Lời Hứa Định Mệnh

Chương 19

Sau khi tan học, Sakura tạm biệt mọi người rồi đến chỗ hẹn với Yumi. Cô đi ra phía sau trường, thấy bóng dáng một cô gái đang đứng chờ

- Cô đến rồi à! - Yumi hỏi - Sau những gì tôi đã làm với cô, cô vẫn đến đây một mình sao? Cô không sợ à?

Sakura im lặng một lúc lâu suy nghĩ, bầu không khí lúc đó yên tĩnh một cách lạ thường, chỉ có tiếng lá cây xào xạc trong gió. Sakura mỉm cười đáp lại

- Không đâu! Tớ biết Yumi sẽ không làm thế nữa đâu! Vì đó không phải là con người thật của Yumi mà, phải không?

Yumi ngạc nhiên với những lời Sakura vừa nói lúc nãy, cô cúi mặt xuốg nói nhỏ

- Cô không hận tôi sao?

- Không! - Sakura lắc đầu - Tớ không ghét cậu vì những gì cậu đã làm đâu. Ai cũng từng mắc sai lầm mà, không ai là hoàn hảo cả! Quan trọng là chúng ta biết sửa chữa sai lầm đó như thế nào... Và tớ cũng không hề để tâm đến chuyện đó đâu...

Yumi nghe tới đây chỉ biết im lặng một hồi lâu

- Cậu bỏ qua cho tớ? Kể cả những chuyện tớ đã làm?

Sakura mỉm cười nhìn Yumi như hiểu được những gì cô ấy đang nghĩ lúc này rồi gật đầu

- Ừ... Tất cả...

Yumi ngạc nhiên trước những gì mà Sakura đã nói vừa lúc nãy, cô khẽ mỉm cừơi dịu dàng

- Sakura, tớ xjn lỗi vì mọi chuyện tớ đã gây ra cho cậu. Có lẽ tớ đã quá ích kỉ, quá mù quáng để rồi gây ra những chuyện như thế! Tớ xin lỗi! - Yumi nức nở

- Mọi chuyện đã qua hết rồi, tớ không để tâm đâu! Cậu có thể làm bạn với tớ được không?- Sakura chìa tay ra

- Tớ có thể sao? - Yumi nhìn Sakura

- Ừ! - Sakura mỉm cười - Tớ rất muốn làm bạn với cậu! Cậu đồng ý chứ?!

Yumi nhìn Sakura gật đầu rồi cười

- Sakura, cậu thật tốt! Bây giờ tớ đã biết lí do Syaoran lại chọn cậu rồi! Vì cậu rất thân thiện, dễ gần và rất hay giúp đỡ mọi người! Hi vọng cậu và Syaoran có thể là một cặp thật sự!

- Tớ...không như cậu nói đâu, Yumi! - Sakura gãi đầu ngại ngùng


Yumi chỉ đứng nhìn Sakura rồi cười “Cậu thật sự rất tốt, Sakura à! Đó là điểm cậu hơn tớ đấy!”

——————————————————————————————————————————————————————-

Ở phía trước cổng trường, Syaoran, Tomoyo và Eriol đang chờ Sakura

- Sao cậu ấy lâu thế nhỉ? - Tomoyo lo lắng

- Hay là để tớ đi tìm cậu ấy!

Syaoran nói rồi đứng lên định đi, nhưng anh đứng lại khi thấy Sakura đang đi ra khỏi trường cùng Yumi, họ đang trò chuyện với nhau rất vui vẻ - Sao Sakura lạj đi cùng Yumi? - Eriol thắc mắc

- Xin lỗi chắc mọi người chờ lâu lắm nhỉ? - Sakura chạy tới

- Ngốc! - Syaoran cốc nhẹ vào đầu Sakura - Cậu còn đang bị thương mà chạy như thế lỡ té nữa thì sao hả?

- Tớ đã khỏe rồi mà! - Sakura ôm đầu - Mấy vết thương đó không làm khó được tớ đâu! - Sakura tự tjn

- Cậu còn nói nữa hả? Hôm qua cậu cũng như vậy nên mới té đó! - Syaoran nói

- Ơ...thì hôm qua khác, hôm nay khác! - Sakura nói

Mọi người nhìn Sakura và Syaoran cãi nhau mà ôm bụng cười. Sakura bỗng quay sang Yumi

- Yumi, cậu đi chơi chung với bọn tớ nha!

- Tớ xin lỗi, hôm nay tớ có việc bận rồi! - Yumi mỉm cười

- Vậy thì thôi vậy! Khi nào cậu rãnh thì chúng ta cùng đi nha!

Nói rồi Yumi tạm bjiệt Sakura ra về.

- Sakura! Thật ra mọi chuyện là sao vậy? Nãy giờ tớ không hiểu gì hết! - Tomoyo hỏi

Sakura vừa jk vừa kể lạj mọj chuyện cko mọj ngườj nge.

- Níu nkư cậu ns thì tốt wá rồj, fảj ko Sakura? - Tomoyo cườj


- Ừk! - Sakura gật đầu

- Nè! - Syaoran gọj Sakura - Nãy jờ cậu vừa jk vừa kể chuyện cko bọn tớ nge, z rốt cuộc tụj mình đag jk đâu z?

- À...Tớ nge ns là có một khu zuj chơj ms mở nên tớ mún tớj đó chơj xem sao! - Sakura cườj

- Cậu vẫn cứ ham chơj nkư con nít ấy! - Syaoran ns “Nhưg tớ lạj thjx cậu nkư z!”

- Tớ là con nít, còn cậu lạj là ôg cụ non đấy! - Sakura trêu Syaoran

Eriol và Tomoyo bụm mjệg lạj cườj khúc khích

- Eriol! - Syaoran tức gjận

- Hả? Sao lạj là tớ? - Eriol cố nhịn cườj

- Aj bảo hồj ság cậu bảo tớ nkư thế làm j hả?

- Tớ có àk? Sao tớ ko nkớ nhỉ? - Eriol gjả vờ vô (số) tộj

- Cậu dám...

Bỗg Syaoran ngưg lạj khj nge Sakura thốt lên

- WOW! Lớn wá! Nhìn thjx thật!

Sakura ns rồj chạy vào cổg khu zuj chơj. Syaoran thấy z ljền chạy theo Sakura

- Này, tớ đã ns là ko đk chạy nữa rồj mk!

Tomoyo và Eriol nhìn theo haj ngườj họ rồj cườj

- Xem ra tình cảm của haj ngườj đó ngày càg tốt đẹp nhỉ! - Tomoyo ns


- Ừk! Mk tớ ngĩ chúg ta kũg z mk!

Eriol ns rồj nắm tay Tomoyo chạy theo Sakura và Syaoran.

- Ở đây lớn wá, chơj trò nào trước đây nhỉ? - Sakura nhìn khắp nơj thjx thú - Hay là chơj cáj đó trước nka Syaoran! - Tùy cậu z! - Syaoran nhún vaj rồj jk theo Sakura

Một lát sau, Sakura dườg nkư đã chơj hơn chục trò

- Nhanh lên! Tớ mún chơj trò này! - Sakura hốj

- Sakura, hay là cậu vs Syaoran chơj nké, tớ và Eriol sẽ ngồj ở đây đợj haj cậu! - Tomoyo ns

- Ừk! Z thì haj cậu ở đây nké! Syaoran, mình jk thuj! - Sakura nắm tay lôj Syaoran jk

- Từ từ thuj! - Syaoran ns

Sakura chơj thêm gần cả chục trò nữa cko đến chìu tà khjến Syaoran jk theo kũg fảj mệt lả

- Sakura, hay là mình chơj đến đây thuj, mốt rồj jk tjếp nka! - Syaoran thở dốc

- Nhưg...- Sakura tjếc nuốj - Z thì để lần sau z!

Sakura cùg Syaoran quay về chỗ của Eriol và Tomoyo

- Sakura, cậu chơj xog rồj àk! - Tomoyo hỏj

Sakura lắc đầu - Syaoran ko cko tớ chơj nữa!

- Tớ...tớ đâu có! - Syaoran chốj - Tớ chỉ ns là để lần sau chơj tjếp thuj mk!

- Thuj mk Sakura - Tomoyo ns gjúp Syaoran - Kũg đã muộn rồj, hum nay cậu chơj nhìu trò chắc kũg đã mệt, có j lần sau chúg ta sẽ chơj tjếp nka?!

Sakura chỉ gật đầu vs vẻ mặt pùn hju.

- Cậu đừg pùn nữa - Syaoran độg vjên Sakura - Hay là chúg ta jk ăn nka, nãy jờ vận độg nhìu chắc cậu kũg đój rồj nhỉ?

- Ừk! - Sakura lấy lạj tjnh thần - Chúg ta jk thuj!

Ns rồj Sakura đẩy Tomoyo và Eriol jk lên phía trước

- Nhanh lên! Nhanh lên! - rồj quay lạj nắm tay Syaoran lôj jk - Cả cậu nữa, Syaoran!

- Tớ pk rồj! Từ từ thuj!


Đj đk một đoạn Sakura bỗg đứg khựg lạj “Chân mình! Sao mk đau wá! Chắc hum nay mình jk chơj wá nhìu rồj! Kũg mệt thật!” Sakura thở dàj

- Cậu sao thế? - Syaoran quay lạj hỏj

- À...K...ko s cả! Tớ ổn mk! - Sakura gượg cườj - Mình jk thuj!

Sakura cố bước jk bình thườg đến quán ăn gần đó cùg vs Syaoran

- Cậu dùg j Sakura? - Tomoyo hỏj cầm menu đưa cko Sakura - Tớ và Eriol dùg mì ý.

- Tớ dùg j kũg đk! - Sakura ns

- Z thì...-Syaoran suy ngĩ rồj lựa món cko mình và Sakura - Wagyu và cơm Taco jk!

Ngườj phục vụ rất ngạc nhjên khj nhữg món Syaoran vừa gọj là nhữg món rất xa xỉ, nhưg lạj chứa rất nhìu chất djnh dưỡg. Lát sau, các món ăn đk dọn ra và mọj ngườj cùg nhau vừa dùg bữa vừa trò chuyện vs nhau rất zuj.

- Lát nữa tớ sẽ đưa Tomoyo về nên cậu vs Sakura cứ về trước jk nka, Syaoran! - Eriol cườj

- Ừk! Tớ pk rồj!

Sau khj dùg bữa xog, Tomoyo tạm bjệt Sakura và Syaoran rồj jk cùg Eriol về nhà mình. Còn Sakura vs Syaoran thì kũg cùg nhau về nhà. Jk đk một lúc, thì Sakura ngày càg jk chậm dần.

Syaoran bỗg dừg lạj đột ngột, khjến Sakura thấy lạ ljền hỏj

- Sao cậu ko jk tjếp? Có chuyện gì à?

- Cậu lên jk, tớ sẽ cõg cậu về! - Syaoran ngồj xuốg.

- Ơ...- Sakura ngạc nhjên rồj cườj - Tớ có thể jk về đk mk!

- Lạj thế nữa rồj! - Syaoran thở dàj - Đừg có gjấu tớ nữa mk, có fảj chân cậu lạj đau ko?

- Ừk! - Sakura khẽ gật đầu.

- Z ko lẽ cậu định cứ nkư z mk jk về hả? Lên jk, tớ sẽ cõg cậu về!

Sakura chần chừ mãj một lúc lâu rồj kũg đồg ý cko Syaoran cõg mình về. Trên đườg về, haj ngườj họ cùg trò chuyện vs nhau rất zuj. “Lưng Syaoran lớn và ấm thật!” Sakura dựa đầu vào người Syaoran. Lát sau...

- Này, Sakura! - Syaoran gọi nhưng không thấy Sakura trả lời lại, anh quay lại nhìn Sakura rồi khẽ cười “Cậu ngủ rồi sao?! Chắc hôm nay cậu cũng đã mệt lắm rồi nhỉ! Vây mà lúc nãy còn đòi đi bộ về nhà, nếu tớ không cõng cậu chắc cậu xỉu gjữa đường rồi quá! Lúc nào cậu cũng thích làm cho tớ lo lắng cả, Sakura à! Lỡ như sau này... tớ không còn ở bên cạnh cậu nữa thì tớ hi vọng cậu hãy tự chăm sóc thật tốt cho bản thân mình nhé!” Syaoran thầm nghĩ. Anh cố đi thật chậm về nhà, anh ước gì khoảng khắc này có thể dừng lại mãi, Sakura luôn ở bên cạnh anh, trong vòng tay anh để anh có thể bảo vệ cho cô.

Về đến nhà, anh cõng Sakura lên phòng, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường “Cậu ngủ ngon nhé, Sakura!” rồi tắt đèn, và lặng lẽ rời khỏi phòng.