Lộng Triều

Quyển 17 - Chương 45

Lên xe mà Triệu Quốc Đống vẫn chìm đắm trong cuộc nói chuyện vừa rồi với qq.

Làm một bí thư tỉnh ủy cũng không dễ dàng gì, nhất là ở Điền Nam có vị trí chiến lược càng lúc càng quan trọng nhất thì mâu thuẫn giữa bảo vệ môi trường và phát triển cũng khiến qq mất ăn mất ngủ.

Có cần phát triển không? Cần. Nhưng anh phải tính tới mặt trái mà phát triển mang lại. Ai cũng muốn phát triển các ngành công nghệ cao, không ô nhiễm môi trường, ít hao tổn điện năng, mà mấy ngành này dựa vào gì chọn chỗ anh? Ai cũng muốn phát triển ngành công nghệ cao, vậy ngành thu hút nhiều sức lao động, ngành cơ giới chế tạo sẽ đi đâu?

Điền Nam có ưu thế về sinh thái mà các nơi khác không thể so sánh. Địa lý đa dạng, phức tạp và tài nguyên động thực vật khiến nó thành viên ngọc chói mắt phía tây nam Trung Quốc, nhưng đồng thời cũng vì nguyên nhân này khiến cho việc phát triển của các địa phương gặp ảnh hưởng. Ví dụ như thị xã Tam Giang chỉ có thể trơ mắt nhìn tài nguyên nước phong phú mà không thể khai thác, dân chúng không được hưởng lợi. Mâu thuẫn này càng lúc càng rõ ràng.

Nhưng làm bí thư tỉnh ủy anh không thể không đứng ở góc độ càng cao, dùng thái độ chịu trách nhiệm để nhìn nhận vấn đề. Cân nhắc một vấn đề không thể đơn giản dùng lợi ích kinh tế, hiệu quả xã hội thậm chí lợi ích chính trị mà cân nhắc, anh còn cần phải suy nghĩ đến vấn đề của ba mươi, năm mươi năm sau, đây là trách nhiệm, là đạo đức tối thiểu của một cán bộ cao cấp.

Triệu Quốc Đống có thể cảm nhận được áp lực mà qq gặp phải. trung ương đặt nhiều kỳ vọng vào Điền Nam, đồng thời cũng đưa ra yêu cầu cao hơn nữa. qq nếu như muốn thực hiện khát vọng chính trị của mình, muốn có sân khấu lớn hơn nữa thì nhất định phải làm tốt ở Điền Nam.

Thị ủy, Ủy ban Tam Giang và Đức Khánh đều đưa ra yêu cầu nhanh chóng khai thác tài nguyên thủy điện và khoáng sản.

Trương Tùng đến làm Bí thư thị ủy Tam Giang có lẽ có điểm bất mãn, đồng thời y cũng muốn làm ra thành tích nên muốn Tam Giang nhanh chóng phát triển là bình thường. Tình hình bên Đức Khánh cũng tương tự, cả hai đều có kinh tế chậm phát triển mà lại ngồi trên một kho báu không được khai thác. Hơn nữa xung quanh phát triển rất nhanh khiến cho Đảng ủy, chính quyền địa phương cùng dân chúng đều có cảm giác mất mát, đều hy vọng phát triển. Tỉnh ủy, Ủy ban dẫn hướng như thế nào để giúp hai nơi này vừa phát triển vừa bảo vệ môi trường mới là điều quan trọng nhất.

Ở vấn đề này đúng là cần phải suy xét cẩn thận, dù là ai cũng không thể dễ dàng đưa ra quyết định.

Điền Vĩnh Thái lăn qua lăn lại trên giường một lúc không thể ngủ làm vợ khá bực mình.

- Anh có chuyện gì thế, không ngủ đi?

Điền Vĩnh Thái không để ý đến vợ mà chỉ ngồi dậy suy nghĩ không đáp lời.

Phản ứng này làm vợ lo lắng. Chồng mình như thế nào thì chị ta biết rõ, bình thường nằm xuống là ngủ, chuyện công việc đều không mang về nhà. Hôm nay trông như vậy thì nhất định là có chuyện gì lớn.

- Lão Điền, có chuyện gì vậy? Có phải thời gian này mệt mỏi phải không?

Thời gian này Điền Vĩnh Thái không ngừng chạy xuống dưới, có lúc đi cả tuần về được hai ngày lại đi, hơn nữa trong thời gian này bên ngoài có lời đồn Tỉnh ủy sẽ điều chỉnh mạnh bộ máy các thị xã bên dưới, không ít người sẽ xuống, không ít người hóa rồng, chẳng lẽ lão Điền cũng nằm trong số đó?

- Không có gì, chỉ là không ngủ được mà thôi.

Điền Vĩnh Thái lắc đầu nói.

Điền Vĩnh Thái đúng là có chút hưng phấn. Triệu Quốc Đống gọi y đến nói chuyện khá lâu, ngoài an bài công việc còn có một tin làm Điền Vĩnh Thái đến giờ vẫn hưng phấn. Triệu Quốc Đống đề cử y làm Phó trưởng ban thường trực, hơn nữa Bí thư Thái cũng đã đồng ý.

Phó trưởng ban thường trực cùng phó trưởng ban nghe thì chỉ thêm hai từ nhưng nó lại không hề đơn giản. Phó trưởng ban thường trực theo lý đương nhiên là cán bộ cấp giám đốc sở, phó trưởng ban bình thường chỉ là cấp phó giám đốc sở. Hơn nữa Phó trưởng ban thường trực ở ban thậm chí có quyền lên tiếng hơn xa so với phó trưởng ban bình thường với Tỉnh ủy. Làm phó trưởng ban nhiều năm như vậy, Điền Vĩnh Thái đương nhiên hiểu rõ sự khác nhau trong đó.

Tần Lực sau khi đi làm Bí thư thị ủy khiến chức Phó trưởng ban thường trực để trống, không ít người nhìn chằm chằm vào vị trí này. Mặc dù là trong ban nói về lý lịch thì Liêu Cương cũng hơn mình, trong đó còn không kể đến mấy phó bí thư thị ủy các nơi đều nhòm ngó, thậm chí một ít thị trưởng mấy thị xã xa xôi cũng động tâm, ví dụ như thị trưởng thị xã Đức Khánh.

Điền Vĩnh Thái không phải không động tâm nhưng y biết mình không có quan hệ nào cứng ở trong tỉnh. Thái Chánh Dương cũng tốt, Đào Hòa Khiêm cũng tốt, Trương Bảo Quốc cũng tốt, tất cả đều không có ấn tượng quá sâu đối với mình. Có thể nói ngoài chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy ra bởi vì cùng là người Văn Thành nên quen với mình ra, mấy vị lãnh đạo khác đều chỉ là quan hệ rất bình thường, nhất là phó bí thư đảng đàn Trương Bảo Quốc càng không hài lòng với mình.

Nhưng hạnh phúc đến quá đột nhiên, tin tức đến bất ngờ này làm Điền Vĩnh Thái vốn tự nhận mình có thể bình tĩnh đối mặt tất cả cũng thấy xúc động.

Y biết Triệu Quốc Đống tin tưởng mình, mà y cũng thấy mình không phụ lòng tin của Triệu Quốc Đống. Sau khi xác nhận Tần Lực sẽ đến Đức HỒng làm Bí thư thị ủy, công tác sau đó vốn thuộc về Tần Lực về cơ bản đều đè lên vai y, nhất là việc tổng hợp điều chỉnh bộ máy các nơi, đưa ra phương án thích hợp có thể nói liên quan đến tiền đồ chính trị của rất nhiều cán bộ cũng phải do y làm.

Điền Vĩnh Thái tự nhận mình đã khách quan phương án lý lịch, tính cách của các cán bộ được khách sạn với Triệu Quốc Đống, cố gắng không đan xen tình cảm cá nhân vào.

Điền Vĩnh Thái cũng biết Triệu Quốc Đống giao trọng trách này cho mình là tin tưởng mình, mà y cũng không muốn làm thất vọng lòng tin này của đối phương.

Khi nói chuyện Triệu Quốc Đống đã nói rất rõ chính là cho rằng Điền Vĩnh Thái là người thích hợp nhất cho chức Phó trưởng ban thường trực, không có nguyên nhân gì khác chỉ đơn giản như vậy. Đơn giản đến mức làm ngay cả bản thân Điền Vĩnh Thái cũng giật mình. Mình thích hợp nhất cho vị trí này? Chỉ sợ còn có rất nhiều người cho rằng năng lực, lý lịch của bọn họ càng thích hợp hơn.

Không thể nghi ngờ một tay Triệu Quốc Đống quyết định việc mình làm chức Phó trưởng ban thường trực này. Điền Vĩnh Thái thậm chí có thể tưởng tượng Trương Bảo Quốc rất không hài lòng việc mình làm Phó trưởng ban thường trực. Triệu Quốc Đống làm như thế nào giao tiếp với Trương Bảo Quốc thì Điền Vĩnh Thái không rõ, nhưng Triệu Quốc Đống nếu dám can đảm nói chuyện với mình trước khi hội nghị thường vụ Tỉnh ủy có quyết định, hơn nữa nói rõ đề cử mình làm Phó trưởng ban thường trực thì đương nhiên là có sự tự tin.

Năng lực và thủ đoạn của vị trưởng ban tổ chức cán bộ này, Điền Vĩnh Thái đã sớm biết, quyết không chỉ đơn giản là có quan hệ mật thiết với Bí thư Thái.

Bị vợ tò mò nhìn mãi làm Điền Vĩnh Thái không được tự nhiên. Y nằm uống kéo chăn trùm kín đầu.

- Ngủ.

….

Côn Châu rất nhanh tiến vào trạng thái như trực chiến. Hội nghị lãnh đạo các quốc gia tiểu vùng sông Mê Kong lần 2 sẽ được tổ chức ở Côn Châu. Đến lúc ấy Thủ tướng sáu nước Trung Quốc, Cam-pu-chia, Lào, Myanmar, Việt Nam, Thailand sẽ tham gia.

Hội nghị lần này có thể nói là hội nghị cấp cao nhất được tổ chức ở Côn Châu. Sáu trong thời gian dài các nước tụ tập ở Côn Châu sẽ tăng lên địa vị quốc tế của Côn Châu, đồng thời đây cũng là thử thách rất lớn đối với Tỉnh ủy, Ủy ban Điền Nam. Vì đủ loại nguyên nhân nên Thái Chánh Dương mãi không muốn điều chỉnh chức Bí thư thị ủy Côn Châu, mãi đến khi Triệu Quốc Đống đề nghị với Thái Chánh Dương, vừa lúc muốn mượn cơ hội này để Ngô Nguyên Tể nhanh chóng tiến vào trạng thái công việc nên Thái Chánh Dương mới hạ quyết tâm điều chỉnh Vệ Cơ Thành.