So với hội nghị thường vụ tỉnh ủy sắp diễn ra, không khí hội nghị thường trực ủy ban tỉnh bình thường có không khí khá dễ dàng nhưng giờ cũng hơi căng thẳng, trong bàn thiếu hẳn một vị trí, nơi đó vốn là dành cho Hoàng Trì Trung.
Gần như mọi người tiến vào đều vô thức nhìn vị trí đó. Mặc dù Hoàng Trì Trung đã không thể nào về lại phòng hội nghị này nhưng trước khi hội nghị thường ủy – Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh còn chưa bãi miễn chức phó chủ tịch tỉnh của thì vị trí này vẫn còn để trống.
Mai Cửu Vinh mơ hồ cảm thấy không khí phòng hội nghị khá nặng nề, hắn muốn làm nó thoải mái hơn.
- Chủ tịch tỉnh, tốc độ tăng trưởng ba quý đầu năm của tỉnh ta khá tốt, vẫn thuộc top 8 toàn quốc. Tỉnh Dự vốn dự định vượt qua chúng ta nhưng tôi thấy không nhất định.
- Đúng vậy, năm nay Miên Châu cùng Thông Thành đều tăng mạnh về đầu tư tài sản cố định. Dự tính tới sang năm tốc độ tăng trưởng của Miên Châu cùng Thông Thành cũng sẽ nhờ đó mà tăng nhanh hơn. Hơn nữa xu thế phát triển năm nay của Đường Giang khá tốt, tôi đoán tốc độ tăng trưởng sang năm sẽ không thấp hơn năm nay.
Dương Kính Quang tiếp lời.
Triệu Quốc Đống cũng biết hai người muốn làm dịu không khí nhưng tâm trạng hắn bây giờ không thể vui lên được.
Vu Triết xong đời, bắt đầu từ Hoàng Trì Trung đến bây giờ đã có một cán bộ phó tỉnh, hai giám đốc sở, phó giám đốc sở, cấp huyện liên tục ngã ngựa tạo thành một vụ án dây truyền. Trên thực tế Triệu Quốc Đống vốn có kế hoạch sang Singapore, Hongkong cùng Macao khảo sát, thăm quan thì vì việc này nên phải tạm hoãn.
Ủy ban kỷ luật trung ương vẫn không có ý dừng tay. Mặc dù một vài cán bộ cấp sở, cấp huyện đã được giao lại cho Ủy ban kỷ luật tỉnh điều tra nhưng bọn họ vẫn chưa muốn đi càng làm người ta nghi ngờ. Lăng Chính Dược và Triệu Quốc Đống đều có chút lo lắng, Hoàng Trì Trung không nói, Ủy ban kỷ luật trung ương nhìn chằm chằm vào vụ của Chu Hoành Vĩ đúng là lạ.
Chu Hoành Vĩ khai báo khá chi tiết, thậm chí cũng nhớ lại những đợt nhận phong bì với số tiền lớn nhưng Ủy ban kỷ luật trung ương vẫn chưa có ý thu tay lại.
Lăng Chính Dược cùng Triệu Quốc Đống đều có chút lo lắng, nếu như nói Chu Hoành Vĩ thật sự khai đối tượng mà Ủy ban kỷ luật trung ương nghi ngờ ra thì An Nguyên sẽ đón một đợt tai nạn đúng nghĩa.
Nhưng cũng may Chu Hoành Vĩ đến bây giờ chỉ khai về mình là chính, đương nhiên không tránh được kéo một số cán bộ ra, nhưng đó đều là cán bộ cấp dưới, chưa dính tới cấp trên.
Bây giờ An Nguyên đang bị mây mù bao phủ. Dù là Lăng Chính Dược cùng Triệu Quốc Đống trước mặt người khác cũng không thể không tỏ ra đầy tinh thần, phải không ngừng đi quanh tham gia các loại hoạt động, phát biểu.
Có đôi khi Triệu Quốc Đống cảm thấy rất mệt mỏi, nhốt một mình ở văn phòng không muốn gặp ai. Nhưng chuyện liên tục diễn ra làm hắn không thể nghỉ ngơi được. Giống như hội nghị hôm nay liên quan đến nhiều công việc, rất nhiều là vì tạo trụ cột cho công tác san năm, hắn thoáng lười cái thì năm sau sẽ lạc hậu.
- Ừ, ba quý đầu năm đúng là khá tốt nhưng mà…
Triệu Quốc Đống ngừng lại một chút, hắn không muốn nhiều lời ở vấn đề này nhưng lúc này lòng người không yên, hắn cảm thấy nếu mọi người đều có thái độ tránh né có lẽ tâm trạng này còn tiếp tục lan tràn, nghiêm trọng ảnh hưởng đến công việc hai tháng cuối năm.
Thời gian rất quý giá, Triệu Quốc Đống không hy vọng bởi vì một ít vấn đề ảnh hưởng đến đại cuộc phát triển, hoặc là nói đã ảnh hưởng nhưng phải áp chế ở mức thấp nhất, một lần nữa làm mọi người tỉnh táo lại, tiến vào trọng tâm công việc.
Mọi người đang ngồi đều cảm thấy chủ tịch Triệu hôm nay như có gì cần nói nên tập trung hết ánh mắt vào hắn.
- Trong thời gian này xảy ra một chuyện mọi người cũng rõ. Hoàng Trì Trung vốn từng là một thành viên trong số chúng ta bây giờ đã bị Ủy ban kỷ luật bắt giữ, đồng thời các sở ban ngành của ủy ban cũng có người bị liên quan. Ví dụ như Chu Hoành Vĩ và một số cán bộ ở sở tài nguyên môi trường. Đây là điều rất bình thường, cải cách mở ra, cán bộ bỏ qua giáo dục bản thân, bị tiền tài, sắc đẹp, quyền lực ăn mòn.
- Sẽ có người nói ai mà không thích tiền, sắc, quyền? Đó là rất bình thường nhưng là một Đảng viên, một cán bộ cao cấp thì cần phải khắc chế được sự tham lam.
- Anh nếu nói quốc gia bạc đãi mình. Vậy tôi lấy Chu Hoành Vĩ ra để nói, là cán bộ cấp giám đốc sở, tôi dám nói từ ăn ngủ, mặc đi lại về cơ bản đều là do tiền công quỹ chi trả. Ra ngoài có xe riêng, rượu, thuốc đều được cấp thậm chí ngay cả đi nghỉ, đi giải trí cũng có người trả thay anh. Theo tôi được biết quần áo, trang phục của một số đồng chí thậm chí còn được người cung cấp riêng, vợ con đi du lịch cũng có người trả tiền thay, hiện tượng này không hiếm thấy.
Triệu Quốc Đống biết lời mình nói hơi lạc đề nhưng mà hắn chính là muốn làm như vậy.
- Nhưng là mặc dù là như vậy vẫn có người thấy không đủ, còn muốn thò tay loạn, có thể nói hắn quên vị trí của mình chính là làm gì, chỉ muốn kiếm tiền đầy túi. Cán bộ lãnh đạo như vậy không thể không ngã ngựa.
Triệu Quốc Đống phun ra một hơi.
- Mấy hôm trước có một lãnh đạo Ủy ban kỷ luật trung ương nói chuyện với tôi, nói một câu rất tục làm tôi nhớ mã. Nói gì mà thò tay nhất định bị bắt. Lưới trời tuy thưa, nhưng khó lọt. Các anh nhìn xem chuyện từ bốn năm năm trước của Hoàng Trì Trung cùng Chu Hoành Vĩ cũng bị moi ra, chỉ sợ chính bọn họ cũng không nghĩ tới. Đến bây giờ vào tù, anh nói bọn họ kiếm tiền như vậy có ý nghĩa gì chứ, sống không thể dùng, chết không thể mang theo, lại còn vào tù sống nửa đời còn lại, sao phải khổ như vậy?
- Thưa các đồng chí, mọi người tự vấn lương tâm xem, dân chúng đối với chúng ta không tệ, quốc gia đối với chúng ta không tệ, Đảng cộng sản đối với chúng ta không tệ, ăn - mặc - ở - đi lại có cái nào làm chúng ta thiếu thốn không? Cuộc sống tốt đẹp, có bao người có thể so sánh. Anh dám nói bản lĩnh của mình tốt hơn người bình thường bao nhiêu? Không phải anh có cơ hội tốt một chút, đuổi kịp cơ hội thì sao vị trí này có thể rơi vào đầu mình? Trên đời này thiếu ai cũng vẫn vận chuyển bình thường cho nên không cần tự cho rằng mình quá cao, cần phải hạ quyết tâm làm tốt công việc của mình, không phụ kỳ vọng của quần chúng nhân dân.
Có lẽ nói ra làm buồn bực trong lòng Triệu Quốc Đống giảm đi nhiều, hắn dựa lưng vào ghế một lúc lâu không nói, phòng hội nghị trở nên im ắng, mọi người như đang suy nghĩ về những gì Triệu Quốc Đống đang nói.
- Được rồi, vừa nãy tôi nói là những suy nghĩ trong lòng mấy ngày qua, cũng một mực suy nghĩ. Tôi nghĩ các vị trong thời gian này cũng đã tự hỏi, tại sao trong chúng ta lại có người xảy ra chuyện mà lại nhiều đến thế. Nếu Hoàng Trì Trung có thể làm chúng ta giật mình, nhưng còn Chu Hoành Vĩ. Hắn ở sở tài nguyên môi trường đã sớm có phản ánh, nhưng tất cả mọi người kể cả tôi đều không để ý. Về vấn đề kinh phí của bên sở tài nguyên môi trường vượt quá dự tính, bên kiểm toán đã sớm chuyển tới, tôi cũng đọc và hời hợt phê yêu cầu nghiêm túc xử lý nhưng kết quả thì sao? Điều này nói rõ thần kinh của chúng ta chưa đủ căng thẳng, không coi hiện tượng này vào đâu. Bây giờ Ủy ban kỷ luật điều tra làm cả sở tài nguyên môi trường gần như sụp đổ, mười mấy nhân viên tham ô công quỹ.
- Thưa các đồng chí, đê ngàn dặm bị hủy bởi kiến, mối, rất nhiều vấn đề lớn xuất hiện là do chi tiết nhỏ chúng ta không chú ý, đây là bài học rất sâu sắc.
Triệu Quốc Đống thở dài nói.
- Chuyện này ảnh hưởng lớn đến hình tượng của An Nguyên chúng ta. Chúng ta có lẽ còn phải làm rất nhiều công việc mới cứu vãn được ảnh hưởng, chữa trị hình tượng, nhiệm vụ trước mắt chúng ta cũng rất nặng nề. Kính Quang, anh nói qua về công việc của phòng giao dịch tài sản, đây là công việc trung tâm trong hai tháng cuối năm, tuyệt không thể vì việc trong tỉnh ảnh hưởng tới việc này. Ứng Hoa, Nhân Lương, Thiếu Bằng, ba người các anh nói qua về việc xây dựng hạng mục ở Thông Thành, hồ chứa Đại đông sơn và xây dựng đường sắt An Đô - - Nam Hoa - - Thông Thành.
Dương Kính Quang giới thiệu qua về việc trù bị thành lập phòng giao dịch tài sản An Đô với Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin, tổng thể mà nói thì khá thuận lợi. Sang năm Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin sẽ chính thức được thành lập, bọn họ cũng cần một thứ gì đó đủ sức nặng chứng minh công việc mình không bị chậm trễ, hai bên đều có thành ý lớn ở vấn đề này, thậm chí mâu thuẫn vốn có trong hạng mục hành lang khoa học kỹ thuật Tỳ Bà Khê cũng đã đạt thành nhất trí. Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin sẽ mạnh mẽ ủng hộ tư tưởng hành lanh khoa học kỹ thuật này thành trụ sở nghiên cứu khoa học cấp quốc gia, cũng tăng cường đầu tư.
Long Ứng Hoa, Khang Nhân Lương cùng với Dương Thiếu Bằng cũng giới thiệu qua về công việc của mình. Triệu Quốc Đống cũng yêu cầu bọn họ phải nắm bắt chặt công việc đợt này, cố gắng giảm thiểu ảnh hưởng trái chiều từ việc Hoàng Trì Trung cùng Chu Hoành Vĩ mang lại.