Linh La Giới

Chương 993: Tiên Kiều

Thần Châu thế giới, là một thế giới có chế độ xã hội tương đối sâm nghiêm. Trong mỗi thành thị. uy tín của Thành chủ rất cao, nắm trong tay cả tòa thành. Điểm này. cùng Quang Ly Phân thế giới Hạ Ngôn sống lúc trước không sai biệt lắm.
 
Kỳ thật chuyện này cũng bình thường, Thần Châu có người đứng đầu Thần Châu, tương đương với tồn tại của Hoàng đế. Hoàng đế đương nhiên mong muốn nắm trong tay toàn bộ Thần Châu, tất nhiên phải tập trung tất cả quyền lực vào trong tay mình.
 
Người đứng đầu Thần Châu lúc ban sơ, sớm đã quy ẩn, mà hiện tại ở núi Thủ Vọng, hậu đại của vương tộc linh lực màu vàng nhưng vẫn nắm giữ quyền làm chủ ở Thần châu.
 
Núi Thủ Vọng, chính là trung tâm của Thần Châu, người vương tộc sinh sống bên trong rất ít. Kỳ thật, một vương tộc khi được sinh ra, đều phải trải qua cuộc sống và tu luyện của người bình thường, khi người vương tộc này ở bên trong rèn luyện biểu hiện ra ngoài có được thiên phú hơn xa người bình thường mới có thể được tuyền lên núi Thủ Vọng, trở thành một phần tử của núi Thủ Vọng.
 
Đương nhiên, đây chỉ nói riêng về vương tộc linh lực màu vàng, còn những vương tộc linh lực màu đen thì không có cơ hội đi vào núi Thủ Vọng.
 
Ở Thần Châu trong rất nhiều thành thị cũng đều có vương tộc linh lực màu vàng, những vương tộc linh lực màu vàng này không thể đi vào núi Thủ Vọng, ở trong thành thị thường cũng đuợc huờng địa vị khá cao, ít nhất tu luyện giả bình thường nhìn thấy bọn họ, đều phải biểu hiện Phi thường cung kính.
 
Vương tộc linh lực màu vàng núi Thủ Vọng, nắm trong tay đại khái một nửa thành thị, mà một nửa thành thị kia thì ở dưới quyầi không chế của vương tộc linh lực màu đen cùng nhân loại bình thường.
 
Ở trên mặt công khai, vương tộc linh lực màu đen và nhân loại bình thường không đám chống lại quyền khống chế của vương tộc linh lực màu vàng, nhưng ngấm ngầm cũng có rất nhiều trận đọ sức ác liệt. Có một số vương tộc linh lực màu vàng thực lực bình thường, thậm chí cũng bị vương tộc linh lực màu đen khi dễ.
 
Thành chủ phủ Ngân Tuyết Thành!
 
Sinh sống ở Thành chủ phủ cũng không phải Chỉ có một gia tộc Thành chủ, mà trưởng lão trong thành thường cũng đều sinh sống trong Thành chủ phủ. Trưởng lão, ở bên trong thành thị có quyền lực và uy vọng rất lớn.
 
- Thời gian còn không tới mười năm. Tiên Kiều sắp mở ra lần nữa rồi!
 
Trong một gian phòng tinh xảo, một người trong ba lão già mặc hoa phục, híp mắt nói
 
- Đúng vậy, lần này Tiên Kiều mở ra, không biết Ngân Tuyết Thành chúng ta có thể có bao nhiêu con cháu có tư cách đi vào.
 
Lão già ngồi ở bên trái, lúc lắc đầu.
 
- Thái Đức! Nữ nhi Thái Anh của ngươi dường như cách cảnh giới Tạo Hóa cũng không xa. Lúc này thời gian còn có gần mười năm, chúng ta không ngại sử dụng Tiên cành của Thành chủ phủ, sau đó xin Thành chủ đại nhân ban cho Tạo Hóa Đan, để Thái Anh bước vào cảnh giới Tạo Hóa đi!
 
Lão già bên phải ánh mắt chợt lóe sáng, nhìn lão già Thái Đức ngồi giữa, nói.
 
- Việc này có thể bị người đèm pha hay không?
 
Thái Đức nhíu mày, ương lòng cũng có chút đao động, tuy nhiên lại lộ ra đáng vè khó
 
xử.
 
Tạo Hóa Đan, là một loại đan dược Phi thường trân quý, Tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần cửu cấp sử dụng Tạo Hóa Đan, thực rất có thể trực tiếp bước vào cảnh giới Tạo Hóa Nguyên nhân chính vì sự quý báu này, cho nên số lượng cũng cực hiếm. Ở toàn bộ Ngân Tuyết Thành, chỉ có Thành chủ đại nhân có một số rất ít Tạo Hóa Đan.
 
Mấy vị trưởng lão này nếu thình cẩu Thành chủ ban cho Thái Aiửi một viên Tạo Hóa Đan, Thành chủ đại nhân tự nhiên cũng sẽ đáp ứng, nhưng như vậy, các đại tộc cùng thế gia khác sẽ nghĩ như thế nào?
 
- Thái Đức! Ngươi cũng đừng ngoan cố nữa! Đến lúc này rồi, còn cố kỵ nhiều như vậy? Cách ngày Tiên Kiều mở ra lần tiếp theo, chỉ còn không đến mười năm. Thái Anh nó cũng chỉ có cơ hội lần nảy tiến vào Tiên Kiều.
 
VI trưởng lão bên phải trầm giọng nói.
 
- Đúng vậy, vì Thái Anh, cho dù ngươi mất mặt một lần thì có sao chứ? Bỏ qua cơ hội lần này thì không còn có cơ hội nào nữa
 
VI trưởng lão bên trái cũng nói.
 
Tiên Kiều, mỗi năm vạn năm mới mở ra một lần. Mỗi một con cháu trẻ tuổi dưới năm vạn năm bước vào cảnh giới Tạo Hóa, đều có cơ hội thông qua chọn lựa đi vào Tiên Kiều.
 
"Kịch kịch kịch."
 
Lúc này, ngoài cửa truyền vào một tràng tiếng bước chân, ba vị trưởng lão đều quay nhìn ra phía ngoài, bóng người tay động, có mấy người trẻ tuổi đi đến. Đám người trẻ tuổi này đều đồng loạt hướng về ba vị trưởng lão thi lễ.
 

- ồ? Lý Cương! Ngươi từ trong Tiên cảnh ra đây à?
 
Thái Đức nhìn về phía người trẻ tuổi ở giữa, vui mừng hỏi.
 
- Đúng vậy! Thái Đức trưởng lão! Lần này ta vào Tiên cảnh tu luyện, lại có đột phá thật lớn, tin lằng ở trong Tiên Kiều ta có thể đi được xa hơn, làm vẻ vang cho Ngân Tuyết Thành chúng ta.
 
Người trẻ tuổi gọi là Lý Cương này có vẻ đắc ý cười nói.
 
Lý Cương, ở mấy ngàn năm trước đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa. ở trong lợp con cháu trẻ tuổi Ngân Tuyết Thành, thuộc hạng người nồi bật, cũng là nhân vật thiên tài thế hệ trẻ của đại tộc Lý gia.
 
Lý gia, là vương tộc Thần Châu linh lực màu đen, ở Ngân Tuyá Thành thế lực cũng không nhỏ, quyển thế rất lớn. Thành chủ phủ có vài vị trưởng lão đều giao hảo cùng Lý gia.
 
- Ha ha! Tốt lắm, Lý Cương quả nhiên có tiền đồ.
 
Thái Đức cười nói.
 
- Lý Cương đại ca thiên phú thật sự là kinh người, ba ngàn năm trước, mấy người chúng ta cùng Lý Cương đại ca thực lực hơn kém không bao nhiêu, mà hiện tại cùng so sảnh, quả thực là cách biệt một trời một vực.
 
ở bên cạnh Lý Cương một gã con cháu trẻ tuổi, lắc đầu thở đãi nói. Tuy rằng lắc đầu cảm thán, nhưng trong lời nói lại đúng là có hàm xúc ý tứ a dua tâng bốc Lý Cương.
 
Mấy tên con cháu trẻ tuổi này, đều đã là cảnh giới Tạo Hóa, thời gian tu luyện cũng được hai ba vạn năm rồi.
 
- Đúng vậy, thực lực của Lý Cương đại ca, cho dù là thiên tài ở những thành lớn kia, cũng không thể so sánh cùng Lý Cương đại ca. Tiến vào Tiên Kiều, Lý Cương đại ca nhất định có thể đi được rất xa, thật lực tăng lên rất nhanh.
 
Một gã con cháu trẻ tuổi Khác nịnh hót nói.
 
- Ha ha! Các vị huynh đệ quá đề cao ta rồi.
 
Lý Cương cười hớn hờ nói với mấy người bên cạnh.
 
- Lý Cương! Ngươi không cần khiêm tốn, thiên phú của ngươi đặt ở toàn bộ Ngân Tuyết Thành cũng là số một Mặc dù là những thành thị lớn, chỉ sợ cũng không tìm được bao nhiêu người trẻ tuổi có thể so sánh cùng ngươi.
 
Thái Đức cũng cực kỳ tán thưởng thiên phú của Lý Cương.
 
Tuổi của Lý Cương cũng không cách biệt lắm với Thái Anh nữ nhi của lão. nhưng hiện tại Thái Anh cũng chỉ là cảnh giới Thiên Thần cửu cấp, thủy chung không thể trở thành Tạo Hóa Thiên phú của Thái Anh cũng coi như khá cao, nhưng so với Lý Cương thì kém hơn nhiều.
 
"Kịch kịch kịch.
 
Lúc này, bên ngoài lại truyền đến một tràng tiếng bước chân đồn dập.
 
Lập tức, từ ngoài cửa lách mình tiến vào mấy người, một người trong đó, đúng là gã đội trưởng hộ vệ, Hạ Ngôn gặp được trong cấm địa.
 
Mấy người này vừa vào phòng, nhìn thấy đám người Lý Cương, thoáng hơi chần chờ một chút, ngay sau đó liền thi lễ với ba vị trưởng lão.
 
- Ra mắt ba vị trưởng lão!
 
- Phụ thân!
 
Thái Anh sau khi thi lễ với ba vị trưởng lão, liền đi đến bên cạnh phụ thân Thái Đức, thấp giọng nói.
 
Lý Cương nhìn thấy Thái Anh, trong mắt lập tức lóe sáng, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười. Hắn sớm đã có ý yêu thích Thái Anh, nhung không biết sao Thái Anh vẫn cố ý lánh mặt hắn.
 
- Ha ha! Các ngươi đi tuần tra cấm địa đã trở về rồi à?
 
Trưởng lão Thái Đức đảo ánh mắt lướt qua trên người mấy người, cười hỏi.

 
Những hộ vệ tuần tra cấm địa này, mục đích chủ yếu là vì phòng ngừa có tu luyện giả xâm nhập cấm địa Thần Chu. Cho nên, hộ vệ tuần tra cũng không cần thực lực mạnh lắm. Cho dù gặp phải một ít đã thú cường đại, hoặc là hạng người cùng hung cực ác sống ngoài vòng pháp luật, bọn họ cũng có thể thông qua tín hiệu tinh thạch trên người cầu viện, cường giả của Ngân Tuyết Thành sẽ rất nhanh chạy tới.
 
Hơn nữa, trong cấm địa cũng không phải chỉ có một tiểu đội tuần tra. Bọn họ phát ra tín hiệu cầu viện, các tiểu đội ở phụ cận rất nhanh có thể chạy tới trợ giúp.
 
- ồ?
 
Lúc này, ánh mắt của Thái Đức dừng ở trên người lạ Hạ Ngôn một thân áo trắng.
 
- Phụ thân! Đây là Hạ Ngôn trong lúc vô ý hắn lạc đường xâm nhập cấm địa.
 
Thái Anh vội vàng giới thiệu Hạ Ngôn.
 
- Ồ? Lạc đường xâm nhập cấm địa?
 
Thái Đức nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, một cỗ khí tức ngưng trọng tràn ngập trong phòng.
 
Mà hai trưởng lão kia cũng dùng ánh mắt hồ nghi nhìn Hạ Ngôn.
 
- Ha ha! Không ngờ còn có người có thể đi lạc ở trong cấm địa, quả thật là hiếm thấy nha!
 
Lý Cương cười ha hả nói, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn Khiêu khích.
 
Hắn thấy Thái Anh đối xử dường như rất nhiệt tình với Hạ Ngôn, trong lòng đã hơi khó chịu.
 
- Ta quả thật là đi lạc trong ở cấm địa Lần đầu tiên đi vào địa phương này, cho nên không biết đường đi.
 
Hạ Ngôn nói rất trịnh trọng, vẻ mặt cũng rất thành khẳn.
 
- Ngươi từ đâu tới đây?
 
Thái Đức ngẫm nghĩ một lúc, lên tiếng gặn hỏi.
 
- Ta cũng không biết chỗ trước kia ta ở là địa phương nào! Nơi đó Chỉ có một mình ta, trước kia còn có sư phụ la cũng ở đó, sau lại sư phụ đi mat tích rồi Trước đây không lâu ta rời khỏi nơi đó. một đường đi về hướng nam, lạc vào bên trong cấm địa kia. Sau lại, ta liền gặp được bọn họ.
 
Hạ Ngôn làm ra bộ dáng nhớ lại. chậm rãi nói.
 
- Phụ thân! Hắn đúng là lạc vào trong cấm địa!
 
Thái Anh có chút lo lắng giải thích hộ cho Hạ Ngôn.
 
- Hừ! Lạc vào cấm địa? Nơi đó dã thú rất nhiều, nếu không biết lộ tuyến an toàn trong cấm địa, làm thế nào có thể sống sót được? Đừng nói là hắn. cho dù là ta ở trong cấm địa, cũng không dám đi loạn bậy!
 
Lý Cương hừ lạnh một tiếng nói.
 
- Ba vị trưởng lão! Thân phận người này rất khả nghi, không thể cứ như vậy thả hắn rời đi, nhất định phải điều tra rõ ràng!
 
Lý Cương quay mặt về phía ba vị trưởng lão. nghiêm mặt nói.
 
- Đúng vậy, người này rất khả nghi, nhất định phải điều tra cho rõ ràng.
 
Vài tên con cháu trẻ tuổi đi cùng Lý Cương, một đám đều ra tiếng không thiện cảm với Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn nghe mấy người này quát tháo, hắn nhướng mày, lạnh lùng quét nhìn đám người Lý Cương một cái.
 
- Ổ? Tiểu tử này dám coi thường chúng ta, các ngươi nhìn thấy không? Ánh mắt của tiểu tử này thật hung ác. dường như rất bất mãn với chúng ta đấy!
 
Gã con cháu trẻ bên trái Lý Cương, há to miệng vung tay múa chân, liên tục kêu lên.
 
- Các ngươi muốn làm gì?
 
Thái Anh che ở trước người Hạ Ngôn, làm ra tư thế bảo hộ. Một màn này bị Lý Cương nhìn thấy trong mắt, lửa giận trong lòng hẳn càng sâu đậm, hắn hung tọa trừng mắt nhìn Hạ Ngôn.
 
Ba vị trưởng lão cũng hai mặt nhìn nhau, âm thầm trao đổi một hồi rồi quyết định không ngăn cản đám người Lý Cương. Mà gã đội trưởng hộ vệ mang Hạ Ngôn về, lúc này cũng đứng ở một bên không dám nói thêm gì. Đám người Lý Cương ở Ngân Tuyểt Thành trước giờ cực kỳ kiêu ngạo, người ta là thiên tài trong thiên tài, địa vị ở Thành chủ phủ cũng khá cao, ngay cả trưởng lão đại nhân cũng dung túng cho bọn họ.
 
- Thái Anh! Cô tránh ra! Các ngươi ở bên trong cấm địa vừa mới gặp người này, sao có thể hiểu biết về hắn? Thân phận người này rất khả nghi, phải cẩn thận đối đãi
 
Lý Cương làm ra vẻ mặt nghiêm túc kêu lên.
 
- Đúng vậy! Lý Cương đại ca nói không sai. Còn nữa, ngươi xem bộ đáng hung dữ của tiểu tử này, vừa thấy là biết không phải thứ tốt lành gì.
 
Một gã con cháu trẻ tuổi bên cạnh Lý Cương chỉ vào Hạ Ngôn lớn tiếng mắng.