Lộng Triều

Quyển 11 - Chương 99

Cuộc nói chuyện với Đặng Nhược Hiền về cơ bản đạt được hiệu quả nhưng Triệu Quốc Đống vẫn thấy một chút áp lực. Kinh tế Hoài Khánh có thể đạt đến mức như quy hoạch đặt ra hay không là cả vấn đề. Nếu không sẽ như lời Đặng Nhược Hiền nói, đây là câu hỏi mà mọi người đều nghĩ tới.

Đặng Nhược Hiền đưa ra ý kiến là bản quy hoạch chia làm hai giai đoạn, như vậy vừa phù hợp với tình hình phát triển kinh tế của Hoài Khánh, cũng có thể dễ làm người ta chấp nhận. Đề nghị này theo Triệu Quốc Đống thấy có thể thực hiện.

Ngay khi Triệu Quốc Đống cùng Hứa Kiều nhanh chóng đi vận động, Lữ Thu Thần cũng không chịu yếu thế.

Hứa Lộ Bình là đồng minh đầu tiên của y. Hứa Lộ Bình vốn rất phản cảm với phương án quy hoạch đô thị mà Hứa Kiều đưa ra, cho rằng không có tính thực tiễn, cho rằng là hư vô mờ mịt, tốn tiền của dân chúng. Lữ Thu Thần giơ ngọn cờ phản đối, Hứa Lộ Bình đương nhiên đứng về phía Lữ Thu Thần.

Lữ Thu Thần cũng đến trao đổi với Lý Trường Giang và Cố Hiểu Bằng. Chẳng qua hiệu quả cũng không đạt được quá cao như việc y được Lưu Liên Xương ủng hộ. Hai người này đều có vài câu hỏi về phương án do Hứa Kiều đưa ra nhưng không quá mãnh liệt, chỉ là nói phải tìm hiểu thêm. Nhưng Lưu Liên Xương lại hiếm khi tỏ thái độ nói phương án này thậm chí còn hơn cả quy hoạch khu vực duyên hải, vì thế nó vượt xa tình hình thực tế của Hoài Khánh.

Trong lúc nhất thời Thị ủy, Ủy ban bàn tán về vấn đề này rất lớn, gần như mọi người đều bị chú ý đến chuyện này. Nhất là sau khi Hứa Kiều chia phương án này ra chi tiết hơn càng làm Thị ủy, Ủy ban bàn nhiều hơn nữa.

- Đây ở mức độ nào đó đã là hướng gió.

Quế Toàn Hữu cười cười bỏ cốc trà xuống.

- Ồ.

Triệu Quốc Đống có chút ngạc nhiên nhưng nghĩ lại là hiểu ra ý của Quế Toàn Hữu.

- Anh nói là Lữ Thu Thần và tôi đấu nhau?

- Ừ, có lẽ ngài không có ý đó, nhưng trong mắt nhiều người lại thấy là như vậy.

- Hừ, suy nghĩ không đâu.

Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng và không cho ý kiến.

- Không, Thị trưởng Triệu, tôi cảm thấy không phải thế.

Quế Toàn Hữu nghiêm túc nói:

- Ngài vừa lên, vẫn còn là quyền Thị trưởng, hơn nữa mới đến Hoài Khánh chưa đầy hai năm. Lữ Thu Thần là cán bộ trưởng thành ở Hoài Khánh, làm Thường vụ thị ủy nhiều năm, còn từng làm Trưởng ban tổ chức cán bộ nên quan hệ rất rộng. Quan trọng nhất là Lữ Thu Thần được Bí thư Trần ưu ái. Nếu như nói bản quy hoạch đô thị của Thị trưởng Hứa trước đó chỉ là công việc, nhưng bây giờ lại bàn tán xôn xao, nhiều lãnh đạo có cái nhìn khác nhau về phương án này như vậy, hơn nữa hai bên đối đầu rất rõ ràng, như vậy không thể không tính tới phương án này được thông qua hay không có dính tới vấn đề chính trị?

Triệu Quốc Đống không nói mà chỉ ngồi xem văn bản.

- Tôi biết ngài không vì việc này mà muốn tranh gì đó, nhất là công việc dính dáng tới yếu tố bên ngoài thì ngài càng không muốn. Nhưng có những lúc không phải do ngài. Chủ tịch Mao không phải đã nói không phải gió đông áp gió tây chính là gió tây áp gió đông sao?

Quế Toàn Hữu trầm giọng nói:

- Nếu phương án này không thể được thông qua như vậy chính là người khác sẽ đạt uy tín, ngài mất khí thế. Hơn nữa cuối năm ngài sẽ được bầu cử thì tuyệt đối càng không thích hợp.

Triệu Quốc Đống cười nói:

- Tôi thấy anh xuống huyện nên có nhiều cảm xúc. Có phải quan hệ với lão Cố không quá thuận lợi?

- Không, không có việc này. Bí thư Cố có trình độ rất cao, tôi vẫn học tập anh ta. Anh ta cũng giúp nhiều cho tôi trong công việc.

Quế Toàn Hữu biết quan hệ của mình và Cố Vĩnh Bân không thể nói ra với Triệu Quốc Đống, đó là chối bỏ năng lực của chính y.

- Hừ, gió đông áp gió tây chính là gió tây áp gió đông, đó là Chủ tịch Mao miêu tả mâu thuẫn giữa ta và địch. Tôi và Lữ Thu Thần chưa đến mức đó. Hoàn cảnh, công việc, một vài điểm khác nhau sẽ bị phóng đại ra vô hạn. Tôi không hy vọng lời này được nói ra từ anh.

Triệu Quốc Đống nghiêm túc nói:

- Anh đến Quy Ninh, tôi đặt nhiều kỳ vọng vào anh. Cố Vĩnh Bân bây giờ là Thường vụ thị ủy, là lãnh đạo Thị xã, Quy Ninh bây giờ có xu thế phát triển tốt, công của y là không thể không có. Anh phải học tập y, phải cố gắng đoàn kết bộ máy.

- Về công việc trên Thị xã thì anh không cần chú ý nhiều, tôi tự biết xử lý như thế nào.

Triệu Quốc Đống dừng một chút rồi nói tiếp:

- Bây giờ Hoài Châu cùng Khánh Châu đang phát triển rất nhanh. Nhất là do Khu Khai Phát phát triển, bọn họ cũng không mong đi sau. Anh đến Quy Ninh phải tôn trọng lão Cố, nhưng một điểm do anh còn là quyền Chủ tịch huyện thì cũng phải đưa ra ý tưởng của mình, mong được lão Cố ủng hộ. Phải tranh thủ lợi dụng vị trí địa lý của Quy Ninh mà đạt thành tích trong thu hút đầu tư. Nếu không GDP đứng đầu Thị xã của Quy Ninh bị Hoài Châu hoặc là Khánh Châu đoạt đi thì sợ các anh khó ăn nói với Thị ủy và quần chúng nhân dân toàn huyện.

Quế Toàn Hữu thấy Triệu Quốc Đống đổi đề tài, hơn nữa nhắc tới mình, y cũng cảm thấy mình nói hơi quá. Có một số việc chỉ có thể hiểu trong lòng, không thể nói ra.

………

Trong hội nghị thường trực Ủy ban lần này, thái độ của hai bên rất rõ ràng. Sau khi Hứa Kiều chỉnh sửa lại phương án quy hoạch đô thị đã khiến Đặng Nhược Hiền cùng An Nhiên toàn lực ủng hộ, mà Tiền Nguyên Huy cùng Lý Trường Giang cũng tỏ thái độ ủng hộ.

Cố Hiểu Bằng lại đưa ra vài ý kiến mang tính kỹ thuật trong phương án, nhưng cuối cùng cũng ủng hộ. Chỉ có Lữ Thu Thần cùng Hứa Lộ Bình tỏ vẻ phản đối. Cuối cùng Triệu Quốc Đống rất công bằng nói theo biểu quyết phương án được thông qua.

Lữ Thu Thần có vẻ rất bình tĩnh, thái độ của y khác hẳn mấy lần hội nghị trước, xem ra đã sớm đoán được kết quả.

Trên thực tế khi Lý Trường Giang cùng Tiền Nguyên Huy có thái độ mập mờ làm y biết mình không thể có thắng lợi trong hội nghị thường trực Ủy ban. Mặc dù Triệu Quốc Đống chỉ là quyền Thị trưởng nhưng hắn đang chủ trì công việc chính quyền Thị xã, hơn nữa hắn còn đẩy được Đàm Lập Phong đi. Chỉ bằng điểm này cùng với việc Bí thư Trần chưa tỏ thái độ thì không ai dễ dàng đưa phiếu ủng hộ y.

Hội nghị thường trực Ủy ban chỉ là bước đầu, Lữ Thu Thần trong hội nghị đã nói rõ mình giữ lại ý kiến. Điều này cũng có nghĩa y có thể đưa ra thái độ phản đối trong Hội nghị thường ủy.

….

Xe Honda Accord đằng trước khẽ vòng vào một con đường nhỏ.

Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc. Thủy Tỉnh Hạng được gọi là khu vực thường vụ, ở trong này hầu hết đều là Thường vụ tỉnh ủy đang đương chức, mà các vị Thường vụ tỉnh ủy sau khi không còn đương chức sẽ được đưa ra ngoài.

Cũng không ai mạnh mẽ ép anh phải đi, nhưng không ai không làm thường vụ nữa mà tiếp tục ở lại đây. Có người nói trong con đường nhỏ kia đầy quyền lực làm người ta ngạt thở, thà ra khỏi đó chứ không muốn gặp áp lực. Ví dụ như nguyên Thường vụ tỉnh ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Phan Viên Triêu mặc dù sang Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh làm Phó bí thư Đảng ủy, Phó chủ nhiệm thường trực nhưng sau khi sang Đại hội đại biểu nhân dân một thời gian ngắn y đã chuyển đi.

Biển số xe Honda Accord kia rất quen, là biển an L - - 0 0 0 3 9. Xe này thuộc nhóm xe Ủy ban Thị xã mới mua đầu năm 2000 rồi cấp cho năm vị Phó thị trưởng Đặng Nhược Hiền, Tiền Nguyên Huy, Hứa Kiều, An Nhiên, Lý Trường Giang, mỗi người một xe. Mà xe biển số 39 này do An Nhiên đi. Hơn nữa An Nhiên hay tự mình lái xe, chỉ lúc làm việc thì lái xe mới được dùng tới.

Bình thường lãnh đạo tỉnh ở nhà không muốn gặp cán bộ cấp dưới, đây là cấm kỵ. Thủy Tỉnh Hạng chỉ cách trụ sở Tỉnh ủy một bức tường, thậm chí ở trụ sở Tỉnh ủy còn có cửa sau thông sang đây.

An Nhiên sao lại đến đây vào lúc này? Triệu Quốc Đống nhìn đồng hồ thấy đã gần 12h trưa, lúc này đến chẳng lẽ tới nhà lãnh đạo nào ăn cơm?

Triệu Quốc Đống đúng là có chút tò mò, xem ra vị An Nhiên này đúng là có bí mật không muốn người biết.