Lộng Triều

Quyển 10 - Chương 11

Triệu Quốc Đống không nghĩ Kim Vĩnh Kiện đi nhanh như vậy.

Bên Ninh Lăng vẫn chưa có tin tức gì truyền tới, Hoa Trọng Hỉ này đúng là có tin tức nhạy bén. Triệu Quốc Đống thấy tên này suốt ngày ở lớp học mà lại thông linh như vậy, học ở trường mà có thể biết được điều chỉnh nhân sự trong tỉnh.

- Anh cũng đang nhìn vào vị trí này hả?

Triệu Quốc Đống phản ứng rất nhanh mà nói.

- Ừ, cũng nghĩ đến chẳng qua rất nhanh phải bỏ. Tổ chức sẽ không bỏ qua cơ hội vắt kiệt sức lao động của anh. Tôi mới lên được gần năm thì dựa vào gì mà để tôi lên cơ quan thuộc tỉnh uống trà? Cho nên phải đàng hoàng dâng hiến tuổi xuân ở Nam Hoa.

Hoa Trọng Hỉ không giấu mà thản nhiên nói.

- Hiến dâng tuổi thanh xuân? Anh còn mà dâng hiến sao? Ha ha.

Triệu Quốc Đống không quên đả kích một phen.

- Anh phải nói để thân xác già ở thâm sơn mới đúng.

- Quốc Đống, cậu nói chuyện quá ác, người ở cơ sở chẳng lẽ phải ở cơ sở cả đời sao? Chẳng lẽ khi về già không được lên tỉnh thành sao?

Hoa Trọng Hỉ nửa thật nửa giả nói.

- Anh sống và phát triển ở cơ sở thì tốt nhất ở tại cơ sở đi.

Triệu Quốc Đống cười nói.

- Được rồi, tôi không thể so được với cậu vì cậu còn trẻ, cậu có thể bỏ cuộc sống sung sướng ở An Đô.

Hoa Trọng Hỉ hừ một tiếng rồi nói:

- Đó là do cậu có tiền đồ xa, cậu nhìn vào mục tiêu xa hơn. Đừng ra vẻ mình giống Khổng Phồn Sâm trước mặt tôi. Đảng ta có nhiều cán bộ như Khổng Phồn Sâm nhưng tuyệt đối không phải là cậu.

Bị đối phương nói như vậy làm Triệu Quốc Đống á khẩu. Hắn thấy Hoa Trọng Hỉ này có chút thú vị, tuổi không nhỏ nhưng nói chuyện khá khôi hài.

- Lão Hoa, chúng ta cùng chung số mạng mà.

Triệu Quốc Đống cười cười rất gian xảo.

Hoa Trọng Hỉ đúng là hâm mộ tên trẻ hơn mình 20 tuổi này. Mình gần 50 mới tới chức Phó thị trưởng, mà Triệu Quốc Đống này sắp làm Phó thị trưởng thường trực, đây là sự khác nhau giữa người với người.

Triệu Quốc Đống này không ngừng gặp phong ba, lúc trước có lời đồn là tham ô nhưng lại rất bình tĩnh làm Hoa Trọng Hỉ kết luận đối phương tự tin, tuyệt đối vượt qua kiểm tra. Kết quả đúng là như vậy, Yến Nhiên Thiên tự mình tới phát biểu làm mọi việc thay đổi hẳn. Bây giờ Kim Vĩnh Kiện lên sở Bảo vệ môi trường, vị trí này không phải dành cho Triệu Quốc Đống thì cho ai?

Chưa đầy 30 đã làm Phó thị trưởng thường trực, lúc trước ai có thể nghĩ tới?

….

Chẳng qua chuyện không phải như mọi người nghĩ. Học ở trường Đảng một tháng, Triệu Quốc Đống không nhận được tin chính thức từ Ninh Lăng thông báo. Chẳng qua Hội nghị thường ủy xác nhận xem ai làm Bí thư Quận ủy Tây Giang thì Triệu Quốc Đống cũng phải dành thời gian về tham gia.

Kim Vĩnh Kiện chính thức lên sở Bảo vệ môi trường làm phó giám đốc. Theo Triệu Quốc Đống thấy với tuổi và thành tích của Kim Vĩnh Kiện thì có thể đến cơ quan vừa dễ dàng vừa có quyền lực dần tăng lên thì cũng ổn.

Không khí Hội nghị thường ủy lần này rất dễ dàng. Các thường vụ thấy Triệu Quốc Đống đều tỏ vẻ thân thiết, nói hy vọng hắn sớm học xong về gánh vác trách nhiệm giống như vị trí của Kim Vĩnh Kiện vốn là dành cho Triệu Quốc Đống.

Hội nghị thường ủy cuối cùng xác định Tằng Lệnh Thuần làm Bí thư Quận ủy Tây Giang; Tông Kiến làm Phó bí thư Quận ủy, quyền Chủ tịch quận.

Tằng Lệnh Thuần làm Bí thư Quận ủy là tất nhiên. Sau khi Liêu Vĩnh Đào đến Ninh Lăng trao đổi với Hoàng Lăng, Hoàng Lăng cũng đã lên tỉnh gặp Triệu Quốc Đống. Hoàng Lăng, Vưu Liên Hương và Triệu Quốc Đống thảo luận về người làm Bí thư Quận ủy Tây Giang. Triệu Quốc Đống không thể đảm nhiệm chức vụ này nãy. Triệu Quốc Đống và Hoàng Lăng cũng thấy Tằng Lệnh Thuần là thích hợp nhất. Vưu Liên Hương thấy tính cách Tằng Lệnh Thuần không quá cứng rắn nhưng bây giờ cô lại không thấy ai thích hợp hơn.

Chẳng qua khi chọn người làm Chủ tịch Quận Tây Giang thì ba người không chính thức thảo luận. Không ngờ Triệu Quốc Đống về tham gia Hội nghị thường ủy thì Tông Kiến lại được Hoàng Lăng, Thư Chí Cao và Nghiêm Lập Dân đồng ý, không biết tên này dùng con đường nào mà thuyết phục được Hoàng Lăng.

- Nghiêm Lập Dân đã dùng hết tâm trí để thuyết phục Bí thư Hoàng để Tông Kiến đến Tây Giang.

Vưu Liên Hương nằm trong nước, chiếc khăn khoác trên người cũng được thả cho nó rơi vào trong nước, da thịt trắng nõn mơ hồ lộ ra bên dưới bộ bikini.

- Để Tông Kiến đến Tây Giang cũng là việc tốt, nếu không Giản Hồng sao có thể làm Chánh văn phòng Thị ủy.

Triệu Quốc Đống cười cười nhìn Giản Hồng đang ở bên Vưu Liên Hương không nói gì.

- Giản Hồng, cách mạng chưa thành công, đồng chí còn cần cố gắng nhiều. Tôi thấy hai vị Phó trưởng ban thư ký kia đều nhìn chằm chằm vào vị trí này, phải lấy lòng Vưu tỷ một chút, nếu không mát xa cho Vưu tỷ, làm Vưu tỷ ra mặt tranh thủ hộ chị với Bí thư Hoàng.

- Được rồi Quốc Đống, nói chuyện không đứng đắn gì cả, cần làm như thế nào thì tôi sẽ làm. Chẳng qua Giản Hồng ở văn phòng Thị ủy trong thời gian ngắn, chưa chắc có thể được. Hai vị kia đều ở văn phòng Thị ủy nhiều năm, chẳng may Bí thư Hoàng thấy bọn họ cống hiến nhiều năm thì tôi có nói cũng vô ích.

Vưu Liên Hương trừng mắt nhìn Triệu Quốc Đống rồi tiện tay lấy chiếc khăn khác che vai.

- Vưu tỷ nói sai rồi. Bí thư Hoàng không có tính cách đó, y dùng người đầu tiên là phải xem có thích hợp hay không, dùng người có thể làm tốt công việc hay không? Giản Hồng tuy ở Thị ủy khá ngắn nhưng tôi thấy làm việc ngăn nắp, gọn gang. Tôi nghĩ Bí thư Hoàng cũng thấy.

Triệu Quốc Đống lắc đầu ra vẻ không đồng ý với Vưu Liên Hương:

- Mọi người đều nghĩ y sẽ học Kỳ Dư Hồng là làm quen với Ninh Lăng trong một thời gian, không có hành động lớn nhưng kết quả thì sao? Y không cần biết người khác nghĩ gì, bởi vì ai muốn ngăn y cũng không được. Ngay cả Thị trưởng Thư cũng phải tạm nhũn nhường mà.

Nơi đám người Triệu Quốc Đống tới tuy không đông vì bây giờ chưa đến kỳ nghỉ, hơn nữa nhiều hồ đã được người bao. Triệu Quốc Đống sớm hỏi mà chỉ có thể chọn một nơi khá xa, nhưng cũng khó tránh khỏi có người đi ngang qua. Mặc dù không thấy gì nhưng vẫn có thể nghe thấy.

Công ty khai thác khu du lịch cũng tăng việc khai thác suối nước nóng, đã đào nhiều khu tắm, lớn có thể chứa vài chục người, nhỏ chứa hai ba người, cho nước nóng chảy vào là thu hút được nhiều người.

Đến khu du lịch Kỳ Lân Quan - - núi Hốt Luân hưởng thụ phong cảnh tự nhiên cũng không thua kém gì đến núi Phú Sỹ Nhật Bản. Đến kỳ nghỉ lễ là nơi đây đông nghịt người, toàn người đặt chỗ trước một tháng. Công ty cũng đang mở rộng về phía Huyền Âm cốc để mong thỏa mãn được nhu cầu của du khách trong và ngoài nước.

Đây cũng là nguyên nhân mà công ty muốn tăng thêm cổ phần, cùng với việc đẩy mạnh khai thác khu du lịch Kỳ Lân Quan - - núi Hốt Luân, công ty cũng sẽ khai thác hồ Thương Lãng và thung lũng Thương Lãng ở Huyện Thương Lãng.

- Quốc Đống, cậu hiểu rõ về Bí thư Hoàng đó nhỉ?

Vưu Liên Hương nhìn Triệu Quốc Đống rồi nói:

- Lần này Tiêu Phượng Minh có thể sẽ vào thường vụ, Sử Chí Hòa lại thất bại rồi.

- Ồ, lão Tiêu cuối cùng đã đánh ngã Sử Chí Hòa ư?

Triệu Quốc Đống ngẩn ra rồi nói:

- Vưu tỷ, đừng nhìn tôi với ánh mắt như vậy, không phải lỗi của tôi mà, không có quan hệ gì với tôi.

- Không phải lỗi của cậu nhưng sao có thể không quan hệ với cậu?

Vưu Liên Hương thở dài một tiếng mà nói.

- Lão Sử đúng là số khổ, tranh chức thường vụ với cậu thì bị cậu đá xuống, tranh chức Phó thị trưởng với Lỗ Năng cũng thua, lần này thấy Kim Vĩnh Kiện đi, cậu thay Kim Vĩnh Kiện thì sẽ có một chức thường vụ thiếu, không ngờ Tiêu Phượng Minh lại đi trước mà đoạt lấy khiến Sử Chí Hòa vẫn ở nguyên vị. Có lẽ cả đời Sử Chí Hòa không thể tiến thêm nữa.