rồi chứ?

Qua Tĩnh và Triệu Quốc Đống cười cười đi tới trước cửa phòng.

- Trưởng ban Đàm tối nay thật sự có việc, tôi hiểu khá rõ tính cách của y, nếu không có việc thì y thích ngồi ăn cơm, nói chuyện với cán bộ bên dưới.

- Qua tỷ, Trưởng ban Đàm cũng là người tỉnh Tô, coi như đồng hương của chị?

Triệu Quốc Đống thuận miệng nói.

- Ừ, Trưởng ban Đàm là người Từ Châu, coi như đồng hương.

Qua Tĩnh nhìn Triệu Quốc Đống.

- Trưởng ban Đàm là người bên Tô bắc, coi như gần như người tỉnh Lỗ, làm việc nghiêm túc, chăm chú nhưng tính cách lại hào sảng.

- Hắc hắc, ý chính là không lạnh lùng như trưởng ban Chư?

Triệu Quốc Đống cười ha hả nói.

- Quốc Đống, nói chuyện sao vậy hả?

Qua Tĩnh trừng mắt nhìn Triệu Quốc Đống.

Triệu Quốc Đống cũng nở nụ cười, xem ra Qua Tĩnh và Đàm Vĩnh Cương mới cộng tác chưa lâu nhưng sự ăn ý của hai người đã hơn so với Chư Hiền trước đây.

Về tới văn phòng Qua Tĩnh, thư ký rót trà cho Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống cầm cốc suy nghĩ một chút rồi nói:

- Qua tỷ, tôi nghe ý của Trưởng ban Đàm thì chính là ngoài việc tăng một suất thường vụ tỉnh ủy An Nguyên ra thì còn có thể có thường vụ khác sẽ được điều chỉnh?

Qua Tĩnh gật đầu.

- Tôi cũng không giấu cậu, trên thực tế đây không phải bí mật gì, rất nhanh ban và Ủy ban kỷ luật trung ương sẽ lập tổ công tác xuống An Nguyên, một mặt là khảo sát cán bộ An Nguyên, mặt khác là có ý tiến hành điều tra bộ máy hiện hành. Trung ương rất giật mình vì vụ án của Hoàng Trì Trung khiến nhiều cán bộ bị dính vào như vậy, ba cán bộ cấp giám đốc sở, đây là còn chưa tính tới mười mấy cán bộ cấp dưới, đây là vụ án lớn điển hình, vượt xa tưởng tượng của trung ương. Nó tuy không quan hệ mấy tới bộ máy tỉnh ủy An Nguyên hiện nay nhưng không phải là không có chút trách nhiệm nào cả. Vì thế trung ương rất chú trọng đợt khảo sát này, yêu cầu ban và Ủy ban kỷ luật cần nghiêm túc đối đãi, phải tìm hiểu rõ dân ý, tuyệt đối không để người có khuyết điểm lên chức. Đương nhiên trung ương có thể cũng sẽ điều chỉnh bộ máy hiện có của An Nguyên.

Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng mới nói.

- Tôi hiểu, đường sắt cao tốc Bắc Kinh – An Đô, tôi hỏi nhiều một chút, có phải là yy sẽ bị điều chỉnh không?

Qua Tĩnh ngẩn ra xong không trả lời thẳng, cô chỉ lạnh nhạt nói:

- Tất cả đều có thể, bây giờ trung ương vẫn chưa xác định, còn cần chờ kết quả điều tra khảo sát.

Triệu Quốc Đống không hỏi nữa, trên thực tế tình hình đã rõ, hỏi tiếp chỉ là ngu ngốc. Hắn đổi đề tài.

- Chung Dược Quân và Viên Chí Kiên đều ưu tú, có lẽ Chung Dược Quân có kinh nghiệm công tác cơ sở nhiều hơn một chút, tôi hy vọng hai người bọn họ đạt được kết quả đáng hài lòng.

- Quốc Đống, lời này mà cậu cũng nói với Qua tỷ sao?

Qua Tĩnh cười nói:

- Tôi biết cậu muốn hỏi gì, vấn đề của Chung Dược Quân chắc không có gì. Ồ, Phó thủ tướng Giác Hoa và bí thư Ninh đều rất hứng thú với mô hình phát triển của Ninh Lăng, tôi thuận tiện tiết lộ một tin tốt cho cậu.

Qua Tĩnh dừng một chút, thấy Triệu Quốc Đống dựng lỗ tai lên.

- Bí thư Ninh có ý liệt Ninh Lăng làm thành phố thí điểm phát triển liên tục, mà Phó thủ tướng Tô lại rất hài lòng về phát triển sự nghiệp xã hội hai năm qua của Ninh Lăng. Căn cứ điều tra của Tổng cục thống kê quốc gia thì hai năm qua kinh tế của Ninh Lăng tuy giảm tốc độ tăng trưởng nhưng lại đầu tư lớn cho sự nghiệp xã hội, chỉ số hài lòng, hạnh phúc của quần chúng nhân dân cao hơn nhiều so với các nơi khác. Nghe nói Phó thủ tướng Tô đã khen không dứt miệng, chuyên môn điểm danh khen Ninh Lăng trong hội nghị Quốc vụ viện và hội nghị thường trực Bộ Chính trị, đây là vinh dự hiếm có.

Triệu Quốc Đống biết Qua Tĩnh và Ninh Pháp có quan hệ mật thiết, Ninh Pháp đã là thường vụ Bộ Chính trị, có lời đồn sang năm hắn sẽ thành Phó thủ tướng, mà Tô Giác Hoa sẽ thành Thủ tướng. Nói cách khác Tô Giác Hoa và Ninh Pháp sẽ cùng chung tay gánh vác trọng trách ở Quốc vụ viện.

Hôm nay hai vị từng là lãnh đạo An Nguyên đều hứng thú với mô hình phát triển của Ninh Lăng, mặc dù trọng điểm hứng thú là khác nhau nhưng cả hai đều quan tâm đến tình hình phát triển của Ninh Lăng. Nhất là bọn họ hy vọn từ con đường phát triển của Ninh Lăng tìm ra được con đường phát triển thích hợp cho các thành phố, thị xã không có nhiều tài nguyên.

- Đó là cái nhìn của hai vị lãnh đạo. Ninh Lăng mấy năm qua phát triển khá tốt, thu tài chính tăng lên nhiều, đây là cơ sở để Ninh Lăng tăng đầu tư vào sự nghiệp xã hội. Hình thức này phải được thành lập trên cơ sở trụ cột kinh tế nhất định.

Triệu Quốc Đống thầm mừng nhưng hắn không thể không giải thích một phen, nếu không nghĩ quá tốt rồi kết quả cuối cùng không phải như vậy thì đúng là đau lòng.

- Quốc Đống, cậu không cần giải thích với tôi, tôi chỉ thuận miệng nói mà thôi. Để đợi đến lúc Phó thủ tướng Tô và bí thư Ninh hỏi thì cậu hãy giải thích.

Qua Tĩnh nở nụ cười.

- Tôi là muốn cậu yên tâm, cậu vì Chung Dược Quân mà phải lên Bắc Kinh vài chuyến, lần này coi như đạt được kết quả tương đối.

- Vậy còn Lăng Chính Dược?

Triệu Quốc Đống như nhớ ra gì đó.

- Cậu không cần lo, Lăng Chính Dược mạnh hơn cậu nghĩ nhiều, chuyện này không ảnh hưởng mấy tới y.

Qua Tĩnh lắc đầu nói.

- Trưởng ban Đàm hôm qua đã gặp mặt nói chuyện với hắn, tôi đoán hắn cũng có thể có cảm nhận cho nên đưa ra vài đề xuất với trưởng ban Đàm, cũng có chuẩn bị tư tưởng hơn nữa đã tìm ra biện pháp ứng phó.

- Ồ.

Triệu Quốc Đống không nghĩ Lăng Chính Dược sớm giác ngộ như vậy, không hổ là cáo già. Trung ương vừa có động tĩnh là hắn đã kịp chuẩn bị. VỚi thân phận và lý lịch của Lăng Chính Dược thì tuy không có quan hệ mật thiết với Đàm Vĩnh Cương nhưng đưa ra yêu cầu thì chỉ sợ Đàm Vĩnh Cương cũng không tiện từ chối. Ở điểm này mình đúng là có chút coi thường đối phương.

- Sao, có chút bất ngờ ư?

Qua Tĩnh không đợi Triệu Quốc Đống trả lời mà trực tiếp nói.

- Cậu không cần nghĩ nhiều như vậy, vài ý tưởng của An Nguyên thì trung ương cũng biết, hiển nhiên có an bài. Nhưng cục diện chính trị An Nguyên lần này thay đổi quá nhiều, cho nên ban mới phải trao đổi ý kiến với hai người.

- Lão Miêu phải đi?

Triệu Quốc Đống im lặng một lúc mới nói.

- Ừ, sắp rồi, về phần ai tới cũng nhanh thấy.

Câu này cũng khẳng định phó bí thư không phải sinh ra từ An Nguyên, tỉnh ủy An Nguyên cũng không có lựa chọn thích hợp.

….

Tư tưởng đường sắt cao tốc Bắc Kinh – An Đô vừa ra đã khiến tỉnh ủy, ủy ban An Nguyên rất chú ý.

Hiện nay đường sắt giữa Bắc Kinh và An Đô là đi theo đoạn phía nam đường sắt An Du, tiến vào tỉnh Tần đi tới Lũng Hải, cuối cùng dọc theo Trung nguyên tiến vào Bắc Kinh. Tuy kế hoạch xây dựng đường sắt cao tốc Bắc Kinh – An Đô đã có nhưng phương án tổng thể vẫn chưa có. Nhưng dù dùng phương án gì thì đây vẫn là cơ hội rất tốt đối với An Nguyên. Đường sắt này xây dựng xong sẽ giảm bớt áp lực vận chuyển hành khách, giảm bớt thời gian vận chuyển hành khách giữa hai bên, đồng thời cũng khiến đường sắt vốn có chỉ chuyên tập trung vận tải hàng hóa.

Cho nên tư tưởng này vừa xuất hiện, An Nguyên đã hưởng ứng ngay. Nhưng đường sắt cao tốc Võ Quảng mới xây dựng chưa lâu, đầu tư cho đường sắt cao tốc Bắc Kinh – An Đô quá lớn, Bộ giao thông cũng chỉ mới có ý tưởng sơ bộ này mà thôi, rốt cuộc có được chứng thực hoặc là bao giờ được xác định cũng là ẩn số.

Lăng Chính Dược và Triệu Quốc Đống lần này lên Bắc Kinh ngoài việc kiểm điểm công việc thì cũng còn một công việc rất quan trọng khác là đẩy mạnh phương án xây dựng đường sắt cao tốc Bắc Kinh – An Đô, mà muốn làm được cũng không dễ dàng gì. Bây giờ xây dựng đường sắt cao tốc của Trung Quốc mới bắt đầu, mà do đầu tư quá lớn, nơi nào cũng đòi, đường sắt cao tốc Bắc Kinh – An Đô chẳng qua chỉ là một phần tử trong đó mà thôi. Nếu muốn chứng thực đường sắt cao tốc Bắc Kinh – An Đô thì còn rất nhiều công việc phải làm.

Bên Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia thì Triệu Quốc Đống còn có chút ưu thế, dù sao hắn có quan hệ khá tốt với Tằng Quyền Quân, nhất là khi hắn mới đi không lâu.

Bên Bộ giao thông thì Hứa Gia Ninh lần này có lẽ sẽ từ chức bộ trưởng, trước đó thì cần phải phát hy một chút sức lực để Bộ giao thông giúp đỡ dân chúng An Nguyên hạnh phúc hơn, có lẽ Hứa Gia Ninh sẽ không từ chối. Đương nhiên quyền quyết định cuối cùng không phải ở Bộ giao thông hoặc Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia, hạng mục lớn như vậy không phải một hai ngành có thể quyết định, chảng những phải có đoàn chuyên gia đánh giá, cuối cùng còn phải được hội nghị thường trực Quốc vụ viện quyết định.