Lộng Triều

Quyển 12 - Chương 102

Đến khi về nhà hai người vẫn đắm chìm trong suy nghĩ của mình. Triệu Quốc Đống có chút không yên lòng nhưng Lưu Nhược Đồng cũng không hơn là bao.

Không thể nghi ngờ đám người Lưu Nhược Đồng là một vòng tròn đặc biệt, giống như muốn kéo Triệu Quốc Đống vào vòng tròn đó. Nhưng vòng tròn này cũng không giống như vòng tròn phát ngôn về lợi ích nào đó như hắn nghĩ.

Chính xác mà nói vòng tròn của Lưu Nhược Đồng giống như một quần thể cao cấp hay đưa ra những phát ngôn cấp tiến như sau này thường có. Mục tiêu của bọn họ phải nói là luôn nhất trí với lợi ích căn bản của Đảng, nhưng cụ thể mà nói bọn họ lại phấn đấu vì lý tưởng của mình, hy vọng được Lãnh đạo trung ương chấp nhận và ủng hộ.

Bọn họ đều là phần tử xuất sắc của Đảng, cũng có lý tưởng nhưng cách làm như vậy có thích hợp không?

Triệu Quốc Đống có chút do dự. Vòng tròn này của Lưu Nhược Đồng không phải hoàn toàn là người đời ba của gia tộc cách mạng, cũng có một biện pháp trí thức xuất thân bình thường. Bởi vì bọn họ có nhiều thành phần nên kết hợp càng thêm chắc chắn.

Triệu Quốc Đống đã đề nghị Lưu Nhược Đồng bọn họ có thể giảm hình thức chính trị, chăm chú vào nghiên cứu, đồng thời cũng nên mở thêm hình thức nhưng không cần tạo thanh thế quá lớn. Chỉ cần có cùng mục tiêu Trung Quốc mạnh lên là đủ, nếu như quá chú ý vào hình thức sẽ làm mất ý nghĩa của vòng tròn này.

Triệu Quốc Đống thực ra cũng không phản cảm với quan điểm của Lưu Nhược Đồng. Nếu đối phương có thể thấy hình thức tụ họp kiểu câu lạc bộ mà tập trung lại, Triệu Quốc Đống rất chào mừng. Nhưng nếu quá bí ẩn thì có lẽ sẽ khiến người ta hiểu lầm.

Hiện nay ở hình thức này còn có thể được Trung ương ủng hộ và hiểu cho, nhưng nếu vượt qua giới hạn nào đó thì rất khó nói.

….

- Anh đang viết gì thế?

Triệu Quốc Đống cảm nhận đằng sau được phủ lên một chiếc áo. Hắn duỗi lưng và nói:

- Một chút quan điểm về phát triển nguồn năng lượng mới. Tháng sau anh cùng Thái ca và Phó Thủ tướng Lục đến tham gia lễ khởi công cảng Gwadar ở Pakistan. Anh nghĩ sẽ nhân cơ hội này báo cáo một chút với hai người, đồng thời còn mong bà thêm về việc hợp tác năng lượng với các bên. Đây là lần đầu anh đi ra nước ngoài nên cũng cần biểu hiện tốt một chút.

- Em thấy bình luận của quốc tế về việc Trung Quốc xây dựng cảng Gwadar là không thống nhất. Truyền thông nước ngoài nói Trung Quốc muốn có điểm đặt chân ở vịnh Péc-xích, thậm chí còn nói Quân đội Trung Quốc muốn lập căn cứ hải quân ở cảng.

Lưu Nhược Đồng ngồi bên và nói.

- Mấy việc này là không thể tránh khỏi. Trung Quốc phải học cách bình tĩnh đối phó với giới truyền thông, nên làm như thế nào thì cứ làm như vậy.

Triệu Quốc Đống thản nhiên nói:

- Sự phát triển quá nhanh của Trung Quốc khiến nhiều nước không hài lòng. Nhưng Trung Quốc phát triển cũng không theo ý của bọn họ, đương nhiên Bộ Ngoại giao cũng cần chú ý làm như thế nào để giảm bớt một chút sự mâu thuẫn, đối địch này. Ví dụ như thông qua hợp tác kinh tế, trao đổi văn hóa ..

Lưu Nhược Đồng có chút buồn cười khi nghe giọng điệu của Triệu Quốc Đống.

- Quốc Đống, anh nói giống hệt Bộ trưởng bên em vậy.

- Có lẽ do thời gian này tiếp xúc với lãnh đạo nhiều nên anh cũng bắt chướt một chút.

Triệu Quốc Đống cười cười tự giễu.

- Anh ở bộ một ngày thì phải cố gắng một phần sức lực. Gwadar cùng Sittwe là rất quan trọng đối với an toàn năng lượng của Trung Quốc. Anh tin Bộ Ngoại giao cũng thấy điểm này. Trung Quốc nếu như có thể thông qua hệ thống dẫn dầu từ Gwadar cùng Sittwe vào trong nước, chẳng những khiến quan hệ kinh tế giữa nước ta và Pakistan cùng Myanmar trở nên mật thiết, hơn nữa còn phát huy sức ảnh hưởng lớn hơn nữa về chính trị với bọn họ, cũng có thể thay đổi tình hình kinh tế Tây Nam cùng Tây Bắc nước ta.

- Em nghe người trong bộ nói Bộ năng lượng của anh từ lúc thành lập tới nay không ngừng có hành động lớn. Nhất là thúc đẩy các công ty nhà nước lớn trong lĩnh vực năng lượng tham gia vào các dự án nước ngoài, hiệu quả đạt được khá tốt. Trung ương cũng có ấn tượng tốt đối với Thái ca. Có lời đồn Thái ca khóa tới sẽ xuống tỉnh làm.

Lưu Nhược Đồng nhìn Triệu Quốc Đống và nói.

- Việc gì cũng có thể, nhưng nói một cách chính xác thì Bộ năng lượng thành lập đã trên 4 năm, vấn đề cải cách có thể nói làm rất dứt khoát, phá vỡ sự lũng đoạn trong ngành điện, cải cách cơ chế sản xuất than, khiến nhiều công ty tiến ra thị trường thế giới. Bây giờ Thái ca lại có ý nếu công ty tư nhân thỏa mãn điều kiện cũng được đi ra nước ngoài, đây là hành động lớn khiến cho không ít người chú ý. Anh thật ra cảm thấy nếu Thái ca có thể tiếp tục ở lại Bộ năng lượng thì sẽ đạt được thành tích lớn hơn nữa.

Triệu Quốc Đống nói.

- Bộ năng lượng gặp rất nhiều vấn đề. Năm năm đầu chính là để mở ra cục diện, cần phải cải cách triệt để. Bây giờ còn nhiều phương diện chưa làm xong. Bộ trưởng phải là người kiên định, có sự quyết đoán nhưng không thiếu phần linh hoạt.

- Nếu Thái ca đi thì anh cảm thấy Lưu Nham có cơ hội gì không?

Lưu Nhược Đồng suy nghĩ một chút rồi đột nhiên nói.

- Không có.

Triệu Quốc Đống quả quyết nói.

- Sao anh chắc như vậy?

Lưu Nhược Đồng có chút kinh ngạc nói.

- Nham ca ở điểm này còn thiếu một chút, chính xác mà nói y thiếu lý lịch công tác ở cơ sở. Nhược Đồng, em có thể thấy bây giờ Trung ương yêu cầu Bộ trưởng các bộ đều cần phải từ chức Chủ tịch, Bí thư các tỉnh không? Làm Bí thư, Chủ tịch các tỉnh có yêu cầu anh từng công tác ở Trung ương, mà làm cấp bộ cũng cần anh từng làm Bí thư hoặc chủ tịch tỉnh. Đây là xu thế nhất định, hơn nữa Bộ năng lượng là bộ rất quan trọng, từ chức phó trực tiếp thành cấp trưởng gần như là rất khó khăn. Nhưng thật ra ai đó từ chủ tịch tỉnh nhảy lên làm Bộ trưởng thì khả năng cao hơn.

Triệu Quốc Đống lắc đầu nói.

- Ồ, em còn tưởng anh muốn nói Phó bộ trưởng Dương có cơ hội.

Lưu Nhược Đồng cười hì hì nói.

- Y? Lý lịch đủ, không thiếu kinh nghiệm và năng lực quản lý nhưng khí phách thiếu. Anh cảm thấy Trung ương gần như không thể để y lầm Bộ trưởng.

Triệu Quốc Đống nhẹ nhàng nhìn Lưu Nhược Đồng và có chút kinh ngạc. Không ngờ cô lại hiểu rõ tình hình Bộ năng lượng như vậy.

- Vậy còn anh, anh có tính toán gì không?

Lưu Nhược Đồng hỏi vào chuyện cô quan tâm nhất.

- Anh? Anh mới tới bộ mấy tháng chứ? Mới bắt đầu có chút công việc, muốn làm chút chuyện. Nhưng biến động bên trên rất dễ ảnh hưởng tới anh.

Triệu Quốc Đống nói.

- Việc này không chắc, chủ yếu là anh suy nghĩ về tương lai của mình mà thôi.

Lưu Nhược Đồng cười nói:

- Năm nay và năm tới từ Trung ương đến địa phương đều sẽ thay đổi lớn về nhân sự. Anh cũng nên nghĩ mình đi đâu là tốt. Nếu thật sự tiếp tục ở lại Bộ năng lượng cũng tốt, thay đổi bên trên có lẽ không ảnh hưởng tới anh. Nếu anh muốn đi xuống cũng nên chuẩn bị một chút. Đương nhiên nếu anh muốn xuống theo Thái ca thì không có gì để nói.

Lưu Nhược Đồng nghiêm túc nói.

- Ồ, Nhược Đồng, sao thoáng cái quan tâm chuyện của anh như vậy? Cảm thấy anh bây giờ không tốt sao?

Triệu Quốc Đống có chút tò mò nói.

- Không, em cảm thấy anh mặc dù làm khá tốt ở bộ nhưng anh vẫn không thích mấy. Hơn nữa em nghe Lưu Nham nói vị Phó bộ trưởng Dương kia khó chịu với anh. Nếu tiếp tục như vậy thì em thấy sớm muộn anh cũng không hài lòng với hoàn cảnh này.

Lưu Nhược Đồng nói khá thẳng thắn.

Triệu Quốc Đống trầm ngâm suy nghĩ.

Về tỉnh An Nguyên? Hình như bây giờ chưa có vị lãnh đạo nào nói gì với hắn. Mặc dù hắn là cán bộ trao đổi nhưng thời gian ít nhất một năm, nếu thật sự đủ một năm, lãnh đạo bộ thay đổi thì về tỉnh An Nguyên, mình có cửa nào không? Hay là chỉ có thể đi theo Thái Chánh Dương?

- Nhược Đồng, bây giờ nói cái này còn hơi sớm, anh chỉ cần làm tốt việc của mình mà thôi. Anh tin mình sẽ tìm được con đường của mình.

Một lúc lâu sau Triệu Quốc Đống mới nói.

- Ý tốt của em anh ghi nhận. bây giờ còn chưa cần, có lẽ thật sự một ngày nào đó anh sẽ cần em giúp thì anh sẽ không hề khách khí. Vợ chồng mà.

Lưu Nhược Đồng khẽ thở phào nhẹ nhõm. Cô chỉ sợ Triệu Quốc Đống chết sống cũng muốn giữ mặt mũi, luôn nghĩ mình tự giải quyết được, không muốn nhờ cô.