Lộng Triều

Quyển 18 - Chương 11

Nếu như nói Ứng Đông Lưu đến gặp còn không khiến Chư Hiền thấy áp lực, vậy thái độ của Phó thủ tướng Tiền Việt mới là điều Chư Hiền thấy phiền phức.

Trước đó Tiền Việt từng hỏi mình về biểu hiện của Triệu Quốc Đống nhưng không chính thức lộ ra mục đích. Lúc ấy Chư Hiền đã mơ hồ cảm nhận được gì đó nhưng y còn không quá tin tưởng. Y nghĩ Tiền Việt có lẽ chỉ hơi hứng thú về biểu hiện của Triệu Quốc Đống mà thôi, có lẽ đột nhiên nghĩ tới nên thuận miệng hỏi. Chẳng qua đến bây giờ mới biết đây là do mình nghĩ mà thôi.

Đợt tết Chư Hiền không phải một lần nghe người đề cập tới Triệu Quốc Đống, đánh giá xấu cũng có không ít, thậm chí còn một số lão lãnh đạo của Đảng nói Triệu Quốc Đống gây sóng gió ở Điền Nam. Đương nhiên chưa chắc đã động chạm vào lợi ích thiết thân của mấy lão lãnh đạo này nhưng biểu hiện của Triệu Quốc Đống đúng là kích thích một số người.

Chư Hiền cũng không đánh giá cao biểu hiện của Triệu Quốc Đống ở Điền Nam. Theo y thấy Triệu Quốc Đống hoàn toàn có thể dùng cách hòa hoãn hơn để xử lý mấy vấn đề này, hoàn toàn có thể giảm đi không ít lời phê bình không cần thiết. Cương nhu kết hợp mới là chân lý. Làm trưởng ban tổ chức cán bộ càng cần nắm rõ chân lý này. Triệu Quốc Đống còn quá non.

Chư Hiền cũng biết Qua Tĩnh có quan hệ mật thiết với Triệu Quốc Đống, Qua Tĩnh về cơ bản có thái độ tán thành biểu hiện của Triệu Quốc Đống. Chư Hiền không biết trong này có xen lẫn tình cảm cá nhân không, nhưng theo y thấy Qua Tĩnh không phải người dễ bị cảm tính làm mất lý trí. Điều này có nghĩa việc điều chỉnh nhân sự ở Điền Nam có hai luồng dư luận trái chiều.

Bên ngoài đánh giá Triệu Quốc Đống nửa tốt nửa xấu, đương nhiên nửa xấu cho rằng Triệu Quốc Đống còn quá trẻ đã đến vị trí này nên chưa đủ chín chắn, cần phải rèn luyện nhiều hơn. Mà trong ban cũng có đánh giá khác nhau về Triệu Quốc Đống. Bây giờ lại có thêm thái độ của Tiền Việt đúng là càng làm chuyện phức tạp hơn.

Tiền Việt không phải người tùy tiện có thể bỏ qua, thân phận của đối phương quyết định mình phải có câu trả lời thuyết phục.

Phó chủ nhiệm Trần – Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia sẽ đến tuổi vào tháng ba tới, nhất định sẽ lui. Ý của Tiền Việt là rất rõ ràng, làm Phó thủ tướng phụ trách công việc của ủy ban này, Tiền Việt muốn Triệu Quốc Đống tới làm ở đây, cho rằng Triệu Quốc Đống có quan điểm và năng lực rất thích hợp với vị trí này.

Mặc dù chỉ là lén trao đổi ý kiến nhưng Tiền Việt đã nói rõ thái độ, Chư Hiền không thể không cân nhắc điểm này.

Thật lòng mà nói Chư Hiền cũng không cho rằng Triệu Quốc Đống là thích hợp với vị trí phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia.

Có lẽ Triệu Quốc Đống làm ở cơ sở rất thành công, nhưng đó chỉ là ở công tác kinh tế cụ thể, mà Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia lại khác. Đây là cơ quan quản lý, quy hoạch kinh tế vĩ mô, nó khác với công tác kinh tế cụ thể. Rất nhiều cán bộ làm xuất sắc ở cấp tỉnh nhưng lên bộ mãi không thích ứng được. Mà không ít người được coi là tinh anh ở bộ xuống địa phương cũng mất một hai năm không thích ứng được. Nhưng Chư Hiền bây giờ không phải cân nhắc điểm này, y cần phải có câu trả lời với Tiền Việt.

Khẽ thở dài một tiếng, Tiền Việt là người như thế nào? Là người có ý chí kiên định, tính cách cứng rắn, nếu muốn thuyết phục đối phương thì không dễ. Chư Hiền có thể khẳng định ý đồ của Tiền Việt sợ là khó có thể thông qua ở ban. Mặc dù là có Qua Tĩnh ủng hộ nhưng Lăng Chính Dược thì sao? Trừ khi mình cũng đồng ý nhưng Chư Hiền lại không muốn đi ngược ý của mình. Nếu Triệu Quốc Đống thật sự là ứng viên thích hợp thì y đương nhiên ủng hộ. Nhưng Chư Hiền cho rằng Triệu Quốc Đống không thích hợp với vị trí này nên đó mới là điều làm khó y ….

…..

Triệu Quốc Đống lên Bắc Kinh nhưng Lưu Nhược Đồng không đến đón, mà là do một chiếc xe của văn phòng chi nhánh Điền Nam ở Bắc Kinh đến đón. Triệu Quốc Đống không báo cho Lưu Nhược Đồng, hắn về Bắc Kinh sớm một ngày so với kế hoạch. Hắn vốn định về Bắc Kinh trước một ngày khi Lục Nhị kết hôn nhưng Qua Tĩnh gọi hỏi hắn có thời gian thì lên Bắc Kinh một chuyến. Hắn chỉ biết sợ là có chuyện nên về sớm một ngày.

Trước khi đi Triệu Quốc Đống cũng xin phép Thái Chánh Dương, Thái Chánh Dương không nói gì nhưng hắn cảm thấy Thái Chánh Dương sợ là có chút tâm sự.

Chi nhánh Điền Nam ở Bắc Kinh theo Triệu Quốc Đống thấy không phát huy được tác dụng mấy mà chỉ là trạm tiếp đón, an bài nơi ăn ở, đi lại cho lãnh đạo lên Bắc Kinh.

Trưởng ban tổ chức cán bộ tự mình lên Bắc Kinh làm cho đám người ở chi nhánh vừa giật mình vừa mừng rỡ. Bọn họ cũng là nhận được điện của Ban Tổ chức cán bộ gọi tới khi Triệu Quốc Đống sắp đăng ký lên máy bay, đây là cơ hội quá tốt. Có thể làm trưởng ban Triệu đến chi nhánh ngồi xem đây coi như là lãnh đạo quan tâm coi trọng. Chỉ tiếc Triệu Quốc Đống không cho bọn họ cơ hội này. Mặc dù Triệu Quốc Đống có thái độ tốt nhưng chỉ nói đối phương đưa mình đến câu lạc bộ Mỹ Châu là thôi. Hắn hẹn Lôi Hướng Đông ở đây.

….

- Chúc mừng Đông ca…

Triệu Quốc Đống có chút bắt tay đối phương. Ngày thứ năm sau khi kết thúc kỳ nghỉ tết Lôi Hướng Đông đã chính thức nhận chức bí thư đảng ủy, tổng giám đốc Ngân hàng phát triển quốc tế. Bổ nhiệm trước hai hội nghị cũng đủ thấy Trung ương đánh giá cao thành tích của Lôi Hướng Đông trên cương vị phó giám đốc Ngân hàng phát triển quốc tế như thế nào. Biểu hiện của Lôi Hướng Đông ở vị trí phó giám đốc có thể nói là rất xuất sắc, được giới kinh tế đánh giá cực cao.

- Tôi còn tưởng cậu thật sự không dành được thời gian đến thăm tôi chứ.

Lôi Hướng Đông gặp việc vui đương nhiên là tinh thần tỉnh táo, y ăn mặc cũng thêm tự tin hơn trước nhiều.

- Trước tết nhiều việc, tôi nghĩ anh cũng bận nên để đợi sang năm mới.

Câu lạc bộ Mỹ Châu này cho Triệu Quốc Đống cảm giác có không khí nhẹ nhàng hơn câu lạc bộ Trường An nhiều, không khí hiện đại nhiều hơn.

- Bây giờ cũng bận, tôi cảm thấy mình luôn thiếu thời gian.

Lôi Hướng Đông nói đầy cảm xúc. Hôm nay cũng là Triệu Quốc Đống chứ nếu là người khác thì y đã không đến.

- Có quá nhiều chuyện cần xử lý, chỉ hận mình không biết phép thuật.

- Sao, làm giám đốc mà chuyện gì anh cũng phải làm sao?

Triệu Quốc Đống hơi kinh ngạc hỏi.

- Không, Trung ương có một ý định, Ngân hàng phát triển quốc tế có thể cũng nên đi theo hướng công ty cổ phần, chuyện này coi như đặt trên vai.

Lôi Hướng Đông lắc đầu nói.

- Không có lúc nào dễ dàng cả. Từ ngân hàng chính sách chuyển sang ngân hàng thương mại, bây giờ lại còn muốn cân nhắc lên thị trường chứng khoán, làm như thế nào phụ trách với cổ đông và kết hợp với chính sách của quốc gia đúng là một vấn đề.

- Tình hình trong nước và quốc tế thay đổi liên tục, Trung ương cũng đã cân nhắc đưa ra vài quy hoạch. Quy hoạch lần thứ 11 có không ít điểm mới để ứng phó với các ảnh hưởng đột nhiên ập tới.

Triệu Quốc Đống gật đầu. Lối suy nghĩ của Lôi Hướng Đông khá rõ ràng. Ngân hàng phát triển quốc tế phải dần bỏ đi thân phận ngân hàng chính sách, chuyển sang ngân hàng thương mại và công ty cổ phần, đây là cả một quá trình nhưng Lôi Hướng Đông rất nhạy cảm chú ý đến mâu thuẫn có thể xảy ra.

- Đừng nói chuyện của tôi nữa, chuyện của tôi đã xong, còn cậu.

Lôi Hướng Đông đương nhiên cũng ngửi được chút mùi vị. Tiền Việt rất chú trọng đến Lôi Hướng Đông. Lôi Hướng Đông có thể lên làm giám đốc cũng là nhờ Tiền Việt ủng hộ.

- Anh nghe được gì?

Ngân hàng phát triển quốc tế bây giờ còn không phải ngân hàng thương mại thuần túy, rất nhiều lúc cũng còn cần phải gánh chịu trách nhiệm như ngân hàng chính sách, có quan hệ với cán bộ trong lĩnh vực kinh tế nên Lôi Hướng Đông cũng nghe được chút lời đồn đại.

- Vấn đề liên quan tới cậu khá phức tạp. Biểu hiện của cậu ở Điền Nam tạo không ít tranh luận, ngay cả tôi cũng nghe thấy đôi chút. Có người nói cậu là nghé con không sợ hổ, cũng có người nói cậu là không có gì phải sợ.

Lôi Hướng Đông vừa nghĩ vừa nói.

- Đương nhiên đây chỉ là hiện tượng bề ngoài. Chẳng qua tôi lại cảm thấy Phó thủ tướng Tiền Việt rất có hứng thú với cách làm và quan điểm của cậu, Phó thủ tướng Tiền Việt cũng nhắc tới cậu hai lần ở trước mặt tôi, không đơn giản.

Quả nhiên là Tiền Việt. Triệu Quốc Đống thầm nói.