Lời Chúc Phúc Của Odin

Quyển 1 - Chương 19: Dưa hấu và dưa chuột

Tôi lại quay đầu liếc nhìn Mani, miệng của cậu ta vẫn đang động đậy, nhưng không phát ra âm thanh nào cả. Tôi chạy lại gần, ghé sát tai vào miệng cậu ta nghe thử. Loki túm tay tôi lại, ôm tôi vào lòng: “Nói cho ta biết, ta là ai?”.

“Loki”, tôi chẳng hiểu ra làm sao cả: “Chẳng lẽ bây giờ tôi đang bị ảo giác?”.

Loki nhìn ta, hơi thở đột nhiên trở nên dồn dập. Hắn vẫy vẫy ta với Mani: “Chúng ta đi được chưa?”.

Mani bĩu môi: “Ghét nhất gặp phải mấy cặp như các người, chẳng nghe được tiếng ca tuyệt vời của ta…”. Câu tiếp theo tôi không nghe thấy, bởi Loki đã lôi tôi đi thẳng ra cửa sau mất rồi.

Gió lạnh rít gào giận dữ, len lỏi vào khe áo, hoa tuyết mang theo những nhánh băng nhỏ, từng đợt sóng cồn hạ xuống giữa trời đêm. Ánh đèn hắt lên từ phía bờ sông dưới cây thế giới, Loki đứng xoay lưng về phía ánh sáng, nét mặt có chút mơ hồ.

Tôi cũng không có thời gian quan sát hắn. Vừa tới chỗ này, hắn đã áp người tôi lên thân cây, từng nụ hôn như mưa giông vần vũ rơi xuống bờ môi tôi, nhiệt tình tới độ gần như thô lỗ. Tôi bị hành động ấy của hắn dọa cho ngây người nhưng lại không muốn chạy trốn, chỉ đành ngây ngô đáp lại. Song, chỉ cần tôi chủ động một chút thôi, hắn sẽ càng nhiệt tình hơn, thậm chí là ngang ngược quấn lấy tôi.

Cuối cùng cũng có khoảng dừng để nói, tôi lập tức chặn bờ môi hắn lại: “Chờ chút, tôi không hiểu gì cả… Ban nãy tôi có nghe thấy gì đâu”.

“Nếu em không yêu ai cả, vậy sẽ nghe được tiếng hát của hắn mà không bị ảo giác chi phối”, Loki nâng cằm tôi lên, giọng nói khản đặc: “Nếu em không nghe thấy bất cứ âm thanh nào, vậy người em yêu đang ở ngay bên cạnh”.

Loki áp sát tôi, khéo léo nói trắng ra tình cảm của bản thân, trong nháy mắt tôi luống cuống chẳng biết làm thế nào, chỉ có thể đè tay lên ngực hắn, kiễng chân lên, chạm nhẹ vào bờ môi hắn.

Loki ngẩn người, sau đó hơi bình tĩnh lại, ôm lấy đầu tôi, dịu dàng hôn, một nụ hôn như chuồn chuồn đạp nước. Giữa những nụ hôn tinh tế ấy, giọng nói hắn khẽ run lên: “Em thật sự… thích ta?”.

“Ừm”, bàn tay tôi ôm lấy gương mặt Loki, ánh nhìn chìm trong đôi mắt lấp lánh tinh quang của hắn: “Em thích anh. Thích nhất!”.

Loki lấy tay che mắt, đầu hơi gục xuống, nhưng khóe miệng kia rõ ràng đang nhếch thành một nụ cười.

Rất lâu, rất lâu.

Hắn hơi cúi xuống, bế bổng tôi lên, sau đó xoay tròn tại chỗ.

“A… Thả em xuống, cẩn thận ngã.” Mái tóc dài rối tung trong gió, tôi sợ đến độ ôm chầm lấy bờ vai hắn: “Loki, đừng xoay nữa, rớt xuống bây giờ…”.

Không biết qua bao lâu, Loki mới chịu thả tôi xuống, chống tay vào thân cây thở hồng hộc: “Chóng mặt quá”.

“Ngốc ghê vậy đó.”

“Ena.”

“Gì?”

“Lúc về lập tức đính hôn”, Loki cầm tay tôi, quay đầu lại, chăm chú nhìn sâu vào mắt tôi: “Sau đó, hai chúng ta lấy nhau nhé!”.

Tôi im lặng trong chốc lát, sau đó hất tay hắn ra, bước về phía trước: “Anh điên rồi”.

“Anh nghiêm túc đấy”, Loki hét ầm lên sau lưng tôi: “Ena, lấy anh nhé!”.

“Anh nói nhỏ thôi”, tôi lập tức lao tới chặn miệng hắn, đúng lúc nhìn thấy một đôi tình nhân cụt hứng bỏ đi bởi tiếng hát của Mani qua ô cửa sổ, “Đừng vội nói cái gì mà lấy hay không lấy, em nói trước, anh mà còn lăng nhăng xằng bậy thì chúng ta chia tay luôn”.

“Một người vốn hai bàn tay trắng, giờ đã có tất cả, anh còn xằng bậy cái gì được nữa.”

“Lại bắt đầu bốc phét rồi đấy”, tôi nhéo nhéo mặt hắn: “Đi nhanh lên, em muốn quả táo vàng”.

Loki nắm lấy tay tôi, bước lên cầu thang.

Cuối cùng đã tới cửa ải cuối cùng.

Lần thi này mục đích chỉ đơn thuần là loại bỏ ứng viên, cũng chính là thi uống rượu. Hội trưởng lão Tinh linh sẽ rót ba ly rượu cho những đôi nữ thần – dũng sĩ tới được cửa này, còn nhiệm vụ của chúng tôi, đương nhiên là tiêu diệt xong ba ly rượu mà không ngã lăn ra đất. Những người vòng một còn đứng vững được, sang đến vòng hai sẽ tăng thêm một chén. Bởi vì rượu rất nặng, nên phần lớn các đôi đều ngã ngay từ vòng thứ nhất.

Tôi và Loki, cùng mười mấy đôi nữ thần – dũng sĩ sóng đôi đứng tập trung một chỗ, trước mặt mỗi đôi đều có một chiếc bàn, trên bàn bày ba ly rượu đã được rót đầy.

Sau khi trưởng lão Tinh linh tuyên bố cuộc thi bắt đầu, tôi bưng một ly rượu lên: “Tửu lượng của em không tốt lắm, em một anh hai, được không?”.

“Em không cần uống”, Loki nắm tay tôi: “Đây là rượu mật nghìn năm, cực mạnh, chắc chắn em không chịu được đâu. Để anh uống cho”. Nói xong, hắn lấy chén từ trong tay tôi, ngửa đầu uống cạn.

“Anh coi thường em à? Cái chén bé bằng đó mà em không uống được sao?” Đợi hắn uống xong một chén nữa, tôi tranh lấy ly rượu cuối cùng, không để ý lời can ngăn của hắn, uống một hơi cạn sạch.

Cay đến độ tôi muốn khóc tại chỗ luôn, tôi nói bằng thứ giọng khản đặc: “Không có tí cảm giác nào hết!”.

“Em…”, Loki vỗ lưng tôi, “Đừng cố quá làm gì. Anh đi tìm thuốc giải rượu cho em”.

“Không được, vậy sao thành nữ thần được.” Tôi ôm lấy thắt lưng của Loki, dương dương đắc ý nhìn vô số người xung quanh gục như thân chuối. “Lolo, tửu lượng của anh thật tốt. Tiếp tục, tiếp tục…”

“Anh không phải Lolo… Ena, đừng ngủ”, hắn lay tôi, “Ena? Em say rồi hả…”.

Tôi không nghe được hắn nói tiếp cái gì, cũng chỉ mơ hồ nhớ được sau đó Loki đỡ lấy tôi, đi lên đỉnh của cây thế giới, toàn bộ trời tuyết của đất Alfheim tràn ngập trong ánh mắt. Những ngôi nhà nhỏ phía xa đều mang trên mình sắc trắng, như những khối gạch nhỏ kết băng, tỏa ra thứ ánh sáng như sơn bóng.

Sau đó, trưởng lão Tinh linh đặt quả táo vàng vào tay tôi. Toàn bộ các chủng tộc đứng dưới tán cây đều vỗ tay, reo hò, chúc mừng “Nữ thần Tinh linh” của năm nay. Thế nhưng, những chuyện đó dường như cũng chẳng còn quan trọng.

Tôi vốn không tới đây vì quả táo này.

Chỉ là muốn cho hắn biết tâm ý của mình thôi.

Gió thổi vi vu, tuyết đọng trên cành cây lả tả buông rơi, hóa thành tầng tuyết thứ hai, rồi cuốn mình vào trời tuyết mịt mù. Thỉnh thoảng, có mấy hạt tuyết li ti rơi xuống mái tóc, đậu trên hàng mi của Loki, sau đó tan chảy rồi biến mất trên làn da.

Trong thời khắc đó, tôi nhìn hắn, trong lòng thầm xuất hiện thứ ý nghĩ mà ngay cả tôi cũng không thể nào tin nổi: Kỳ thật, nếu thực sự xây dựng gia đình với hắn, sinh vài đứa con cho hắn, rồi bên nhau cả đời… có lẽ sẽ vô cùng hạnh phúc.

Đến lúc tôi tỉnh lại, đã là trưa ngày hôm sau. Vừa nhìn ra bên ngoài, mặt trời cao cao tỏa sáng, tôi lập tức giật mình vì còn chưa ghé qua xưởng rèn, liền vội vã lao xuống giường, nhưng đầu tôi đột nhiên ong ong cơn đau giận dữ, tôi quỳ sụp xuống đất.

“Có chuyện gì mà vội thế?”, giọng nói của Loki vang lên từ phía sau, kế đó hắn giơ tay đỡ tôi lên giường.

“Em phải đi làm”, tôi ôm đầu, giãy giụa muốn xuống giường.

“Cuối tuần cũng phải đi làm?”

“Đúng rồi, hôm nay là cuối tuần.” Tôi thở phào một hơi, chui vào trong chăn, nhưng lại bật dậy ngay lập tức: “Sao em lại ở nhà anh?”. Sau đó lại giật giật mép áo: “Quần áo ai đây?”.

“Của anh đấy. Hôm qua em ói đầy người, anh lại chẳng có cái áo ngủ nào của nữ cả, thế nên tắm xong anh mặc tạm cho em cái của anh.” Loki đặt quyển sách trên tay lên đầu giường, nắm bàn tay đang vò áo của tôi, tiến lại gần, ôm lấy tôi: “Cỡ cũng vừa người, có thể làm váy ngủ được”.

“Quần áo là anh thay?”

“Ừ.”

“Tắm… cũng là anh tắm?”

“Ừ.”

“Chúng ta… không làm gì chứ?”

“Đương nhiên là có làm”, Loki mỉm cười xoa xoa gương mặt tôi, “Hôm qua tuy em say không biết trời đất gì, nhưng vẫn rất nhiệt tình, vô cùng đáng yêu đấy”.

Tôi cắm thẳng đầu vào gối ngủ, không dám ngước mặt nhìn đời nữa. Loki lay lay, rồi gọi tôi mấy lượt, tôi đều chẳng thèm để ý tới. Trạng thái này giằng co được một phút đồng hồ, hắn mới nói nhỏ: “Đùa em chút thôi, hôm qua em say bí tỉ, dù có thắm thiết một phen cũng đâu có cảm giác gì. Còn nữa, tắm là do hầu gái tắm cho em, quần áo cũng do hầu gái thay. Mấy chuyện đục nước béo cò như thế đời nào anh làm chứ”.

“Anh mà không đục nước béo cò?”, tôi ngồi phắt dậy, “Lần trước gã nào nhân lúc em say rượu mà giở trò xằng bậy hả?”.

Loki ngây người nhìn chằm chằm tôi một lúc lâu: “Không phải tới giờ em vẫn nghĩ lần trước chúng mình làm thật đấy chứ?”.

“Chả lẽ không phải?”

“Làm hay không làm chẳng lẽ em không biết?”

“Anh đừng có lừa em, em nhìn tận mắt, nhớ tận trong lòng.”

“Em tận mắt nhìn thấy?”, Loki áp tay lên trán tôi: “Chẳng lẽ ngủ đến phát sốt luôn rồi?”.

“Lần đấy… Rõ ràng em chẳng mặc cái gì…”

“Không mặc quần áo cũng đâu có nghĩa là làm rồi.” Hắn thở dài thườn thượt, hôn nhẹ lên đầu tôi: “Hôm đó anh cũng uống say bí tỉ, làm gì còn sức giở trò với em”.

Tôi ngẩng đầu, nhìn hắn chòng chọc: “Anh nói thử cho em nghe đại khái quá trình làm chuyện đó xem nào”.

Lúc này không khí như hoàn toàn ngưng tụ, lửa trong lò sưởi tí tách reo vui, có trận gió lạnh thổi vào khiến cửa sổ mở tung, va vào tường chát chúa. Loki e hèm mấy tiếng, xuống giường đóng cửa sổ lại, sau đó quay về, im lặng nhìn tôi. Tôi cũng nhìn lại hắn: “Sao thế?”.

“Ena, em bao nhiêu tuổi rồi?”

“Bốn mươi bảy. Sắp bốn mươi tám rồi.”

Loki há hốc miệng, tiếp tục im lặng. Cuối cùng hắn ôm lấy tôi, ghé cằm trên đỉnh đầu tôi, vỗ vỗ lưng tôi như đang an ủi: “Nếu đã thế, buổi tối đến chỗ em, anh sẽ từ từ dạy em”.

Hai, ba tiếng sau, hắn sai hầu gái mua cho tôi một bộ quần áo mới, đưa tôi về tận cửa nhà, sau đó quay về hoàng cung làm việc. Đợi đến lúc chỉ còn một mình, ý thức được hai ngày này đã xảy ra chuyện kinh thiên động địa gì, tôi nắm chặt tay kích động nhảy dưới lầu một lúc lâu, rồi mới bò lên gác.

Móc chìa khóa ra mở cửa, tôi nghe thấy tiếng kêu của Shia vọng ra từ trong phòng. Tiếng kêu đó rất kỳ lạ, giống như bị ai đánh, nhưng lại mang cảm giác cực kỳ vui sướng. Tôi vọt tới trước cửa phòng cô nàng, định mở cửa ra, nhưng cửa bị khóa mất rồi. Vậy là tôi gõ cửa bùm bụp: “Shia, cậu không sao chứ? Shia, mở cửa ra coi!”.

Tiếng kêu bỗng tắt hẳn. Trong phòng truyền ra đủ thứ tiếng lách lạch cạch, còn có tiếng vải soàn soạt, soàn soạt.

Một lúc sau, cửa phòng mở. Shia vò mái tóc rối bù: “Ena?... Không phải cậu tới chỗ Loki sao, sao tự nhiên về sớm thế?”.

Teese ở trần nửa người trên, bước tới: “Ena, chào em”.

“Chào anh”, tôi cười với hai người họ: “Em vừa nghe thấy tiếng kêu của Shia, cứ tưởng cô ấy có chuyện gì… Không sao là tốt rồi. Em không quấy rầy hai người nữa”.

Hai người họ trợn mắt há mồm nhìn tôi.

“Shia, lát nữa cậu tới phòng tớ một lát, tớ có chuyện muốn hỏi.”

Sau khi bỏ lại mấy câu này, tôi rất tự giác về phòng mình. Tôi vốn định đọc sách một lúc, sau đó làm mấy thanh đoản kiếm mà mình vẫn “tia” từ mấy hôm trước, nhưng ngay sau đó tôi phát hiện một chuyện, mấy sơ đồ cấu tạo mà bình thường tôi vô cùng ham thích, sau khi tiến vào bộ não, lập tức chúng đều hóa thành gương mặt của Loki. Tôi đập đầu vào trang sách, mất hết hứng thú, thở dài thườn thượt. Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

“Vào đi…”

Không lâu sau đó, giọng nói Shia vang lên phía sau tôi: “Chẳng phải cậu đã lên giường với Loki rồi sao?”.

“Thì đúng là lên rồi.”

“Vậy sao vừa nãy cậu lại hỏi tớ…”, nói đến đây, Shia dừng lại, “Rốt cuộc là cậu có biết tớ đang nói cái gì không đấy?”.

Tôi nhìn Shia, Shia cũng nhìn tôi.

Đột nhiên, cô nàng lao vào trong bếp, cầm lấy một quả dưa chuột với nửa quả dưa hấu đi ra, đặt dưa hấu lên bàn. Cô nàng giơ quả dưa chuột lên cao: “Tớ đang nói chuyện như thế này này…”. Sau đó dưa chuột lao tới như mưa rào mùa hạ, tới tấp đâm vào dưa hấu.

Nước dưa hấu đỏ như máu văng ra tung tóe, bắn lên cả mặt tôi.

“Cậu với Loki đã làm thế này chưa?”

Tôi ngẩng đầu nhìn cô nàng, kinh hãi đến độ không nói được câu nào.

Shia rút dưa chuột ra, lại thẳng tay đâm vào dưa hấu, cứ như cô nàng đang cầm một cây đao lớn mà múa may, đâm đâm rút rút, khiến cho ruột dưa hấu nát bét hết cả. Thứ chất lỏng đỏ như máu ấy bắn loạn khắp nơi, cực kỳ kinh khủng, cực kỳ bạo lực.

Shia nắm chặt quả dưa chuột ướt đẫm nước dưa hấu: “Đây là phần thân dưới của hắn”, sau đó chỉ quả dưa hấu: “Còn kia, là của cậu”. Cô nàng túm lấy cổ áo tôi: “Thế này, mới gọi là làm tình. Các cậu đã làm chưa?”.

Ánh mắt tôi như bị đóng đinh ở quả dưa hấu bị đâm cho tơi tả.

Gương mặt Shia hết sức lạnh lùng, chăm chú nhìn tôi.

Một lúc lâu sau, tôi mới dám đưa tay lau đám “máu tươi” trên mặt, run giọng nói: “Lo… Loki bảo lát nữa sẽ tới, anh… anh ta nói muốn dạy tớ”.

“Rất tốt, từ từ hưởng thụ đi.” Shia lại cắm phập quả dưa chuột vào nửa quả dưa hấu, sau đó hất tóc ra sau, nghênh ngang đi mất.

Thời gian chầm chậm trôi qua.

Tôi ngồi bên bàn học, mặc áo giáp, trong tay lăm lăm đoản kiếm và rìu, mồ hôi túa ra trên trán, cả người cứng đơ nhìn chòng chọc vào đồng hồ. Cuối cùng, đúng bảy giờ bốn mươi lăm thì chuông cửa reo lên.

Chưa tới mười giây sau, Shia ra mở cửa.

Tôi đứng bật dậy, hai tay lẫn hai chân run lẩy bẩy. Tiếng bước chân tới gần, nhưng bên ngoài lại vọng vào tiếng cười của một cô bạn của Shia: “Cái cô nàng này, mấy ngày nay cậu chỉ biết ở với đàn ông, ném chúng tớ tới chỗ nào rồi?”.

“Mặc kệ cậu nói gì thì nói. Cậu chờ chút, tớ đi sắp xếp mấy thứ rồi ra ngay.”

Năm phút sau, Shia gõ cửa phòng tôi: “Ena, tớ ra ngoài chơi với mấy cậu ấy, không về trước mười hai giờ đâu. Tới lúc Loki đến, cậu nhớ phải từ từ mà hưởng thụ một buổi tối tốt đẹp đấy nhé”.

“Loki sắp tới?”, cô bạn của Shia reo lên: “Tớ nghe nói Loki cực sung mãn ở phương diện đó, bạn cậu đúng là lời to rồi”.

“Ena vẫn còn là xử nữ đấy nhé.”

“Á, không. Ena đáng thương… chắc chắn phải mất mạng rồi chứ.”

Mấy cô nàng cười nói rộn ràng, rời khỏi nhà. Tôi rất muốn lao ra, cầu xin Shia đưa tôi đi theo luôn, nhưng không sao cử động được. Sau khi bọn họ đi được khoảng năm phút, chuông cửa lại vang lên lần nữa. Chắc là Shia quên đem theo chìa khóa. Tôi bỏ đống “vũ khí” trên tay xuống, chạy nhanh ra mở cửa.

“Buổi tối tốt lành”, Loki cười với tôi, rất dịu dàng.

“Buổi tối… tốt lành.”

Loki hôn nhẹ lên má tôi, sau đó ôm eo tôi bước vào, đứng ở phòng khách: “Nhà em rất ấm áp. Từ hồi đó tới giờ em vẫn ở đây cùng với Shia?”.

“Đúng thế”, tôi cứng đơ người, bước tới cạnh sô pha, “Anh ngồi đi”.

Loki ngồi xuống, kéo tôi ngồi xuống đùi hắn. Tôi vội đứng bật dậy: “Em… em đi rót cái gì cho anh uống nhé. Anh muốn uống nước hoa quả hay nước trắng?”.

“Nước hoa quả đi.”

Tôi xoay người lao vào bếp.

Nhưng Shia với Teese đã tiêu diệt sạch đống nước hoa quả tôi mua về rồi. Tôi ngần ngừ một lúc, cuối cùng đem quả dưa hấu bị đâm nát tơi bời kia đâm cho nát thêm, sau đó đổ nước dưa hấu vào cốc.

“Cảm ơn!”

Loki đỡ lấy cốc nước dưa hấu. Tôi mắt mở trừng trừng, nhìn hắn uống cạn thứ nước đỏ tươi như máu đó, trong lòng vô cùng sợ hãi, đứng yên tại chỗ không dám động đậy. Hắn đặt cốc xuống bàn, lại liếc mắt nhìn tôi, đứng lên: “Không đưa anh đi thăm phòng của em sao?”.

Cả người tôi cứng đơ, bước về phía trước, hắn đi ngay phía sau tôi. Lần đầu tiên tôi cảm thấy quãng đường từ phòng khách tới phòng ngủ lại xa như vậy.

Vừa mới vào phòng, hắn đã ôm tôi vào lòng, nhẹ nhàng hôn tôi. Tôi đáp lại nụ hôn của hắn, nhưng trong đầu tràn ngập hình ảnh quả dưa hấu bị đâm nát kia cùng với nước dưa hấu vừa bị Loki uống cạn. Loki vừa hôn tôi, vừa cởi áo khoác ra, ném đi. Trong khoảnh khắc áo rơi xuống đất, cơ thể tôi cũng run lên. Sau đó, tay hắn len vào trong áo lông tôi mặc, bắt đầu ve vuốt thắt lưng tôi.

“Loki, từ từ, không được…”, tôi đẩy hắn ra, “Giờ còn sớm quá, đợi một lúc nữa đi”.

Loki ngây người, sau đó cười phá lên. Hắn bế tôi, đặt lên giường, sau đó cúi người trước mặt tôi, nói: “Anh biết em rất căng thẳng, nhưng đừng lo lắng quá, không nhất định phải làm luôn hôm nay. Chỉ cần nhìn thấy em là anh vui rồi”.

Dưới ánh đèn yếu ớt, gương mặt của Loki đẹp đẽ mà thanh tú. Cảm giác sợ hãi ban nãy trong nháy mắt tan thành mây khói, tôi véo chóp mũi của hắn: “Chỉ cần lúc em rảnh rỗi ở nhà, anh đến lúc nào cũng được”.

Loki nghĩ một lúc: “Thế thì ngày mai anh cũng tới?”.

“Ừm… Được.”

“Bí quyết rèn vũ khí cao cấp… Chăm chỉ quá nhỉ?”, Loki lôi quyển sách tôi đặt đầu giường ra, “Anh có thể xem một chút không?”.

“Đương nhiên rồi.”

Sau đó hắn nằm sấp, lật vài trang sách, chỉ vào một cây ma trượng, nói: “Cái này hồi trước anh có tìm người làm thử”.

Tôi ôm gối, nằm xuống cạnh hắn: “Cái này em chưa làm bao giờ. Giá cao quá, nhu cầu trên thị trường không lớn. Anh thấy nó dùng tốt không?”.

“Không biết, Freyr cướp mất rồi”, Loki lại lật thêm vài trang, xem rất chăm chú.

Tôi chọc chọc gương mặt hắn: “Anh xem hiểu thật đấy à?”.

“Đọc không vô”, hắn rất hùng hồn giở sang trang tiếp: “Anh có phải thần kim tượng đâu”.

“Thế anh còn xem làm gì”, tôi đẩy hắn một cái, “… Được rồi, em có chuyện muốn hỏi anh”.

“Gì?”

“Vừa nãy em nghe mấy người nói, lúc làm chuyện đó, sẽ… đi đời nhà ma. Thật hay giả vậy?”

“Cái gì cơ?”, Loki nghĩ một hồi, sau đó thình lình hiểu ra, “Shia nói cho em quá trình cụ thể rồi à?”.

“Ừm… rất chi tiết”, tôi nuốt nước bọt cái ực, con mắt mong ngóng nhìn hắn: “… Sẽ chết thật à?”.

“Người khác thì anh không biết”, Loki ôm lấy cổ tôi, nhẹ nhàng nói lời mê hoặc: “Thế nhưng làm với anh, chắc chắn em không sống nổi đâu”.

Cả người tôi run bắn lên, sợ hãi nhìn hắn, hình ảnh “máu tươi” bắn tung tóe khắp nơi lại hiện lên mồn một trong đầu.