Lộng Triều

Quyển 12 - Chương 105

Hội nghị Đảng ủy bộ hôm nay chủ yếu xác định xem tổ chức cuộc hội thảo ở đâu. Phó bộ trưởng Dương Thần chủ trương tổ chức ở Hàng Châu, nhưng Phó bộ trưởng phụ trách cục Điện lực – Lưu Nham lại đề nghị tổ chức ở Ninh Lăng.

Bởi vì Lưu Nham hiện đang chủ trì công việc ở Tập đoàn quốc điện nên ý kiến của y được coi trọng hơn. Hơn nữa hai người Hoàng Lăng, Chung Dược Quân và Thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh An Nguyên – Nhâm Vi Phong cũng tự mình lên Bắc Kinh gặp tất cả lãnh đạo bộ. Ninh Pháp cũng tự mình gọi cho Thái Chánh Dương. Hội nghị Đảng ủy bộ mặc dù có tranh luận nhưng cuối cùng vẫn do Thái Chánh Dương quyết định, xác định tổ chức cuộc hội thảo ở Ninh Lăng - An Nguyên.

Đầu tháng ba, vụ án ở Tập đoàn quốc điện về cơ bản đã điều tra xong. Hội nghị Đảng ủy bộ sau khi nghiên cứu và được Quốc vụ viện đồng ý đã quyết định do Đổng Minh Đường làm Phó bí thư Đảng ủy, tổng giám đốc Tập đoàn Quốc Điện. Nguôn Chánh văn phòng bộ - Mã Cương làm Bí thư đảng ủy Tập đoàn Quốc Điện.

Theo Triệu Quốc Đống biết lúc đầu Thái Chánh Dương định để Mã Cương làm tổng giám đốc Tập đoàn Quốc Điện. Mã Cương từ Ủy ban kinh tế Thành phố An Đô đi theo Thái Chánh Dương tới bây giờ, nhân phẩm cũng được, quan hệ rộng ở bộ. Nhưng Mã Cương lại chưa phụ trách quản lý kinh doanh một tập đoàn nào cả. Ở điểm này nếu muốn làm tổng giám đốc Tập đoàn Quốc Điện thì đúng là khó khăn.

Nhất là bây giờ Tập đoàn Quốc Điện đang khá hỗn loạn, cần một người giỏi nghiệp vụ giơ cao ngọn cờ, không ngừng ổn định tình hình Tập đoàn Quốc Điện. Hơn nữa còn muốn đẩy mạnh Tập đoàn Quốc Điện phát triển. Dương Thần đề cử Bí thư đảng ủy tập đoàn Hoa Năng đến phụ trách nhưng Thái Chánh Dương căn bản không tính tới người này.

Ai làm tổng giám đốc Tập đoàn Quốc Điện cũng có tranh luận rất lớn, chuyện vốn hy vọng quyết định vào cuối năm trước nhưng đã phải kéo sang năm nay.

Đợt tết Triệu Quốc Đống đã dẫn Đổng Minh Đường đến nhà Thái Chánh Dương một lần. Theo Triệu Quốc Đống thấy Đổng Minh Đường đáng để giúp.

Đổng Minh Đường cũng đã nói ra quan điểm của mình với Thái Chánh Dương, sơ bộ được Thái Chánh Dương đồng tình. Hơn nữa Đổng Minh Đường cũng là người thông minh, biết Thái Chánh Dương không thích vòng vo nên y chỉ nói khá đơn giản và cụ thể suy nghĩ của mình trong công việc, rất hợp ý Thái Chánh Dương. Mặc dù Thái Chánh Dương không tỏ thái độ gì nhưng theo Triệu Quốc Đống hiểu về Thái Chánh Dương thì đây là dấu hiệu tán thành.

Đổng Minh Đường thông minh nhất là đến tay không, ngay cả chè cũng không mang theo.

Đương nhiên Triệu Quốc Đống biết Thái Chánh Dương không thể vì việc mình dẫn Đổng Minh Đường tới nhà y mà khiến y quyết định để Đổng Minh Đường làm tổng giám đốc Tập đoàn Quốc Điện. Đổng Minh Đường làm nhiều năm ở mấy tập đoàn thì cũng có các mối quan hệ khác. Chỉ là muốn qua được cửa của Thái Chánh Dương cần có người xúc tiến.

Đổng Minh Đường vốn lo nhất chính là Thái Chánh Dương căn bản không cho y cơ hội thể hiện quan điểm của mình. Nếu bây giờ đã đạt được thì các công việc khác cũng dễ hơn nhiều.

Mã Cương làm Bí thư đảng ủy Tập đoàn Quốc Điện coi như lên chức một bậc. Dù sao y cũng đã thành cấp Phó bộ trưởng.

Mã Cương đã trên 55 tuổi, vì thế muốn đạt cấp Bộ trưởng là khó khăn. Hơn nữa sau này Thái Chánh Dương rất có thể xuống địa phương, cho nên Mã Cương cũng hài lòng khi Thái Chánh Dương đề bạt mình làm cấp Phó bộ trưởng.

….

- Lão Đổng, hội nghị ở Ninh Lăng thì tập đoàn anh ai sẽ đi?

Triệu Quốc Đống gắp miếng cá bỏ miệng và thuận miệng nói.

- Cậu biết tôi không thể đi được mà. Tập đoàn bao nhiêu việc chờ xử lý. Tôi và lão Mã vừa lên. Lão Mã lại ở trên bộ nên không quen tình hình. Trong thời gian này về cơ bản do tôi phụ trách. Hơn nữa chỉnh đốn nội bộ tập đoàn cũng cần thời gian. Có lẽ không được thì chỉ còn cách bảo lão Mã đến Ninh Lăng thôi.

Đổng Minh Đường cười nói:

- Sao, vẫn quan tâm Ninh Lăng như vậy sao? Chẳng lẽ cậu còn muốn đi sao? Hội nghị này nhiều lắm cậu bố trí Phó cục trưởng đi là đủ rồi.

- Tôi từ Ninh Lăng đi ra, lãnh đạo Thị xã chẳng những gọi điện thoại đến mời, mà lúc trước cũng đến bộ nói chuyện với tôi. Tôi có thể không đi được sao? Vậy không bị người ta mắng chết sao?

Triệu Quốc Đống lắc đầu nói:

- Nói thật tôi cũng muốn về xem một chút. Sau khi Hoàng Lăng làm Bí thư Thị ủy, Ninh Lăng phát triển rất nhanh, ngành thiết bị điện đã thành trụ cột của kinh tế Ninh Lăng.

- Phát triển nhanh là đúng, nhưng sự phát triển của Ninh Lăng còn có vấn đề.

Đổng Minh Đường suy nghĩ một chút rồi nói:

- Năm ngoái tôi đã tới Ninh Lăng thì thấy mặc dù có không ít công ty ngành điện tiến vào, cũng có công ty lớn nhưng tổng thể mà nói sản phẩm chủ yếu nằm ở dây cáp điện, máy biến thế, điện trở… rất nhiều sản phẩm của các công ty có tính khoa học kỹ thuật thấp. Khả năng nghiên cứu, đổi mới sản phẩm còn thiếu và chưa coi trọng. Đương nhiên đây là bệnh chung của các công ty tư nhân. Nhưng tôi đoán nó sẽ thành sự hạn chế phát triển của các công ty.

Đổng Minh Đường là người trong nghề nên y vừa nói đã làm Triệu Quốc Đống hiểu ra vấn đề.

- Năm ngoái tôi đã đến thị sát mấy công ty của Ninh Lăng, cũng đã trao đổi với lãnh đạo phụ trách của Ủy ban Thị xã Ninh Lăng, nhắc bọn họ chú ý điểm này. Giám đốc các công ty cũng nhận ra điều này nhưng muốn thay đổi là không dễ. Nhất là việc nghiên cứu và phát triển sản phẩm mới trong thời gian ngắn không thấy được hiệu quả.

Đổng Minh Đường nói tiếp.

- Tôi còn tưởng mấy năm nay Ninh Lăng có cục diện tốt, không ngờ lại có tồn tại.

Triệu Quốc Đống cười nói.

- Một thị xã lớn như vậy, dính tới nhiều vấn đề thì sao tốt đẹp hết được? Ninh Lăng coi như cũng được, một thị xã khó khăn, hẻo lánh như vậy mà mấy năm đã biến hoá lớn đến thế là không dễ.

Triệu Quốc Đống cũng thừa nhận lời Đổng Minh Đường nói là đúng. Ninh Lăng trước xếp thứ 2, 3 từ dưới lên của tỉnh An Nguyên, bây giờ đã tiến lên nhóm thứ ba, đã bắt đầu phát động thế công với nhóm hai. Đây là điều không dễ đạt được.

- Tôi đương nhiên hy vọng nơi tôi từng làm việc phát triển càng lúc càng nhanh.

Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng nói.

- Được rồi Quốc Đống, cậu đừng thở dài. Theo tôi biết biểu hiện của cậu ở bộ được Lãnh đạo trung ương ấn tượng đó.

Đổng Minh Đường cười nói.

- Anh lại nghe tin đồn thổi gì đó hả?

Triệu Quốc Đống không cho là đúng nói.

- Ha ha, việc này cậu không cần quan tim. Trong lòng cậu và tôi điều hiểu mà. Vài hôm nữa Phó Thủ tướng Lục đi sang bốn nước, cậu có đi không?

Đổng Minh Đường cười nói.

- Ồ, anh cũng sẽ đi sao?

Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc nói.

- Tôi không đi mà được sao, bộ muốn Tập đoàn quốc điện ra nước ngoài. Bốn nước đều có hạng mục cần hợp tác, chuyện trong nhà dù bận cũng phải phục tùng lệnh của bộ mà. Nghe nói lãnh đạo điểm danh cậu đi đó.

Đổng Minh Đường cũng có chút hâm mộ Triệu Quốc Đống. Y có thể làm tổng giám đốc Tập đoàn quốc điện mặc dù cũng nhờ Triệu Quốc Đống giúp, nhưng y cũng có quan hệ của mình.

Một người bạn ở văn phòng Quốc vụ viện vô tình nói Lãnh đạo trung ương coi trọng biểu hiện của Bộ năng lượng. Trong năm nay Thái Chánh Dương nhất định sẽ xuống tỉnh nào đó làm Bí thư, chẳng qua chưa xác định đi đâu mà thôi. Hơn nữa đối phương còn nhắc tới một ít cán bộ trẻ tuổi của Bộ năng lượng được lãnh đạo Quốc vụ viện khen có đầu óc rõ ràng, quan điểm mới mẻ độc đáo. Cán bộ được lãnh đạo Quốc vụ viện khen có thể nói người này có tương lai vô hạn.

Đổng Minh Đường có thể khẳng định cán bộ trẻ tuổi đó là Triệu Quốc Đống. Lãnh đạo các cục có thể nói là trẻ ở Bộ năng lượng chỉ có mình Triệu Quốc Đống.